Đồ Tảng Băng, Em Yêu Anh

Đồ Tảng Băng, Em Yêu Anh

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Pjn
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 19,583
Đánh giá:                        
Truyện Teen
     
     

Hiện tại cũng đang là thời gian nghĩ hè ,

chỉ những ai muốn bồi dưỡng thêm sẽ vào trường để học ,

bởi thế thời gian nó bên hắn rất ít ỏi .

Muốn tiếp cận hắn phải qua ải của Tiểu Tuệ ,

bởi hai người luôn dính nhau như sam.

Từ lúc biết Tiểu Tuệ chăm sóc mình ,

động viên mình ,

hắn vô cùng cảm kích ,

không từ chối tình cảm Tiểu Tuệ dành cho mình ,

càng không nghĩ gì đến Bảo Ngọc .

Nó giờ như bất lực trước tình thế ,

nhưng quyết tâm trong cô vẫn cháy bỏng .

Lập đầy mưu kế

- kaka Bảo Ngọc này không phải dạng vừa đâu

Nó ngày nào cũng đến nhà hắn lấy cớ là bạn Anh .

Hai người luôn túc trực ở đấy chờ khi con Tiểu Tuệ đáng gét kia biến mất sẽ tác chiến .

Anh cũng dằn lòng nhiệt tình giúp đỡ nó

- Bảo Ngọc anh sẽ hẹn Tiểu Tuệ đi ,

em tranh thủ nhé ...

.

.

.

- ok .

.

.

.

. Mà anh nhớ hành hạ con 3 tê đó cho em nha - Nó hiểm ác

- 3 tê nào ?- Anh hỏi một câu không ăn nhập vào đâu

- Thì con Tô Tiểu Tệ á ,

tên nó là 3 chữ T mà,

- A,

.

.

.

Ừ.

.

.

.

.

- anh bật cười với nó,

tên con gái người ta đẹp thế mà bị ví như con vật ,

Thật là khổ thân cho cô gái nào đắt tội nó.

.

.

.

Kế hoạch dường như thành công ,

kẻ bám kia được di dời ,

kẻ ngốc thì yên vị sau vườn .

.

thật là lợi thế cho Bảo Ngọc

Nó lặng lẽ đến sau vườn ,

ngạc nhiên bởi sự bình yên nơi đây ,

ánh nắng dịu nhẹ qua từng kẻ lá ,

duy nơi hắn ngủ là chói chang của sự hoàn hảo .

Thân hình cao sãi dài trên bãi cỏ .

Nó chợt bất động trước thân hình gợi cảm này ,

lòng ngực như vỡ tung khi nhìn vòm ngực ai kia vạm vỡ ,

quyến rũ .

Nó giờ đứng chết lặng ,

mắt mở to nhìn chăm chăm hắn,

chân thì tê cứng không di chuyển ,

tim đập loạn xạ hòa cùng tiếng thở hì hục khiến hắn nhận ra kẻ xâm phạm

- Nhỏ biến thái kia.

.

.

.

cô nhìn gì vậy

Hắn buông lời lạnh lùng ,

tặng cho nó viên sỏi vào đầu như trị tội

- Gì? Nhìn gì?

- Tôi hỏi cô nhìn gì của tôi - vẻ mặt hắn nham hiểm tới gần nó gé sát vào tai khiến Bảo Ngọc tim muốn lọt ra ngoài

-Không có.

.

.

.

tôi không nhìn gì hết.

.

.

.

?

- Thật ?///

- tất .

.

.

nhiên.

.

.

. thật- mặt nó đỏ như quả cà chua chín ,

ấp úng trả lời ,

không thoát khỏi sự tra khảo của ai kia.

.

.

Trước kia Bảo Ngọc chưa từng nhìn kĩ hắn như bây giờ,

vẻ đẹp ở hắn ẩn hiện luôn làm người khác chói mắt .

.

.

.

.

lần đầu khiến nó run sợ rụt rè ,

mất đi tính chất hổ báo của con nhà võ .

