Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Mới có thể khiến cho hắn nổi bật, đạt được thắng lợi đáng ngưỡng mộ.

Trận chiến áp trục, quyết định thắng bại song phương. Đây không thể nghi ngờ là thứ có thể khiến cho Tu La đại đế hắn nổi bật, đả kích thể diện Khổng Tước thánh sơn rất tốt.

Phương diện võ đạo, Tu La đại đế có được lòng tin tuyệt đối. So với phù lật nhất đạo trước đó còn tự tin hơn. Phù lật nhất đạo còn có biến hóa, thế nhưng võ đạo, Tu La đại đế căn bản không tin tưởng sẽ xảy ra bất kỳ chuyện xấu nào.

Tiểu tử kia trước kia có tin đồn nghe nói hắn là bán bộ Hoàng cảnh. Cho dù khoảng thời gian này có đột phá tiến vào Hoàng cảnh thì tính sao?

Một người trẻ tuổi mới tiến vào Hoàng cảnh, muốn tranh giành cao thấp với đại đế ba ngàn năm như hắn sao? Đây là sự thực sao? Căn bản là chuyện không thực tế.

Lĩnh vực võ đạo là lĩnh vực tàn khốc nhất.

Mạnh chính là mạnh, yếu chính là yếu.

Trẻ tuổi nên tranh hùng với người trẻ tuổi. Vượt cấp khiêu chiến không phải là không có. Thế nhưng mà giữa Hoàng cảnh và Đế cảnh, ở giữa hơn kém bao nhiêu cấp cơ chứ?

Đó là khoảng cách căn bản không có cách nào có thể khiêu chiến thành công. Thế giới võ đạo, cơ hồ cũng không có tiền lệ vượt cấp khiêu chiến thành công khi thực lực hơn kém quá xa.

Có lẽ có. Nhưng Tu La đại đế chưa từng nghe qua, hắn cũng không tin chuyện này lại xuất hiện trên người mình.

Tiểu tử họ Chân kia, thiên phú võ đạo quả thực rất xuất chúng. trong tranh đoạt Thiếu chủ bảng, Tu La đại đế cũng từng quan sát qua.

Cũng bởi vì từng quan sát qua, trong lòng Tu La đại đế mới nắm chắc. Hắn cảm thấy dùng thực lực võ đạo của tiểu tử họ Chân kia, nhiều lắm chỉ có thực lực đọ sức với Lý Kiến Thành mà thôi.

Trước mặt Tu La đại đế hắn, không khác con sâu cái kiến là bao.

Tu La đại đế tự tin, mình chỉ cần một phút đồng hồ là có thể bóp chết tiểu tử này.

Trên thực tế trong lòng hắn cũng đang tính toán như vậy, chỉ cần có cơ hội, hắn tuyệt đối không ngại ra tay nắm bắt cơ hội bóp chết anh tài này.

Tiểu tử này không phải là thiên tài sao? Không phải là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn hay sao?

Thi đấu lôi đài, sẩy tay đánh chết, tuy rằng sẽ trở thành đề tài cho người ta bàn tán. Thế nhưng thời gian trôi qua, ai sẽ vì một người chết mà cảm thấy thương cảm, cảm thất bất công cơ chứ?

Lại nói, đến lúc đó cả Lưu Ly vương thành đều nằm trong sự khống chế của hắn, ai dám nói nhảm gì nữa? Tứ đại hoàng giả của Khổng Tước thánh sơn? Đến lúc đó trong Lưu Ly vương thành có địa phương cho bọn chúng đứng hay không cũng không nói trước được.

Bàn Long đại đế? Tịch Diệt đại đế?

Hai gia hỏa này nếu như thức thời, nhiều lắm cũng chỉ là hai bồ tát, cố làm ra vẻ. Tuyệt đối không có khả năng để cho bọn chúng nắm giữ quyền hành gì.

Nếu không thức thời, có thể diệt thì tiêu diệt, không thể diệt thì cũng đuổi đi.

Đến lúc đó cái Lưu Ly vương thành này chính là thiên hạ của hắn.

Trong khi đang suy nghĩ, trận chiến trên lôi đài cũng đã chấm dứt. Hai thời thần đã tới, song phương vẫn bất phân thắng bại, ai cũng không thể làm gì được ai.

Hòa, bất phân thắng bại, lại là kết quả hòa, bất phân thắng bại.

Thế hòa bất phân thắng bại này đối với song phương mà nói, ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.

Bên Khổng Tước thánh sơn, trừ Tam đại hoàng giả ngoài Vân Trung Minh Hoàng ra, nhìn thấy trận chiến đã chấm dứt, đều âm thầm nắm chặt tay mà thở dài.

