Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

- Đại ca, có lẽ là ở nơi này a.

- Đúng, chính là nơi này. Bảo Thụ tông, chắc có lẽ không sai.

Hai huynh đệ này tự hỏi tự đáp, hết nhìn đông lại nhìn tây bốn phía. Bắt đầu điều tra. Lại trực tiếp coi Khâu trưởng lão thành không khí.

Không trưởng lão tức giận không có chỗ phát tiết.

- Hai người các ngươi là cô hồn ở nơi nào xuất hiện tới?

Khâu trưởng lão dù sao cũng là trưởng lão tông môn nhất phẩm, quyền cao chức trọng, nhìn cách ăn mặc của hai người này, dường như không giống là cao thủ của các thế lực tông môn nào đó.

Bởi vậy ngữ khí của Khâu trưởng lão thoáng cái trở nên ngạo mạn.

Hai huynh đệ này nhìn nhau, một người trong đó tự nói:

- Đại ca, lão gia hỏa này là người nào? Bảo Thụ tông có lẽ không có nhân vật như vậy a?

Tên còn lại nói:

- Ngươi không có nghe hắn nói sao? Ai biết hắn là cô hồn dã quỷ từ nơi nào xuất hiện? Dù sao Thiếu chủ bảo chúng ta tới Bảo Thụ tông nhìn coi, nếu như có người chiếm chỗ này thì trực tiếp giết. Ngươi thấy thế nào?

- Vậy động thủ đi.

Người nói trước đó cười một tiếng quái dị, bỗng nhiên thân thể nhoáng lên một cái, bàn tay lớn chộp một cái, nhanh chóng chộp Triệu Mãng và Lục Dịch cách đó không xa, vô cùng dễ dàng.

Thân thể người này khẽ động, giống như sấm sét, tốc độ và khí thế đều vô cùng hung hãn.

- Không tốt. Mau lui lại.

Khâu trưởng lão nhìn thấy hai người này có uy thế đáng sợ như vậy. Trong lòng cảm thấy không ổn, vội vàng bỏ Triệu Mãng và Lục Dịch để chạy trối chết.

- Ha ha, thoát được sao?

Thanh âm hào sảng của người nọ vang lên, thế nhưng lại không chậm một chút nào. Sau khi Khâu trưởng lão cảnh báo, tốc độ của hắn không giảm, trái lại còn tăng lên.

Lục Dịch kia căn bản không kịp phản ứng đã bị người nọ vỗ một chưởng vào đầu. Một tiếng két vang lên, ngay cả tiếng kêu thảm thiết của Lục Dịch kia cũng không có vang lên, đầu nghiêng một cái, đã ngã xuống đất, bị đánh chết tại chỗ.

Triệu Mãng nhìn thấy đối thủ hung tàn như vậy, cả kinh tới mức hồn phi phách tán. Thúc dục ba đầu cự mãng, ngay cả khí lực bú sữa mẹ cũng dùng tới, nhanh chóng bay tới phía đối thủ đang phóng về phía hắn.

Mà bản thân hắn thì hóa thành một đạo lưu quang, phóng về phía sư tôn Khâu trưởng lão.

Uy lực của ba đầu cự mãng trước đó Đan Phi đã lĩnh giáo, nhìn thấy ba đạo cự mãng đánh về phía đại hán hào sảng kia, nàng nhịn không được nhắc nhở:

- Cẩn thận.

Tên hán tử kia có chút ngoài ý muốn, nhìn Đan Phi rồi nhếch miệng cười nói:

- Không ngại. Đa tạ ý tốt của tiểu cô nương.

Tên hán tử kia cười một tiếng quái dị, hai tay biến ảo, dùng tay không, vậy mà trực tiếp nghênh đón ba đầu cự mãng kia.

- Phá cho ta.

Tên hán tử kia hung hăng đánh một quyền, trực tiếp đánh vào đỉnh đầu một đầu cự mãng.

Oanh.

Đầu con cự mãng kia lập tức bị nện thành mảnh nhỏ.

Tên hán tử kia cũng không ngừng tay, liên tục ra tay, quyền cước đấm đá, hai đầu cự mãng còn lại cơ hồ không có bao nhiêu sức chống cự đã triệt để bị phá hủy.

Đan Phi nhìn qua một màn đáng sợ này cũng âm thầm bội phục vô cùng. Ba đầu cự mãng này vừa rồi khiến cho nàng sứt đầu mẻ trán, thế nhưng trước mặt người ta, lại giống như ba con cá con vậy, đối phó vô cùng nhẹ nhõm.

Một màn cường thế này khiến cho Khâu trưởng lão nhìn vào cũng trợn mắt há hốc mồm.

Trong lúc nhất thời Khâu trưởng lão cơ hồ quên đi đồ đệ Lục Dịch của hắn dễ dàng bị chụp chết, một tay bảo hộ Triệu Mãng sau lưng, truyền âm dặn dò:

- Đợi khi khai chiến, con phải lập tức bỏ chạy, không nên dừng lại.

