Chương 1 - Gia Chủ Mới
Chương 2 - Thực Lực Gia Tăng
Chương 3 - Có Thể Cáng Đáng Được
Chương 4 - Nhà Họ Diệp Không Sợ Bất Kỳ Kẻ Nào
Chương 5 - Mời Thầy Dạy
Chương 6 - Lấy Tiền Đè Chết Ngươi
Chương 7 - Đổng Thiên Cơ
Chương 8 - Nhân Phẩm Của Ông Khiến Ta Bội Phục Tận Đáy Lòng
Chương 9 - Đồ Ngốc
Chương 10 - Lại Là Một Đại Sư Lục Phẩm!
Chương 11 - Không Có Đồ Cao Cấp Hơn Sao?
Chương 12 - Ta Nói Muốn Tất Cả, Không Phải Chỉ Báu Vật Trấn Tiệm
Chương 13 - Tâm Nguyện Của Con Chính Là Cố Gắng Tu Luyện
Chương 14 - Ai Cho Muội Cái Gan Đó?
Chương 15 - Tài Nguyên Đầy Đủ, Tu Luyện Cho Tốt
Chương 16 - Kiếm Thuật Cơ Bản
Chương 17 - Cửu Cửu Thiên Kiếp
Chương 18 - Là Địch Hay Là Bạn?
Chương 19 - Rốt Cuộc Đã Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 20 - Đi Biên Giới
Chương 21 - Tại Sao Trong Danh Sách Lịch Luyện Lại Không Có Con?
Chương 22 - Hình Như Con Vô Địch Rồi!
Chương 23 - Cất Nhắc Tống Sương Lên Làm Phó Sứ
Chương 24 - Cốc Vạn Tâm Sẽ Không Dễ Dàng Lùi Bước
Chương 25 - Không Ngờ Có Ngày Buồn Rầu Vì Không Tiêu Hết Tiền
Chương 26 - Cốc Vạn Tâm Đột Nhiên Biến Mất!
Chương 27 - Linh Thạch Ta Có Rất Nhiều, Đừng Sợ Ta Không Mua Nổi
Chương 28 - “Con Luyện Thành Thí Thần Cửu Thức Rồi!”
Chương 29 - Mạnh Dạn Làm Đi
Chương 30 - Chính Sách Mới
Chương 31 - Đại Bá Quá Đẹp Trai
Chương 32 - Công Pháp Thông Dụng
Chương 33 - Tài Năng Nở Muộn
Chương 34 - Bốn Thanh Niên
Chương 35 - Tùy Hổ Trọng Thương
Chương 36 - Cứu Sống Tùy Hổ
Chương 37 - Bí Quá Hóa Liều
Chương 38 - Tống Sương Để Ta Lo
Chương 39 - Tìm Thấy Ngươi Rồi
Chương 40 - Dùng Tay Chém Đầu
Chương 41 - Ta Đến Để Thương Lượng
Chương 42 - Gia Tộc Họ Quá Tệ
Chương 43 - Miếu Ăn Mày
Chương 44 - Người Diệp Gia Sẽ Làm Thế Nào
Chương 45 - Lý Tình Nhi Thua
Chương 46 - Diệp Gia Xưa Không Bằng Nay
Chương 47 - Chèn Ép Diệp Gia
Chương 48 - Diệp Gia Có Thể Làm Được Bao Lâu?
Chương 50 - Tương Lai Của Diệp Gia
Chương 51 - Diệp Hoàng Thua Bốn Người
Chương 52 - Cho Chi Thứ Chút Áp Lực
Chương 53 - “Ta Nuông Chiều Đệ Quá Rồi!”
Chương 54 - Cả Đời Viện Trưởng?
