Chương 1 - Gian Phu Thần Bí Là Ai?
Chương 2 - Tình Nhân Cũ, Gặp Lại Không Bằng Hoài Niệm
Chương 3 - Gương Vỡ Lại Lành? Không Có Khả Năng!
Chương 4 - Củi Khô Lửa Bốc, Rất Nguy Hiểm!
Chương 5 - Vừa Gặp Mặt Liền Giở Trò Sàm Sỡ
Chương 6 - Kết Quả Sàm Sỡ, Cảnh Xuân Bất Chợt Phơi Bày
Chương 7 - Tình Thú Lái Xe Hóng Gió
Chương 8 - Bữa Sáng Bị Bắt Gian
Chương 9 - Lãng Tử Hồi Đầu Cũng Vô Dụng
Chương 10 - Không Quan Tâm Anh Ta, Chính Là Không Quan Tâm Anh Ta
Chương 11 - Hoa Ngữ (*) Lãng Mạn Của 99 Bông Hồng
Chương 12 - Trót Yêu Công Tử Vườn Trường
Chương 13 - Hàm Ý Tặng Điện Thoại Tình Nhân
Chương 14 - Cẩn Thận, Người Ta Muốn Theo Đuổi Em Nha!
Chương 15 - Lén Lút Đi Xem Cực Phẩm Mãnh Nam
Chương 16 - Muốn Sờ Mãnh Nam, Bị Bắt Gặp
Chương 17 - Tư Vị Của Nụ Hôn Đầu… Rất Đau
Chương 18 - Theo Anh Đến Chân Trời Góc Biển
Chương 19 - Nghe Nói Nước Miếng Có Thể Tiêu Sưng
Chương 20 - Mượn Rượu, To Gan Ăn Anh!
Chương 21 - Khó Chịu, Thật Muốn Khóc
Chương 22 - Một Đêm Mộng Xuân Không Dấu Vết
Chương 23 - Mượn Rượu Tiêu Sầu Làm Trò Cười
Chương 24 - Không Được Làm Chuyện Sàm Sỡ Với Tôi!
Chương 25 - Khốn Kiếp… Anh Bắn Đi Đâu Vậy?
Chương 26 - Thích Đùa Giỡn Tùy Hứng, Không Nguyên Tắc
Chương 27 - Câu Dẫn Cấp Dưới Trước Mặt Cậu
Chương 28 - Làm ‘Bạn Gái’ Của Anh Ta?
Chương 29 - Rơi Vào Cái Bẫy, Bị Cuốn Chặt Rồi!?
Chương 30 - Thiết Lập Quan Hệ Hôn Phu
Chương 31 - Cạm Bẫy Dịu Dàng
Chương 32 - Bữa Ăn Của Đại Hôi Lang
Chương 33 - Trò Chơi Nhập Vai Y Tá Và Người Bệnh
Chương 34 - Thư Sinh Bại Hoại Thú Tính Đại Phát
Chương 35 - Trên Người Toàn Là Vị Đạo Của Anh Ta
Chương 36 - Chỉ Muốn Làm Em Cười Thật Nhiều
Chương 37 - Đừng Động Dục Ở Nơi Công Cộng!
Chương 38 - Em Còn Thiếu Tôi Một Điệu Waltz
Chương 39 - Tôi Không Phải Là Của Anh. . .
Chương 40 - Đại Thiếu Gia Phong Lưu Cũng Biết Chung Tình
Chương 41 - Nghiệt Trái (*) Quấn Thân! Lại Bị Anh Ta Ăn?
Chương 42 - Tôi Không Muốn Liếm Kẹo Que…
Chương 43 - Còn Không Mau Cởi Trói Cho Tôi!
Chương 44 - Tới Nhà Ra Mắt Cha Vợ
Chương 45 - Bất Mãn Đối Với Biểu Hiện Trên Giường Của Anh Ta?
