Chương 1 - Tốt Nghiệp
Chương 2 - Đền
Chương 3 - Nhân Viên Mới
Chương 4 - Không Cần Đâu , Người Yêu Mình Sẽ Đưa Mình Về
Chương 5 - Không Nhầm , Tôi Đưa Bạn Gái Về
Chương 6 - Ai Rồi Cũng Có Một Cái Tên In Dấu Trên Thanh Xuân Của Mình
Chương 7 - Lãng Phí Quá , Để Tôi Đi Cùng Cô
Chương 8 - Không Ai Có Thể Thấy Được Lòng Người
Chương 9 - Công Tác
Chương 10 - Cô Ấy Tên Gì?
Chương 11 - Hai Bọn Họ Là Người Yêu À?
Chương 12 - Đẩy Vào Xe
Chương 13 - Thay Đồ
Chương 14 - Mua Nguyên Dãy
Chương 15 - Hoa Cần Thời Gian Nở , Tim Cũng Cần Thở Sau Những Lần Vỡ Tan
Chương 16 - Trả Nợ Xong Liền Coi Như Không Quen?
Chương 17 - Chuyển Công Tác
Chương 18 - Một Phần Chắc Là Không Muốn Bị Hàn Thiên Viễn Làm Phiền
Chương 19 - Bệnh Dạ Dày
Chương 20 - Bỏ Tay Cô Ấy Ra
Chương 21 - Từng Ngủ
Chương 22 - Nếu Có Thể, Đừng Lãng Phí Nhau
Chương 23 - "Ăn" Anh Đi
Chương 24 - Chạm Mắt
Chương 25 - Trong Mắt Anh Em Là Người Phụ Nữ Khuyết Tật
Chương 26 - Tình Nhân
Chương 27 - Trở Lại
Chương 28 - Đi Ăn , Em Mời Anh
Chương 29 - Ở Đây Đông Quá , Ra Xe Nhé?
Chương 30 - Làm Loạn
Chương 31 - Vợ Lục Thăng
Chương 32 - Chuyện Tình Nhỏ Của Lục Thăng Cùng Thư Kí
Chương 33 - Một Đêm Bảy Số Phận
Chương 34 - Tuyết Đầu Mùa
Chương 35 - Namsan
Chương 36 - Đêm Đầu Tiên
Chương 37 - Bị Bắt
Chương 38 - 110
Chương 39 - Tử Hình?
Chương 40 - Còng Tay Số Tám
Chương 41 - Bông Cải Rất Vui Được Phục Vụ
Chương 42 - Nhẫn
Chương 43 - Đi Làm
Chương 44 - Dỗ
Chương 45 - Làm Tổn Thương
Chương 46 - Ghép Thận
Chương 47 - Giao Thừa
Chương 48 - Aishite Imasu
Chương 49 - Bất Ngờ
Chương 50 - Cuối Cùng Thì Tình Yêu Cũng Không Giữ Được Người Mình Yêu.
Chương 51 - Kiss Kiss Miss
Chương 52 - Không Phải Ngừng Yêu Mà Là Tạm Xa Nhau
Chương 53 - Theo Đuổi
Chương 54 - Đừng Buồn Nữa , Có Anh Ở Đây
Chương 55 - Đồng Ý
Chương 56 - DR
Chương 57 - Một Nghìn Lần Đều Có Thể
Chương 58 - Cái Gì Nên Buông Thì Buông
Chương 59 - Sau Này Anh Không Cần Cầu Hôn Em Nữa
Chương 60 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 61 - Tai Nạn
Chương 62 - Hình
Chương 63 - Chia Tay
Chương 64 - Bởi Vì Anh Yêu Em , Như Vậy Là Đủ
Chương 65 - Chỉ Dành Cho Một Người , Vì Một Người
Chương 66 - Còn Qua Lại Với Cẩn Dịch?
Chương 67 - Khi Yêu Giống Như Bước Đi Trên Cát
Chương 68 - Ngoại Truyện (1)
Chương 69 - Ngoại Truyện (2)
Chương 70 - Ngoại Truyện (3)
Chương 71 - Ngoại Truyện (4)
Chương 72 - Ngoại Truyện (5)
Chương 73 - Ngoại Truyện (6)
Chương 74 - Ngoại Truyện (7)
Chương 75 - Ngoại Truyện (8)
Chương 76 - Ngoại Truyện (9)
Chương 77 - Ngoại Truyện (End)
Chương 1 - Tốt Nghiệp
Chương 2 - Đền
Chương 3 - Nhân Viên Mới
Chương 4 - Không Cần Đâu , Người Yêu Mình Sẽ Đưa Mình Về
Chương 5 - Không Nhầm , Tôi Đưa Bạn Gái Về
Chương 6 - Ai Rồi Cũng Có Một Cái Tên In Dấu Trên Thanh Xuân Của Mình
Chương 7 - Lãng Phí Quá , Để Tôi Đi Cùng Cô
Chương 8 - Không Ai Có Thể Thấy Được Lòng Người
Chương 9 - Công Tác
Chương 10 - Cô Ấy Tên Gì?
