Di cùng My và The Prince đi ra xe , tụi fan The Prince trong trường chạy ầm ầm như sập đất bao vây chúng cô ...
. Di và cô bị kẹt giữa đám đông .
.
. Chen chúc mãi cũng không thoát ra được .
. Đông quá , chen mãi cô ngợp , khó chịu .
.
. Di cũng chẳng khác gì My , nhưng may thay có 1 bàn tay nắm lấy tay cô kéo cô ra , nhân tiện cô cũng nắm tay Di kéo Di ra khỏi bọn FC .
.
.
. Định xem xem là ai đã kéo cô ra , nhưng trước mắt cô là Minh Lâm .
.
. Lâm đã cãi trang trước Dương & Tuấn nên chẳng bị bao vây . Ngọc My nhìn anh khó hỉu quên mất việc đi tìm ân nhân .
.
.
. 20p sau đám đông mới giải tán , cô nhìn Tuấn & Dương vất vả thoát khỏi cảnh ấy liền cười khoái chí .
.
. Ai bảo nổi tiếng chi để như vậy .
.
.
. Dương , Tuấn liếc cô , rồi cô im bặt , và sau đó mọi người đến Lucky ăn trưa .
.
.
1 Bàn 5 người , với những món ăn vô cùng sang trọng và đắt tiền .
.
. Ngọc My nhìn mà hoa cả mắt , đúng là ca sĩ , tiểu thư có khác .
.
. Ngọc My ăn ít , và xuyên suốt buổi cứ im lặng .
.
. Mọi người còn lại cũng thế .
.
. Mãi một lúc Tuấn mới lên tiếng phá vỡ bầu không khí này .
.
.
.
- Mv , mọi người làm bài gì ?
- Chưa biết , nữ chính chưa tìm được _ Dương nhìn Lâm
- Ừm , mà nói chứ Mv này cũng chỉ làm cho anh Lâm thôi .
.
. Quay để phát đĩa ấy mà _ Tuấn
- Ừm , anh Lâm định chọn ai ?_ Dương
- Chọn rồi nhưng cô ta không đồng ý _ Lâm nhìn Cô, cô giật mình
- Anh đang nói tôi à ?_ cô giả ngây
- Ừm , chuyện MV em giúp tụi anh với _ Tuấn năn nỉ
- Có thể cho thời gian suy nghĩ không ?_ cô
- Được , 2 tuần , em suy nghĩ cho kĩ nhé _ Tuấn cười .
.
.
.
Di nhìn My im lặng , Di ghen tị với cô . Tại sao cô lại quen biết ca sĩ , sắp tới còn dọn đến đó nữa chứ ? Sao Ngọc My sướng thế ? Di ước hoài mà chẳng được , hôm nay nhờ cô mà Di đã có phước ngồi ăn với ca sĩ .
.
. Di suy nghĩ mông lung gì đó , Ngọc My huơ huơ tay trước mặt Di rồi cốc vào đầu cô 1 cái
- Suy nghĩ về hoàng tử nào vậy ??_ Nó - Tuấn ,
Dương hay Lâm _ Cô trêu Di
- Có đâu , mà nè sắp tới cậu dọn đến ở cùng họ làm sao tớ kím cậu được ?_ Di
- Ờ ha _ Cô xoay sang The Prince - Nè , có thể cho Di đến tìm tôi tại căn hộ được không ? _ Cô
- Nếu tôi nói không thì sao ??_ Dương nhìn cô cười thích thú
- Thì thôi , Di và tôi gặp ở quán cafe bệt vậy _ Cô bỉu môi
- Được , ăn lẹ rồi về , chúng tôi không có thời gian ở đây nói chuyện phím _ Lâm lên tiếng .
Cô & mọi người im bặt .
" Sao kì vậy ta , rõ ràng anh ấy tốt lắm mà . Sao trước mặt mọi người cứ tỏ ra lạnh nhạt đến thế ? Không lẽ có chuyện gì sao ? Mà còn nữa , dùng gì họ cũng lớn tuổi hơn mình kêu như vậy có được không ?? Tôi với anh à ??? "_ Ngọc Mysuy nghĩ .
Kết thúc buổi ăn , Di tạm biệt Ngọc My , cô cùng đi về căn hộ chung của The Prince .
.
.
Đây là ngôi nhà dạng dạng như gỗ nhưng không phải , màu nâu sáng bóng toát lên vẻ đẹp của ngôi nhà .
. Ngôi nhà cũng vừa đủ cho khoảng 5 người ở .
.