Chương 46 - Sau Này Mỗi Ngày Đều Phải Làm Như Vậy…
Chương 47 - Ân Ái Mật Ngọt Trên Giường
Chương 48 - Kỹ Thuật Trên Giường Tốt? Giỏi Lắm Sao?
Chương 49 - Hôn Em Đến Bất Tỉnh, Xem Em Còn Trốn Làm Sao?
Chương 50 - Gian Tình Của Chúng Ta Là Bí Mật. . .
Chương 51 - Vận Động Ban Đêm Nhiều, Bị Cảm…
Chương 52 - Làm Một Tiểu Thụ Hiền Lương…
Chương 53 - Áo Cô Dâu? Không Phải Thứ Chuyên Dành Cho Phụ Nữ Sao?
Chương 54 - Cuộc Hôn Nhân Này Nhất Định Phải Ly!
Chương 55 - Bùng Nổ Sau Khi Tức Nước Vỡ Bờ
Chương 56 - Học Được Cách Làm Nũng Rồi Nha~
Chương 57 - Sinh Bệnh Rồi? Vậy Làm Một Lần Thôi
Chương 58 - Muốn Chơi Xa Chấn… Kết Quả Bị Phạt Rồi…
Chương 59 - Không Lấy Chồng? Vậy Làm Búp Bê Tình Dục Của Anh
Chương 60 - Mau Gọi Anh Là Ông Xã!
Chương 61 - Thời Kỳ An Nhàn Chấm Dứt
Chương 62 - Hiệp Ước Yêu Đương Bá Đạo
Chương 63 - Bánh Sinh Nhật Và Trứng Rung
Chương 64 - Nơi Này Chỉ Có Mình Anh Tiến Vào Chứ?
Chương 65 - Hiếm Khi Có Người Đến Bắt Chuyện…
Chương 66 - Đắm Đuối Nhìn Anh
Chương 67 - Một Món Quà Bí Mật
Chương 68 - Một Chồng CD Tình Sắc
Chương 69 - Quan Hệ Yêu Đương Bị Bại Lộ
Chương 70 - Ánh Mắt Mang Đầy Sát Khí
Chương 71 - Tất Cả Đều Từ Sự Thật Mà Ra
Chương 72 - Lén Lút Ái Ân Trong Bệnh Viện
Chương 73 - Lại Làm Chuyện Ngu Xuẩn?
Chương 74 - Muốn Kết Hôn? Không Có Cửa Đâu!
Chương 75 - Gọi Một Tiếng Ông Xã Cho Anh Nghe
Chương 76 - Người Đàn Ông Này Thực Dụ Nhân
Chương 77 - Ly Hôn Vạn Tuế!
Chương 78 - Canh Gà Đen Hầm Bông Tuyết Là Cái Gì?
Chương 79 - Một Chén Canh Gà Nảy Sinh Huyết Án
Chương 80 - Cuối Cùng Cũng Có Thể Kết Hôn Rồi?
Chương 81 - Con Rể Tới Nhà Diện Kiến Ba Mẹ Vợ
Chương 82 - Lần Trước Chưa Xem Xong Phim
Chương 83 - Đi Vệ Sinh Sao Lại Phải Khóa Cửa?
Chương 84 - Ở Chung Một Nhà
Chương 85 - Có Mùi Âm Mưu
Chương 86 - Bức Hôn Trên Giường
Chương 87 - Trai Lớn Gả Chồng, Cuối Cùng Cũng Kết Hôn Rồi
Chương 88 - Món Quà Cả Đời Chỉ Tặng Cho Em Một Lần
Chương 89 - Làm Cho Ông Xã Tức Giận
Chương 90 - Người Bạn Cùng Phòng Này Hơi Lắm Lời
Chương 91 - Vận Động Buổi Sáng
Chương 92 - Bảo Bối, Đổi Tư Thế Nào!
Chương 93 - Thịt Bò Bít-Tết Hình Trái Tim Dễ Thương
Chương 94 - Người Đó Vượt Quá Giới Hạn Sao?