Chương 11 - Hai Bọn Họ Là Người Yêu À?
Chương 12 - Đẩy Vào Xe
Chương 13 - Thay Đồ
Chương 14 - Mua Nguyên Dãy
Chương 15 - Hoa Cần Thời Gian Nở , Tim Cũng Cần Thở Sau Những Lần Vỡ Tan
Chương 16 - Trả Nợ Xong Liền Coi Như Không Quen?
Chương 17 - Chuyển Công Tác
Chương 18 - Một Phần Chắc Là Không Muốn Bị Hàn Thiên Viễn Làm Phiền
Chương 19 - Bệnh Dạ Dày
Chương 20 - Bỏ Tay Cô Ấy Ra
Chương 21 - Từng Ngủ
Chương 22 - Nếu Có Thể, Đừng Lãng Phí Nhau
Chương 23 - "Ăn" Anh Đi
Chương 24 - Chạm Mắt
Chương 25 - Trong Mắt Anh Em Là Người Phụ Nữ Khuyết Tật
Chương 26 - Tình Nhân
Chương 27 - Trở Lại
Chương 28 - Đi Ăn , Em Mời Anh
Chương 29 - Ở Đây Đông Quá , Ra Xe Nhé?
Chương 30 - Làm Loạn
Chương 31 - Vợ Lục Thăng
Chương 32 - Chuyện Tình Nhỏ Của Lục Thăng Cùng Thư Kí
Chương 33 - Một Đêm Bảy Số Phận
Chương 34 - Tuyết Đầu Mùa
Chương 35 - Namsan
Chương 36 - Đêm Đầu Tiên
Chương 37 - Bị Bắt
Chương 38 - 110
Chương 39 - Tử Hình?
Chương 40 - Còng Tay Số Tám
Chương 41 - Bông Cải Rất Vui Được Phục Vụ
Chương 42 - Nhẫn
Chương 43 - Đi Làm
Chương 44 - Dỗ
Chương 45 - Làm Tổn Thương
Chương 46 - Ghép Thận
Chương 47 - Giao Thừa
Chương 48 - Aishite Imasu
Chương 49 - Bất Ngờ
Chương 50 - Cuối Cùng Thì Tình Yêu Cũng Không Giữ Được Người Mình Yêu.
Chương 51 - Kiss Kiss Miss
Chương 52 - Không Phải Ngừng Yêu Mà Là Tạm Xa Nhau
Chương 53 - Theo Đuổi
Chương 54 - Đừng Buồn Nữa , Có Anh Ở Đây
Chương 55 - Đồng Ý
Chương 56 - DR
Chương 57 - Một Nghìn Lần Đều Có Thể
Chương 58 - Cái Gì Nên Buông Thì Buông
Chương 59 - Sau Này Anh Không Cần Cầu Hôn Em Nữa
Chương 60 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 61 - Tai Nạn
Chương 62 - Hình
Chương 63 - Chia Tay
Chương 64 - Bởi Vì Anh Yêu Em , Như Vậy Là Đủ
Chương 65 - Chỉ Dành Cho Một Người , Vì Một Người
Chương 66 - Còn Qua Lại Với Cẩn Dịch?
Chương 67 - Khi Yêu Giống Như Bước Đi Trên Cát
Chương 68 - Ngoại Truyện (1)
Chương 69 - Ngoại Truyện (2)
Chương 70 - Ngoại Truyện (3)
Chương 71 - Ngoại Truyện (4)
Chương 72 - Ngoại Truyện (5)
Chương 73 - Ngoại Truyện (6)
Chương 74 - Ngoại Truyện (7)
Chương 75 - Ngoại Truyện (8)
Chương 76 - Ngoại Truyện (9)
Chương 77 - Ngoại Truyện (End)
Du Thừa Ân mệt mỏi trả lại điện thoại sau đó quay lại phòng bệnh.
Vừa đẩy cửa ra, người đàn ông đang nằm trên giường mơ hồ nhìn cô.
Du Thừa Ân sững người sau đó vội vàng chạy ra ngoài gọi bác sĩ.
Sau khi kiểm tra một lượt , bác sĩ nói với cô tình hình của anh ấy đã ổn hơn.
Cô thở phào nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào , ngồi xuống một bên giường bệnh, Hàn Thiên Viễn lẳng lặng nhìn cô không nói gì.
