Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Giờ Giang Trần mới hiểu được, vì sao Vô Song đại đế lại tham dự Thưởng Kim lôi đài. Theo lý thuyết mà nói, dùng thân phận của Vô Song đại đế tham dự Thưởng Kim lôi đài này không thể nghi ngờ là tự hạ thấp giá trị của mình.

Hóa ra Vô Song đại đế cũng có nỗi khổ tâm không nói nên lời của mình. Hiển nhiên là cầu y, coi ngựa chết thành ngựa sống.

Loại phương pháp như vậy, không thể nghi ngờ giống như mò kim đáy bể, đều xa vời như nhau.

Nhìn qua khuôn mặt phiêu dật ung dung của Vô Song đại đế lúc này tràn ngập vẻ u sầu, trong lòng Giang Trần cũng sinh ra cảm giác đồng cảm.

Hắn cảm thấy có lẽ mình nên làm một chút gì đó cho Vô Song đại đế.

- Đại đế, đạo lữ người hiện tại đang ở nơi nào?

Bỗng nhiên Giang Trần hỏi.

Vô Song đại đế khẽ giật mình, vô thức trả lời:

- Nàng được ta sắp xếp ở một nơi bí mật, cách nơi này cũng không xa. Nhưng mà tạm thời không ở Đan Hỏa thành.

Giang Trần gật gật đầu nói:

- Vãn bối tu vi còn thấp, vốn không nên tự mình đề cử mình. Nhưng mà nội thương của đạo lữ ngài, chưa hẳn ta không nắm chắc. Nhưng mà biện pháp kéo dài tuổi thọ, có lẽ vãn bối có thể giúp được một hai.

- Cái gì?

Vô Song đại đế nghe vậy, thân thể giống như lò xo, nhảy dựng lên.

Giang Trần thấy ánh mắt sáng quắc của Vô Song đại đế nhìn mình, hắn bình tĩnh gật đầu.

- Ngươi...

. Ngươi có biện pháp?

Vô Song đại đế là một người bình tĩnh ung dung, thế nhưng lúc này thanh âm cũng không khỏi run rẩy.

Giang Trần thực sự có biện pháp.

Thậm chí cái gọi là nội thương Giang Trần cũng có biện pháp. Chỉ là trước khi không thấy người, Giang Trần cũng không tiện phán đoná.

Nhưng mà chuyện kéo đai tuổi thọ, có Tùng Hạc đan trong tay, Giang Trần biết mình vẫn có thể làm được.

Cho dù thân thể đạo lữ của Vô Song đại đế không bằng cường giả Hoàng cảnh bình thường, nhưng mà dược tính của Tùng Hạc đan đối với thân thể không có bất kỳ yêu cầu nào, chỉ cần ăn vào, hấp thu dược lực tốt, hiệu quả kéo dài tuổi thọ đều giống nhau.

Hơn nữa bản thân Tùng Hạc đan có hiệu quả chữa trị cơ năng thân thể nghịch thiên, tuy rằng không làm cho nội thương tự động khỏi hẳn, thế nhưng chữa trị một bộ phận cơ năng thân thể vẫn là chuyện không phải nói chơi.

Huống chi bản thân đạo lữ của Vô Song đại đế không phải là suy yếu bình thường, mà là do nội thương tạo ra. Dưới loại tình huống này, hiệu quả của Tùng Hạc đan có lẽ sẽ rất tốt.

- Kéo dài tuổi thọ đơn thuần vãn bối từng nghe qua một loại đan dược gọi là Tùng Hạc đan. Có thể kéo dài hơn ngàn năm tuổi thọ cho cường giả Hoàng cảnh.

Giang Trần cũng không dối lừa Vô Song đại đế.

- Tùng Hạc đan?

Vô Song đại đế rung động:

- Lão phu từng nghe nói qua một loại Vạn Thọ đan, không biết Tùng Hạc đan này có gì khác nhau với Vạn Thọ đan?

- Vạn Thọ đan? Đó là đan dược Địa cấp. Tùng Hạc đan là đan dược Thiên cấp. Bản chất đã khác nhau. Hơn nữa Tùng Hạc đan này so với đan dược Thiên cấp bình thường còn khó luyện chế hơn nhiều. Giang Trần nói chi tiết.

- Thế gian có loại đan dược thần kỳ như vậy sao?

Vô Song đại đế vô cùng vui vẻ, hai tay không ngừng chà xát, đi đi lại lại tại chỗ.

Giang Trần cười, gật đầu.

- Tùng Hạc đan này có thể cầu ở nơi nào?

Vô Song đại đế đột nhiên nhướng mày, dùng ánh mắt tràn ngập chờ mong nhìn qua Giang Trần.

