Anh đẩy cửa đi vào , nhìn vào Linh Lan tỏ vẻ căm phẫn, lần đầu tiên anh không được giải quyết phiền phức mà phải nghe theo vợ chỉ bảo.
...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Aaaaa, sao lần nào con nhỏ đó cũng may mắn vậy"
Châu Diệp Ôn rít lên , phẫn nộ đỉnh điểm, đập phá đồ đạc .
Mẹ ả ta thấy vậy liền trấn an :
"Thua keo này ta bày keo khác , cũng tại con , sao con lại chọn con nhỏ hiền lành đó vậy, nếu để con nhỏ Diệp Anh phát hiện chẳng phải là chúng ta tiêu đời sao "
" Mau giải quyết nó trước khi mọi chuyện vỡ nỡ đi "
"Nhưng mà nó có biết chúng ta là ai đâu ,
có cần giết nó không mẹ"
" Con không nghe câu phòng hơn chống à "
" Nhanh chóng xử lý nó đi , nên nhớ đừng để lại dấu vết gì hết "
Tại biệt thự Tần gia :
Tần Dật đang ôm vợ tại thư phòng lên tiếng
" Chúng ta có thể tiếp tục để cô ta ở lại , ít nhất còn có tác dụng trong việc thu thập bằng chứng phạm tội của đám người Châu Gia ,
xong việc lập tức đuổi đi "
Thế lực của anh lập tức san bằng cả Châu Gia nhưng anh muốn bọn họ phải nếm cay đắng từ từ , để đám người đó có thể hiểu nỗi khổ mà vợ anh phải chịu,
" Em vẫn còn một thứ quan trọng bị họ giữ lấy "
" Thứ gì vậy ,
còn quan trọng hơn cả chồng em à"
" Tro cốt của mẹ em , đó là thứ bọn họ lấy ra uy hiếp để em gả cho anh "
" Chắc cũng phải cảm ơn họ vì gả em cho anh đấy chứ nhỉ"
" Anh nghiêm túc một chút đi "
Tần Dật trêu trọc làm cô xù lông như con nhím, trông rất đáng yêu.
Trên con đường ít người qua lại, mọi thứ đều được sắp đặt sẵn , chỉ chờ con mồi xuất hiện thì liền ra tay
"Mày lúp vào bụi cây um tùm gần đó, đợi con nhỏ ra thì bịt miệng nó bằng thuốc mê"
" Sao không giết nó luôn, thuốc mê làm cái gì "
" Mày ngu thế , m* nó, nhìn nó ngon mơn mởn thế kia mà m định tha à "
Tên cầm đầu tặc lưỡi
" Cho mấy anh em chơi xong rồi giết nó lúc đấy cũng chẳng muộn "
Nói xong hắn nhắc nhở đồng bọn
" Thôi tập trung vào công việc đi , chuốc mê nó rồi báo về cho cô ta "
Linh Lan lúc này vẫn chưa biết gì , cô vẫn xách đồ rau củ quả về để nấu ăn cho mọi người.
Đang đi trên đường bỗng một bàn tay to lớn ôm lấy cơ thể cô , cô hét lên kêu cứu :
" Có ai không. .
.
.
cứu .
.
.
cứu tôi aaaaaa"
" Cô em à , ở đây không có ai đâu ,
ngoan ngoãn phục vụ tụi anh đi "
Cô trợn to mắt , nước mắt rơi lã chã,
miệng bị bịt chỉ biết phát ra tiếng kêu "ưm um um.
.
.
.
"
Cô bị đưa vào ngôi nhà hoang , bọn chúng thay phiên cưỡng hiếp cô ,
cô gào thét khóc lóc kêu cứu bị bọn chúng tát mạnh, cô đau đớn tột cùng , mất đi sự trong trắng ,
mất đi danh dự ,
cô không muốn sống nữa , có lẽ ông trời đang trừng phạt cô vì cô làm ra trì bỉ ổi khiến thiếu phu nhân suýt chút nữa mất đi thanh danh.
Cô hối hận muộn màng
* Mẹ ơi ,
em ơi ,
chị xin lỗi ,
chị không gắng gượng được nữa rồi, thiếu phu nhân em xin lỗi người em đi đây,
mọi người sống tốt nhé .
Tạm biệt *
Cô liều mình cắn lưỡi tự vẫn ,
ra đi trong đau đớn,
mất mát ,
người thiếu nữ ngây thơ ,
trong sáng nay đã bị vấy bẩn .
Máu từ khoang miệng chảy ra , cô nằm bất động trên nền đất lạnh lẽo , ra đi không một lời từ biệt, lời trăng trối, khoé mắt sưng đỏ giàn dụa nước mắt khép chặt .
Thân thể trần trụi ,
mình đầy vết thương .
"Mẹ nó ,
nó cắn lưỡi chết rồi kìa ,
mất cả hứng "
Năm tên lưu manh ,
mặc lại quần áo , rời đi nhanh chóng , trước khi đi hắn còn nhổ bọt vào người cô rồi tàn nhẫn đá mạnh một cái. Nhưng cái quan trọng là họ đã quên mất xử lý thi thể .
Mọi người nhớ tặng điểm, phiếu vote nha, đừng đọc chùa nhà tui buồn ó ,
cảm ơn mọi người đã ủng hộ ạ .