Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Lần này hắn cơ hồ hỏi tất cả phân lôi chủ lĩnh vực đan đạo, tất cả mọi người đều không có bất kỳ phần nắm chắc nào, cho nên Lâm Yến Vũ mới mang người này tới chỗ Giang Trần.

Giang Trần nhìn vấn đề của người kia.

Cấp bậc của vấn đề này không thấp, là thất cấp, thưởng tới hai trăm vạn Thánh linh thạch, đây là nhiệm vụ cao nhất trong hai Tổng lôi đài của Giang Trần tính tới hiện tại.

Đây là vấn đề của một cửa hàng đào tạo linh dược.

Giang Trần nhìn một chút, trong lòng đại khái đã hiểu rõ.

- Vấn đề này ta có thể giải đáp, nhưng mà cấp bậc của vấn đề này vẫn không đủ.

Đây là một vấn đề liên quan tới việc bồi dưỡng linh dược. Hàm lượng kỹ thuật rất cao.

Yết giá của vấn đề thất cấp này là hai trăm vạn Thánh Linh thạch. Nhưng mà Giang Trần cảm thấy, vấn đề này tuyệt đối có thể so với vấn đề bát cấp.

Nếu như là vấn đề thất cấp mà nói, Giang Trần cảm thấy không có lợi.

- Thiệu Tổng lôi chủ, ta nghe nói Thanh Phương Đan Vương nói ngươi là thiên tài, cho lão nhân gia mặt mũi, tới nơi này chiếu cố chút sinh ý cho ngươi a.

Người nọ nghe thấy Giang Trần muốn tăng giá, trong lòng có chút mất hứng, sắc mặt trầm xuống, thanh âm rất là không vui.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Thanh Phượng Đan Vương đề cử ngươi tới, là hắn tin ta. Ngươi cảm thấy không thích hợp thì có thể đi thử thời vận ở những tổng lôi đài khác. Có lẽ bọn họ sẽ chấp nhận mức giá này.

Người nọ tức giận, không vui nói:

- Không cần phải nói, không có Trương đồ tể, chẳng lẽ còn sợ không có thịt heo ăn sao?

Giang Trần thấy người này đùng đùng nổi giận rời khỏi, hắn cũng không giữ lại.

Ngược lại Lâm Yến Vũ kia có chút đáng tiếc nói:

- Sư tôn, người có thể giải đáp vấn đề này sao?

Giang Trần gật gật đầu nói:

- Vấn đề này không đơn giản, thất cấp quá thấp, không có lợi. Chúng ta đã đứng ở trên lôi đài này, cũng không cần phải quá nhân nhượng, càng không cần phải tự hạ thấp giá trị của mình.

Đây là nguyên tắc của Giang Trần.

Trong mắt hắn, vấn đề kia tuyệt đối là bát cấp, thù lao ít nhất phải năm trăm vạn Thánh linh thạch.

Chỉ có hai trăm vạn Thánh linh thạch đã muốn hắn giải đáp? Giang Trần không cảm thấy kỹ thuật của mình rẻ như vậy. Hơn nữa hắn dám cam đoan, những người khác chưa hẳn đã có thể giải quyết được vấn đề này.

Cho dù người có thể giải quyết, vậy cái giá tuyệt đối không thấp hơn năm trăm vạn Thánh linh thạch.

Lâm Yến Vũ xưa nay rất tôn sùng sư tôn, tuy rằng hắn cảm thấy cứ như vậy mà bỏ đi hai trăm vạn Thánh linh thạch rất là đáng tiếc, thế nhưng sư tôn đã nói như vậy tự nhiên có đạo lý của sư tôn.

Dù sao Thưởng Kim lôi đài tới hiện tại không thiếu vấn đề. Rất nhiều người xếp hàng ở bên ngoài, muốn vào cũng không có cơ hội tới a.

Bọn họ căn bản không cần phải lo không có khách hàng.

Mới bắt đầu có bao lâu chứ? Chưa tới hai thời thần, hai Tổng lôi đài đã tiếp đãi không dưới ba mươi người, số lượng Thánh linh thạch đã vượt qua ngàn vạn.

Theo như loại tốc độ này, trong vòng nửa tháng, thu nhập nhất định vô cùng phong phú.

Cấp bậc vấn đề của Thưởng Kim lôi đài tổng cộng có mười cấp.

Nhất cấp thì thù lao khoảng chừng sáu vạn Thánh linh thạch, nhị cấp là mười vạn Thánh linh thạch. Tam cấp là hai mươi vạn Thánh linh thạch, tứ cấp là ba mươi vạn Thánh linh thạch. Ngũ cấp thoáng cái tăng lên sáu mươi vạn Thánh linh thạch. Về phần lục cấp bỗng nhiên tăng mạnh tới một trăm vạn Thánh linh thạch. Đến thất cấp là hai trăm vạn, bát cấp là sáu trăm vạn. Cửu cấp trực tiếp tới một ngàn không trăm lẻ sáu vạn Thánh linh thạch.