- Khỏa đan dược này một trưởng bối của ta đã từng luyện chế qua. Ta nhớ trên người trưởng bối ta còn loại đan dược này.

Giang Trần hiện tại rất muốn đem Tùng Hạc đan ra.

Thế nhưng cuối cùng hắn vẫn khống chế được cảm xúc của bản thân.

Tuy rằng phẩm hạnh của Vô Song đại đế quả thực không tệ, thế nhưng dù sao còn tiếp xúc chưa lâu. Nhân tình này, Giang Trần định cấp cho đối phương, thế nhưng hắn quyết định nên trì hoãn một chút.

Vô Song đại đế cũng không biết trong lòng Giang Trần hiện tại đang nghĩ gì, trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi và vui mừng:

- Vậy trưởng bối của ngươi hiện tại ở đâu? Khỏa đan dược của hắn có bằng lòng bán ra hay không? Tuy rằng của cải của lão phu không nhiều, thế nhưng nguyện ý dâng tất cả, chỉ cầu một khỏa đan dược mà thôi.

Vô Song đại đế kiên quyết nói, hiển nhiên trong lòng hắn, thiên kim có thể mất đi, cơ hồ tất cả tài vật, cơ hồ tất cả gia sản trong nháy mắt cũng có thể dâng lên hết, chỉ vì cầu một khỏa đan dược kéo dài tuổi thọ.

- Hiện tại vãn bối không có cách nào hứa hẹn điều gì, nhưng mà nếu như ta yêu cầu trưởng bối, yêu cầu một khỏa Tùng Hạc đan, vấn đề không lớn. Chỉ là tạm thời người hiện tại không ở trong cương vực nhân loại. Nhưng mà đại đế cũng không cần lo lắng, người nhất định sẽ tới cương vực nhân loại tìm ta.

Trong vòng ba tới năm năm, Giang Trần tin rằng Vô Song đại đế vẫn có thể chờ được.

Lúc này Vô Song đại đế vô cùng kích động, hai tay hung hăng nắm chặt, khiến cho những đốt ngón tay kêu lách cách, không ngừng đi đi lại lại tại chỗ, nói:

- Quá tốt, quá tốt. Tiểu huynh đệ, nếu như nhận được khỏa đan dược này, ngươi muốn gì lão phu cho ngươi cái đó. Lão phu lấy ra được nhất định sẽ dâng ra. Cho dù lão phu không lấy ra được, cho dù phải vượt qua núi đao biển lửa lão phu cũng mang tới cho ngươi.

Những năm gần đây không có tin tức nào khiến cho Vô Song đại đế phấn chấn như vậy.

Hắn đi khắp hang cùng ngõ hẻm, thứ nhận được chỉ là cái lắc đầu, lắc đầu.

.

.

Thế nhưng lúc này trong lúc vô tình tham dự Thưởng Kim lôi đài, trong lúc vô tình lại khiến cho hắn gặp được quý nhân, tìm được một đường sinh cơ.

Tuy rằng đường sinh cơ này còn chưa xác định, thế nhưng đã đủ để cho Vô Song đại đế điên cuồng rồi.

- Tiểu huynh đệ, Tùng Hạc đan này thực sự có thể kéo dài tuổi thọ hơn ngàn năm cho cường giả Hoàng cảnh không?

Kích động qua đi, Vô Song đại đế có chút lo được lo mất, nói.

- Điểm này mong đại đế yên tâm. Công hiệu của Vạn Thọ đan có lẽ đại đế đã lý giải qua, Tùng Hạc đan chỉ là một bản thăng cấp của Vạn Thọ đan mà thôi. Chỉ là kỹ thuật của Tùng Hạc đan gấp trăm lần Vạn Thọ đan.

Quả thực Vô Song đại đế đã từng nghiên cứu qua Vạn Thọ đan, chỉ là hắn biết rõ, Vạn Thọ đan tuyệt đối không thể để cho cường giả Hoàng cảnh sử dụng, cho nên hắn mới cố nén sự hấp dẫn của nó, không để cho đạo lữ phục dụng.

Thấy Giang Trần chắc chắn như vậy, Vô Song đại đế đã tin phân nửa.

Vô Song đại đế mặc dù không có Chư Thiên tuệ nhãn như Khổng Tước đại đế, nhưng mà là một đại đế, con mắt nhìn người vẫn có một chút.

Nếu như là người trẻ tuổi táo bạo bình thường, hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng.

Nhưng mà người trẻ tuổi này lại có một loại khí độ, khiến cho Vô Song đại đế hắn không có cách nào sinh ra hoài nghi với hắn. Hắn cảm giác, cảm thấy đây là một người trẻ tuổi có thể ngang hàng với hắn, một người trẻ tuổi thâm bất khả trắc.