Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Đây là Lục Triết Sâm công kích, cùng Băng Hỏa Yêu Liên có chút tương tự, nhưng hiệu quả lại hoàn toàn bất đồng.

Lực lượng của Lục Triết Sâm, so với Băng Hỏa Yêu Liên còn bá đạo, chỉ là thuộc tính bản thân nó, cũng chỉ có lực trói buộc giam cầm, không có thuộc tính Băng Hỏa.

Nhưng mà giờ khắc này, Lữ Sư Nam đã phi thường chật vật, cộng thêm Lục Triết Sâm làm rối, làm cho Lữ Sư Nam càng thêm cố hết sức.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên Lữ Sư Nam phát giác được hư không trên đỉnh đầu rung động lắc lư.

Lúc nhìn lại, một lĩnh vực cường đại bỗng nhiên áp xuống. Cái lĩnh vực này, lại nương theo một cỗ uy áp làm cho lòng người vì sợ mà tâm rung động, làm cho Lữ Sư Nam có một loại cảm giác không thở nổi.

Sau một khắc, một bàn tay cực lớn, nhô lên cao trảo xuống.

Cái cự trảo này, có năm ngón tay, bộc lộ tài năng, mỗi một chỉ, đều có thể so với thần binh lợi khí của thế gian.

Nương theo chung quanh cự trảo, là tầng tầng khí lưu màu đen, như tia chớp, không ngừng lóng lánh lấy khí thế kinh người.

Chân Long chi vực, phối hợp trảo lực nghiền nát Sơn Hà, cộng thêm màu đen lao lung trói buộc.

Đây là Long Tiểu Huyền hiển hóa chân thân, phát động một kích trí mạng với Lữ Sư Nam.

Lữ Sư Nam ngửa đầu xem xét, chỉ thấy uy áp Chân Long phô thiên cái địa, toàn bộ tập trung hư không, trảo lực nghiền nát Sơn Hà, bắt lấy thân hình của Lữ Sư Nam.

Lữ Sư Nam bị xách lên, vô luận hắn giãy dụa như thế nào, cũng thủy chung không cách nào thoát khỏi.

- Long, là Chân Long.

Lữ Sư Nam vùng vẫy giãy chết, khàn cả giọng.

- Hoàng đạo hữu, tha mạng, tha mạng a, ta nguyện ý phản công Ma tộc.

Đến lúc này, dù Lữ Sư Nam có vô số thủ đoạn, cũng thi triển không ra. Chỉ có thể cầu xin tha thứ.

Bất quá Giang Trần nơi nào sẽ nghe Lữ Sư Nam cầu xin tha thứ, nói với Long Tiểu Huyền:

- Long huynh, tuy thằng này bất tài, nhưng lại là Hoàng cảnh cường giả, ngươi xem rồi xử lý.

Long Tiểu Huyền dữ tợn cười một tiếng, cự trảo kéo lên, liền trảo Lữ Sư Nam thành hai nửa, trực tiếp ném vào trong miệng, ba đến hai lần liền nuốt sống.

Lữ Sư Nam vừa phát ra tiếng kêu thảm thiết, liền bị Long Tiểu Huyền thôn phệ.

Chân Long nhất tộc, mới mặc kệ trong cơ thể Lữ Sư Nam ngươi phải chăng có khí tức Ma tộc. Thái Cổ Chân Long nhất tộc, huyết thống có thể tinh lọc hết thảy, cho dù là Ma tộc, cũng không dám nói huyết mạch của mình mạnh hơn Thái Cổ Chân Long nhất tộc.

Long tộc, là huyết thống Thái Cổ Vương tộc.

Lữ Sư Nam bị diệt, khẩu đại đỉnh kia của hắn, tự nhiên cũng quy Giang Trần sở hữu.

- Cái đỉnh này, vậy mà có thể ngăn trở Nguyên Từ Kim Sơn của ta, ngược lại là đồ tốt. Nhưng không biết là bảo vật gì?

Hiện tại Giang Trần không có thời gian đi cân nhắc, trực tiếp thu.

