Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Cái tên khiến cho nàng nhớ thương bao nhiêu năm, thật không ngờ lại vang lên bên tai nàng không có một chút dấu hiệu báo trước nào như vậy.

Đến từ liên minh thập lục quốc, đã từng là đệ tử Bảo Thụ tông? Hiện tại là thiếu chủ Lưu Ly vương thành, Giang Trần?

- Đan Nhi tiểu thư, ngươi sao vậy?

Thương Hải đại đế có chút khó hiểu, nói:

- Không phải ngươi thực sự không biết Giang Trần thiếu chủ đó chứ?

Thương Hải đại đế cảm thấy có chút khó tin, Đan Nhi tiểu thư luôn ở Khổng Tước thánh sơn, mà Giang Trần vẫn là thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn.

Hai người bọn họ ở Khổng Tước thánh sơn có lẽ đã từng gặp nhau mới đúng chứ? Tại sao lại không biết nhau như vậy?

Đan Phi cố gắng đứng vững, thanh âm nghẹn ngào vang lên:

- Giang Trần thiếu chủ...

.

. Giang Trần thiếu chủ. Không phải ta nằm mơ đó chứ?

Thương Hải đại đế và huynh đệ Canh gia nhìn nhau, huynh đệ Canh gia kỳ thực không biết Đan Phi, nghe nói nàng là nghĩa nữ của Khổng Tước đại đế, thái độ của hai huynh đệ cũng trở nên mềm mỏng hơn rất nhiều.

- Đan Nhi tiểu thư, thiếu chủ nhà ta quả thực lúc trước từ trong liên minh thập lục quốc đi ra, nhưng mà người không ở trong Bảo Thụ tông bao lâu đã đi tới Đan Kiền Cung. Sau khi Vạn Tượng Cương Vực bị xâm lấn, người cửu tử nhất sinh mới tới được Lưu Ly vương thành. Được Khổng Tước đại đế bệ hạ ưu ái, sau đó tỏa sáng rực rỡ, trong vòng mười năm ngắn ngủi đã trở thành tồn tại trẻ tuổi cao cấp nhất cương vực nhân loại. Đan Nhi tiểu thư là nghĩa nữ của Khổng Tước đại đế bệ hạ, chẳng lẽ không có nghe nói Khổng Tước đại đế bệ hạ từng đề cập qua chuyện này?

Đan Phi quay lưng đi, giờ phút này lệ rơi đầy mặt.

Tin tức bất thình lình khiến cho nàng có cảm giác như mộng ảo. Nàng tuyệt đối không thể tưởng tượng được, người mà mỗi ngày nàng đều nhớ thương dĩ nhiên lại ở cạnh nàng, chỉ cách nhau một đoạn ngắn.

Tạo hóa trêu ngươi a.

Khâu trưởng lão thấy bọn họ bên này đang nói chuyện, hắn lập tức nháy mắt với Triệu Mãnh kia.

Triệu Mãnh tuy rằng đau tới mức trán đầy mồ hôi, tay trái chụp một cái, muốn nhặt bàn tay phải đã bị chém rụng của mình ra, định hóa thành một đạo độn quang chạy đi.

- Họ Khâu, ngươi tốt nhất nên thành thật một chút.

Nhất cử nhất động của Khâu trưởng lão đều không thể lọt qua được mắt của Thương Hải đại đế.

Cường giả Đế cảnh thần thức một khi lan tràn, bất luận một chút gió thổi cỏ lay gì trong vòng mười dặm đều có thể nắm bắt rõ ràng.

- Bổn đế chưa cho các ngươi đi, các ngươi đã dám đi rồi sao?

Thương Hải đại đế lạnh lùng nói.

Sắc mặt Khâu trưởng lão trắng bệch, thoáng cái cứng đờ.

Hắn còn muốn thừa dịp đối phương không kịp chuẩn bị, vụng trộm chuồn đi. Nào nghĩ tới Thương Hải đại đế lại chú ý tới như vậy, không ngờ lại nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Hắn biết rõ nếu như lúc này mạnh mẽ chạy trốn không phải là hoàn toàn không có cơ hội, chỉ là cơ hội rất xa vời mà thôi.

Cách biệt thực lực giữa Đế cảnh và dưới Đế cảnh vô cùng xa. Có lẽ vài thiên tài có thể vượt cấp khiêu chiến. Thế nhưng Khâu tưởng lão hiển nhiên không phải là loại thiên tài này.

Quan trọng nhất chính là Thương Hải đại đế căn bản không phải là loại cường giả mới tấn thăng lên Đế cảnh, mà là đại đế lão thành đã thành danh được ít nhất hai ngàn năm.

Tuy rằng không tính là Đế cảnh đỉnh cấp, nhưng mà cũng là tồn tại Đế cảnh cao cấp.

Thương Hải đại đế gần đây thích vuốt mông ngựa, người nhưu vậy bình thường đều giỏi nhìn mặt mà nói chuyện, tâm tư vô cùng tinh tế.

