Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Chương1199 Phiền toái nhiều hơn 2

Là người quen an nhàn đã lâu, thành chủ Vạn Ấp thành Kế Canh tự nhiên không muốn bị cuốn vào cảnh phân tranh như vậy.

Thế nhưng mà hiển nhiên Kế Canh đã đánh giá thấp quyết tâm của Bất Diệt Thiên Đô. Khi Kế Canh có vẻ không muốn đồng ý, Thánh Pháp vương của Bất Diệt Thiên Đô lần nữa đem thù lao nâng lên gấp ba.

Hắn ta còn nói gần nói xa, nếu như thành chủ Vạn Ấp thành không đáp ứng thì sẽ là địch của Bất Diệt Thiên Đô.

Loại phương thức như vậy khiến cho thành chủ Vạn Ấp thành không có bất kỳ lựa chọn nào khác. Chỉ có thể nhắm mắt nhắm mũi đáp ứng, nhưng mà hắn còn nói rõ, việc này Vạn Ấp thành hắn tuyệt đối không muốn cuốn vào.

Hơn nữa Bất Diệt Thiên Đô phải nói rõ với bên ngoài, Vạn Ấp thành hắn dưới áp lực mới giao ra quyền chưởng quản cửa Bắc, tuyệt đối không phải chủ động hợp tác với Bất Diệt Thiên Đô.

Bất Diệt Thiên Đô biết đây là Vạn Ấp thành không muốn liên quan tới mình, tuy rằng trong lòng khó chịu, thế nhưng cũng không muốn việc trở nên phức tạp mà đồng ý với yêu cầu của thành chủ Vạn Ấp thành.

Bởi như vậy, tuy rằng thành chủ Vạn Ấp thành không tình nguyện, thế nhưng vẫn giao ra quyền chưởng quản cửa Bắc.

Nhưng mà hắn đã đem quyền chưởng quản giao ra, chuyện sau đó muốn làm thế nào, đều là chuyện của Bất Diệt Thiên Đô. Hắn không cần lo lắng Giang Trần trả thù, cũng không cần lo lắng sau này Lưu Ly vương thành không thoải mái.

Dù sao cửa bắc này đi tới Lưu Ly vương thành.

Cửa bắc này giao cho người Bất Diệt Thiên Đô tiếp quản, ở trên phương diện nhất định, cũng là một loại khiêu khích với Lưu Ly vương thành.

Nếu như Lưu Ly vương thành muốn so đo, cũng là một trận thị phi không nhỏ.

...

.

Một ngày nọ, Giang Trần đi vào cửa Nam Vạn Ấp thành, từ cửa Nam tiến vào, ra từ cửa Bắc là có thể tiến vào khu vực Lưu Ly vương thành.

Trong mắt hắn, Vạn Ấp thành hiện tại có lẽ đang phong tỏa gắt gao mới đúng.

Thế nhưng mà mãi cho tới khi hắn tiến vào cửa Nam lại không có phát hiện ra bất kỳ chút dị thường nào. Thủ vệ ở cửa thành chỉ đơn giản hỏi một chút, sau đó lập tức cho bọn họ vào.

Căn bản không có thủ vệ nghiêm ngặt như trong tưởng tượng của Giang Trần. Điểm này so với ban đầu ở bên ngoài Thái A thành hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

- Chẳng lẽ ta đã nghĩ sai?

Giang Trần cảm thấy khó mà tưởng tượng được.

Trong mắt hắn, nơi này có lẽ đã canh gác sâm nghiêm, ngay cả con ruồi cũng không thể lọt qua mới đúng.

Nhưng mà đã vào bên trong Giang Trần cũng không có tiếp tục nghĩ tới việc này nữa. Đã vào bên trong, không lý nào lại đi ra. Chỉ cần cẩn thận một chút là được.

Vạn Ấp thành này tuy rằng thuộc một Hạ vực, thế nhưng trình độ phồn hoa không ngờ lại không kém Thái A thành một chút nào, thậm chí có nhiều chỗ còn có phần hơn Thái A thành.

Chỉ là địa vực bất đồng, cảnh sắc cũng bất đồng, khiến cho Giang Trần có cảm giác vô cùng mới mẻ.

Hai người đã hóa trang thành tán tu, tự nhiên phải đi tới nơi thường xuyên lui tới nhiều. Không bao lâu sau Giang Trần liền tới một địa phương mà tán tu đặt chân.

Nơi này thực là là một đạo tràng trong Vạn Ấp thành.

Chỉ là đạo tràng này cũng không phải nhằm vào võ giả bản địa, mà là chuyên mở ra cho tán tu. Nói là đạo tràng, kỳ thực chính là một khách điếm.

Nhưng trừ việc cung cấp nơi dừng chân ra, còn cung cấp chỗ tu luyện.

Nói trắng ra chính là một địa phương cung cấp sự hưởng thụ cao cấp cho tán tu bốn phương.

Nghèo văn, giàu võ, cho dù là tán tu đại bộ phận cũng vô cùng nguyện ý hưởng thụ những thứ tốt nhất, mà không muốn đi vào khách điếm bình thường giống như những người phàm tục.