Chương 55 - Đề Thăng Thực Lực
Chương 56 - Ước Mơ Thuở Nhỏ
Chương 57 - Câu Cá
Chương 58 - Con Rùa Khổng Lồ
Chương 59 - Muốn Phương Hướng
Chương 60 - Tiên Môn
Chương 61 - Sơn Hải Đồ Lục
Chương 62 - Đại Vũ Giới
Chương 63 - Tin Tốt
Chương 64 - Tin Tức
Chương 65 - Hội Tuý Mộng
Chương 66 - Không Từ Bỏ
Chương 67 - Sự Thật?
Chương 68 - Thay Đổi Của Từng Người
Chương 69 - Hội Tuý Mộng
Chương 70 - Đừng Nằm Mơ
Chương 71 - Đích Thân Tới Gặp Ta
Chương 72 - Ngươi Phải Thay Hắn Bồi Thường
Chương 73 - Đây Là Sự Khác Biệt Của Hai Người
Chương 74 - Túy Mộng Hội Kết Thúc
Chương 75 - Người Điển Trai Nhất
Chương 76 - Khiêu Chiến Lý Kỳ
Chương 77 - Diệp Hoàng Mạnh Đến Thế
Chương 78 - Họ Diệp Quá Ngang Ngược
Chương 79 - “Ta Nhận Thua!”
Chương 80 - “Ta Nhất Định Sẽ Bắt Ngươi Về Quy Án”
Chương 81 - Tra Tấn
Chương 82 - Chiêu Thức Kì Lạ
Chương 83 - Trở Mặt
Chương 84 - Ra Tay
Chương 85 - Hối Hận
Chương 86 - Tiêu Diệt Nhà Họ Lý
Chương 87 - Khởi Đầu Mới
Chương 88 - Loạn Lạc
Chương 89 - Bàn Đồ
Chương 90 - Đập Đi Xây Lại
Chương 91 - Hoa Bà Bà
Chương 92 - Ta Muốn Tháo Dỡ Túy Mộng Lâu
Chương 93 - Thiên Trận Thạch
Chương 94 - Lò Luyện Linh Lực
Chương 95 - Tháp Khởi Nguyên Vạn Vật!
Chương 96 - Xây Tháp
Chương 97 - Tạo Hồ
Chương 98 - Kính Hồ
Chương 99 - Chiêu Mộ
Chương 100 - Suy Nghĩ Riêng
Chương 101 - Chinh Phục
Chương 102 - Diệp Chấn Tông Và Diệp Chấn Diệu
Chương 103 - Tùy Vũ, Gia Chủ Đâu?
Chương 104 - Con Người Đều Sẽ Thay Đổi
Chương 105 - Chúng Ta Sẽ Gặp Lại!
Chương 106 - Cốc U Lan
Chương 107 - Tượng Diệp Long Và Diệp Hoàng?
Chương 108 - Xóa Sạch Nhân Quả
Chương 109 - Đánh Đứt Dòng Sông Thời Gian
Chương 110 - Kết Giới
Chương 111 - Thiên Đạo Thạch
Chương 112 - Thành Công
Chương 113 - Đều Là Tiểu Ma Nữ
Chương 114 - Đụng Nhầm Người
Chương 115 - Cửa Khẩu Bình Dương
Chương 116 - Cây Vỡ Lòng
Chương 117 - Đại Hội Thần Ban
Chương 118 - Mua Một Suất
Chương 119 - Ai Là Phế Vật
Chương 120 - Rượu Quỷ Diễm
Chương 121 - Một Trăm Thùng
Chương 122 - “Bọn Ta Đã Ký Giấy Sinh Tử”
Chương 123 - Thành Sa Nham
Chương 124 - Thương Vương
Chương 125 - Mệnh Tinh
Chương 126 - Thứ Hạng Thi Đấu
Chương 127 - Chiến Đấu Bắt Đầu!