. Vừa bước vào trong , Ngọc My được Dương đưa cho 1 bản thảo . Cô nhìn tờ giấy mà nhíu mày .
.
.
[[[ QUI TẮC CỦA CĂN HỘ
1/ XƯNG HÔ THEO TÊN RIÊNG :
- LÂM ( VIN) , DƯƠNG ( KEN ), TUẤN ( TOM)
2/ KHÔNG ĐƯỢC RA NGOÀI TRƯỚC 5H VÀ VỀ SAU 22H
3/ KHÔNG ĐƯỢC TUỲ TIỆN VÀO PHÒNG CỦA THE PRINCE
4/ KHÔNG ĐƯỢC CHẠM VÀO ĐỒ ĐẠC TẠI CĂN HỘ
5/ CÓ ĐI ĐÂU PHẢI THÔNG BÁO CHO QUẢN LÍ CỦA 1 TRONG 3 ANH
6/ KHÔNG ĐƯỢC NÓI CHUYỆN ỒN ÀO KHI 3 ANH ĐANG LUYỆN TẬP
7/ PHẢI DẬY TRƯỚC 6H ĐỂ CHUẨN BỊ ĐỒ ĂN SÁNG
8/ LAU QUÉT DỌN NHÀ VÀO MỖI CHỦ NHẬT
9/ MUỐN ĐI RA NGOÀI PHẢI ĐI BẰNG XE KHÁC , KHÔNG ĐƯỢC ĐI CÙNG XE VỚI CÁC ANH KHI CÁC ANH ĐANG BẬN
10/ CẤM TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC LÊN PHÒNG NHẠC
NẾU VI PHẠM SẼ MỜI ĐI ]]]_ Nó vừa đọc vừa cười nham hiểm
- Cô đừng tìm cách mà vi phạm 10 điều sau đây _ Hắn như đọc được ý nghĩ của cô.
- Tôi nào có _ Ngọc My yếu xìu , mới đây định nghĩ cách vi phạm để thoát khỏi đây nhưng mà hơi khó rồi .
.
.
- Ừm , nên như vậy đi _ Minh Lâm
- À , mà giờ tôi làm gì ?_ Ngọc My - Mà hình như tui làm osin cho mấy người phải không?_ Cô nhìn The Prince
- Không hẳn là vậy _ Dương
- Haizz , giờ xin phép , tôi hơi mệt cho tôi hỏi căn phòng của tôi ở đâu ạ ?? Còn vali nữa ??_ Ngọc My ngó quanh
- Phòng em cạnh phòng anh Lâm ấy , vali của em anh chuyển lên đó rồi . Em nghĩ ngơi cho lại sức , chiều còn đi học nữa đấy _ Tuấn dịu dàng
- À .
. cám ơn Vin & Tom rất nhiều _ Cô cười tươi - Xin phép lui cung nhazz _ Ngọc My hí hửng đi lên phòng nằm xuống ngủ 1 giấc . Cô mệt mỏi quá nhiều , đủ thứ chuyện xoay quanh cuộc sống của cô , có một cái gì đó cứ lúc ẩn lúc hiện lên trong đầu cô . Nhưng chẳng biết đó là gì .
.
Trong lúc mơ màng , cô thấy mình đang trong 1 căn phòng tối tăm không có được miếng ánh sáng nào len lỏi qua .
.
.
- Đây là đâu ??_ Ngọc My cứ đi thẳng mà chẳng biết là đi về đâu
- Ngọc My , Ngọc My _ Có ai đó gọi tên cô , cô cứ xoay quanh tìm kiếm nhưng vô dụng .
.
.
- Cho hỏi , ai gọi tên tôi vậy ??_ Cô
- Ngọc My , Ngọc My , cháu còn nhớ ta chứ ??_ Một người đàn ông dáng vẻ già từ xa đi tới .
.
- Ông ngoại _ Ngọc My hét lên chạy đến ôm ông .
.
.
. Hạnh phúc như vỡ oà , Ông ngoại và cả nhà cô chết năm cô tròn 7 tuổi .
.
.
. Thấm thoát đã 10 năm nhưng cô chưa bao giờ quên được cái chuyện năm ấy .
.
. Cứ luẩn quẩn trong đầu cô miết .
.
- Cháu gái , cháu khoẻ chứ ? Bố mẹ khoẻ không ??_ Ông ngoại
- Ủa , không phải bố mẹ cháu và anh Hải cả ông Nội nữa đều đi theo ông sao ??_ Cô thắc mắc
- À , ừm _ Ông ngoại cô gật gù cho qua .