Chương 95 - Bị Cảm Phải Nghỉ Ngơi Nhiều
Chương 96 - Chiếc Tạp Dề Tình Thú
Chương 97 - Lại Muốn Chuyển Nhà!
Chương 98 - Quỷ Háo Sắc, Bị Cảm Còn Muốn Làm?
Chương 99 - Có Phải Đùa Hơi Quá Rồi Không?
Chương 100 - Đàn Ông Nổi Máu Ghen Sẽ Động Dục?!
Chương 101 - Lại Hoan Ái Trong Xe
Chương 102 - Mải Mê Xem Phim Tình Cảm
Chương 103 - Thật Sự Bị Em Chọc Tức Chết Rồi!
Chương 104 - Cái Tên Thiếu Giáo Huấn!
Chương 105 - Thăng Cấp Làm Papa
Chương 106 - Sau Khi Có Đứa Nhỏ
Chương 107 - Em Nuôi Con Quá Cực Khổ…
Chương 108 - Vận Động Trước Khi Đi Ngủ Có Lợi Cho Sức Khỏe
Chương 109 - Cha Con Đại Chiến
Chương 110 - Nhóc Con, Không Được Tranh Luận!
Chương 111 - Tiễn Tiểu Vô Lại, Còn Có Đại Vô Lại!
Chương 112 - Độc Hưởng Thế Giới Hai Người
Chương 113 - Anh Chỉ Tính Toán Theo Ý Mình
Chương 114 - Bắn Quá Sớm Sao?
Chương 115 - Mới Sáng Sớm Đã Liếc Mắt Đưa Tình Rồi Sao?
Chương 116 - Giữa Chừng Có Nhóc Con Xuất Hiện
Chương 117 - Kết Thúc
Chương 1 - Gian Phu Thần Bí Là Ai?
Chương 2 - Tình Nhân Cũ, Gặp Lại Không Bằng Hoài Niệm
Chương 3 - Gương Vỡ Lại Lành? Không Có Khả Năng!
Chương 4 - Củi Khô Lửa Bốc, Rất Nguy Hiểm!
Chương 5 - Vừa Gặp Mặt Liền Giở Trò Sàm Sỡ
Chương 6 - Kết Quả Sàm Sỡ, Cảnh Xuân Bất Chợt Phơi Bày
Chương 7 - Tình Thú Lái Xe Hóng Gió
Chương 8 - Bữa Sáng Bị Bắt Gian
Chương 9 - Lãng Tử Hồi Đầu Cũng Vô Dụng
Chương 10 - Không Quan Tâm Anh Ta, Chính Là Không Quan Tâm Anh Ta
Chương 11 - Hoa Ngữ (*) Lãng Mạn Của 99 Bông Hồng
Chương 12 - Trót Yêu Công Tử Vườn Trường
Chương 13 - Hàm Ý Tặng Điện Thoại Tình Nhân
Chương 14 - Cẩn Thận, Người Ta Muốn Theo Đuổi Em Nha!
Chương 15 - Lén Lút Đi Xem Cực Phẩm Mãnh Nam
Chương 16 - Muốn Sờ Mãnh Nam, Bị Bắt Gặp
Chương 17 - Tư Vị Của Nụ Hôn Đầu… Rất Đau
Chương 18 - Theo Anh Đến Chân Trời Góc Biển
Chương 19 - Nghe Nói Nước Miếng Có Thể Tiêu Sưng
Chương 20 - Mượn Rượu, To Gan Ăn Anh!
Chương 21 - Khó Chịu, Thật Muốn Khóc
Chương 22 - Một Đêm Mộng Xuân Không Dấu Vết
Chương 23 - Mượn Rượu Tiêu Sầu Làm Trò Cười
Chương 24 - Không Được Làm Chuyện Sàm Sỡ Với Tôi!
Chương 25 - Khốn Kiếp… Anh Bắn Đi Đâu Vậy?
Chương 26 - Thích Đùa Giỡn Tùy Hứng, Không Nguyên Tắc
Chương 27 - Câu Dẫn Cấp Dưới Trước Mặt Cậu
Chương 28 - Làm ‘Bạn Gái’ Của Anh Ta?