Nó như những cô gái khác rụt rè ,

e lệ trước chàng trai mình thích .

.

.

.

-heo biến thái

- gì - Tiếng trả lời của nó khiến hắn cười sặc sụa ,

như đây là lời thừa nhân nó là kẻ biến thái .

Kẻ kia chưa nhận thức được vấn đề ,

nơ ron từ từ phân tích như nhớ lại hắn vừa gọi mình là heo biến thái .

.

.

.

Cục tức từ đâu phun trào ,

dung nham trào ở tay chuẩn bị ra đòn

- Đồ băng tảng.

.

.

.

anh nói ai là heo biến thái .

.

.

.

Anh đi chết đi.

.

.

ya.

.

.

.

.

.

- Á .

.

.

Cứu tôi với heo biến thái biết đánh người ,

,

,

,

,

á cứu với

- Anh có im đi không .

.

.

.

Anh đứng lại cho tôi ,

.

.

.

.

ya ya /.

.

.

.

.

.

- Thách cô đấy

Hừ tưởng dễ thắng bà à ,

từ cha sanh mẹ đỡ bà đã chạy không thua ai rồi nha .

đừng hòng Bảo Ngọc tiểu thư này tha cho nhà ngươi

- Chết ,

sao con nhỏ này chạy nhanh vậy .

.

.

.

- kaka bắt được rồi ,

anh chết đi

-á á .

.

á.

.

Tiếng nó la như cắt tiết .

Đúng là hậu đậu chân nó vướng phải dây leo ngã nhào trên hắn .

Cả hai nghẹn ngùng không ai nói ai,

mặc cho mặt ai nấy đều đỏ như mùa ca chua tới vụ thu hoạch .

Cuộc chiến mắt cứ diễn ra khi hắn lên tiếng

- Heo biến thái .

.

.

cô nặng quá

- hả .

.

.

.

anh còn dám.

.

.

.

tin tôi đè chết anh không ,

tên ngốc này.

.

.

- thôi cho tôi xin ,

heo như cô mà đè tui chắc tui tắt thở mất.

////

- Hừ.

.

.

.

.

. Còn dám cho anh chết - nó kí đầu hắn mấy cái rõ đau như trách phạt

- Hai người làm gì vậy- Tiếng Tiểu Tuệ la hét khi thấy nó tình tứ bên hắn

Cả hai vội đứng dậy cười trừ cho qua chuyện

- Tiểu Tuệ,

anh đói bụng quá vào ăn thôi - Hắn đánh trống lãng ,

bước vào nhà không muốn chịu trận của con gái lần nữa .

Nhưng lòng hắn một cảm giác ấm hắn,

một cảm giác quen thuộc với nó ,

bao suy nghĩ ngỗn ngang trong đầu ,

không để ý Tiểu Tuệ tụng kinh bên tai

Nó thì đứng trân vì tức ,

không hiểu sao lại yêu tên băng tảng đáng gét này ,

dám chọc đến nó

- HỪ.

.

.

.

anh đi chết đi .

.

.

- Bảo Ngọc

- á .

.

.

.

- Này anh còn muốn sinh con nối dòng nhe,

em tha cho anh với

- À.

.

.

.

xin lỗi anh .

.

.

em ức quá.

.

.

.

Bảo Ngọc hối lỗi ,

xém chút nữa nó đó cho anh thành thái giám bằng cước tung chảo rồi .

Nhìn thấy nó bình thường trở lại anh cũng yên tâm

- Này ,

em tỏ tình chưa

- Đừng nhắc hắn trước mặt em - Bảo Ngọc giận dữ bỏ đi để mặc kẻ kia ngu khờ chẳng biết trời trăng mây gió gì.

- Haz con bé này vẫn như ngày nào ,

hung dữ gê .

.

.

.

.

Vậy mà mình yêu nó mới gê .

.

.

.

.

khó hiểu .

.

.

.

.

.

Anh lẩm bẩm một mình không hay nó quay lại lúc nào

-NÈ .

