Độc Tôn Tam Giới

Độc Tôn Tam Giới

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Lê Thiên
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 36,574,227
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

- Đương nhiên là thật, Thanh Tang ca, tiền tài đối với Hoàng Nhi mà nói là vật ngoài thân. Bại trong tay huynh, Hoàng Nhi cũng không đau lòng.

Hoàng Nhi cười nhạt một tiêng.

s

- Tốt, tốt, còn ai muốn đánh cuộc nữa?

Yến Thanh Tang vẻ mặt hăng hái, rất có tư thế thiên tài trẻ tuổi bễ nghễ gia tộc.

Yến Kim Nam tức giận nói:

- Nhìn bộ dáng đắc ý của ngươi kìa, ta đánh cuộc với ngươi.

- Ta cũng đánh cuộc với ngươi.

Không thể không nói bổn sự kéo cừu hận của Yến Thanh Tang vô cùng mạnh. Yến Kim Nam vừa mới mở miệng, những thiên tài khác trong gia tộc đều nhao nhao mở miệng.

Một ngàn vạn mỗi một thiên tài ở đây đều cầm ra được. Nhưng mà nếu như thực sự thua trận mà nói, đối với bọn họ mà nói cũng là đả kích cực lớn.

Yến Thanh Tang cười hắc hắc quái dị nói:

- Tốt, rất tốt, nhiều người muốn đưa tiền tới cho ta như vậy a.

Yến Kim Nam cười lạnh:

- Yến Thanh Tang, trước tiên không nên có cái mặt đó, kể cả Hoàng Nhi, có bốn người muốn đánh cược với ngươi. Ngươi lấy ra được bốn ngàn vạn hay sao?

- Đệ tử gia tộc đánh cuộc với nhau, nếu như quỵt nợ đều có gia pháp xử trí, ngươi còn lo lắng cái rắm?

Yến Thanh Tang cũng không có nói mình không cầm ra được.

- Lại nói, ta còn lo lắng các ngươi không lấy ra được a.

Yến Kim Nam vỗ bàn:

- Nói miệng không bằng chứng, nếu như thực sự muốn đánh cuộc, trước tiên cứ cầm linh thạch ra. Mắt thấy mới là thực, những thứ khác đều là hư ảo.

- Đúng đúng, đúng. Lấy tiền, lấy tiền ra.

Mấy người khác nhao nhao om sòm.

Hoàng Nhi nhìn thấy tình cảnh này, cười nhạt một tiếng:

- Các ngươi đã muốn đánh bạc, vậy ta không đánh cuộc nữa. Thanh Tang ca, ngươi có đủ tiền không? Nếu như không đủ ta có thể cho mượn một chút.

Yến Thanh Tang nghe vậy quả thực có cảm giác được sủng ái mà lo sợ. Bởi vì ở Yến gia, Hoàng Nhi là người nổi danh lạnh lùng như băng. Dưới tình huống bình thường, căn bản nàng sẽ không để ý tới những người trong gia tộc này.

Trước kia, nàng và Yến Thanh Tang tuy rằng có chút qua lại, thế nhưng cũng chỉ là bởi vì có quan hệ đường huynh đường muội mà thôi.

Giờ phút này Hoàng Nhi không ngờ lại chủ động nói muốn cho hắn mượn tiền, khiến cho Yến Thanh Tang có chút ngoài ý muốn.

- Hoàng Nhi, muội không đánh cuộc. Đánh cuộc với ba bọn chúng, ba ngàn vạn, ta vừa vặn cầm ra được.

Ba ngàn vạn cũng gần như là tất cả số của cải của Yến Thanh Tang hiện tại.

Nếu như lấy ra toàn bộ đánh cuộc, tuyệt đối là vô cùng điên cuồng.

Nhưng mà hiện tại Yến Thanh Tang có khí thế như vậy.

Không chút do dự, đem ba ngàn vạn Thiên Linh thạch trong nhẫn trữ vật đổ ra bàn, nói:

- Ba ngàn vạn đây, các ngươi giỏi thì thắng đi?

Yến Kim Nam và hai người khác đều tức giận không có chỗ phát tiết, nhao nhao xuất ra một ngàn vạn.

- Hà lão, Tuyền lão, xin nhị vị làm chứng.

Hà lão và Tuyền lão thấy người trẻ tuổi trong gia tộc xuất hiện loại tranh đấu này chẳng những không có ngăn cản, trên thực tế bọn họ còn rất cổ vũ, ủng hộ loại cạnh tranh này.

Tuy rằng lớn một chút, nhưng ít ra có thể kích thích sự tích cực của bọn chúng.

- Được rồi, các ngươi đã muốn đánh cuộc, hai lão gia hỏa chúng ta sẽ cố làm người chứng kiến cho các ngươi. Nhưng mà mặc kệ là thắng hay thua, không thể làm tổn thương tới hòa khí đồng tộc.

Yến Thanh Tang cười hắc hắc:

- Bọn họ có thể thắng được ta, Yến Thanh Tang ta tôn sùng cường giả, chỉ biết quỳ rạp đầu xuống đất, tuyệt đối không trách bọn họ.

Yến Kim Nam cũng cười hắc hắc:

- Chỉ sợ ngươi thua không nổi.

