Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Một đao trước đó của hắn còn có thể lưu lại một dấu vết thật sâu. Đến đao sau, hắn phát hiện ra, đao mang của mình dấu vết có thể lưu lại càng ngày càng nông hơn.

Cũng có thể nói là lực phòng ngự của tám pho tượng kia không ngờ lại tăng lên một cách khó hiểu.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Cục diện quỷ dị như vậy khiến cho Tu La đại đế không hiểu thấu. Nếu như những bức tượng này làm từ chất liệu kỳ lạ, lực phòng ngự kinh người thì cũng thôi đi.

Thế nhưng mà tám pho tượng này rõ ràng chính là vật chết, tại sao lực phòng ngự lại tăng lên một cách khó hiểu như vậy? Chẳng lẽ tám pho tượng này đều có sinh mạng?

Tu La đại đế quả thực không dám nghĩ tiếp. Hắn cảm thấy, nếu như mình lại nghĩ tiếp, chỉ sợ sẽ tức tới điên mất.

Công kích tốn công vô ích như vậy nếu như tiếp tục cũng không phải là biện pháp.

Đầu óc Tu La đại đế nhanh chóng vận chuyển.

Thời gian cũng đã qua hơn phân nửa. Thời gian còn thừa của song phương cũng chỉ còn nửa canh giờ. Thời gian nửa canh giờ cũng không tính là ngắn.

Thế nhưng nếu như cục diện này tiếp tục kéo dài như vậy, cho dù Tu La đại đế hắn có làm bằng sắt thì phương diện khí thế cũng sẽ không ngừng yếu đi.

Dù sao, liên tục công kích cường độ cao trong vòng hai thời thần, cho dù là thân thể bằng sắt thép cũng không gánh được. Quan trọng nhất chính là công kích như vậy, không đánh tới trọng điểm, vừa phí công lại vừa lãng phí khí lực.

Coi như là cường giả đại đế, lực lượng này cũng không phải là dùng mãi không hết. Là người thì đều biết mệt mỏi, cho dù là cường giả mạnh hơn nữa, lực lượng phát ra không có khả năng là vô cùng vô tận.

Thế nhưng mà Tu La đại đế nhìn về phía đối diện, trong lòng vô cùng phiền muộn, cảm thấy như mình nhìn thấy ảo giác:

- Bổn đế công kích lâu như vậy mà cũng có chút mệt mỏi, tiểu tử kia chẳng lẽ không biết mệt hay sao? Trận pháp phòng ngự như vậy hao phí thần thức và linh lực thậm chí còn vượt quá ta rất nhiều. Chẳng lẽ hắn làm bằng sắt hay sao?

Trong đầu Tu La đại đế cũng có nghi hoặc của hắn.

Loại tình huống này, theo đạo lý mà nói, đối phương bố trí phòng ngự cường độ cao như vậy, tinh lực, thần thức đều tiêu hao vô cùng lớn.

Thế nhưng mà vì cái gì nhìn vào Chân tiểu tử này vẫn không có cảm giác gì là mệt mỏi như vậy?

Không nghĩ ra, Tu La đại đế nghĩ nứt đầu cũng không nghĩ ra.

Càng không nghĩ ra được là người bên Tu La đạo tràng.

- Tại sao lại có thể như vậy? Tiểu tử kia rốt cuộc là yêu nghiệt gì? Trận pháp mà hắn bố trí chẳng lẽ không có sơ hở gì hay sao? Ngay cả Tu La huyết vũ đao của Tu La đạo huynh cũng không chém rách được?

Thương Hải đại đế là người càng không phục. Đặt hắn vào trong hoàn cảnh của Tu La đại đế, chỉ sợ rằng đổi lại cho hắn đi ứng phó môn đao kỹ của Tu La đại đế cũng phải cố hết sức.

Vì sao chỉ là một thiếu chủ của Khổng Tước thánh sơn lại có thể ứng phó thong dong như vậy?

Trong mắt Lý Kiến Thành tràn ngập hận ý:

- Sư tôn à, nhất định phải chém giết tiểu tử này. Nhất định phải giết chết hắn. Tuyệt đối không thể để cho tiểu tử này khống chế Lưu Ly vương thành. Tiểu tử này một khi xuất đầu, Lưu Ly vương thành còn chỗ trống cho Tu La nhất mạch chúng ta sống hay sao?

Lý Kiến Thành là người kiêu ngạo.

Có câu nói một núi khó chứa hai hổ. Lý Kiến Thành hắn nhìn thấy biểu hiện yêu nghiệt của Giang Trần như vậy, thậm chí ngay cả sư tôn Tu La đại đế cũng không làm gì được hắn ta.

