Chương 1 - Tốt Nghiệp
Chương 2 - Đền
Chương 3 - Nhân Viên Mới
Chương 4 - Không Cần Đâu , Người Yêu Mình Sẽ Đưa Mình Về
Chương 5 - Không Nhầm , Tôi Đưa Bạn Gái Về
Chương 6 - Ai Rồi Cũng Có Một Cái Tên In Dấu Trên Thanh Xuân Của Mình
Chương 7 - Lãng Phí Quá , Để Tôi Đi Cùng Cô
Chương 8 - Không Ai Có Thể Thấy Được Lòng Người
Chương 9 - Công Tác
Chương 10 - Cô Ấy Tên Gì?
Chương 11 - Hai Bọn Họ Là Người Yêu À?
Chương 12 - Đẩy Vào Xe
Chương 13 - Thay Đồ
Chương 14 - Mua Nguyên Dãy
Chương 15 - Hoa Cần Thời Gian Nở , Tim Cũng Cần Thở Sau Những Lần Vỡ Tan
Chương 16 - Trả Nợ Xong Liền Coi Như Không Quen?
Chương 17 - Chuyển Công Tác
Chương 18 - Một Phần Chắc Là Không Muốn Bị Hàn Thiên Viễn Làm Phiền
Chương 19 - Bệnh Dạ Dày
Chương 20 - Bỏ Tay Cô Ấy Ra
Chương 21 - Từng Ngủ
Chương 22 - Nếu Có Thể, Đừng Lãng Phí Nhau
Chương 23 - "Ăn" Anh Đi
Chương 24 - Chạm Mắt
Chương 25 - Trong Mắt Anh Em Là Người Phụ Nữ Khuyết Tật
Chương 26 - Tình Nhân
Chương 27 - Trở Lại
Chương 28 - Đi Ăn , Em Mời Anh
Chương 29 - Ở Đây Đông Quá , Ra Xe Nhé?
Chương 30 - Làm Loạn
Chương 31 - Vợ Lục Thăng
Chương 32 - Chuyện Tình Nhỏ Của Lục Thăng Cùng Thư Kí
Chương 33 - Một Đêm Bảy Số Phận
Chương 34 - Tuyết Đầu Mùa
Chương 35 - Namsan
Chương 36 - Đêm Đầu Tiên
Chương 37 - Bị Bắt
Chương 38 - 110
Chương 39 - Tử Hình?
Chương 40 - Còng Tay Số Tám
Chương 41 - Bông Cải Rất Vui Được Phục Vụ
Chương 42 - Nhẫn
Chương 43 - Đi Làm
Chương 44 - Dỗ
Chương 45 - Làm Tổn Thương
Chương 46 - Ghép Thận
Chương 47 - Giao Thừa
Chương 48 - Aishite Imasu
Chương 49 - Bất Ngờ
Chương 50 - Cuối Cùng Thì Tình Yêu Cũng Không Giữ Được Người Mình Yêu.
Chương 51 - Kiss Kiss Miss
Chương 52 - Không Phải Ngừng Yêu Mà Là Tạm Xa Nhau
Chương 53 - Theo Đuổi
Chương 54 - Đừng Buồn Nữa , Có Anh Ở Đây
Chương 55 - Đồng Ý
Chương 56 - DR
Chương 57 - Một Nghìn Lần Đều Có Thể
Chương 58 - Cái Gì Nên Buông Thì Buông
Chương 59 - Sau Này Anh Không Cần Cầu Hôn Em Nữa
Chương 60 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 61 - Tai Nạn
Chương 62 - Hình
Chương 63 - Chia Tay
Chương 64 - Bởi Vì Anh Yêu Em , Như Vậy Là Đủ
Chương 65 - Chỉ Dành Cho Một Người , Vì Một Người
Chương 66 - Còn Qua Lại Với Cẩn Dịch?
Chương 67 - Khi Yêu Giống Như Bước Đi Trên Cát
Chương 68 - Ngoại Truyện (1)
Chương 69 - Ngoại Truyện (2)
Chương 70 - Ngoại Truyện (3)
Chương 71 - Ngoại Truyện (4)
Chương 72 - Ngoại Truyện (5)
Chương 73 - Ngoại Truyện (6)
Chương 74 - Ngoại Truyện (7)
Chương 75 - Ngoại Truyện (8)
Chương 76 - Ngoại Truyện (9)
Chương 77 - Ngoại Truyện (End)
Chương 1 - Tốt Nghiệp
Chương 2 - Đền
Chương 3 - Nhân Viên Mới
Chương 4 - Không Cần Đâu , Người Yêu Mình Sẽ Đưa Mình Về
Chương 5 - Không Nhầm , Tôi Đưa Bạn Gái Về
Chương 6 - Ai Rồi Cũng Có Một Cái Tên In Dấu Trên Thanh Xuân Của Mình
Chương 7 - Lãng Phí Quá , Để Tôi Đi Cùng Cô
Chương 8 - Không Ai Có Thể Thấy Được Lòng Người
Chương 9 - Công Tác
Chương 10 - Cô Ấy Tên Gì?