Thấy Đan Phi xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía hắn. Hơn nữa nhìn qua cảm xúc dường như có chút kích động, đầu vai run rẩy không thôi.

Trong lòng Thương Hải đại đế khẽ động:

- Hẳn là Đan Nhi tiểu thư thực sự là cố nhân của Giang Trần thiếu chủ? Như vậy cũng quá không thể tưởng tượng được nổi a. Hai người bọn họ cùng ở trong Lưu Ly vương thành nhiều năm như vậy, chẳng lẽ chưa từng gặp mặt qua?

Nhưng mà Thương Hải đại đế lại lập tức nghĩ tới một việc:

- Đúng rồi, Giang Trần thiếu chủ ở Lưu Ly vương thành vẫn luôn dịch dung qua, thân phận cũng không có công bố ra ngoài. Nếu như hai người bọn họ chưa từng chạm mặt, đương nhiên quả thực không có khả năng nhận ra nhau đều ở Khổng Tước thánh sơn. Bằng không mà nói làm sao Đan Nhi tiểu thư này lại kích động như thế, phản ứng khoa trương như vậy.

- Hẳn là.

.

Trong đầu Thương Hải đại đế không ngừng suy nghĩ:

- Đan Nhi tiểu thư này nghe thấy tin tức Giang Trần thiếu chủ thất thố như vậy, kích động như vậy, trước đây nhất định có một đường tình duyên.

.

. Đúng rồi, ta nhất định phải làm tốt chuyện này, tìm nữ nhân của thiếu chủ về, đây không phải là công lao lớn hay sao?

Thương Hải đại đế nghĩ tới đây, cũng không quấy rầy cảm xúc của Đan Phi mà tùy ý để nàng quay lưng về phía mình, chờ nàng điều chỉnh tốt cảm xúc.

Một lúc lâu sau Đan Phi mới bình tĩnh lại, xoay người, nhẹ giọng hỏi:

- Thương Hải đại đế, thiếu chủ nhà các ngươi hiện tại đang ở nơi nào?

- Người ở Đan Kiền Cung, hiện tại Đan Kiền Cung trùng kiến, cần người tọa trấn. Đan Nhi tiểu thư ở Bảo Thụ tông này hẳn là tới tìm Giang Trần thiếu chủ đúng không?

Đan Phi muốn giải thích, thế nhưng cuối cũng cũng không có phủ nhận mà buồn bã nói:

- Không thể tưởng tượng nổi được năm đó từ biệt, hắn lại trở thành thiếu chủ Lưu Ly vương thành. Vô số lần gặp thoáng qua, lại không biết rằng cách xa chân trời, gần ngay trước mắt. Thương Hải đại đế, hắn.

.

. Hắn hiện tại vẫn khỏe chứ?

Thương Hải đại đế vội nói:

- Rất tốt, rất tốt. Đan Nhi tiểu thư, không bằng ta mang tiểu thư tới gặp người nha? Cố nhân gặp lại, Giang Trần thiếu chủ tất sẽ vui mừng không thôi. Trước khi người phái ta tới đây còn cố ý dặn dò qua ta. Tới Bảo Thụ tông nên nghe ngóng một chút, nhìn xem có thể gặp lại được cố nhân Bảo Thụ tông hay không. Còn có lão gia tử Diệp Trọng Lâu gì đó, cái gì mà Thang Hồng. Đúng rồi, thiếu chủ còn để ta đi tới vương quốc thế tục tìm một chút.

- Ồ? Hắn bảo ngươi tới vương quốc thế tục tìm người nào vậy?

Đan Phi nghe vậy, trong lòng có chút kỳ quái hỏi.

- Thiếu chủ cho ta tới Thiên Quế vương quốc tìm quốc quân là Diệp Dung gì đó. Đúng rồi còn có một nữ hài, nói là đồ đệ DIệp Trọng Lâu, gọi là Đan Phi.

Thương Hải đại đế nói tới đây, đột nhiên ngữ khí ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía Đan Phi, lập tức hiểu rõ cái gì đó. Khó trách Đan Phi lại hỏi hắn Giang Trần thiếu chủ phái hắn tới Thiên Quế vương quốc tìm ai.

- Xem ra Đan Nhi tiểu thư này chính là Đan Phi mà thiếu chủ để ta tới nghe ngóng? Nhìn phản ứng của vị Đan Nhi tiểu thư này, xem ra quan hệ của thiếu chủ và nàng quả thực không tầm thường a.

Trong lòng Thương Hải đại đế âm thầm phỏng đoán.

Đan Phi nghe Thương Hải đại đế nói lời này, nước mắt thiếu chút nữa không nhịn được mà rơi xuống. Trong lòng hiện lên vô số suy nghĩ, các loại cảm xúc thoáng cái đồng thời dâng lên.

- Rốt cuộc hắn cũng không có quên ta.

Trong cảm xúc thương cảm của Đan Phi dâng lên cảm giác hạnh phúc nhàn nhạt.