Chương 128 - Ba Mươi Người
Chương 129 - Phải Dừng Lại Thôi
Chương 130 - Thiên Tiên Tử
Chương 131 - Sói Nữ Đối Chiến Hầu Nữ
Chương 132 - Tỷ Chưa Từng Kể Ta Nghe
Chương 133 - Đại Thiên Thần Đến Rồi
Chương 134 - Ta Bảo Là Rời Đi
Chương 135 - Đó Là Đại Thiên Thần?
Chương 136 - Đó Là Lá Cây Chỗ Nhà Ta
Chương 137 - Lá Chắn Vững Chắc
Chương 138 - Ta Chính Là Chủ Nhân
Chương 139 - Lão Sư Ngươi Cũng Là Gấu Hả?
Chương 140 - Chân Thân Cây Vỡ Lòng
Chương 141 - Cách Tạo Ra Một Thế Giới
Chương 142 - Cứu Thế Giới
Chương 143 - Trồng Cây
Chương 144 - Khoe Giàu
Chương 145 - Trồng Hạt Giống
Chương 146 - Giao Nhiệm Vụ
Chương 147 - Đi Nói Lý
Chương 148 - Thiên Tiên Hội
Chương 149 - Lang Chủ
Chương 150 - Gấu Chủ
Chương 151 - Thực Hiện Nhiệm Vụ
Chương 152 - Hoàn Thành Nguyên Thủy Công
Chương 153 - Lão Gia, Ngài Xuất Quan Rồi!
Chương 154 - Ta Phải Về Cao Lĩnh Nam Phương
Chương 155 - Một Cơ Hội?
Chương 156 - Lên Đường
Chương 157 - Diệp Hoàng
Chương 158 - Ân Huệ Của Diệp Thánh
Chương 159 - Diệp Khiêm
Chương 160 - Không Thể Tha Thứ
Chương 161 - Giữ Lại Đi
Chương 162 - Phải Có Sự Chuẩn Bị
Chương 163 - Xung Đột
Chương 164 - Rước Họa Vào Người
Chương 1 - Gia Chủ Mới
Chương 2 - Thực Lực Gia Tăng
Chương 3 - Có Thể Cáng Đáng Được
Chương 4 - Nhà Họ Diệp Không Sợ Bất Kỳ Kẻ Nào
Chương 5 - Mời Thầy Dạy
Chương 6 - Lấy Tiền Đè Chết Ngươi
Chương 7 - Đổng Thiên Cơ
Chương 8 - Nhân Phẩm Của Ông Khiến Ta Bội Phục Tận Đáy Lòng
Chương 9 - Đồ Ngốc
Chương 10 - Lại Là Một Đại Sư Lục Phẩm!
Chương 11 - Không Có Đồ Cao Cấp Hơn Sao?
Chương 12 - Ta Nói Muốn Tất Cả, Không Phải Chỉ Báu Vật Trấn Tiệm
Chương 13 - Tâm Nguyện Của Con Chính Là Cố Gắng Tu Luyện
Chương 14 - Ai Cho Muội Cái Gan Đó?
Chương 15 - Tài Nguyên Đầy Đủ, Tu Luyện Cho Tốt
Chương 16 - Kiếm Thuật Cơ Bản
Chương 17 - Cửu Cửu Thiên Kiếp
Chương 18 - Là Địch Hay Là Bạn?
Chương 19 - Rốt Cuộc Đã Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 20 - Đi Biên Giới
Chương 21 - Tại Sao Trong Danh Sách Lịch Luyện Lại Không Có Con?
Chương 22 - Hình Như Con Vô Địch Rồi!
Chương 23 - Cất Nhắc Tống Sương Lên Làm Phó Sứ
Chương 24 - Cốc Vạn Tâm Sẽ Không Dễ Dàng Lùi Bước
Chương 25 - Không Ngờ Có Ngày Buồn Rầu Vì Không Tiêu Hết Tiền
Chương 26 - Cốc Vạn Tâm Đột Nhiên Biến Mất!