Chương 29 - Rơi Vào Cái Bẫy, Bị Cuốn Chặt Rồi!?
Chương 30 - Thiết Lập Quan Hệ Hôn Phu
Chương 31 - Cạm Bẫy Dịu Dàng
Chương 32 - Bữa Ăn Của Đại Hôi Lang
Chương 33 - Trò Chơi Nhập Vai Y Tá Và Người Bệnh
Chương 34 - Thư Sinh Bại Hoại Thú Tính Đại Phát
Chương 35 - Trên Người Toàn Là Vị Đạo Của Anh Ta
Chương 36 - Chỉ Muốn Làm Em Cười Thật Nhiều
Chương 37 - Đừng Động Dục Ở Nơi Công Cộng!
Chương 38 - Em Còn Thiếu Tôi Một Điệu Waltz
Chương 39 - Tôi Không Phải Là Của Anh. . .
Chương 40 - Đại Thiếu Gia Phong Lưu Cũng Biết Chung Tình
Chương 41 - Nghiệt Trái (*) Quấn Thân! Lại Bị Anh Ta Ăn?
Chương 42 - Tôi Không Muốn Liếm Kẹo Que…
Chương 43 - Còn Không Mau Cởi Trói Cho Tôi!
Chương 44 - Tới Nhà Ra Mắt Cha Vợ
Chương 45 - Bất Mãn Đối Với Biểu Hiện Trên Giường Của Anh Ta?
Chương 46 - Sau Này Mỗi Ngày Đều Phải Làm Như Vậy…
Chương 47 - Ân Ái Mật Ngọt Trên Giường
Chương 48 - Kỹ Thuật Trên Giường Tốt? Giỏi Lắm Sao?
Chương 49 - Hôn Em Đến Bất Tỉnh, Xem Em Còn Trốn Làm Sao?
Chương 50 - Gian Tình Của Chúng Ta Là Bí Mật. . .
Chương 51 - Vận Động Ban Đêm Nhiều, Bị Cảm…
Chương 52 - Làm Một Tiểu Thụ Hiền Lương…
Chương 53 - Áo Cô Dâu? Không Phải Thứ Chuyên Dành Cho Phụ Nữ Sao?
Chương 54 - Cuộc Hôn Nhân Này Nhất Định Phải Ly!
Chương 55 - Bùng Nổ Sau Khi Tức Nước Vỡ Bờ
Chương 56 - Học Được Cách Làm Nũng Rồi Nha~
Chương 57 - Sinh Bệnh Rồi? Vậy Làm Một Lần Thôi
Chương 58 - Muốn Chơi Xa Chấn… Kết Quả Bị Phạt Rồi…
Chương 59 - Không Lấy Chồng? Vậy Làm Búp Bê Tình Dục Của Anh
Chương 60 - Mau Gọi Anh Là Ông Xã!
Chương 61 - Thời Kỳ An Nhàn Chấm Dứt
Chương 62 - Hiệp Ước Yêu Đương Bá Đạo
Chương 63 - Bánh Sinh Nhật Và Trứng Rung
Chương 64 - Nơi Này Chỉ Có Mình Anh Tiến Vào Chứ?
Chương 65 - Hiếm Khi Có Người Đến Bắt Chuyện…
Chương 66 - Đắm Đuối Nhìn Anh
Chương 67 - Một Món Quà Bí Mật
Chương 68 - Một Chồng CD Tình Sắc
Chương 69 - Quan Hệ Yêu Đương Bị Bại Lộ
Chương 70 - Ánh Mắt Mang Đầy Sát Khí
Chương 71 - Tất Cả Đều Từ Sự Thật Mà Ra
Chương 72 - Lén Lút Ái Ân Trong Bệnh Viện
Chương 73 - Lại Làm Chuyện Ngu Xuẩn?
Chương 74 - Muốn Kết Hôn? Không Có Cửa Đâu!