Mà thấp cấp là vấn đề chí tôn, là vấn đề cấp kim cương. Chỉ có ba ngày cuối cùng mới xuất hiện, những vấn đề này mỗi một vấn đề đều có độ khó vô cùng lớn. Dùng để áp trục ba ngày cuối cùng.

Vấn đề thập cấp, thù lao thấp nhất là ba ngàn sáu trăm vạn Thánh linh thạch. Đây chỉ là thù lao thấp nhất, chẳng khác gì chỉ là giá khởi điểm, về phần cao nhất sao?

Chỉ có bốn chữ, không ngừng lên trên.

Cho nên vấn đề thập cấp, vấn đề cấp Chí to on này mới được coi là bộ phận đặc sắc nhất Thưởng Kim lôi đài. Là thứ áp trục. Hiện tại những vấn đề trong mười hai ngày đầu tiên này chỉ là khúc dạo đầu mà thôi.

Nói trắng ra chính là để cho những Tổng lôi chủ kiếm chút tiền lẻ, quan trọng nhất là để cho những Phân lôi chủ kia kiếm chút tiền lời.

Tổng lôi chủ bình thường tự thị thân phận, ngay từ đầu sẽ không ra tay.

Dù sao vấn đề mà Phân lôi chủ giải đáp được cũng nên phân một nửa cho Tổng lôi chủ. Tổng lôi chủ chỉ cần nhận được chức vị này, chẳng khác nào là có thể ngồi ở chỗ đó chờ chia tiền.

Dù một nhiệm vụ hắn cũng không làm, cũng có thể nhận được thù lao xa xỉ.

Chỉ là mọi người đều biết, muốn cạnh tranh chức vị Tổng lôi chủ, độ khó vô cùng lớn, cơ hồ không thể nào cạnh tranh được. Hơn nữa cạnh tranh chức vị Tổng lôi chủ cần tiền đặt cọc rất lớn. Nếu như không có cạnh tranh thành công, còn bị khấu trừ mất một thành tiền đặt cọc.

Cho nên rất nhiều người tình nguyện lựa chọn làm Phân lôi chủ.

Phân lôi chủ tủy rằng kiếm được bao nhiêu phải phân một nửa cho Tổng lôi chủ, thế nhưng bọn họ không phải chịu một chút nguy hiểm nào, đây là sinh ý không tốn một xu a.

- Yến VŨ, con trở lại Phân lôi đài của mình đi. Thoạt nhìn lần này cấp độ Thưởng Kim lôi đài đã vượt qua tưởng tượng của ta và con, sinh ý lần này tốt vô cùng.

Giang Trần thấy Lâm Yến Vũ nhíu mày, dường như đang có chút tiếc nuối, hắn lập tức trấn an hai câu.

Người là Lâm Yến Vũ mang tới, Giang Trần biết rõ Lâm Yến Vũ tiếc một sinh ý lớn như vậy.

Ánh mắt Lâm Yến Vũ nhìn về phía phương hướng người nọ rời khỏi, phát hiện ra người nọ quả nhiên đi tới Thưởng Kim lôi đài khác.

- Đừng nhìn, cuối cùng nhất định hắn sẽ phải trở về chỗ chúng ta.

Giang Trần như đã tính trước, nói.

Quả nhiên không ngoài dự liệu của Giang Trần, người nọ sau khi đi dạo mấy vòng, phát hiện ra Tổng lôi chủ khác đối mặt với vấn đề này của hắn không ngờ đều bó tay chịu trói.

Rất nhiều người hoặc là giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo hắn, hoặc là rao cái giá trên trời. Hơn nữa từ trong mắt những người này, người nọ hoàn toàn không nhìn ra một chút hy vọng giải quyết vấn đề nào.

Trong lòng người này cực kỳ phiền muộn:

- Chẳng lẽ không giải quyết được sao?

Hắn đã đi khắp tất cả các Tổng lôi đài, lĩnh vực đan đạo, lĩnh vực tổng hợp hắn đều đi hết. Thậm chí hắn còn trở về Tổng lôi đài của Thanh Phượng Đan Vương.

Thanh Phượng Đan Vương nhìn vấn đề của hắn một chút, cuối cùng vẫn đề cử hắn tới Tổng lôi đài của Giang Trần.

Chuyệ này khiến cho người nọ có cảm giác khóc không ra nước mắt. Hắn vừa mới rời khỏi Tổng lôi đài của Giang Trần, trong nháy mắt đó tràn ngập giận dữ với Giang Trần.

Thế nhưng giờ phút này hắn phát hiện ra mình còn phải đi cầu đối phương.

Nhìn điệu bộ này ngay cả Thanh Phượng Đan Vương dường như cũng không nắm chắc?