Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Đầu tiên, tán tu không có nhiều tài nguyên như thế lực tông môn, bọn hắn ở phương diện tài nguyên, thủy chung là ở vào hoàn cảnh xấu thật lớn.

Những Đế cảnh tông môn kia, chiếm cứ tài nguyên tông môn, ở trên võ đạo còn có rất nhiều khả năng. Thế nhưng mà Đế cảnh tán tu, nếu muốn tìm đến tài nguyên thích hợp bọn hắn, độ khó không thể nghi ngờ là lớn hơn rất nhiều.

Hòe Sơn Nhị Tiêu như có điều suy nghĩ. Nhưng bây giờ bọn hắn không nghi ngờ Mạch Vô Song nói nữa rồi.

Đi theo Chân thiếu chủ phải chăng tiền đồ vô lượng, hiện tại Hòe Sơn Nhị Tiêu còn không dám nói. Thế nhưng mà Chân thiếu chủ thay bọn hắn hoàn thiện bộ vũ kỹ này, tuyệt đối có thể làm cho sức chiến đấu hợp kích của bọn hắn, vững vàng tăng lên gấp đôi.

Từ các phương diện công tác không ngừng đẩy mạnh, Long Hổ Phong Vân Hội vạn chúng chờ mong kia, rốt cục cũng hoàn thành chuẩn bị cuối cùng.

Ngày hôm nay, trời trong nắng ấm.

Đại quảng trường trước Lưu Ly Vương Tháp, tông môn khắp nơi, thế lực khắp nơi, đều được an bài ở khu hiển hách.

Mà tán tu, thì rải khắp đại quảng trường, một mực hướng ra phía ngoài khuếch tán, trọn vẹn kéo đến mấy khu phố.

Tán tu dũng mãnh vào lần này, chí ít có trăm vạn.

Dưới vạn chúng chú mục, Long Hổ Phong Vân Hội trù bị mấy tháng, rốt cục kéo ra màn che.

Giang Trần ở dưới chư vị Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành túm tụm, xuất hiện ở hiện trường Long Hổ Phong Vân Hội.

Lần Long Hổ Phong Vân Hội này, phàm là cường giả Đại Đế, đều có khu vực chuyên môn. Mà tán tu Hoàng cảnh, cũng có ghế của mình.

Cái này cũng cho thấy Lưu Ly Vương Thành tôn trọng cường giả tán tu giới.

Mà tán tu dưới Hoàng cảnh, cũng không phải tùy tiện loạn lách vào. Từng khu vực, đều có khống chế nghiêm khắc, tuyệt đối không cho phép có bất kỳ tràng diện chen chúc hỗn loạn xuất hiện.

Mà Khổng Tước vệ thì tuần tra hiện trường, một khi phát hiện có người ác ý chen chúc, lập tức đưa ra ngoài.

Giang Trần đứng ở chỗ cao, ở dưới một đám Đại Đế túm tụm, lộ ra khí thế rộng rãi.

- Chư vị, thời điểm Lưu Ly Vương Thành ta vừa mới bắt đầu muốn tổ chức Long Hổ Phong Vân Hội này, cả Nhân loại cương vực đều không nhìn tốt chúng ta. Cảm thấy sau khi Lưu Ly Vương Thành chúng ta xuất hiện biến cố, không có lực hiệu triệu lớn như vậy, cũng căn bản tổ chức không được Long Hổ Phong Vân Hội này. Hôm nay, các ngươi đến, đã chứng minh những thành kiến kia buồn cười đến cỡ nào.

Giang Trần trung khí mười phần, lúc nói chuyện thoáng thi triển Long ngâm thần thông, lập tức xuyên thấu hư không, truyền vào trong tai mỗi người.

- Mọi người tới nơi này, có người là vì Tùng Hạc Đan mà đến, có người là vì học viện đan đạo của Lưu Ly Vương Thành ta mà đến, có người là hướng về phía ta mà đến, có người là hướng về phía ba chữ Vạn Uyên đảo kia mà đến, cũng có người là thuần túy đến xem náo nhiệt. Không quản các ngươi xuất phát từ nguyên nhân nào, Bổn thiếu chủ ở chỗ này cường điệu một câu, nếu có người mang theo tâm tư gây sự, thì sớm thu phần tâm này. Bổn thiếu chủ từ tục tĩu nói trước, ở thời kì đặc thù này, người quấy rối, coi là địch nhân của Lưu Ly Vương Thành ta, chúng ta sẽ không chút khách khí.

Ngữ khí của Giang Trần nghiêm khắc, đưa ra cảnh cáo nghiêm trọng.

