Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,577,640
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

- Thiếu chủ.

Đám người chư hầu trong mấy ngày nay đều lục tục tới. Những người tới cầu kiến trước tiên này tự nhiên là những người trước đó được Khổng Tước đại đế đề bạt lên.

Chư hầu không ngừng tới, Thái Uyên các cũng trở nên náo nhiệt hơn...

Tứ đại hoàng giả nhìn từng chư hầu tới bái phỏng, trong đầu cũng cảm thấy nóng lên. Trong lòng bọn họ cảm khái không thôi, cảm khái mình rốt cuộc vẫn đánh giá thấp mị lực của Khổng Tước đại đế. Cũng đánh giá thấp mị lực của Chân thiếu chủ.

Những người này lúc trước nhận ân tình của Khổng Tước đại đế, được Khổng Tước đại đế đề bạt lên, tự nhiên bọn họ nhớ rõ ân tình to lớn của Khổng Tước đại đế.

Thời khắc mấu chốt, gió mạnh mới biết cỏ cứng, nghiêng ngả bên nào.

Có thể chạy tới Thái Uyên các bái phỏng Chân Thiếu chủ đầu tiên trên cơ bản đều không kém.

Có lẽ trong đầu những người này cũng có người hai mặt, nói không chừng đã âm thầm đầu nhập vào Tu La đại đế, lại chạy tới nơi này giả vờ giả vịt, tìm hiểu tin tức.

Bọn họ cũng không có cách nào phân biệt ra được, nhưng có một điểm có thể khẳng định, người như vậy mặc dù có thế nhưng tuyệt đối không nhiều.

Thái Uyên các đã sớm chuẩn bị, năng lực tiếp đãi tự nhiên không có vấn đề gì.

Hơn nữa Bàn Long đại đế đã sớm có chuẩn bị, phủ chủ Bàn Long đại phiệt năm đó toàn diện mở cửa, dùng để tiếp đãi những chư hầu thuộc hệ phái của Khổng Tước thánh sơn.

Thái độ này cũng chứng minh cho mọi người biết một điều, đó là Khổng Tước thánh sơn lần này nhất định cũng không buông xuôi.

Tin tức này không ngờ đã nhanh chóng rơi vào trong tay Tu La đại đế.

- Còn có nhiều người trước tiên đi bái phỏng Chân thiếu chủ như vậy sao?

Sắc mặt Tu La đại đế có chút không vui:

- Những người này quả thực không biết thức thời a.

Kỳ thực mỗi một người Tu La đại đế đều từng nói chuyện qua, thậm chí còn ám chỉ rõ ràng cho những người này, ném cành ô liu về phía đám người này.

Chỉ tiếc không có người nào nhận cành ô liu của hắn.

Thế giới võ đạo, phần tử phản ngịch dù sao cũng là số ít. Đại đa số người vẫn có khí khái của võ giả. Hơn nữa mọi người đều là người thông minh.

Tu La đại đế hắn ném ra cành ô liu, nói không chừng chỉ là kế hoãn binh của hắn. Sau khi diễn ra đại hội chư hầu, hắn nắm quyền? Quay đầu lại qua cầu rút ván thì sao?

Điều này cũng không phải là do những người khác lo lắng suông.

Thương Hải đại đế cười lạnh nói:

- Những người này năm đó đều nhận qua ân huệ của Khổng Tước đại đế. Tiểu đệ đã thống kê qua, trừ bộ phận chúng ta lôi kéo được. Số người còn lại không tới một phần ba, căn bản không đủ để đối kháng với đạo huynh.

Tu La đại đế hừ lạnh một tiếng:

- Ấn tượng trong đầu của người Lưu Ly vương thành quá nặng, nếu không tiêu trừ những ấn tượng này, thế cục Lưu Ly vương thành sẽ luôn trầm lặng, vĩnh viễn không có cách nào thổi luồng gió mới vào Lưu Ly vương thành.

Cái gọi là ấn tượng tự nhiên chính là Khổng Tước đại đế.

Hắn cũng nói rất chính xác, Lưu Ly vương thành thật sự có ấn tượng quá rõ nét của Khổng Tước đại đế. Cơ hồ mỗi một ngóc ngách đều có bàn tay của Khổng Tước đại đế.

Đây cũng là thứ trong lúc vô hình tạo ra rất nhiều lực cản đối với việc đoạt vị của Tu La đại đế hắn, cũng làm cho Tu La đại đế hắn xưa nay uy danh không được ai biết tới.

Có một tòa núi lớn như Khổng Tước đại đế, muốn vượt qua quả thực rất khó.