Cho nên sinh ý của đạo tràng này vô cùng tốt.

Hai người vừa mới vào cửa, đập vào mắt hai người là một quảng trường rất lớn, bên trên bày biện rất nhiều bàn, trên đó tối thiểu có không dưới ngàn tán tu. Túm năm tụm ba, đang thưởng thức rượu ngon.

- Mẹ nó, Vạn Ấp thành này làm cái quái gì. Không ngờ cửa Bắc lại không cho thông qua.

- Còn phải nói sao? Cửa Bắc này lão tử không ra vào mười lần thì cũng phải có tám lần, còn chưa thấy qua chuyện như vậy bao giờ.

Nghe nói cửa Bắc này cho thế lực nào đó tiếp quản. Về sau à, muốn ra khỏi cửa Bắc, phải tiếp nhận sự kiểm tra của bọn họ. Nghe nói kiểm tra vô cùng nghiêm túc.

- Thế lực nào mà có bổn sự lớn như vậy?

- Hừ, nhỏ giọng một chút. Nghe nói là tông môn nhất phẩm trên Bát vực.

- Thôi đi.

.

. Tông môn nhất phẩm thì là nhất sao? Có thể ngưu bức hơn Lưu Ly vương thành sao? Con mẹ nó.

Đại bộ phận tán tu đều là kẻ kiệt ngạo, bất tuân, cơ hồ đa số đều là người có tính tình nóng nảy, là phần tử không sợ trời, không sợ đất.

Nếu như không phải có tính cách như vậy bọn họ cũng sẽ không làm tán tu mà đã sớm tiến vào trong tông môn. Cũng là bởi vì tính cách nóng nảy như vậy, không thể nhẫn nhục, cho nên mới can tâm tình nguyện làm tán tu.

Cho nên những tán tu này lúc nói chuyện không kiêng nể một chút nào.

Giang Trần vừa vặn đi qua bên cạnh những người này, nghe thấy mấy câu nói này, trong lòng trầm xuống, đồng thời thầm nghĩ quả nhiên là vậy. Bọn chúng đang mở rộng cửa chờ hắn tới a.

Tiến vào thành này thì dễ, muốn ra khỏi cửa Bắc tiến vào khu vực Lưu Ly vương thành, vậy thì không dễ đâu.

Hiện tại cho dù rời khỏi đây, đoán chừng cũng sẽ bị ng ười Bất Diệt Thiên Đô nhìn chằm chằm vào. Vừa mới tiến vào thành đã rời khỏi, quả thực giống như không đánh đã khai.

Hơn nữa cho dù rời khỏi, tổng cộng ba con đường, bất luận một con đường nào đều phải đi qua hai thành thị còn lại, tình huống nhất định không khác bên này là bao.

- Bỏ đi, đã tới, vô luận thế nào cũng phải đi qua. Chỉ là không biết bọn chúng kiểm tra nghiêm ngặt tới mức nào. Nếu như muốn tra ra ấn ký trên người của ta, hiển nhiên sẽ không tra ra được.

Giang Trần đã sớm đem Bất Diệt ấn ký trên người luyện hóa sạch sẽ.

Nhưng mà một khi ấn ký bị luyện hóa mất, hắn đoán người Bất Diệt Thiên Đô có lẽ cũng đã biết. Cho nên lúc bọn chúng kiểm tra không chỉ đơn giản kiểm tra mỗi Bất Diệt ấn ký.

Thế giới võ đạo không thiếu những thứ mới lạ.

Bất kể là Bất Diệt Thiên Đô hay là Cửu Dương Thiên Tông, đây đều là cửa ải cuối cùng, nhất định sẽ có rất nhiều thủ đoạn để kiểm tra.

Muốn thông qua, quả thực không dễ.

Hai người xuyên qua quảng trường lớn, tiến vào trong đại sảnh, cũng thuê hai căn phòng. Sau đó đặt một bàn, chọn chút thức ăn và rượu, sau đó lại tới quảng trường lớn kia.

Nơi nhiều người là nơi có nhiều tin tức nhất.

Hiện tại Giang Trần không tiện đi nghe ngóng, nơi này chưa hẳn đxa không có tai mắt của Cửu Dương Thiên Tông hoặc là Bất Diệt Thiên Đô.

Vạn nhất lúc hắn nghe nóng, bị người ta nhìn chằm chằm vào, khi đó hắn sẽ vô cùng phiền phức.

- Các vị, nghe ta nói, lần này kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt. Nữ nhân còn tốt, trên cơ bản đều bị thả cho qua. Nhưng mà người trẻ tuổi, nhất là từ hai mươi tuổi tới bốn mươi tuổi, trước tiên phải kiểm tra xương cốt, trong khoản tuổi này phải kiểm tra nghiêm ngặt. Nghe nói bọn họ còn có một loại bảo vật kỳ quái, có thể tra ra dịch dung hay không. Một khi tra ra có dịch dung, nhất định phải trở về tướng mạo vốn có của mình.