.
.
- Cháu phải sống tốt nhé , sau này cháu sẽ có lại tình thương của gia đình _ Ông ngoại xoa đầu cô
- Dạ ?? Tình thương từ bố mẹ nuôi sao ?_ Cô hỏi ông
- Ta không biết , nhanh thôi , cháu của ta hãy chờ đợi nhé . Ông đi đây , tạm biệt cháu _ Ông ngoại tạm biệt cô rồi hình ảnh của ông tan dần trong không khí .
. Ngọc My kêu mãi nhưng không được , gọi trong vô vọng càng khiến cô buồn hơn .
.
. Cô ngồi thụp xuống , khóc nức nở .
.
. Bỗng nhiên từ đâu ra xung quanh toàn là cây cối , cỏ xanh , hoa lá , chẳng còn ở trong phòng tối tăm lúc nãy nữa .
.
.
.
- Hức. hức .
.
.
huhu .
.
.
hức hức _ 1 tiếng bé nhỏ khóc lóc
- My , đừng khóc nữa , anh sẽ làm lại cái khác cho em , còn giờ chân em trầy
rồi , sức thuốc thôi_ 1 cậu nhóc
- Anh Hải ơi , em đau chân lắm , con diều của em .
. huhu .
. anh lấy lại cho em đi .
.
. huhu .
. không chịu đâu _ Cô bé
- Được , được , anh sẽ lấy lại , bé ngoan ngồi đây nhé _ Cậu nhóc chạy theo diều để mong là nắm lại được sợi dây con diều . Mặc dù biết là không lấy được nhưng cũng phải chiều cô bé và chạy theo làm cậu nhóc té đập đầu chảy máu ( @@)
- Anh Hải , Anh Hải em xin lỗi , anh không sao chứ ?? Máu đâu ra mà nhiều vậy nè _ Cô bé hoảng hốt hét toáng lên- Ba ơi , mẹ ơi , máu .
.
.
Mọi người nghe cô bé gọi nên chạy ra xem xét rồi đưa cậu nhóc đi bệnh viện kiểm tra .
.
. Sau khi về trán cậu bé bị băng lại , còn cô bé bị mắng té tát , cô bé cảm thấy rất có lỗi với cậu bé nên quyết định đi xin lỗi . Thấy cậu bé ngồi ngoài chiếc xích đu , cô bé bước lại gần
- Anh Hải , Em .
. em xin lỗi _ Cô bé lí nhí
- Không sao đâu , em ngồi đi _ Cậu bé cười tươi kéo tay cô bé ngồi cạnh mình
- Đáng ra em không nên kêu anh lấy lại con diều.
.
. hứchức.
.
.
em xin lỗi .
.
. anh đau lắm phải không .
. hứhức.
. tại em .
.
. tất cả là tại em .
.
.
_ Cô bé cứ thế mà khóc . Cậu bé xoa đầu cô bé rồi ôm cô bé vào lòng .
.
.
- Em gái ngốc, anh không sao rồi , em nín đi _ Cậu bé
- Hức.
.
. dạ _ Nó
- Anh ơi , mình đi ăn kem nhaz_ Cô bé nói thêm , lau nước mắt rồi cười .
.
.
- Ừm , đi thôi _ Cậu bé nói rồi buông cô bé ra nắm tay cô bé rồi đi ăn kem .
.
Hai cô cậu bé cứ thế , cứ đi cho đến nơi .
Trên đường không ngừng nói chuyện cười đùa , ai nhìn vào cứ nghĩ là tình yêu trẻ thơ không nhưng ai biết được đó chính là hai anh em .
.
. Và cậu nhóc lúc ấy không ai khác chính là " Trương Hoàng Mạnh Hải "- anh trai Ngọc My .
.
.
. cô đã mơ thấy anh cô và cô đang chơi đùa cùng anh .
.
. Khoé mắt Ngọc My đang nhắm mắt nhưng vẫn có nước đọng lại .
. Ngọc My nhớ gia đình cô , anh cô . Tại sao gia đình cô lại bỏ cô đi ? Để cô lại nơi này cô đơn một mình .
Ông Ngoại cô nói cô sẽ nhận được tình thương từ gia đình là sao ?? Không phải cô có tình thương của bố mẹ nuôi rồi sao ? Chẳng lẻ sắp có thêm ba mẹ nuôi nữa ?? Sao số phận của cô lại ra nông nổi này , đến khi nào cô mới nhận được hạnh phúc từ cuộc sống ?
*******************************
( GÓP Ý NHAZZ M.
N )