Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

- À? Truyền nhầm?

Mặc Triết Đại Đế hô nhỏ một tiếng.

- Năm đó, ta từng nghe qua một tin đồn. Nói Khổng Tước Đại Đế, đã từng mấy lần cảm ngộ đến Thiên Đạo, lại không có lựa chọn trùng kích Thiên Vị Cảnh giới. Có người nói hắn lo lắng Nhân loại cương vực điều kiện không đủ, trùng kích Thiên Vị thất bại. Có người nói hắn lo lắng sau khi đột phá Thiên Vị, nhất định phải ly khai Nhân loại cương vực, liền không cách nào thực hiện mộng tưởng của hắn...

.

Phong Vân Giáo chủ đối với chuyện này, ngược lại không có nghe nói qua, nhướng mày:

- Đầu óc hắn có vấn đề sao? Cảm ngộ Thiên Đạo, lại không thừa cơ bắt lấy. Thiên cho không lấy, tất bị hắn hại.

- Giáo chủ nói không sai, Khổng Tước Đại Đế kia là điển hình thiên cho không lấy, tất bị hắn hại. Nếu không, lúc sau hắn như thế nào bị Tu La Đại Đế cấu kết Đan Cực Đại Đế làm hại? Nói không chừng, cái này là ông trời trừng phạt hắn a?

Có một cường giả Đế cảnh biết rõ điển cố bên trong, mở miệng nói.

Lão thiên gia cho ngươi cơ hội, ngươi lại không bắt lấy, lão thiên gia tự nhiên sẽ sinh khí, tự nhiên phải đánh xuống tai nạn.

Phong Vân Giáo chủ khoát tay chặn lại:

- Tốt rồi, những chuyện này đều là ngoài lề. Bổn giáo chủ là muốn nói cho các ngươi biết, các ngươi có thể khinh thị người Lưu Ly Vương Thành, nhưng tuyệt đối không thể khinh thị Lưu Ly Vương Thành. Lưu Ly Vương Thành là Thượng Cổ truyền thừa chi địa, cho dù là Đan Hỏa Thành, cũng không cách nào so sánh. Nhất là ba tòa Lưu Ly Vương Tháp của Lưu Ly Vương Thành, càng là Thượng Cổ chi mê.

Lưu Ly Vương Tháp?

Tất cả mọi người tràn ngập khó hiểu, nhìn qua Phong Vân Giáo chủ.

Phong Vân Giáo chủ nói:

- Các ngươi đừng nhìn Bổn giáo chủ, đối với Lưu Ly Vương Thành, Bổn giáo chủ biết cũng không nhiều hơn các ngươi bao nhiêu. Bất quá, căn cứ một ít khảo cứu của Bổn giáo chủ đối với Thượng Cổ thời đại, ở trong Lưu Ly Vương Tháp, nhất định có rất nhiều bí mật Thượng Cổ. Đây cũng là địa phương mà Giang Trần để cho người kiêng kị nhất. Nếu như hắn kế thừa Lưu Ly Vương Tháp truyền thừa, thì dù là Bổn giáo chủ, cũng không thể không kiêng kị hắn ba phần!

Phong Vân Giáo chủ không biết có lai lịch gì, tri thức hiển nhiên viễn siêu những tu sĩ của Nhân loại cương vực. Nhìn về phía trên, hắn đối với điển cố của Nhân loại cương vực, nhất là thời đại Thượng Cổ, là rõ như lòng bàn tay, hắn nói vài lời, nhưng đối với những tu sĩ của Nhân loại cương vực mà nói, đều không khác thiên đại bí văn.

- Giáo chủ, bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?

Hiện tại, mọi người bị Phong Vân Giáo chủ cảnh cáo, cũng từ trong không khí cuồng nhiệt tỉnh táo lại.

Bọn hắn rốt cuộc biết, vì cái gì giáo chủ chẳng thèm ngó tới rất nhiều tông môn của Nhân loại cương vực, lại hết lần này tới lần khác thận trọng với một người tuổi còn trẻ khống chế Lưu Ly Vương Thành như vậy.

Nguyên nhân ở chỗ này.

- Đúng vậy a, giáo chủ, Lưu Ly Vương Thành kia thật là cường đại. Thế nhưng mà, Giang Trần kia cuối cùng là người trẻ tuổi. Có lẽ, chúng ta nên hảo hảo lợi dụng điểm này của hắn.

- Đúng, tuổi trẻ ý nghĩa uy tín không đủ. Tuổi trẻ ý nghĩa, hắn muốn mọi người tán thành, ít nhất phải làm ra thành tích gấp 10 lần người khác.

- Đừng cãi nữa, nghe giáo chủ.

- Đúng, nghe giáo chủ. Lưu Ly Vương Thành là không tệ, nhưng cũng không thắng được giáo chủ.

Phong Vân Giáo chủ cười nhạt một tiếng:

- Nếu để cho Lưu Ly Vương Thành thuận lợi hội minh, đối với Phong Vân Giáo ta mà nói, không khỏi là một đả kích.