- Chỉ tiếc, cái trận bàn kia của Thương Bình Vương không có tới tay, nếu không tám pho tượng phối hợp trận bàn, tuyệt đối là một bảo vật công kích vô cùng cường hãn.

Giang Trần tìm Trữ Vật Giới Chỉ của Lữ Sư Nam, lại không có tìm được trận bàn kia.

Đã diệt Lữ Sư Nam, Giang Trần ngay cả hiện trường cũng không muốn thanh lý, trực tiếp chạy đi.

Đối với những tu sĩ Nhân tộc đã bị ma hóa kia, hắn cũng không có tâm tư đi quản. Mọi người có Tạo Hóa riêng, có vận mệnh riêng.

Những người này lựa chọn đến tìm đường chết, Giang Trần tự nhiên không có khả năng đi làm chúa cứu thế.

Trong Vạn Niên Thi Quan, Cửu Âm Ma Quân đang chạy nước rút cuối cùng, mượn thân thể của Thương Bình Vương, dùng ma khí đến rèn luyện.

Hôm nay qua ba ngày, đã tiếp cận viên mãn.

Đột nhiên, ma thức của Cửu Âm Ma Quân khẽ động, sắc mặt đột nhiên biến đổi:

- Lữ Sư Nam chết?

Cửu Âm Ma Quân cả kinh:

- Mang theo 3000 hóa hình bạch cốt, dùng bổn sự của Lữ Sư Nam, lại bị người chém giết? Hơn nữa, ở trong địa bàn của ta, thậm chí ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có? Chẳng lẽ, tiểu tử Giang Trần kia, thực sự cường đại như vậy?

Cửu Âm Ma Quân quả thực khó có thể tin, đồng thời cũng giận tím mặt.

Lữ Sư Nam là một con cờ hắn khống chế, tuy Cửu Âm Ma Quân chưa hẳn thực coi trọng Lữ Sư Nam, nhưng ít ra trước mắt mà nói, Lữ Sư Nam đối với hắn vẫn có tác dụng thật lớn.

Lữ Sư Nam vì Cửu Âm Ma Quân hắn, hoàn toàn chính xác đã làm rất nhiều sự tình. Ví dụ như ở bên ngoài rải tiếng gió, lừa gạt nhiều tu sĩ tiến vào, phá hư trận pháp của Thương Bình Vương. . .

Hôm nay, Lữ Sư Nam bỗng nhiên vẫn lạc, lại thoáng cái phá vỡ rất nhiều bố cục của Cửu Âm Ma Quân.

Cũng may, hôm nay trận pháp của Vạn Thi Cốc đã vận hành, mặc dù không có Lữ Sư Nam, cũng sẽ không xảy ra quá nhiều sai lầm. Mà những Thi Khôi võ sĩ vừa mới bào chế kia, trải qua một phen dạy dỗ, cũng có thể thành trợ thủ đắc lực của mình.

Thi Khôi võ sĩ, bảo lưu lại đại bộ phận ý thức trước kia, nhưng trong đầu bản năng thứ nhất, vẫn là phục tùng mệnh lệnh của Ma Quân hắn.

Cho nên, Thi Khôi võ sĩ ở trên trình độ nhất định, so với Lữ Sư Nam còn đáng tin hơn.

Tuy Lữ Sư Nam nghe lời, nhưng trong lòng vẫn có rất nhiều bảng cửu chương. Nói thí dụ như lần này truy sát tu sĩ Nhân loại kia, là vì Lữ Sư Nam tham niệm.

Cửu Âm Ma Quân tự nhiên biết rõ nguyên nhân này, chỉ bất quá hắn không nói ra mà thôi.

- Tiểu tử này, ở Vạn Thi Cốc của ta giương oai, một vào một ra, nếu để cho hắn đi như vậy, tiểu tử này nhất định coi Vạn Thi Cốc như cọng rơm cái rác.