Chương 27 - Linh Thạch Ta Có Rất Nhiều, Đừng Sợ Ta Không Mua Nổi
Chương 28 - “Con Luyện Thành Thí Thần Cửu Thức Rồi!”
Chương 29 - Mạnh Dạn Làm Đi
Chương 30 - Chính Sách Mới
Chương 31 - Đại Bá Quá Đẹp Trai
Chương 32 - Công Pháp Thông Dụng
Chương 33 - Tài Năng Nở Muộn
Chương 34 - Bốn Thanh Niên
Chương 35 - Tùy Hổ Trọng Thương
Chương 36 - Cứu Sống Tùy Hổ
Chương 37 - Bí Quá Hóa Liều
Chương 38 - Tống Sương Để Ta Lo
Chương 39 - Tìm Thấy Ngươi Rồi
Chương 40 - Dùng Tay Chém Đầu
Chương 41 - Ta Đến Để Thương Lượng
Chương 42 - Gia Tộc Họ Quá Tệ
Chương 43 - Miếu Ăn Mày
Chương 44 - Người Diệp Gia Sẽ Làm Thế Nào
Chương 45 - Lý Tình Nhi Thua
Chương 46 - Diệp Gia Xưa Không Bằng Nay
Chương 47 - Chèn Ép Diệp Gia
Chương 48 - Diệp Gia Có Thể Làm Được Bao Lâu?
Chương 50 - Tương Lai Của Diệp Gia
Chương 51 - Diệp Hoàng Thua Bốn Người
Chương 52 - Cho Chi Thứ Chút Áp Lực
Chương 53 - “Ta Nuông Chiều Đệ Quá Rồi!”
Chương 54 - Cả Đời Viện Trưởng?
Chương 55 - Đề Thăng Thực Lực
Chương 56 - Ước Mơ Thuở Nhỏ
Chương 57 - Câu Cá
Chương 58 - Con Rùa Khổng Lồ
Chương 59 - Muốn Phương Hướng
Chương 60 - Tiên Môn
Chương 61 - Sơn Hải Đồ Lục
Chương 62 - Đại Vũ Giới
Chương 63 - Tin Tốt
Chương 64 - Tin Tức
Chương 65 - Hội Tuý Mộng
Chương 66 - Không Từ Bỏ
Chương 67 - Sự Thật?
Chương 68 - Thay Đổi Của Từng Người
Chương 69 - Hội Tuý Mộng
Chương 70 - Đừng Nằm Mơ
Chương 71 - Đích Thân Tới Gặp Ta
Chương 72 - Ngươi Phải Thay Hắn Bồi Thường
Chương 73 - Đây Là Sự Khác Biệt Của Hai Người
Chương 74 - Túy Mộng Hội Kết Thúc
Chương 75 - Người Điển Trai Nhất
Chương 76 - Khiêu Chiến Lý Kỳ
Chương 77 - Diệp Hoàng Mạnh Đến Thế
Chương 78 - Họ Diệp Quá Ngang Ngược
Chương 79 - “Ta Nhận Thua!”
Chương 80 - “Ta Nhất Định Sẽ Bắt Ngươi Về Quy Án”
Chương 81 - Tra Tấn
Chương 82 - Chiêu Thức Kì Lạ
Chương 83 - Trở Mặt
Chương 84 - Ra Tay
Chương 85 - Hối Hận
Chương 86 - Tiêu Diệt Nhà Họ Lý
Chương 87 - Khởi Đầu Mới
Chương 88 - Loạn Lạc
Chương 89 - Bàn Đồ
Chương 90 - Đập Đi Xây Lại
Chương 91 - Hoa Bà Bà
Chương 92 - Ta Muốn Tháo Dỡ Túy Mộng Lâu
Chương 93 - Thiên Trận Thạch
Chương 94 - Lò Luyện Linh Lực
Chương 95 - Tháp Khởi Nguyên Vạn Vật!