Ánh mắt lại càng xa lạ.
Du Thừa Ân lo sợ gọi :"Thiên Viễn...
"
Hàn Thiên Viễn mệt mỏi hỏi :"Cô là ai?"
Điều lo sợ nhất cũng đã đến , Du Thừa Ân không thể kìm nén được mà bật khóc :"Anh dám quên em ? Thiên Viễn anh quá đáng lắm, việc gì anh cũng có thể làm được , em ghét anh.
.
.
"
"Anh đã làm mọi thứ để được gặp em , để khi có thể gặp lại không nhớ mục đích của mình là gì"
"Anh không nhớ ra , em sẽ về cưới Cẩn Dịch đấy"
Hàn Thiên Viễn bật cười :"Em dám?"
"Anh.
.
" Du Thừa Ân nghẹn ngào thốt không nên lời , dùng tay đánh nhẹ vào ngực anh.
Hàn Thiên Viễn nhẹ cử động cánh tay giữ cổ tay cô lại cười khổ:"Đau anh"
Du Thừa Ân khựng lại lau nước mắt lo lắng hỏi :"Đau lắm không anh hức"
"Không đau bằng việc nghe em cưới người khác"
Du Thừa Ân cúi gằm mặt xuống , xấu hổ không dám đối diện :"Thiên Viễn , em xin lỗi"
Hàn Thiên Viễn kéo cổ tay cô lại :"Nếu thấy có lỗi , vậy hôn anh đi"
"Anh đã như vậy rồi còn háo sắc?"
"Chỉ bởi vì là em"
Cửa lại bật mở , Vương Mạo cùng Tô Lam bước vào , người đầu tiên kích động là Vương Mạo , anh ấy mếu máo chạy lại :"Anh Hàn , anh tỉnh rồi "
Hàn Thiên Viễn chẳng buồn nói với Vương Mạo , mắt vẫn chỉ nhìn Du Thừa Ân.
Vậy mà Vương Mạo lại khóc lóc ôm lấy giường :"Anh Hàn , anh bị mất trí nhớ rồi sao? là em Vương Mạo đây , là anh em thân thiết nhất của anh đây , anh có nhớ.
.
"
"Cậu im lặng một chút" Hàn Thiên Viễn nhức đầu.
Vương Mạo còn định hồi tưởng lại những kỉ niệm hạnh phúc bên Hàn Thiên Viễn thì lại bị cắt ngang , tâm trạng cũng bị cơn lạnh từ lời nói ấy đóng băng.
Anh ta im lặng nhìn qua Du Thừa Ân thấy cô ấy đang cười :"Dcm "
Vừa chửi thề đã bị Tô Lam xách tai lên nói :"Vương Mạo !
! anh làm em mất mặt quá"
Vương Mạo bị xách đến nghiêng đầu la lối : "Nhẹ nhẹ thôi Tô Lam huhu"
Tô Lam gằn giọng :"Đi ra ngoài , để hai người họ nói chuyện"
Nói rồi Tô Lam kéo theo Vương Mạo ra ngoài , trong căn phòng lại rơi vào tĩnh lặng.
Sau đó Du Thừa Ân bật cười .
"Anh có bất ngờ không?"
"Cũng không"
"Anh phải nói có"
"Anh không quan tâm họ , quan trọng là em , anh muốn ôm em"
Du Thừa Ân lại nhớ đến chuyện mẹ của anh, rưng rưng nước mắt nhoài người lại ôm anh vào lòng :"Chắc anh.
.
đã chịu đựng nhiều rồi"
Anh không hiểu ý của cô nhưng vẫn vươn đôi tay ra đặt lên lưng cô vỗ về , dịu dàng nói :"Đổi lại là được ở cạnh em"
Bỗng dưng Du Thừa Ân lại đánh anh , cô ấy mếu máo nói :"Thiên Viễn , em có gì? Không xinh đẹp , chẳng giàu có, cũng không hề giỏi giang lại hậu đậu , còn là một người không kiên nhẫn , sợ cực khổ , sợ đau lòng, sợ chờ đợi, vậy mà hết lần này đến lần khác , anh đều làm mọi thứ là vì em , là để gặp một đứa chẳng có gì ngoài bản thân.
.
hức"
Hàn Thiên Viễn giữ lấy tay cô bật cười :"Bởi vì anh yêu em , như vậy là đủ"
Du Thừa Ân ngả đầu vào lòng anh :"Lần sau không cho phép anh như thế"
Anh vươn tay ôn nhu vuốt mái tóc đã dài đến ngang lưng :"Sẽ không có cơ hội đó"
Vì từ bây giờ anh sẽ luôn ở bên em , trọn đời trọn kiếp.