Bọn họ cũng nhìn ra được, thực lực của Vân Trung Minh Hoàng tuy rằng mạnh hơn đối phương một chút. Thế nhưng ưu thế vẫn không đủ rõ ràng. Không thể để cho ưu thế này chuyển hóa thành một trận thắng.

Trận này có hi vọng lại không thắng lợi, làm cho thế cục bên Khổng Tước thánh sơn vốn đã vi diệu, càng thêm trở nên vi diệu.

Từ biểu hiện bề ngoài xem ra, kết quả hiện tại là bốn thắng, ba hòa, bốn thua. Song phương tới hiện tại vẫn hòa, bất phân thắng bại.

Thế nhưng mà người sáng suốt nhìn vào là có thể nhận ra, thế cục hiện tại hoàn toàn đã rơi vào trong tay bên Tu La đạo tràng. Hai trận kế tiếp đánh thế nào đây?

Bên Khổng Tước thánh sơn, Chân thiếu chủ sắp đối mặt với Tu La đại đế, không thể chiến thắng. Mà Hoàng Nhi tiểu tỷ, mọi người đối với nàng rất là lạ lẫm. Trước kia tuy rằng nàng xuất chiến qua mấy trận, tuy rằng hòa được một ván trong lĩnh vực đan đạo, thế nhưng biểu hiện ở các mặt khác cũng không phải quá chói mắt.

Bởi vậy khiến cho trong lòng mọi người không mấy lạc quan về nàng.

Ấn tượng đầu tiên của mọi người chính là khí chất của Hoàng Nhi xuất chúng, như khí chất là khí chất, hoàn toàn không có thấy khí phách và sát khí của nàng lộ ra, cho nên khiến cho mọi người không khỏi cảm thấy nàng không có thực lực cạnh tranh, là nhân vật bên Khổng Tước thánh sơn bất đắc dĩ gom góp cho đủ số lượng.

Trên thực tế đại đa số người đều cho rằng nàng tới gom góp cho đủ số. Bởi vì bản thân Chân thiếu chủ còn trẻ như vậy, muốn hắn lựa chọn một đệ tử thân truyền, cũng rất khó khăn.

Bên Tu La đạo tràng hoàn toàn bất đồng với bên Khổng Tước thánh sơn đang ủ rũ. Cả đám đều vui mừng không thôi. Hiển nhiên bọn họ đã nhìn thấy thắng lợi đang nghiên về phía bọn họ.

Đánh cuộc mười ba ván chỉ còn có hai ván. Hai ván còn lại là hai ván mà bọn họ đều nhất trí cho rằng nhất định có thể nắm chắc thắng lợi.

- Tu La đạo huynh, chúc mừng a.

Thương Hải đại đế cũng vui mừng không thôi, tiến lên chúc mừng Tu La đại đế:

- Tuy rằng thế cục thay đổi bất ngờ, thế nhưng nội tình của Tu La đạo tràng vẫn tốt hơn, để xem lần này bọn chúng còn có gì để nói hay không.

Thương Hải đại đế trước đó cũng kinh hồn táng đảm, sợ bên Tu La đại đế thất bại. Nhất là khi nhìn thấy Giang Trần triệu hồi ra thú chiến khế ước là Chân Long, lúc ấy Thương Hải đại đế thực sự có cảm giác thất bại mãnh liệt. Thậm chí hối hận đối nghịch với Khổng Tước thánh sơn.

Mà bây giờ loại cảm giác này rốt cuộc cũng biến mất. Thắng lợi đã ở trong tầm mắt, tâm tình của hắn tự nhiên cũng trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Trảm Không đại đế cũng cười cười, mặc dù không có chúc mừng sớm, thế nhưng cũng vô cùng lạc quan:

- Tu La đạo huynh, hai ván còn lại này, có lẽ không cần phải tiếp tục lo lắng nữa rồi.

Tu La đại đế gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Lý Kiến Thành:

- Kiến Thành, bổn Đế vẫn nói câu nói kia. Không nên khinh địch, phát huy toàn lực.

Trong mắt Lý Kiến Thành lóe lên tinh quang, như có chút suy nghĩ, hắn gật đầu, dùng giọng cam đoan nói:

- Sư tôn yên tâm đi, đệ tử nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của sư tôn.

Thương Hải đại đế cười ha hả nói:

- Nha đầu kia của Khổng Tước thánh sơn, hơn phân nửa là gom góp cho đủ số. Đừng nói là nha đầu kia, coi như Chân thiếu chủ tự thân xuất mã, đường võ đạo nhất định cũng không địch lại Kiến Thành hiền chất. Kiến Thành hiền chất chỉ cần có biểu hiện bình thường, nhất định sẽ nắm chắc thắng lợi ván này, không có bất kỳ vấn đề gì cả