Chương 96 - Xây Tháp
Chương 97 - Tạo Hồ
Chương 98 - Kính Hồ
Chương 99 - Chiêu Mộ
Chương 100 - Suy Nghĩ Riêng
Chương 101 - Chinh Phục
Chương 102 - Diệp Chấn Tông Và Diệp Chấn Diệu
Chương 103 - Tùy Vũ, Gia Chủ Đâu?
Chương 104 - Con Người Đều Sẽ Thay Đổi
Chương 105 - Chúng Ta Sẽ Gặp Lại!
Chương 106 - Cốc U Lan
Chương 107 - Tượng Diệp Long Và Diệp Hoàng?
Chương 108 - Xóa Sạch Nhân Quả
Chương 109 - Đánh Đứt Dòng Sông Thời Gian
Chương 110 - Kết Giới
Chương 111 - Thiên Đạo Thạch
Chương 112 - Thành Công
Chương 113 - Đều Là Tiểu Ma Nữ
Chương 114 - Đụng Nhầm Người
Chương 115 - Cửa Khẩu Bình Dương
Chương 116 - Cây Vỡ Lòng
Chương 117 - Đại Hội Thần Ban
Chương 118 - Mua Một Suất
Chương 119 - Ai Là Phế Vật
Chương 120 - Rượu Quỷ Diễm
Chương 121 - Một Trăm Thùng
Chương 122 - “Bọn Ta Đã Ký Giấy Sinh Tử”
Chương 123 - Thành Sa Nham
Chương 124 - Thương Vương
Chương 125 - Mệnh Tinh
Chương 126 - Thứ Hạng Thi Đấu
Chương 127 - Chiến Đấu Bắt Đầu!
Chương 128 - Ba Mươi Người
Chương 129 - Phải Dừng Lại Thôi
Chương 130 - Thiên Tiên Tử
Chương 131 - Sói Nữ Đối Chiến Hầu Nữ
Chương 132 - Tỷ Chưa Từng Kể Ta Nghe
Chương 133 - Đại Thiên Thần Đến Rồi
Chương 134 - Ta Bảo Là Rời Đi
Chương 135 - Đó Là Đại Thiên Thần?
Chương 136 - Đó Là Lá Cây Chỗ Nhà Ta
Chương 137 - Lá Chắn Vững Chắc
Chương 138 - Ta Chính Là Chủ Nhân
Chương 139 - Lão Sư Ngươi Cũng Là Gấu Hả?
Chương 140 - Chân Thân Cây Vỡ Lòng
Chương 141 - Cách Tạo Ra Một Thế Giới
Chương 142 - Cứu Thế Giới
Chương 143 - Trồng Cây
Chương 144 - Khoe Giàu
Chương 145 - Trồng Hạt Giống
Chương 146 - Giao Nhiệm Vụ
Chương 147 - Đi Nói Lý
Chương 148 - Thiên Tiên Hội
Chương 149 - Lang Chủ
Chương 150 - Gấu Chủ
Chương 151 - Thực Hiện Nhiệm Vụ
Chương 152 - Hoàn Thành Nguyên Thủy Công
Chương 153 - Lão Gia, Ngài Xuất Quan Rồi!
Chương 154 - Ta Phải Về Cao Lĩnh Nam Phương
Chương 155 - Một Cơ Hội?
Chương 156 - Lên Đường
Chương 157 - Diệp Hoàng
Chương 158 - Ân Huệ Của Diệp Thánh
Chương 159 - Diệp Khiêm
Chương 160 - Không Thể Tha Thứ
Chương 161 - Giữ Lại Đi
Chương 162 - Phải Có Sự Chuẩn Bị
Chương 163 - Xung Đột
Chương 164 - Rước Họa Vào Người
Diệp Tùy Vũ thở dài: “Mấy năm gần đây sản nghiệp của gia tộc không mấy khởi sắc, hơn nữa nhà họ Lý lại liên tục gây trở ngại. Tình hình tài chính hiện giờ không còn đủ cho trong tộc dùng nữa”.