- Tùng Hạc Đan, có; học viện đan đạo, có; cường giả Vạn Uyên đảo thần bí, cũng sẽ có. Bất quá, Bổn thiếu chủ đã muốn tổ chức Long Hổ Phong Vân Hội này, đương nhiên không thể chỉ đơn điệu như vậy. Nếu chỉ là phơi bày một ít Tùng Hạc Đan, sau đó đấu giá một hai khỏa, tin tưởng mọi người sẽ không thỏa mãn. Cũng lộ ra Long Hổ Phong Vân Hội lần này không có chỗ bất phàm gì. Cũng lộ ra Lưu Ly Vương Thành ta không đủ nội tình. Bởi vậy, Long Hổ Phong Vân Hội lần này, sẽ có rất nhiều khâu. Từng khâu, Bổn thiếu chủ tận lực cam đoan sẽ có một nhóm lớn người từ đó được lợi, mà không phải trò chơi của một vài người cường đại.

Không thể không nói, Giang Trần rất giỏi về lôi kéo nhân tâm.

Hắn nói lời này, những cự đầu tán tu kia nghe xong, cũng không mất hứng. Mà những tán tu bình thường nghe xong, trong nội tâm lại ấm áp dễ chịu.

Mặc kệ Chân thiếu chủ này có làm được hay không, ít nhất người ta là có thái độ này. Sẽ không để cho những tán tu cấp thấp như bọn hắn cảm thấy đi một chuyến uổng công.

- Xưa nay Bổn thiếu chủ không thích nói suông. Phía dưới, Bổn thiếu chủ tuyên bố khâu thứ nhất, vòng thứ nhất, tên là tuệ nhãn thức châu. Nói trắng ra một chút, là giám bảo. Ở khâu này, nếu như chư vị ở đây có bảo vật gì không cách nào định giá, hoặc là nói có bảo vật gì, chính các ngươi cũng không quá nhận thức, đều có thể trình lên. Lưu Ly Vương Thành chúng ta sẽ phụ trách đánh giá. Bổn thiếu chủ cam đoan, kết quả đánh giá, nhất định sẽ không để cho mọi người thất vọng. Bổn thiếu chủ cũng tin tưởng, cái khâu này, sẽ từ trong cát đào ra rất nhiều chân kim.

Giám bảo?

Mọi người nghe hai chữ kia, lập tức bị khơi gợi lên hào hứng. Võ đạo tu sĩ, truy cầu thiên tài địa bảo, tìm kiếm cái lạ, cơ hồ mỗi người đều có.

Giang Trần bắt chuẩn loại tâm lý này của mọi người.

- Đương nhiên, vì giữ bí mật...

.

. đồ vật các ngươi trình lên, chúng ta sẽ không công nhiên bày tỏ danh tự, cũng sẽ không nói danh tự chủ nhân của bảo vật, để tránh ngày sau xuất hiện phiền toái không cần thiết. Bổn thiếu chủ dùng Tâm Ma thề, tuyệt đối không dùng bất luận hình thức gì để lộ bí mật ra ngoài. Đương nhiên, nếu như kẻ có được cảm thấy lo lắng, có thể ủy thác Khổng Tước Thánh Sơn chúng ta, ở trong khâu sau đó, chúng ta có thể lấy bảo vật ra đấu giá. Cũng có thể ở trong khâu sau lấy ra giao dịch.

Cử động này là rất tất yếu. Bằng không thì, có chút tu sĩ cấp thấp, vạn không nghĩ qua có được bảo vật gì, vậy thì giống như tiểu hài tử ba tuổi ôm Hoàng Kim đi trên đường phố, đừng nói giữ bảo vật, thậm chí ngay cả tính mạng cũng có thể vứt bỏ.

Khâu "Tuệ nhãn thức châu" này, chợt nghe xong, tựa hồ không có gì thú vị. Trên thực tế, đây là một khâu mà Giang Trần tỉ mỉ nghĩ ra được.

Nếu như ở trong khâu này, Giang Trần có thể đào ra một hai kiện bảo vật, vậy thì có thể chế tạo đầy đủ mánh lới.

Đem mục tiêu không ở đào móc đến bảo vật gì, mà là muốn tạo ra mánh lới, dựng nên nhãn hiệu của Long Hổ Phong Vân Hội.

Như thế, Lưu Ly Vương Thành mới có thể có lực hấp dẫn đối với đám tán tu, Lưu Ly Vương Thành mới có biện pháp cùng Đan Hỏa Thành tranh đoạt nhân khí lâu dài.

Lưu Ly Vương Thành so với Đan Hỏa Thành, từ xa xưa tới nay, Lưu Ly Vương Thành thiếu không đơn thuần là nội tình cùng thực lực đan đạo, cũng khuyết thiếu loại hấp dẫn này.

Thịnh hội lớn nhất của Lưu Ly Vương Thành là Lưu Ly Vương Tháp Hội, nhưng mà Lưu Ly Vương Tháp Hội, là chư hầu của Lưu Ly Vương Thành mới có tư cách tham gia.

Đối với tán tu mà nói, Lưu Ly Vương Tháp Hội ngoại trừ chế tạo một ít chủ đề nói chuyện ra, căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì.

Mà lần này Giang Trần tạo Long Hổ Phong Vân Hội, thiết kế rất nhiều khâu, là muốn cho Long Hổ Phong Vân Hội này trở nên càng có lực hấp dẫn.