Cửu Âm Ma Quân cũng không phải thiện nam tín nữ gì, ở địa bàn của hắn giương oai, giết tay sai của hắn, tự nhiên là để cho Cửu Âm Ma Quân cảm thấy bị mạo phạm.

Dựa vào cái gì những người khác đến, đã thành Thi Khôi võ sĩ của bổn Ma Quân, tiểu tử ngươi lại có thể nghênh ngang, tự do xuất nhập, còn thuận tiện giết chết tay sai của bổn Ma Quân?

Cửu Âm Ma Quân nghĩ vậy, liền muốn rời thi quan, đuổi giết Giang Trần.

Bất quá, hắn lại nghĩ tới:

- Thân thể của ta chưa có đại thành, đã đến thời khắc mấu chốt, lúc này đuổi giết, cảnh giới thân thể chưa vững chắc, ba ngày cố gắng, sẽ thất bại trong gang tấc, thậm chí còn có thể liên lụy đến thần hồn, vạn nhất tiểu tử kia quá lợi hại, dùng thân thể bất hoàn mỹ của ta hôm nay, nói không chừng cũng sẽ ăn được thiệt thòi lớn. Mà thôi, trước để cho tiểu tử này đắc ý một hồi. Chờ bổn Ma Quân giết ra hoang man, cái thứ nhất là tìm tiểu tử ngươi tế tự Ma tộc hàng lâm.

Không thể không nói, tuy Cửu Âm Ma Quân bạo ngược, nhưng vẫn có chút lý trí. Nhất là trải qua vô tận tuế nguyệt khảo nghiệm, làm cho Cửu Âm Ma Quân ở trên cơ sở hung ác bạo ngược, cũng nhiều thêm vài phần lòng dạ.

Sau khi Giang Trần giết Lữ Sư Nam, không hề dừng lại, rốt cục đi ra Vạn Thi Cốc. Một màn kinh nghiệm này, làm cho Giang Trần cũng cảm thấy có chút khó tin, nội tâm nghi vấn:

- Có phải vận khí của ta quá tốt hay không? Ma Đế của Mộc Ma nhất tộc đã có thể ngưng tụ Ma Đế uy áp rồi, lại không có truy sát ta. Âm Ma nhất tộc này, không biết cầm đầu là đẳng cấp gì, nhưng có thể khống chế Lữ Sư Nam, nhất định không phải Ma tộc bình thường.

Đi ra Vạn Thi Cốc, tâm tình của Giang Trần rõ ràng đã khá hơn rất nhiều.

Có thể nói, một đoạn hung hiểm nhất đã qua.

Ly khai Vạn Thi Cốc, Giang Trần liền mở ra ngũ giác của Hoàng Nhi. Vạn Thi Cốc một vào một ra, càng làm cho tình huống của Hoàng Nhi đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương.

Bất quá, hiện tại An Hồn Mộc đến tay, mấy ngày thời gian, vẫn là hao tổn rất tốt.

Đi ra Vạn Thi Cốc, đám tán tu không ngừng tuôn vào, như là sủi cảo.

Giang Trần nhìn thấy một màn này, cũng im lặng, đến cùng còn có bao nhiêu người tuôn vào?

Nhìn thấy Giang Trần, mặt mũi những tán tu kia tràn đầy khó chịu, thậm chí còn có chút cừu hận.

Hiển nhiên, những tán tu này chứng kiến Giang Trần, liền nghĩ tới liên minh bọn người Thương Bình Vương chế định quy củ, hạn chế bọn hắn tiến vào hoang man.

- Chư vị, lúc trước tiểu tử này cũng là trong liên minh, không cho chúng ta tiến vào hoang man, bọn hắn lại tiến đến phát tài. Thật sự là đáng giận.

- Mọi người có muốn báo thù hay không?

- Đúng. Chúng ta mấy trăm người, hắn chỉ có một người lạc đàn. Hôm nay, vô luận như thế nào cũng muốn hắn cho một câu trả lời thỏa đáng.

Trong đám người này, có người kêu gào.