Chương 75 - Gọi Một Tiếng Ông Xã Cho Anh Nghe
Chương 76 - Người Đàn Ông Này Thực Dụ Nhân
Chương 77 - Ly Hôn Vạn Tuế!
Chương 78 - Canh Gà Đen Hầm Bông Tuyết Là Cái Gì?
Chương 79 - Một Chén Canh Gà Nảy Sinh Huyết Án
Chương 80 - Cuối Cùng Cũng Có Thể Kết Hôn Rồi?
Chương 81 - Con Rể Tới Nhà Diện Kiến Ba Mẹ Vợ
Chương 82 - Lần Trước Chưa Xem Xong Phim
Chương 83 - Đi Vệ Sinh Sao Lại Phải Khóa Cửa?
Chương 84 - Ở Chung Một Nhà
Chương 85 - Có Mùi Âm Mưu
Chương 86 - Bức Hôn Trên Giường
Chương 87 - Trai Lớn Gả Chồng, Cuối Cùng Cũng Kết Hôn Rồi
Chương 88 - Món Quà Cả Đời Chỉ Tặng Cho Em Một Lần
Chương 89 - Làm Cho Ông Xã Tức Giận
Chương 90 - Người Bạn Cùng Phòng Này Hơi Lắm Lời
Chương 91 - Vận Động Buổi Sáng
Chương 92 - Bảo Bối, Đổi Tư Thế Nào!
Chương 93 - Thịt Bò Bít-Tết Hình Trái Tim Dễ Thương
Chương 94 - Người Đó Vượt Quá Giới Hạn Sao?
Chương 95 - Bị Cảm Phải Nghỉ Ngơi Nhiều
Chương 96 - Chiếc Tạp Dề Tình Thú
Chương 97 - Lại Muốn Chuyển Nhà!
Chương 98 - Quỷ Háo Sắc, Bị Cảm Còn Muốn Làm?
Chương 99 - Có Phải Đùa Hơi Quá Rồi Không?
Chương 100 - Đàn Ông Nổi Máu Ghen Sẽ Động Dục?!
Chương 101 - Lại Hoan Ái Trong Xe
Chương 102 - Mải Mê Xem Phim Tình Cảm
Chương 103 - Thật Sự Bị Em Chọc Tức Chết Rồi!
Chương 104 - Cái Tên Thiếu Giáo Huấn!
Chương 105 - Thăng Cấp Làm Papa
Chương 106 - Sau Khi Có Đứa Nhỏ
Chương 107 - Em Nuôi Con Quá Cực Khổ…
Chương 108 - Vận Động Trước Khi Đi Ngủ Có Lợi Cho Sức Khỏe
Chương 109 - Cha Con Đại Chiến
Chương 110 - Nhóc Con, Không Được Tranh Luận!
Chương 111 - Tiễn Tiểu Vô Lại, Còn Có Đại Vô Lại!
Chương 112 - Độc Hưởng Thế Giới Hai Người
Chương 113 - Anh Chỉ Tính Toán Theo Ý Mình
Chương 114 - Bắn Quá Sớm Sao?
Chương 115 - Mới Sáng Sớm Đã Liếc Mắt Đưa Tình Rồi Sao?
Chương 116 - Giữa Chừng Có Nhóc Con Xuất Hiện
Chương 117 - Kết Thúc
Thấy Âu Dương Thụy do dự,
không biết suy nghĩ cái gì, Vân Mộ Hoa cho rằng anh đổi ý.
“Thụy...
. Anh đang suy nghĩ
cái gì.
.
.
” Vân Mộ Hoa trên mặt còn vương nước mắt.
“Ngoan, đừng
khóc.
” Âu Dương Thụy thấy cậu khóc, tim cũng đau theo, “Tôi ở
đây.
”
“Âu Dương Thụy, anh
tránh ra, tôi ghét anh!