- Hiện tại, Phong Vân Giáo chúng ta ở vào giai đoạn bay lên, thế đang mãnh liệt. Nếu để cho Lưu Ly Vương Thành ngăn chặn, đối với Phong Vân Giáo ta ngày sau khuếch trương, là cực kỳ bất lợi.

Ngữ khí của Phong Vân Giáo chủ phi thường ngưng trọng.

- Rất nhiều thế lực, sở dĩ hiện tại không ủng hộ chúng ta, đơn giản là lo lắng Phong Vân Giáo chúng ta không cách nào cùng Lưu Ly Vương Thành chống lại.

- Hoặc là nói, bọn hắn căn bản nhìn không tốt Phong Vân Giáo chúng ta.

- Đương nhiên, cũng có thể bọn hắn cho rằng Lưu Ly Vương Thành cùng Giang Trần là không thể đối kháng.

- Không thể đối kháng sao?

Phong Vân Giáo chủ khoan thai cười cười, ngữ khí tràn ngập quỷ dị.

- Truyền hiệu lệnh của bổn giáo, lập tức hạ tối hậu thư cho Thiên Long Phái. Trong vòng một ngày, nếu không hàng Phong Vân Giáo ta. Thiên Long Phái từ nay về sau xoá tên khỏi Thần Uyên Đại Lục, chó gà không tha!

Mệnh lệnh bá khí mười phần.

Nếu là thế lực bình thường, đối với loại quái vật khổng lồ như Thiên Long Phái, ở đâu có tư cách nói lời này.

Nhưng hết lần này tới lần khác, Phong Vân Giáo có tư cách này.

Nhân loại cương vực hiện tại, chỉ sợ cũng chỉ có Phong Vân Giáo có lực lượng nói lời này.

.

.

.

Trong sơn môn Thiên Long Phái, hiển nhiên cũng là mưa gió mịt mù, rất có loại hào khí tận thế đến nơi.

Hiển nhiên, trong khoảng thời gian này tao ngộ đả kích trí mạng, làm cho Thiên Long Phái từ trên xuống dưới, lòng người bàng hoàng. Nếu như không phải vì Thiên Long Phái là tông môn có tín ngưỡng, có truyền thừa, chỉ sợ sớm đã tan đàn xẻ nghé, ai còn dừng lại ở đây?

Cũng chỉ có loại tông môn như Thiên Long Phái, không đơn thuần là một tông môn, còn có huyết mạch tương liên. Cái này để cho Thiên Long Phái từ trên xuống dưới thập phần đoàn kết.

Cho dù thua trận, cho dù bị đánh tan, đệ tử của Thiên Long Phái, chỉ có chết trận, không có đào binh.

Mặc dù Thiên Long Phái có khuyết điểm, nhưng mà ở điểm này, lại là tông môn khác của Nhân loại cương vực không cách nào với tới.

Chỉ là, Thiên Long Phái hiện tại, đã như kiến bò trên chảo nóng, hoảng sợ không chịu nổi một ngày.

Ngay vừa rồi, Phong Vân Giáo phát ra tối hậu thư. Trong vòng một ngày, hoặc là đầu hàng, hoặc là diệt môn! Hiển nhiên, Phong Vân Giáo kiên nhẫn, đã tiêu hao không sai biệt lắm.

Hiện tại, Thiên Long Phái tông chủ Long Chập, mặc dù không có vẫn lạc như ngoại giới nói, nhưng đã là nỏ mạnh hết đà, một hơi vận lên không được, có khả năng sẽ vẫn lạc thật sự.

Mà nhân vật số hai Long Bá Tương, ở Trầm Hương cốc đã vẫn lạc.

Toàn bộ Thiên Long Phái, có thể nói là Quần Long Vô Thủ.

Chẳng lẽ, thực đã đến tình trạng phải đầu hàng sao? Thiên Long Phái là một tông môn rất kiêu ngạo, muốn bọn hắn đầu nhập vào một giáo phái quật khởi không đến năm năm, bọn hắn thật sự là không cam lòng.

Kết cục như vậy, bọn hắn căn bản không tiếp thụ được. Cái này thậm chí còn không bằng thua trong tay Lưu Ly Vương Thành. Ít nhất, Lưu Ly Vương Thành sẽ không để cho bọn hắn cảm thấy nhục nhã như vậy.

- Nếu không, vẫn là xin chỉ thị của tông chủ thoáng một phát?

Một cao tầng của Thiên Long Phái đề nghị.

- Không ổn, tông chủ đã tràn đầy nguy cơ, lúc này, đúng là thời khắc mấu chốt, xem hắn có thể xông qua cửa ải này, đạt được Niết Bàn hay không. Hiện tại cầm những sự tình này đi quấy rầy tông chủ, tuyệt đối là hại hắn.

- Vậy làm sao bây giờ? Quyết định này, phải là tông chủ tới làm. Chúng ta bất luận kẻ nào cũng không thể quyết định.

- Chỉ có một ngày thời gian, Phong Vân Giáo kia, là khinh người quá đáng a.

---------