Chương 11 - Hai Bọn Họ Là Người Yêu À?
Chương 12 - Đẩy Vào Xe
Chương 13 - Thay Đồ
Chương 14 - Mua Nguyên Dãy
Chương 15 - Hoa Cần Thời Gian Nở , Tim Cũng Cần Thở Sau Những Lần Vỡ Tan
Chương 16 - Trả Nợ Xong Liền Coi Như Không Quen?
Chương 17 - Chuyển Công Tác
Chương 18 - Một Phần Chắc Là Không Muốn Bị Hàn Thiên Viễn Làm Phiền
Chương 19 - Bệnh Dạ Dày
Chương 20 - Bỏ Tay Cô Ấy Ra
Chương 21 - Từng Ngủ
Chương 22 - Nếu Có Thể, Đừng Lãng Phí Nhau
Chương 23 - "Ăn" Anh Đi
Chương 24 - Chạm Mắt
Chương 25 - Trong Mắt Anh Em Là Người Phụ Nữ Khuyết Tật
Chương 26 - Tình Nhân
Chương 27 - Trở Lại
Chương 28 - Đi Ăn , Em Mời Anh
Chương 29 - Ở Đây Đông Quá , Ra Xe Nhé?
Chương 30 - Làm Loạn
Chương 31 - Vợ Lục Thăng
Chương 32 - Chuyện Tình Nhỏ Của Lục Thăng Cùng Thư Kí
Chương 33 - Một Đêm Bảy Số Phận
Chương 34 - Tuyết Đầu Mùa
Chương 35 - Namsan
Chương 36 - Đêm Đầu Tiên
Chương 37 - Bị Bắt
Chương 38 - 110
Chương 39 - Tử Hình?
Chương 40 - Còng Tay Số Tám
Chương 41 - Bông Cải Rất Vui Được Phục Vụ
Chương 42 - Nhẫn
Chương 43 - Đi Làm
Chương 44 - Dỗ
Chương 45 - Làm Tổn Thương
Chương 46 - Ghép Thận
Chương 47 - Giao Thừa
Chương 48 - Aishite Imasu
Chương 49 - Bất Ngờ
Chương 50 - Cuối Cùng Thì Tình Yêu Cũng Không Giữ Được Người Mình Yêu.
Chương 51 - Kiss Kiss Miss
Chương 52 - Không Phải Ngừng Yêu Mà Là Tạm Xa Nhau
Chương 53 - Theo Đuổi
Chương 54 - Đừng Buồn Nữa , Có Anh Ở Đây
Chương 55 - Đồng Ý
Chương 56 - DR
Chương 57 - Một Nghìn Lần Đều Có Thể
Chương 58 - Cái Gì Nên Buông Thì Buông
Chương 59 - Sau Này Anh Không Cần Cầu Hôn Em Nữa
Chương 60 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 61 - Tai Nạn
Chương 62 - Hình
Chương 63 - Chia Tay
Chương 64 - Bởi Vì Anh Yêu Em , Như Vậy Là Đủ
Chương 65 - Chỉ Dành Cho Một Người , Vì Một Người
Chương 66 - Còn Qua Lại Với Cẩn Dịch?
Chương 67 - Khi Yêu Giống Như Bước Đi Trên Cát
Chương 68 - Ngoại Truyện (1)
Chương 69 - Ngoại Truyện (2)
Chương 70 - Ngoại Truyện (3)
Chương 71 - Ngoại Truyện (4)
Chương 72 - Ngoại Truyện (5)
Chương 73 - Ngoại Truyện (6)
Chương 74 - Ngoại Truyện (7)
Chương 75 - Ngoại Truyện (8)
Chương 76 - Ngoại Truyện (9)
Chương 77 - Ngoại Truyện (End)
Hai người thu xếp trở về nước , Pháp đối với Hàn Thiên Viễn ngoài nỗi buồn cũng là kỉ niệm chẳng vui .
Sau khi cho chuyển trụ sở chính về Trung Quốc , Hàn Thiên Viễn chính thức là chủ tịch của tập đoàn , tiếp tục phát triển nó một cách lớn mạnh.
Bên anh còn thiếu vị trí thư kí và Du Thừa Ân sẽ đảm nhiệm chức vụ đó.
Thật ra ban giám đốc nhân sự thích hợp với cô hơn nhiều , Du Thừa Ân cũng không muốn làm thư kí , để anh dễ làm thịt cô hơn hay sao?