.

.

.

.

.

-Á .

.

.

ma.

.

.

.

.

.

ma.

.

.

.

- ma cái đầu anh

- Bảo Ngọc em làm anh hết hồn

-Mau vào nhà phụ em chiến đấu với con 3 tê kia đi

- à ừ.

.

.

Anh thầm nghĩ người hào hoa ,

đẹp trai như anh bây giờ phải bày mưu đối phó con gái ,

mà lại là con gái bị ví như 3 tê .

hazzzz khổ thân tui

- Mau đi.

.

.

.

- Bảo Ngọc hét lớn

- ừ ,

,

,

,

,

anh vô liền,

,

.

.

.

.

.

Anh chạy tất tả theo nó .

Vừa vào đến nhà đã thấy cuộc chiến mắt cùa hai người con gái ,

Tiểu tuệ và Bảo Ngọc lườm nhau không chớp mắt ,

thể như sẹt ra tia lửa điện ,

không ai dám đến gần ,

thế mà kẻ không biết chết kia ngồi ăn như chỗ không người

- P.

.

.

hong .

.

.

em ăn được hả

- Sao ?

-- Nhìn kìa - Anh chỉ tay nhẹ về phía cuộc đấu mắt đầy nguy hiểm ấy

Hắn như nhận thức được vấn đề ,

có ý tẩu là thượng sách

- Chuồn thôi anh

- OK.

- Đứng lại - Tiểu Tuệ và Bảo Ngọc đồng thanh hét khiến hai chàng trai bất động

- Ngồi xuống- dàn đồng ca Tuệ Ngọc hợp xướng

Hắn và Anh như em bé vâng lời ngồi xuống không chút do dự

- Mình .

.

.

ăn cơm thôi- Anh lên tiếng giải hòa nào ngờ là sự châm dầu vào lửa

- Con 3 tê kia cô đừng ỷ được tên băng tảng Phong kia che chở thì làm tới.

.

tôi không sợ 3 tê như cô âu/.

.

.

.

.

- Bảo Ngọc nói giọng mỉa mai

-haha nói em kìa Phong ,

haha - Không hẹn nó và hắn lườm anh bằng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống ,

khiến anh e sợ cắm đầu ăn tiếp .

.

.

.

- Hừ .

.

.

.

cô nóiai là 3 tê .

.

.

cô tưởng cô ngon lắm sao ? Phong của tôi không đếm xỉa gì cô ,

sao cô cứ bám theo hả .

Ỷ có anh Phong ngốc ngếch kia muốn làm gì làm à

-Phong ngốc nào Tiểu Tuệ- Anh hỏi bân quơ

- Anh đó - Tuệ Ngọc lại tiếp tục dàn đồng ca

- Anh muốn yên bình thì ngồi yên đi ,

muốn ăn đấm sao mà nói >>.

.

Anh như nhận thức được mình châm dầu vào lửa .

yên lặng ăn cho no bụng ,

bỏ ngoài tai cuộc chiến ấy.

.

.

.

- Con heo kia cô đừng đến đây làm phiền Phong ca tôi nữa

- Tôi thích đó ,

rồi sao con 3 tê kia

- Cô - Tiểu Tuệ tức tối không cãi lại nó nũng nịu bên hắn

- Phong Phong,

anh coi kìa nhỏ đó ăn hiếp em kìa.

.

.

Nó nhìn cảnh này không khỏi tức giận xen lẫn đau lòng ,

bỏ về

- Tôi về đây.

.

.

.

.

Tại sao hắn không bênh nó chứ ,

tại sao lại thân mật với con 3 tê đó chứ .

.

.

.

<> tại sao ? Bảo Ngọc muốn chạy thật nhanh thoát khỏi nơi đau đớn này

- Bảo Ngọc .

.

.

Đợi anh- Anh chạy theo nó ,

anh biết nó sẽ buồn ,

anh đã tự hứa lòng mình sẽ bảo vệ nó bằng tất cả kể cả tính mạng .