” Vân Mộ Hoa bỗng nhiên bốc đồng đẩy Âu Dương Thụy ra. Anh ta
tại sao đột nhiên lại đối với mình ôn nhu như thế, tử
tế như thế, tựa như một giấc mộng. Vân Mộ Hoa hoài nghi bản thân mình nhất định đang nằm
mơ. Âu Dương Thụy thiếu nợ tình
cảm của cậu, anh
làm thế nào để trả lại đây?
Hoặc là, đối phương căn bản sẽ không hoàn lại phần tình cảm này?
Âu Dương Thụy thấy Vân Mộ Hoa cánh mũi
hồng hồng liền sinh lòng yêu thương, nhưng nếu chạm vào Vân Mộ Hoa, quan
hệ giữa hai người bọn họ phải làm
sao để tính toán rõ
ràng? Nhưng bộ dáng hiện tại của Vân Mộ Hoa thực làm anh lo lắng. Đã sớm dự liệu được
sự tùy hứng của đối phương nên anh chỉ do
dự một hồi chứ
không phân tích nguyên nhân hệ quả. Âu Dương
Thụy quyết định trực tiếp dùng hành động để chứng minh lời nói ban nãy của mình đối
với cậu. Anh sao lại không cần cậu
cơ chứ?
Cánh tay ấm áp ôm lấy Vân Mộ
Hoa, lực đạo vừa phải, không làm đau cậu, cũng không để cậu cảm nhận được phần
tâm tư chưa thấu đáo kia của mình. Âu Dương Thụy
muốn cho Vân Mộ Hoa biết, bản thân anh có để ý đến cậu.
Đôi môi mỏng lướt qua trán Vân
Mộ Hoa, trượt thẳng một đường xuôi
xuống. Không hiểu sao, anh bỗng nhiên lại rất muốn cậu. Hôm nay
nhìn cậu bị người khác khi dễ, Âu Dương Thụy tự nhiên muốn ôm cậu, an ủi cậu như thế này.
Âu Dương Thụy hôn lên mặt cậu,
lướt tới bờ môi, nhẹ nhàng hôn xuống. Đầu lưỡi mềm
mại linh hoạt chuẩn xác quấn chặt lưỡi
đối phương, cắn mút,
khuấy đảo, không ngừng kéo ra từng đường chỉ bạc. Âu Dương Thụy tưởng
rằng chỉ có môi phụ nữ mới có hương thơm, mềm mại, nhưng lúc hôn Vân Mộ Hoa, anh
phát hiện rằng nhận thức này không
đúng, môi Vân Mộ Hoa dường như còn mềm,
còn mê người hơn rất nhiều.
“Ngô.
.
. Không được.
.
.
” Vân Mộ Hoa hối hận. Cậu không nên để Âu Dương Thụy chạm vào mình. Cậu
sợ Âu Dương Thụy sẽ xem cậu như là một người con gái khác. Vân Mộ Hoa nỗ lực cắn
môi anh, muốn đối phương buông mình ra, nhưng không hề được như nguyện.
“.
.
. Âu Dương Thụy.
.
. Buông.
.
.
” Cậu hô lên tên người đã khiến mình tan nát cõi lòng.
“Không tha, là em câu
dẫn tôi.
”
Âu Dương Thụy liếm khóe môi cậu, cách một lớp
áo mà xoa nắn đầu nhũ của cậu. Vân Mộ Hoa nửa đẩy nửa kháng cự, khiến cho Âu Dương Thụy
cảm thấy cùng người này ân ái có một loại cảm giác chinh phục đặc biệt.
Vân Mộ Hoa có chút choáng
váng, trước ngực một trận tê dại. Âu Dương Thụy lấy hai ngón tay kẹp lấy đầu
nhũ của cậu, nhẹ nhàng xoay tròn. Nhất thời, một trận khoái cảm từ đầu nhũ bắt đầu lan
ra. Vân Mộ Hoa có cảm thấy xấu hổ muốn chết, đầu nhũ dựng đứng lên.
“Mộ Hoa, em cứng rồi.