- Khá tốt, hắn đã không trở về được. Ha ha ha.

.

Thương Hải đại đế nói tới đây, nụ cười tràn ngập vẻ đắc ý. - Đúng vậy.

Tu La đại đế gật đầu:

- Việc này coi như làm đúng. Nếu không mà nói, hai người chúng ta, chỉ sợ cả đời đều phải sống dưới bóng mờ của hắn.

- Đạo huynh, huynh xác định hắn thực sự không trở về được đó chứ? Việc này cũng không thể qua loa a.

Thương Hải đại đế vẫn có chút lo lắng.

- Lần này có nhiều cường giả ra tay, tuyệt đối không có vấn đề.

Trong mắt Tu La đại đế hiện lên vẻ tàn nhẫn.

- Thế nhưng mà không ai nhìn thấy thi thể của hắn a.

Thương Hải đại đế nói tới Khổng Tước đại đế, tuy rằng tràn ngập hận ý, thế nhưng ngữ khí cũng không kiêng kỵ.

- Lúc ấy hắn bị mấy đại đế vây công, trọng thượng mà độn thoát đi. Phương vị hắn độn thoát đi lại là địa phương Man hoang, phong ấn Ma tộc. Ngươi cảm thấy hắn còn có thể đi ra được hay không?

Tu La đại đế lạnh lùng nói.

- Nếu như là người khác, ta không có chút lo lắng nào. Thế nhưng mà người này.

.

. Không biết vì sao trong lòng ta chung quy vẫn có chút khó bỏ xuống được.

- Ngươi lo lắng cái gì? Chính miệng Đan Cực đại đế nói cho ta biết, dùng loại thương thế như vậy, cho dù là chính Đan Cực đại đế cũng không có biện pháp khôi phục. Trừ phi có Đan Đế thì có lẽ còn có một phần một trăm hy vọng sống sót. Mà hắn hiện tại lại trốn vào trong địa phương phong ma. Tuy rằng hắn lợi hại, thế nhưng có thể lợi hại hơn Đan Cực đại đế sao?

Tu La đại đế lạnh lùng hỏi lại.

- Hắn.

.

. Hai người bọn họ có lẽ không kém nhau bao nhiêu a.

- Cho dù không sai biệt lắm. Đan Cực đại đế nói không có biện pháp khôi phục, hắn còn có thể mạnh hơn Đan Cực đại đế sao? Tu vi đan đạo của hắn còn xa không bằng Đan Cực đại đế a.

- Nói như vậy hắn thực sự sẽ không trở lại sao?

Thương Hải đại đế cũng dần dần yên lòng:

- Theo ta thấy, đợi sau khi thời cơ chín muồi, vẫn nên đi tới Man hoang một chuyến, sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể a.

Tu La đại đế khoát tay nói:

- Không cần nói tới việc hắn có trở về hay không, cho dù có thể trở về, loại thương thế này cũng không có khả năng khôi phục như cũ. Tu vi một thân cũng sẽ giảm nhiều. Khi đó hắn không có bất kỳ chứng cớ nào có thể tranh giành với chúng ta được nữa. Nếu như thực lực hắn đại giảm, cho dù trở về, ngươi cảm thấy hắn có thể làm cho tất cả mọi người đều đối với hắn nói gì nghe nấy hay sao?

Thế giới võ đạo vẫn là cường giả vi tôn.

Mặc kệ Khổng Tước đại đế lúc trước cường đại thế nào, nếu như tu vi hắn đại giảm, như vậy thoái vị nhượng chứng chính là luật thép của thế giới võ đạo.

Đi là đi, không được thì không được.

Nếu như sau đó ngươi không được nữa, có lẽ mọi người còn có thể trước sau như một tôn trọng với ngươi. Nhưng tuyệt đối sẽ không đem tính mạng phó thác cho ngươi nữa.

Thương Hải đại đế cười hắc hắc nói:

- Điều này cũng đúng. Đạo huynh nói vậy, ta lại có chút chờ mong hắn trở về.

- Vì sao?

Tu La đại đế chau mày.

- Ngươi nghĩ mà xem, nếu như một thân tu vi của hắn đại giảm, điều này có ý vị thế nào? Hổ lạc đồng bằng a, ta rất muốn nhìn bộ dáng chật vật của hắn.

Thương Hải đại đế không biết vì sao oán niệm đối với Khổng Tước đại đế rất nặng, có lẽ là bởi vì sự tồn tại của Khổng Tước đại đế làm cho trong lòng hắn không có lúc nào thoải mái.