Giang Trần lại nghe được rõ ràng, dẫn đầu kêu la, rõ ràng có người của Yến Sơn Lục Lang.

Yến Sơn Lục Lang xen lẫn bên trong, lại giả vờ làm người trung gian, thật sự là không biết xấu hổ.

Bất quá Giang Trần lại không phải thiện nam tín nữ gì, lạnh lùng cười cười:

- Lúc nào Yến Sơn Lục Lang không có tiền đồ như vậy? Trốn trong đám người, giả dạng làm người bị hại sao? Đừng quên, Yến Sơn Lục Lang ngươi cũng là người được lợi trong quy tắc.

- Yến Sơn Lục Lang?

Mấy trăm tán tu kia lập tức xôn xao.

Những tán tu bọn hắn, đều là nhóm thứ hai hỗn vào. Tất cả mọi người kết thành đồng minh tạm thời, nếu như gặp được người nhóm đầu tiên, muốn đánh mọi người cùng nhau xông lên, tuyệt đối không thể để cho nhóm đầu tiên khi dễ.

Yến Sơn Lục Lang rõ ràng là nhóm đầu tiên, bọn hắn lại cải trang cách ăn mặc xen lẫn trong nhóm thứ hai, rốt cuộc là có dã tâm cùng mưu đồ gì?

Trong lúc nhất thời, mấy trăm tán tu đều như lâm đại địch.

Yến Sơn Lục Lang là dạng người gì, bọn hắn quá rõ ràng rồi. Yến Sơn Lục Lang tuyệt đối sẽ không hữu hảo đến làm bảo mẫu cho bọn hắn.

Thần thức của Giang Trần khẽ động, Thiên Mục Thần Đồng tìm tòi trong đám người.

Yến Sơn Lục Lang này xen lẫn trong nhóm thứ hai, đến cùng có ý đồ gì? Sẽ không đồng dạng như Lữ Sư Nam, là tay sai của Ma tộc chứ?

Giang Trần càng nghĩ càng cảm thấy việc này đáng tin. Dùng tính cách của Yến Sơn Lục Lang, bọn hắn hung hăng càn quấy bá đạo, như thế nào sẽ thả chậm bước chân, xen lẫn trong nhóm thứ hai?

Nguyên nhân chỉ có một, là bọn hắn châm ngòi thổi gió, muốn càng nhiều tu sĩ nữa tiến vào Vạn Thi Cốc, trở thành Ma tộc Khôi Lỗi.

- Mọi người đừng nghe tiểu tử kia nói bậy, hắn là cố ý phân tán lực chú ý. Mọi người cùng nhau xông lên, diệt tiểu tử này. Hắn đi vào nhiều ngày như vậy, đã chuẩn bị đi ra ngoài rồi, nhất định thu hoạch rất nhiều. Không đoạt hắn đoạt ai? Hắn lấy được những vật kia, vốn là chúng ta nên được.

- Đúng, hắn đang khích bác quan hệ của chúng ta, trước diệt hắn, lại nói những chuyện khác.

Trong đám người không ngừng có người kêu gào.

Giang Trần dựng thẳng Thuận Phong Chi Nhĩ, đại khái đã tập trung vào vị trí của Yến Sơn Lục Lang.

Giang Trần đột nhiên cao giọng nói:

- Chư vị, lỗ hổng của hoang man mở ra, căn bản chính là âm mưu. Trong này là cấm địa của Ma tộc, đã có vô số tán tu tiến vào trong cốc, cơ hồ tất cả tu sĩ, đã bị Ma tộc bào chế thành Thi Khôi võ sĩ. Nếu như chư vị cũng muốn như bọn họ, vậy thì đi vào. Không có người sẽ ngăn trở các ngươi. Chỉ có điều, sau khi các ngươi đi vào, liền tuyệt không có khả năng trở ra.

Giang Trần nói, cũng không phải nói chuyện giật gân. Ở trong Vạn Thi Cốc, ven đường đi ra, hắn không thấy được có người sống nào.