Triệu Mãng khẽ giật mình:

- Sư tôn, đệ tử nào có thể vứt bỏ người mà đi được?

- Hồ đồ, con đi đi, vi sư tự có biện pháp thoát đi. Con không đi, vi sư sẽ không đi được.

Có thể nhìn ra được Khâu trưởng lão đối với tên đồ đệ này vô cùng coi trọng.

- Nhị vị, chúng ta không quen biết lẫn nhau, các ngươi vừa thấy mặt đã hạ sát thủ với đồ đệ ta. Làm như vậy không khỏi quá bá đạo a? Các ngươi nên suy nghĩ kỹ, Thiên Hà cung chúng ta không dễ chọc như vậy đâu.

Khâu trưởng lão giờ phút này cũng tức giận không thôi.

- Thiên Hà cung?

Hai người kia cười vô cùng quái dị, nói:

- Cũng đã nghe qua một chút.

Khâu trưởng lão mặt đen lên:

- Nhị vị đã biết rõ danh tiếng Thiên Hà cung ta, lại vô duyên vô cớ hạ sát thủ với đệ tử Thiên Hà cugn ta? Khoản sổ sách này nên tính toán thế nào?

- Tính toán thế nào ư? Làm sao có thể tính toán được?

- Khâu lão đầu, chúng ta sẽ siêu độ ngươi, ngươi nói xem liệu có thể tính toán được sổ sách gì hay không?

Hai người này chính là huynh đệ Canh gia Giang Trần phái ra. Giang Trần tới Đan Kiền Cung, trước tiên đã phái huynh đệ Canh gia tới Bảo Thụ tông một chuyến, nhìn xem tình hình của Bảo Thụ tông hiện tại.

Tu vi của huynh đệ Canh gia một là Hoàng cảnh cửu trọng đỉnh phong, một là Hoàng cảnh cửu trọng, ở Vạn Tượng Cương Vực đủ để hoành hành.

Ngay cả Khâu trưởng lão này, một thân tu vi bất quá cũng chỉ là Hoàng cảnh cửu trọng a. bất luận một ai trong hai huynh đệ canh gia cũng có thể đấu ngang tay với hắn.

Hai huynh đệ liên thủ tự nhiên đủ để áp chế hắn.

Huống chi sau lưng huynh đệ Canh gia còn có Lưu Ly vương thành to lớn như vậy. Bởi vậy huynh đệ Canh gia căn bản không kiêng nể gì cả, Thiên Hà cung gì đó? Bọn họ căn bản không để vào mắt.

Lại nói, lần trước trên Long Hổ Phong Vân hội, hai huynh đệ bọn họ cũng nhìn ra. Thiên Hà cung này rõ ràng chính là tay sai của Đan Hỏa thành, đúng như lời đồn.

Mà Đan Hỏa thành lại là đối thủ một mất một còn của Lưu Ly vương thành, Thiên Hầ cung này tự nhiên bọn họ không cần phải khách khí như vậy.

Nếu như đổi lại là một tông môn khác, huynh đệ Canh gia nhất định sẽ nghĩ kỹ lại. Chỉ là vì nghe thấy lão đầu này nói là người Thiên Hà cung, cho nên căn bản không chút lưu tình nhưu vậy.

Khâu trưởng lão tức giận thiếu chút nữa thổ huyết, hắn tung hoành giang hồ cả đời, quả thực không có mấy người dám có gan làm càn với hắn như vậy.

Thực tế, hắn là trưởng lão Thiên Hà cung.

Thiên Hà cung dù thế nào cũng là một tông môn nhất phẩm trên bát vực, đồng thời cũng là một trong những thế lực hiển hách nhất cương vực nhân loại.

Chỉ là cho dù lửa giận của hắn dù cao tới mức nào, tình thế trước mắt này, hắn đánh giá một chút lại phát hiện ra, hắn và Triệu Mãng liên thủ tuyệt đối không phải là đối thủ của hai người đối diện.

Tình thế hiện tại tuyệt đối không thể chiến một trận.

- Ca, đừng có nói nhảm với bọn họ. Lão nhân này đã là người THiên Hà cung, lại lén lén lút lút ở địa phương nhỏ như Bảo Thụ tông nhất định không phải là thứ gì tốt. Giết hắn, vừa vặn dâng đầu hắn lên cho thiếu chủ.

- Hắc hắc, chỉ sợ cái đầu trọc này của hắn Thiếu chủ không có hứng thú a. Lên, giết hắn.

Huynh đệ Canh gia từ trước tới nay không phải là thiện nam tín nữ gì. Lần này bọn họ phụng mệnh mà tới, sẽ thanh trừ những người ở trong Bảo Thụ tông này.