.

.

Anh đều cam chịu .

.

.

vì Anh yêu nó

Nó chạy thật nhanh ,

không phương hướng ,

bỏ mặc mọi ánh nhìn của mọi người .

Nó chạy đến khi chân mỏi mệt ngã quỵ ,

cũng là lúc nó hiện diện ở biển .

Sóng vỗ rì rào cùng làn gió mát khiến tâm trạng nó vơi đầy

- Tên băng tảng.

.

.

.

.

em ghét anh ,

,

,

,

,

.

.

.

em ghét anh.

.

.

.

.

- Nhưng .

.

.

.

em lại rất yêu anh .

.

.

tại sao chứ.

.

.

tại sao anh không nhớ em .

.

.

tại sao xem em là người xa lạ .

.

.

.

.

tại sao ?

Tiếng hét ây vang dội cùng làn sóng ra khơi ,

như đem tâm trạng nó bay xa ,

đem nổi niềm ra biển khơi.

Anh lặng lẽ nhìn nó đau khổ ,

lòng lại đớn đau hơn ,

gió lạnh càng khiến tim anh giá buốt ,

nhìn người con gái mình yêu đau vì người khác .

.

.

.

.

.

Anh đến bên ,

khoát chiếc áo da lên nó ,

đây là sự ấm áp duy nhất anh có thể mang cho ,

Yêu thương anh là tình yêu nhưng đối với nó là tình thân,

dù cho là gì ,

tình yêu Anh luôn dành cho nó.

.

.

.

Bảo Ngọc hít thật sâu gió biển ,

cho vơi cơn đau

- Em ngốc lắm phải không anh ?

- Đúng .

.

em rất ngốc .

.

.

nhưng cái ngốc ấy khiến mọi người yêu em .

.

.

.

.

Dù em có ngốc nhưng em vì tình yêu quyết tâm thì cái ngốc ấy đáng được tôn trọng.

.

.

Anh đang nói gì thế không biết.

.

.

.

.

- Anh gãi đầu vì tài ăn nói mình không có

- Có lẽ anh nói đúng .

.

.

em phải quyết tâm để cái tên Thanh Phong ấy yêu emlần nữa .

.

.

.

.

- Đồ băng tảng .

.

.

.

.

.

em yêu anh .

.

.

.

.

.

Tiếng yêu thương từ miệng nó như vỡ tan bọt biển ,

như tiếng lòng anh rạn vỡ

- Vậy mới là Bảo Ngọc anh quen chứ- Anh gượng cười

- Anh đúng là ngốc .

.

.

như con 3 tê kia nói /.

.

.

- Này anh an ủi em đó .

.

.

sao em nói anh ngốc.

.

.

-Liu.

.

.

liu .

.

.

Phong ngốc ,

.

.

.

.

liu.

.

.

liu

- Em đứng lại đó cho Anh .

.

.

-Không có ngốc đứng lại để anh bắt à .

.

.

.

hehe

- HỪ.

.

.

.

anh sẽ bắt được em

Cuộc rượt đuổi vui vẻ xóa tan sự buồn phiền trong nó .

.

.

.

Phải chi người nó yêu là Anh có lẽ giờ đây nó đã không biết đến tên băng tảng kia.

.

.

Cũng không có cuộc tình chưa bắt đầu đã kết thúc này.

Ở phương trời kia ,

hắn lặng lẽ nhìn ánh trăng sáng ,

nhớ tới nó .

.

.

.

nhớ lúc ngoài vườn ,

một cảm giác quen thuộc ,

ấm áp và một tình cảm gì đó hắn không rõ .

.

.

.

Nhưng cố nhớ chỉ là kí ức trắng .

.

.

. Chợt đầu hắn đau khi nhớ kí ức về nó.

.

.

.

Chuyện tình của họ sẽ đi về đâu ,

khi trái tim họ luôn hướng về nhau ,

nhưng lý trí luôn chia cắt cuộc tình này .

.

.

.

.