Đánh cuộc đã xong, gia yến tiếp tục. Hà lão và Tuyên lão phân biệt nói ra một ít chuyện thịnh hội cổ ngọc, đơn giản là vì muốn cổ vũ bọn họ, khuyến khích bọn họ.

Trong cả quá trình, Giang Trần cực kỳ ít xen vào, ngẫu nhiên sẽ giả bộ lơ đãng dùng ánh mắt như ngưỡng mộ thường liếc trộm Hoàng Nhi, nhưng rất nhanh lại thu con mắt ljai.

Hắn làm như vậy ngược lại càng không khiến cho người khác hoài nghi. Nếu như trong cả quá trình hắn không thèm quan tâm tới Hoàng Nhi, thậm chí còn không thèm nhìn, ngược lại càng dễ để lộ chân tướng hơn.

Dù sao dùng khí chất siêu phàm thoát tục của Hoàng Nhi, không có khả năng có một nam nhân nào từ đầu tới cuối không nhìn nàng lấy một cái, chuyện này quả thực có chút quỷ dị.

Gia yến gần như chấm dứt thì lúc này Giang Trần mới ra vẻ cố lấy dũng khí, bắt đầu lần lượt mời rượu.

Hà lão và Tuyền lão ngược lại khách khí uống một chén. Đám người Yến Kim Nam thì giả giờ giả vịt kênh kiệu, Giang Trần cũng không thèm để ý, tự kính trước một chén. Mấy gia hỏa này thấy Giang Trần làm như vậy lúc này mới không tình nguyện uống một ngụm, xem như đáp lại.

Giang Trần không thèm để ý tới đám người này.

Mục tiêu khi mời rượu của hắn là mời rượu Hoàng Nhi a.

Rốt cuộc cũng tới phiên Hoàng Nhi, Giang Trần giả vờ như não tàn, nói:

- Hoàng Nhi tiểu tỷ, ngày đầu tiên ta tới đây từng ở bên kia tường nghe thấy tiếng đàn như thiên nhiên. Hẳn là xuất phát từ bàn tay của Hoàng Nhi tiểu tỷ. Tiêu linh tấu tiên lại, quả nhiên là càng hợp a. Tại hạ là lãng nhân giang hồ Thiệu uyên, kính Hoàng Nhi tiểu tỷ một chén.

Giang Trần rốt cuộc cũng có thể danh chính ngôn thuận nhìn vào Hoàng Nhi.

Trong lòng Hoàng Nhi ấm áp, chỉ hận không thể nhào vào trong ngực Giang Trần khóc lóc một hồi, nhưng mà lúc này nàng biết rõ tuyệt đối không thể làm như vậy.

Nàng lập tức ra vẻ lạnh nhạt, nhẹ nhàng vân vê cái chén trong tay, uống một ngụm rượu, lạnh nhạt nói:

- Các hạ cũng hiểu đàn sao?

- Tại hạ là lãng nhân thô thiển, chỉ hiểu sơ về âm luật mà thôi. Không bằng cùng luận đàn với Hoàng Nhi tiểu tỷ?

Yến Thanh Tang cố ý ho nhẹ một cái, ngắt lời:

- Được rồi, Thiệu Uyên, ngươi đừng lải nhải, dài dòng như vậy. Đường muội này của ta ánh mắt rất cao, ngươi tốt nhất nên thưởng thức tiếng đàn của nàng, đừng có ý nghĩ gì khác. Bằng không chúng ta sẽ không làm huynh đệ nữa.

Giang Trần xấu hổ cười cười.

Hoàng Nhi lườm Yến Thanh Tang:

- Ta thấy huynh mới nói nhiều.

- Hắc hắc, ta nhắc nhở hắn, miễn cho hắn tự mình phiền não.

Yến Thanh Tang hiển nhiên rất không tình nguyện để Giang Trần đi tới gần Hoàng Nhi.

Tuy rằng hắn đồng tình với Hoàng Nhi, nhưng dù sao cũng là người Yến gia, cũng phải cân nhắc tới lợi ích của Yến gia.

Hà lão và Tuyên lão thấy Yến Thanh Tang chủ động gõ Thiệu Uyên này, trong lòng bọn họ cũng thở dài một hơi. Trước đó bọn họ thấy Giang Trần mời rượu Hoàng Nhi, nói những lời kia, kỳ thực trong lòng cũng có chút mất hứng. Sợ người trẻ tuổi kia không biết nặng nhẹ, bắt đầu thổ lộ với Hoàng Nhi.

Nếu như vậy, hai lão gia hỏa như bọn họ sẽ cân nhắc đuổi tiểu tử này đi.

Hiện tại thấy Yến Thanh Tang chủ động gõ, trong lòng cũng có chút thỏa mãn. Yến Thanh Tang mặc dù có chút hỗn đản, nhưng mà trên đại nghĩa gia tộc, vẫn tự hiểu rõ.

Chỉ cần có Yến Thanh Tang nhìn vào, Thiệu Uyên này cho dù có chút tâm tư không đúng đắn, chỉ sợ cũng vô dụng.

Lại nói ánh mắt Hoàng Nhi cao như vậy, nào có để ý tới một lãng nhân giang hồ như tiểu tử này?