”
Âu Dương Thụy hưng phấn buông đầu ngón tay ra, dò xét giữa hai chân cậu, lập tức
cảm thấy phân thân nơi đó cũng đã cương lên. Cởi bỏ dây lưng, kéo khóa quần xuống, liền phát hiện lỗ nhỏ phía
trên đã ướt, dịch thể đã tiết ra,
thậm chí còn có thể kéo tinh dịch ra thành
một đường tơ ngắn ngủn mà dính nhớp.
“Ngô.
.
. A.
.
. Thụy.
.
.
” Tự mình khơi dậy trận dục hỏa này, Vân Mộ Hoa biết bây giờ có nói cái
gì cũng đã muộn, bởi vì từ đáy mắt Âu Dương Thụy, cậu
mơ hồ thấy được lửa dục
đang bùng cháy sục sôi. Đàn
ông một khi bị dục vọng khống chế, khả năng lãnh tĩnh kiềm chế là rất nhỏ.
Mặt Vân Mộ Hoa dần dần đỏ lên, thân thể từ từ phát nhiệt. Hầu kết
sau một trận lăn lộn chỉ còn phát ra những tiếng
rên nhỏ vụn âm trầm, mà động tác dâm loạn nơi ngón tay đang đùa
bỡn phía trên lỗ nhỏ phân
thân kia lại càng
lúc càng nhanh.
“Ngô.
.
. Ngô.
.
.
” Vân Mộ Hoa nhắm mắt đón nhận
tất cả hành động của Âu Dương Thụy trên người mình. Cậu một mặt cảm nhận sự âu yếm của
anh, một mặt lại không ngừng mâu thuẫn. “Ân a.
.
.
” Được người kia vuốt
ve, cảm giác thật sung sướng, phân thân cũng rất nhanh đã có cảm giác căng trướng muốn bắn, nhưng ngón tay thon
dài để ở phía trên lỗ
nhỏ lại một mực ấn xuống chặt hơn,
không cho cậu phát tiết ra.
“Ô.
.
. A.
.
. Ân a.
.
.
” Vân Mộ Hoa khó chịu nắm chặt tay
Âu Dương Thụy, có chút bức bách đến nỗi
muốn khóc lên, thật
sự muốn bắn.
Âu Dương Thụy không buông, một tay đồng
thời cởi bỏ quần áo của Vân Mộ Hoa. Đầu lưỡi ướt át trượt lên khắp thân thể cậu mà hôn hôn liếm liếm, xuôi
theo bờ ngực trượt đến phần bụng. Vân
Mộ Hoa lần đầu tiên nếm trải tư vị tình dục, chống cự không nổi
một hồi khó nhịn này.
Âu Dương Thụy buông tay,
đem cái quần vướng víu của Vân Mộ Hoa cởi ra toàn bộ, lỗ nhỏ trong nháy mắt
phun ra một dòng tinh dịch trắng đục. Vân Mộ Hoa cả người kích động không thôi,
da thịt trên người bất giác trở nên đỏ ửng, miệng thở dốc, mềm nhũn nằm ở trên giường.
“Không nhìn ra, Mộ Hoa,
cậu thế mà không chịu nổi
đùa bỡn.
”
“Ân.
.
. Ân.
.
. A.
.
” Quần áo bị cởi bỏ
truyền đến cảm giác lành lạnh, Vân Mộ Hoa theo bản năng áp sát vào Âu
Dương Thụy, giữa khóe miệng thì
thầm gọi tên người ở phía trên mình. Toàn bộ thân thể nhạy cảm
của Vân Mộ Hoa đều bị bàn tay của Âu Dương Thụy vuốt ve qua, chịu không nổi run
rẩy cảm giác tê dại không ngừng lan tỏa tràn
trề.
Đầu gối lên gối mềm, Vân Mộ Hoa vòng tay ôm lấy cổ Âu Dương Thụy, ngón tay ở
trên da thịt đối phương như có như không mà vẽ những vòng tròn.
“Tiếng nói của cậu thật dễ nghe.