Hoặc trở thành Thi Khôi võ sĩ, hoặc đã bị người luyện hóa thành bạch cốt võ sĩ.

Nhìn đám người liên tục không ngừng lao đến, Giang Trần cũng thở dài:

- Chỉ cần hơi động đầu óc, các ngươi liền biết, tại sao các ngươi lại tụ tập ở đây? Đó là bởi vì, có người cố ý bố trí bẫy rập, dụ dỗ bọn ngươi tới. Các ngươi nhất định cảm thấy trong này có vô số thiên tài địa bảo chờ các ngươi đi nhặt, chờ các ngươi đi lấy. Nhưng sự thật lại tàn khốc.

Giang Trần cũng không muốn dựa vào mấy câu khích lệ những người này lãng tử hồi đầu. Hắn đã làm hết khả năng, nếu như những người kia quyết tâm muốn đi chịu chết, Giang Trần cũng không có khả năng cưỡng ép ngăn trở.

Hiện tại hắn chỉ hy vọng, đầu óc những người này có thể tỉnh táo một ít.

- Nói láo, tiểu tử này nhất định là được tiện nghi, lại sợ chúng ta đi vào phát tài, cho nên mới nói những ngôn ngữ chó má này.

- Giết hắn đi, trước tìm trên người hắn có bao nhiêu thứ tốt.

Bởi vì phát giác được Giang Trần không phải cường giả Hoàng cảnh, cho nên những người kia cảm thấy liên thủ, bọn hắn vẫn có cơ hội.

Nhất là Yến Sơn Lục Lang, bọn hắn lẫn trong đám người, nếu như có thể kích động những tán tu mù quáng kia chống lại Giang Trần, Yến Sơn Lục Lang bọn hắn sẽ có cơ hội trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

- Giết ta?

Giang Trần cười lạnh một tiếng, Lục Triết Sâm đã khởi động, phun ra từng đợt sương mù màu xanh lá, vô số xúc tu bướu thịt từ dưới nền đất chui đi ra, bay tới những tu sĩ kia.

Đừng nhìn Lục Triết Sâm này ở trước mặt Giang Trần khúm núm, nhưng ở trước mặt những người kia, lại phi thường có ưu thế.

Mấy trăm tán tu bị xúc tua của Lục Triết Sâm cuốn, toàn thân giống như bị thanh thép quấn lấy, căn bản không thể động đậy, vô luận bọn hắn giãy dụa như thế nào, cũng không chút sứt mẻ.

Cũng may Giang Trần không có ý tứ lấy tánh mạng của bọn hắn, nhìn đám tu sĩ bị cuốn giữa không trung, trong mắt Giang Trần hiện lên một đạo lãnh ý:

- Nếu không phải không muốn để cho Ma tộc không công phát triển an toàn, các ngươi sống hay chết, liên quan gì tới ta?

Nói xong, xúc tu của Lục Triết Sâm không ngừng vung vẩy, ném cả đám tu sĩ ra vài trăm mét.

Rầm rầm rầm…

Cả đám tựa như đống cát ngã trên mặt đất, chật vật không chịu nổi. Tuy không nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng lại để cho bọn hắn có chút thương tích.

Bất quá, không phải tất cả mọi người đều như thế. Còn có sáu người, lại không may mắn như vậy.

- Sáu vị, đường đường Yến Sơn Lục Lang, dấu đầu lộ đuôi, đây là làm cái hoạt động gì a?

Giang Trần lạnh lùng cười cười, nhìn chằm chằm vào sáu người kia, giống như cười mà không phải cười nói:

- Đừng nói cho ta, các ngươi là giả heo ăn thịt hổ?

Trong mắt Yến Sơn Lục Lang toát ra vẻ sợ hãi, trước kia bọn hắn cùng Giang Trần ở ngoài miệng hang va chạm, sở dĩ không có lập tức trở mặt với Giang Trần, cũng là vì cân nhắc đại cục.

Bằng không thì dùng hung danh của Yến Sơn Lục Lang, không có khả năng dễ nói chuyện như vậy.