Đối thủ như vậy quả thực khiến cho Lý Kiến Thành hắn có cảm giác tuyệt vọng. Loại thiên tài này mặc dù kiêu ngạo như Lý Kiến Thành cũng tuyệt đối là ngọn núi cao không có cách nào vượt qua.

Người như vậy tuyệt đối không thể ở Lưu Ly vương thành, nếu không nhất định sẽ trở thành ác mộng cả đời Lý Kiến Thành hắn.

Tu La đại đế sau khi công kích mãnh liệt không ngừng cũng tỉnh táo lại.

Chống Ma đao xuống đất, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn về phía xa. Nhìn chằm chằm vào Bát Hoang bàn thạch trận trước mắt, hìn chằm chằm vào tám pho tượng kia. Vẻ điên cuồng, tức giận trên mặt chậm rãi thu liễn lại. Thay vào đó là vẻ nghiền ngẫm, suy nghĩ.

Tu La đại đế rốt cuộc cũng tỉnh táo lại.

Còn thừa không bao lâu thời gian nữa cũng khiến cho hắn từ trong giận dữ, điên cuồng tỉnh táo lại. Hắn rất rõ ràng, tuy rằng ở trong trạng thái cuồng nộ có thể làm tăng ý chí chiến đấu. Có thể nhận được thêm lực lượng.

Thế nhưng mà loại tình huống này thường thường phải trả một cái giá lớn là lý trí. Đấu với yêu nghiệt như Chân thiếu chủ, mất đi lý trí tuyệt đối không phải là chuyện tốt gì.

Đã dựa vào lực lượng mạnh mẽ không có cách nào công phá được trận pháp này, như vậy nhất định phải động não.

Tu La đại đế không phải là người không có đầu óc. Sau khi hắn tỉnh táo lại, trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều ý nghĩ, rất nhiều thứ không ngừng xuất hiện.

- Hệ thống phòng ngự của tiểu tử này từng tầng từng tầng, liên hoàn đan xen. Tám pho tượng kia chỉ là tiên phong phòng ngự bên ngoài trận pháp. Nếu như ta có thể phá vỡ một bức tượng của hắn, như vậy bên ngoài trận pháp này sẽ không còn hoàn mỹ, sẽ xuất hiện lỗ thủng. Cho nên muốn phá trận pháp này, trước tiên phải đối phó với pho tượng bát tôn kia. Tám pho tượng này vô cùng tà môn, lực lượng của ta như vậy cũng không phá vỡ được.

Trong lòng Tu La đại đế không ngừng suy nghĩ:

- Đã phá không được, vậy thì ta có thể vận dụng một ít thủ đoạn, vây khốn đám pho tượng này, hoặc là dịch chuyển nó rời khỏi chung quanh trận pháp.

Không phá hỏng được ngươi thì tạm thời áp chế ngươi một chút cũng được nha.

Linh cảm trong đầu Tu La đại đế thoáng hiện lên, thoáng cái có rất nhiều linh cảm.

- Đúng, chính là như vậy.

Tu La đại đế nghĩ tới đây trên mặt hiện lên vẻ vui mừng. Hắn rốt cuộc cũng nghĩ ra biện pháp, nghĩ tới việc loại trừ tấn công vòng bên ngoài.

Một tay cầm đao, tay kia vẽ một cái lên trên hư không. Bỗng nhiên trong hư không xuất hiện từng đạo quang mang màu tím, những đạo quang mang này tạo thành từng vòng tròn màu tím, vờn quanh trên cánh tay Tu La đại đế.

- Tu La sinh tử hoàn?

NHìn thấy những vòng tròn màu tím như ẩn như hiện trên cánh tay Tu La đại đế, Tịch Diệt đại đế của Khổng Tước thánh sơn bỗng nhiên nghẹn ngào kêu lên.

- Không tốt, Tu La dường như tìm được biện pháp đối phó với Chân thiếu chủ.

Sắc mặt Tịch Diệt đại đế thoáng cái trở nên cực kỳ khó coi.

Tu La đại đế dữ tợn cười một tiếng, cánh tay quét ngang qua, những vòng tròn màu tím quanh cánh tay hắn lăng không bay lên, mang theo từng vòng xoáy phía sau giống như là từng đạo sao chổi, nhìn qua vô cùng mỹ lệ.

Từng vòng tròn màu tím không ngừng bành trường, một lát sau, đã bành trướng ước chừng một trượng. Từng cái, từng cái phóng về phía tám pho tượng bát tôn của Giang Trần.

- Ồ? Hắn ta muốn làm gì?

Giang Trần nhìn thấy một màn quỷ dị này, trong lòng lập tức cảm thấy không ổn. Tu La đại đế này dường như định khống chế tám pho tượng bát tôn này nha?