Nhưng Hàn Thiên Viễn lại kiên quyết muốn cô nhận chức vụ đó và Du Thừa Ân đành thở ngắn thở dài vào làm.
Vào những lúc đi làm , Hàn Thiên Viễn đều sẽ cùng Du Thừa Ân sánh đôi đến công ty.
Hai người vừa đẩy cửa ra liền giống như phát ra ánh hào quang , nam thanh nữ tú khoác tay nhau bước vào dưới con mắt ngưỡng mộ của rất nhiều người.
Du Thừa Ân như chợt nhớ ra gì đó thoát khỏi tay anh nói :"Em quên đồ"
Sau đó liền quay lại mở cửa xe ra nhoài nửa người vào trong lục lọi.
Chiếc váy công sở ngắn ngủn ôm trọn vòng ba căng tròn , Hàn Thiên Viễn bước lại vỗ một cái sau đó chẳng đợi Du Thừa Ân kịp nói gì mà trực tiếp đẩy cô vào bên trong.
Không biết sau bao lâu , hai người chỉnh lại quần áo xộc xệch đẩy cửa bước ra ngoài ,
Du Thừa Ân khóac tay anh nhưng lại dùng sức nhéo thật mạnh.
Bàn làm việc của Du Thừa Ân ở ngay trong phòng tổng giám đốc và mỗi khi Hàn Thiên Viễn ngẩng đầu lên liền sẽ thấy cô ở trong tầm mắt .
Anh nhìn cô cong môi cười sau đó lại bị Du Thừa Ân bắt gặp .
Cô bất lực nói :"Thiên Viễn , anh còn nhìn em nữa công ty sẽ phá sản đấy"
Hàn Thiên Viễn đặt bút xuống dựa người ra ghế vẫy tay với cô:" Ân Ân , lại đây"
Du Thừa Ân không nhiều lời tiến lại , ai bảo anh là cấp trên của cô chứ?
Sau khi cô tiến lại ở một khoảng cách gần, Hàn Thiên Viễn vươn tay kéo lấy cô gái ngồi vào lòng mình .
Cô vùng vẫy muốn đứng dậy nhưng Hàn Thiên Viễn lại giữ thật chặt:"Anh làm gì vậy , ở đây là công ty đó"
Hàn Thiên Viễn nhìn cô đầy vẻ dịu dàng nói :"Em ngồi đây anh đỡ phải nhìn"
Sau đó nghiêm túc làm việc .
Du Thừa Ân lẳng lặng nhìn góc nghiêng hoàn hảo của anh , lại nhìn dáng vẻ nghiêm túc lúc làm việc , ông trời thật sự quá ưu ái cho nhan sắc của anh rồi, cô muốn tiến lên cắn cho anh một cái.
Hàn Thiên Viễn thì làm việc , cô thì bị ôm đến mức chẳng thể làm gì , vậy nên chỉ một lúc sau đã cảm thấy chán mà ngủ thiếp đi.
Khi ngoài cửa có tiếng gõ vang lên, Hàn Thiên Viễn nhìn xuống cô gái đang vùi vào ngực anh như một con mèo tìm được nơi an toàn để ngủ , liền không nỡ đánh thức...
Vậy nên anh nhấn nút mở cửa , cho phép người kia bước vào .
Cô gái vừa bước vào được một nửa liền khựng lại , nhận được sự cho phép của Hàn Thiên Viễn mới nhẹ hàng tiến đến bàn làm việc đặt giấy tờ lên bàn.
Cô ta nhìn anh kí từng bản , đôi lúc lại len lén nhìn cô gái đang nằm trong ngực anh mà ánh mắt không giấu nổi sự long lanh ngưỡng mộ.
Lúc Du Thừa Ân tỉnh dậy thì trời cũng đã tối mà bản thân vẫn đang ngồi trên đùi anh vội vã đứng dậy nhưng bị Hàn Thiên Viễn giữ lại :"Vội gì?"
"Chắc chân anh tê lắm rồi , sao muộn như vậy cũng không đánh thức em"
Hàn Thiên Viễn nhẹ nhàng đỡ cô đứng xuống, bản thân cũng duỗi chân ra sau đó từ từ đứng dậy :"Em ngủ ngon như thế.
.
"
Sau đó chỉ vào vạt áo bị cô làm ướt cong môi nói:"Còn mơ gì đó hình như rất "ngon" phải không?"
Du Thừa Ân nhìn theo tay anh chỉ vào bĩu môi :"Đúng, em mới mơ một người đàn ông cơ bắp"
Hàn Thiên Viễn nới nhẹ cà vạt ra sau đó kéo cô ra ngoài :"Về thôi"
Về để gặp trực tiếp người đàn ông cơ bắp , mơ đôi khi không chân thực.