Sản nghiệp nhà họ Diệp có hai loại, một là tài nguyên đất ngoài thành, hai là cửa hàng.
Những năm gần đây, tài nguyên đất ngoài thành thu hoạch không được tốt, lại bị nhà họ Lý nhiều lần phá hoại gây rối, khoản thu bị giảm đáng kể.
Chỉ dựa vào một nguồn thu nhập là cửa hàng thì không đủ được.
“Việc phân bổ tài nguyên cho thế hệ trẻ hiện giờ như thế nào, mỗi tháng chi ra bao nhiêu?”, Diệp Thần Phi hỏi.
Diệp Tùy Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: “Nói Luyện Khí Kỳ trước”.
“Con cháu trực hệ mỗi tháng có năm mươi viên linh thạch, mười bình luyện khí đan, mười bình cân cốt đan”.
“Con cháu chi thứ mỗi tháng ba mươi viên linh thạch, năm bình luyện khí đan, năm bình cân cốt đan”.
“Tính thêm những phần thưởng khác, hàng tháng chi ra là trên một trăm ngàn viên linh thạch”.
“Còn luyện đan, luyện khí, trận pháp, chế phù…còn cần nhiều tài nguyên hơn”.
“Còn có công pháp, linh khí, nơi tu luyện”.
“Nói chung, chỉ riêng việc bồi dưỡng thế hệ trẻ đã tiêu tốn khoảng một triệu linh thạch mỗi tháng!
”
Một con số đáng sợ.
Đây chính là một đại gia tộc.
Đằng sau sức mạnh của họ là sự tích lũy của vô số tài nguyên.
Nhưng đối với Diệp Thần Phi mà nói, vấn đề tiền bạc không phải là vấn đề.
“Được, vậy như này đi”.
Gia chủ đã lên tiếng, những người khác vội vàng tập trung lắng nghe.
“Thế hệ trẻ là tương lai của gia tộc”.
“Chỉ có để chúng phát triển khỏe mạnh, mới có thể làm rạng rỡ gia tộc của chúng ta!
”
“Vì vậy, bắt đầu từ hôm nay, tài nguyên cố định hàng tháng của tất cả mọi người sẽ được nhân đôi”.
“Hơn nữa, chúng ta phải tăng thêm điều kiện tu luyện, chẳng hạn như dược liệu cho luyện đan, nguyên liệu cho luyện khí, phải đạt được tiêu chuẩn có thể cung cấp với số lượng không giới hạn”.
“Thế nào?”
Diệp Thần Phi nói xong.
Bốn người còn lại đều ngây ra.
Bọn họ đã nghe thấy gì?
Sắp phải cắt giảm chi tiêu trong gia tộc rồi, ngài lại nói tăng phúc lợi lên mấy lần!
Đây là đang tự đào mồ chôn mình sao?
“Đại ca!
”, vẻ mặt Diệp Tùy Vũ gần như sắp khóc đến nới, ông ta cảm thấy Diệp Thần Phi chỉ đang nói đùa.
Nếu thật sự làm theo tiêu chuẩn của đại ca, chi tiêu hàng tháng sẽ tăng lên ít nhất năm lần!
Đó là năm triệu viên linh thạch đó!
Thời điểm gia tộc có nhiều tiền nhất, cũng không chi tiêu nhiều như vậy.
Ông ta muốn nói với đại ca suy nghĩ này hoang đường như nào.
Thế nhưng Diệp Thần Phi đã giơ tay lên, sau đó lấy ra một túi trữ đồ từ trong ngực ném cho Diệp Tùy Vân ở bên cạnh.
“Không cần lo lắng, trong này của ta có một triệu linh thạch, các đệ dùng trước, không đủ lại tìm ta lấy là được”.
Diệp Thần Phi mỉm cười nói.