” Khi tên mình từ trong miệng người dưới thân bật ra mang theo
từng hồi rên rỉ và hỗn độn thở dốc của lửa dục, không ngờ lại dễ nghe đến vậy. Dùng một
ngón tay chậm rãi tiến vào thăm dò hậu huyệt của người bên dưới, Âu Dương Thụy
tinh tế quan sát biến hóa trên sắc mặt đối phương. Nghe nói dùng nơi này hoan
ái, lần đầu tiên sẽ rất đau. Chỉ nghe Vân Mộ Hoa khẽ kêu một tiếng, cũng không quá
bài xích hoạt động của mình, Âu Dương Thụy bắt đầu cong ngón tay, dùng khớp
xương trên các đốt tay ma sát vách tràng bên trong hậu huyệt.
Âu Dương Thụy nhướn mày cười
khẽ, một mặt tiến hành khuếch trương, một mặt từ trên hầu kết đối phương bắt đầu
hôn xuống, thẳng một đường hôn tới đầu nhũ đỏ thẫm trước ngực. Anh hé miệng ngậm
lấy, dùng đầu lưỡi không ngừng liếm láp gặm cắn triền miên.
“A… Thụy… Thụy…” Hô hấp của
Vân Mộ Hoa đột ngột trở nên dồn dập, huyệt khẩu giống như không thể khống chế
được mà co rút hút chặt lấy ngón tay người kia, lại thêm đầu nhũ trước ngực liên
tục bị khiêu khích, mang đến cho cậu một loại khoái cảm lạ thường. Vì thế Vân Mộ
Hoa càng thêm khao khát, không ngừng vặn vẹo thân thể, tiếng rên rỉ nỉ non càng thêm lánh
lót, thoáng chốc đã như tràn ngập cả căn phòng.
“Thụy… Anh thích em sao?”
Giữa lúc ý loạn tình mê, Vân Mộ Hoa to gan hỏi.
“Đương nhiên
thích.
” Thời điểm Vân Mộ
Hoa nói ra những lời kia, Âu Dương Thụy không cần nghĩ cũng biết cái
yêu thích mà Vân Mộ Hoa nói tới không phải là ‘thích’ giữa bạn bè đơn thuần.
“Thật sự?” Vân Mộ
Hoa không xác định được, hỏi, đáy lòng cũng cảm thấy mỹ mãn. Tại nơi anh chạm đến,
thân thể thực thoải mái.
Âu Dương Thụy không ngừng
khiêu khích, ngón tay thon dài ở trong hậu huyệt chậm rãi đẩy đưa.
“A.
.
. Ân a.
.
.
” Tiếng rên rỉ càng lúc càng vang, luẩn quẩn triền miên bên tai Âu
Dương Thụy. Vân Mộ Hoa không hề có kinh nghiệm cho nên không chịu nổi khiêu khích, hai
chân bất giác mở ra, đón nhận sự xâm nhập của anh. Cậu vặn vẹo thân thể, cảm
giác dục hỏa đốt người này thực không dễ chịu một chút nào.
“Còn muốn thứ gì khác
sao?” Âu Dương Thụy quyến rũ cậu, ngón tay vẫn ở trong hậu huyệt của đối
phương mà không ngừng kích thích vào điểm mẫn cảm, đồng thời gia tăng tốc độ khiêu
khích.
“Muốn.
.
. Muốn.
.
.
” Hậu huyệt có chút ướt, kẹp chặt lấy ngón tay của Âu Dương Thụy, lửa dục khó
nhịn từng hồi cuồn cuộn xoay vòng. Vân Mộ Hoa càng lúc càng khát khao thêm nhiều
khoái cảm. Thân thể mẫn cảm như vậy, đàn ông sao có khả năng không thích đây?
—
[Điệp
Ảnh Vô Sương] Ta thề ta hứa ta đảm bảo dịch xong chap này ta thăng thiên luôn…
xoắn não quớ…
[Mi] Ta cũng có cảm giác tương tự -