Lại nói, trong trận chiến ở Long Tuyền đàm, Lý Thủy Đạo có thể ngăn cản phi đao của Vương Huyền Phong, toàn bộ đều dựa vào khả năng dự đoán quỹ tích phi đao của bộ phong chi nhãn.
Nghĩa là hắn để cho phi đao tự mình bay theo đường đi của nó, còn hắn chỉ việc né tránh mà thôi, chứ không phải bởi vì kiếm của hắn nhanh hơn đám phi đao nọ.
Hắn cũng không thể phủ nhận rằng, mắt của hắn nhanh, nhưng kiếm lại không nhanh.
Và muốn nhanh nhất định phải luyện!
Hai tháng sau...
.
Bích ngọc thiềm thừ của Lý Thủy Đạo đã lặng yên không một tiếng động, đột phá tới nhất giai trung phẩm.
Điều này cũng có nghĩa là Lý Thủy Đạo đã bước vào cấp bậc Thông Linh cảnh trung kỳ rồi.
Tiến bộ như vậy thật sự có chút nhanh…
Bởi vì theo tình huống bình thường, dù hắn nuôi dưỡng đồng tham bằng linh vật, nó muốn đột phá đến Thông Linh cảnh trung kỳ, ít nhất cũng phải mất một năm thời gian.
Tất cả chỉ có thể trách Vương Huyền Phong kia lại nhất quyết muốn tặng cho hắn một con kim tử hạt mà thôi.
Ngũ hành kim sinh thủy, kim tử hạt tuyệt đối là vật đại bổ đối với bích ngọc thiềm thừ.
Lại nói, trong bốn tháng ròng rã, hắn liên tục nuôi nấng đồng tham bằng những con tiểu trùng thuộc tính kim, lại cộng thêm một con kim tử hạt gần đột phá và mười hai gói Tử Độc tán.
Có thể nói tẩm bổ bằng linh vật chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, nó đã giúp bích ngọc thiềm thừ vô cùng dễ dàng đột phá một tiểu cảnh giới, cũng tương đương với Lý Thủy Dao hắn chỉ mất nửa năm đã có thể đột phá đến Thông Linh cảnh trung kỳ rồi.
Chuyện này… Thật khó giải thích.
Nếu Lý Thủy Đạo lộ ra pháp lực của mình, chẳng phải tất cả mọi người đều biết đồng tham của hắn đã nuốt mất kim tử hạt rồi?
Mà một khi mọi người đều biết, khẳng định là bọn họ sẽ phải tra khảo hắn một phen, sau một phen thẩm vấn, hắn sẽ không giấu giếm được cái chết của Vương Huyền Phong và Vương Thiên Khôn.
Nếu Kim Diện Lang Quân kia là một người cực kỳ khắt khe, đối phương sẽ vin vào cái tội khi sư của hắn, để cưỡng chế tịch thu đồng tham…
Tới lúc ấy, hắn nên làm gì cho phải đây?
Cho nên chuyện này nhất định phải giấu giếm… Ít nhất là hai năm sau, hắn mới được để lộ ra pháp lực của mình.
Hai năm sau, khi đó hắn đã mười sáu tuổi rồi, cũng không tính là bộc lộ tài năng.
Nhưng nếu giấu giếm tiến triển tu vi, hắn lại không thể theo sư phó và sư huynh sư tỷ cùng học tập đạo thuật được, thì có pháp lực trong người để làm cái gì đây?
Lý Thủy Dao nhìn pháp lực màu xanh nước biển đang lưu chuyển trên hai bàn tay, lại không khỏi rơi vào trầm tư.
Đột nhiên, hắn phát hiện có người tới gần, đã nhanh chóng thu hồi pháp lực.
Kể từ khi thăng cấp tới Thông Linh cảnh trung kỳ, cảm nhận của Lý Thủy Đạo càng ngày càng nhạy bén, ngay cả một chiếc lá rụng trong vòng mười bước, hắn cũng có thể biết được.
Đông đông đông.
.
.
Tiếng gõ cửa vang dội.
Lý Thủy Đạo vội vàng đi ra mở cửa, người xuất hiện ngoài cửa là một vị nam tử cao lớn, oai hùng, trên người mặc một bộ khoát y hắc bào.
Người này không ai khác chính là sư huynh Nhâm Ký Xuyên.
Lý Thủy Đạo bày ra vẻ mặt cung kính nói: “Đại sư huynh, ngươi đã tới rồi.
”
Nhâm Ký Xuyên gật gật đầu, mỉm cười đáp lại: “Sư phụ đang tìm ngươi, ngươi nhanh tới đại sảnh một chuyến đi.
”
Trái tim Lý Thủy Đạo chợt co thắt lại, hắn lập tức hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Nhâm Ký Xuyên lắc đầu, thần bí nói: “Sư phụ không nói, ngươi cứ đi rồi sẽ biết.
”
Trong lòng Lý Thủy Đạo có chút không yên.
Lại nói, hắn nhập môn đã được nửa năm, nhưng chẳng được nhìn thấy Kim Diện Lang Quân bao nhiêu lần, hiện giờ đối phương cố ý tìm hắn tới, cũng không biết là có chuyện gì.
Chẳng lẽ chuyện của Vương Thiên Khôn bại lộ?
Đương nhiên, dù hắn có đứng tại đây suy nghĩ nát óc, cũng chẳng tìm được câu trả lời.
Lý Thủy Đạo không hỏi gì thêm, đã nhanh chóng theo Nhâm Ký Xuyên, đến gặp sư tôn Kim Diện Lang Quân.
Lúc hắn đi đến đại sảnh, lại ngạc nhiên khi phát hiện tộc thúc Lý Thiên Lương cũng có mặt trong này.
Tộc huynh Lý Thủy Lãng, người vốn nên bận rộn trong phòng bếp, cũng cung kính đứng trong đại sảnh, trên mặt ửng hồng.
Lý Thủy Đạo vội vàng bước lên phía trước, thi lễ nói: “Sư tôn ở trên, Thủy Đạo ra mắt sư tôn.
”
Kim Diện Lang Quân gật gật đầu.
“Lý đại phu, người cũng đến đây sao?” Tiếp đó, Lý Thủy Đạo lại quay sang hành lễ với Lý Thiên Hương.
Lý Thiên Lương mỉm cười gật gật đầu: “Thủy Đạo, lần này lão phu đặc biệt đến đây vì một chuyện vui. Gia tộc đã thu xếp xong chuyện hôn nhân cho ngươi với Thủy Lãng rồi.
”
Nhanh như vậy sao?
Vẻ mặt Lý Thủy Đạo đầy kinh ngạc.
Có lẽ lúc sớm nay thức dậy, hắn cũng bày ra vẻ mặt này khi ngạc nhiên phát hiện ra mình đã có pháp lực.
Kim Diện Lang Quân mỉm cười nói: “Ta đã bàn bạc qua với tộc thúc của các ngươi rồi, công việc linh điền và phòng bếp không thể bỏ mặc không có ai làm. Bởi vậy ta cho hai người nghỉ phép nửa năm, các ngươi hãy thay phiên nhau trở về cưới thê sinh tử, sau đó lại nhanh chóng trở lại nơi này. Các ngươi có thể thương lượng xem ai sẽ đi trước.
”
Ực.
.
.
Lý Thủy Đạo khẽ nuốt một ngụm nước bọt.