Mà vẻ mặt Diệp Tùy Vũ vẫn rất đau khổ nói: “Đại ca, huynh không nghe rõ sao, cho dù có một triệu viên linh thạch cũng không đủ”.
Lời của ông ta còn chưa nói xong, đột nhiên một bàn tay to khỏe nắm lấy cánh tay ông ta.
Không ngừng run rẩy.
Là Diệp Tùy Vân ở bên cạnh.
Chỉ thấy ông ta đỏ mặt run rẩy, đưa túi trữ vật cho đến trước mặt Diệp Tùy Vũ rồi từ từ mở ra.
Trong nháy mắt, một luồng sáng rực rỡ chiếu vào khuôn mặt hai người bọn họ.
Đó không phải là một triệu viên linh thạch hạ phẩm.
Mà là một triệu viên linh thạch thượng phẩm!
Có thể đổi ra được mười tỉ linh thạch hạ phẩm!
Hai người đều ngây ra, cho dù bọn họ quản lý tài chính của gia tộc, nhưng cũng chưa từng một lúc nhìn thấy nhiều linh thạch như vậy!
“Ta đã nói, ta có được một chút cơ duyên”.
Diệp Thần Phi bình tĩnh gõ bàn.
“Các đệ hãy nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, nhà họ Diệp không sợ bất kỳ kẻ nào!
”
Kết thúc cuộc họp, Diệp Tùy Vân và những người khác bước ra khỏi phòng nghị sự như bị mộng du.
Vốn cho rằng sau cuộc họp này, tài nguyên của gia tộc sẽ phải cắt giảm.
Những ngày tháng sau này mọi người đều phải thắt lưng buộc bụng.
Nhưng ai có thể ngờ, không những không cắt giảm mà tất cả các phương diện đều tăng lên gấp mấy lần!
Diệp Thần Phi ra tay thật hào phóng!
Đúng là khí phách ngút trời!
“Có phải đưa ít rồi không?”
Diệp Thần Phi đứng bên cửa sổ, trong lòng thầm nghĩ.
Một triệu viên linh thạch thượng phẩm quả thực không bằng một số lẻ.
Nhưng nghĩ lại, cứ như thế trước đã.
Mọi thứ đều có quá trình, quá trình chuyển từ tiết kiệm sang xa xỉ cũng vậy.
Cho quá nhiều cùng một lúc không hẳn là việc tốt.
Đợi bọn họ đã quen với những điều kiện dư dả hơn, đưa thêm cũng chưa muộn.
“Chương Tử Minh, Hồ Sáng, Đổng Thiên Cơ”.
Diệp Thần Phi nhìn tờ thông tin trên tay.
Ba người này là đại sư lục phẩm có tiếng ở thành Vân Tiêu.
Thực lực của ba người họ đều phi thường, ngồi tít trên cao, ngay cả với ba gia tộc lớn thái độ cũng lạnh nhạt, vô cùng kiêu ngạo.
“Hi vọng các ngươi đừng không biết điều”.
Diệp Thần Phi vò nát tờ thông tin rồi ném đi, hôm nay hắn sẽ đến thăm từng người một.
Sau khi nghỉ ngơi một chút, Diệp Thần Phi rời khỏi nhà họ Diệp.
Vị trí nhà họ Diệp ở trung tâm thành Vân Tiêu, cách đó không xa là phố xá sầm uất.
Thành Vân Tiêu cũng là một thành lớn, dân số thường trú trăm vạn người, đường phố tấp nập người qua lại, vô cùng náo nhiệt.
Diệp Thần Phi ngồi trong một chiếc xe ngựa sang trọng, chậm rãi đi trên phố.
Nhìn ra bên ngoài qua khung cửa sổ, mùi thức ăn sực nức khiến hắn như trở lại cuộc sống kiếp trước.
“Có thời gian phải thưởng thức những món ngon của thế giới này”.