Chương 1 - Gian Phu Thần Bí Là Ai?
Chương 2 - Tình Nhân Cũ, Gặp Lại Không Bằng Hoài Niệm
Chương 3 - Gương Vỡ Lại Lành? Không Có Khả Năng!
Chương 4 - Củi Khô Lửa Bốc, Rất Nguy Hiểm!
Chương 5 - Vừa Gặp Mặt Liền Giở Trò Sàm Sỡ
Chương 6 - Kết Quả Sàm Sỡ, Cảnh Xuân Bất Chợt Phơi Bày
Chương 7 - Tình Thú Lái Xe Hóng Gió
Chương 8 - Bữa Sáng Bị Bắt Gian
Chương 9 - Lãng Tử Hồi Đầu Cũng Vô Dụng
Chương 10 - Không Quan Tâm Anh Ta, Chính Là Không Quan Tâm Anh Ta
Chương 11 - Hoa Ngữ (*) Lãng Mạn Của 99 Bông Hồng
Chương 12 - Trót Yêu Công Tử Vườn Trường
Chương 13 - Hàm Ý Tặng Điện Thoại Tình Nhân
Chương 14 - Cẩn Thận, Người Ta Muốn Theo Đuổi Em Nha!
Chương 15 - Lén Lút Đi Xem Cực Phẩm Mãnh Nam
Chương 16 - Muốn Sờ Mãnh Nam, Bị Bắt Gặp
Chương 17 - Tư Vị Của Nụ Hôn Đầu… Rất Đau
Chương 18 - Theo Anh Đến Chân Trời Góc Biển
Chương 19 - Nghe Nói Nước Miếng Có Thể Tiêu Sưng
Chương 20 - Mượn Rượu, To Gan Ăn Anh!
Chương 21 - Khó Chịu, Thật Muốn Khóc
Chương 22 - Một Đêm Mộng Xuân Không Dấu Vết
Chương 23 - Mượn Rượu Tiêu Sầu Làm Trò Cười
Chương 24 - Không Được Làm Chuyện Sàm Sỡ Với Tôi!
Chương 25 - Khốn Kiếp… Anh Bắn Đi Đâu Vậy?
Chương 26 - Thích Đùa Giỡn Tùy Hứng, Không Nguyên Tắc
Chương 27 - Câu Dẫn Cấp Dưới Trước Mặt Cậu
Chương 28 - Làm ‘Bạn Gái’ Của Anh Ta?
Chương 29 - Rơi Vào Cái Bẫy, Bị Cuốn Chặt Rồi!?
Chương 30 - Thiết Lập Quan Hệ Hôn Phu
Chương 31 - Cạm Bẫy Dịu Dàng
Chương 32 - Bữa Ăn Của Đại Hôi Lang
Chương 33 - Trò Chơi Nhập Vai Y Tá Và Người Bệnh
Chương 34 - Thư Sinh Bại Hoại Thú Tính Đại Phát
Chương 35 - Trên Người Toàn Là Vị Đạo Của Anh Ta
Chương 36 - Chỉ Muốn Làm Em Cười Thật Nhiều
Chương 37 - Đừng Động Dục Ở Nơi Công Cộng!
Chương 38 - Em Còn Thiếu Tôi Một Điệu Waltz
Chương 39 - Tôi Không Phải Là Của Anh. . .
Chương 40 - Đại Thiếu Gia Phong Lưu Cũng Biết Chung Tình
Chương 41 - Nghiệt Trái (*) Quấn Thân! Lại Bị Anh Ta Ăn?
Chương 42 - Tôi Không Muốn Liếm Kẹo Que…
Chương 43 - Còn Không Mau Cởi Trói Cho Tôi!
Chương 44 - Tới Nhà Ra Mắt Cha Vợ
Chương 45 - Bất Mãn Đối Với Biểu Hiện Trên Giường Của Anh Ta?
Chương 46 - Sau Này Mỗi Ngày Đều Phải Làm Như Vậy…
Chương 47 - Ân Ái Mật Ngọt Trên Giường
Chương 48 - Kỹ Thuật Trên Giường Tốt? Giỏi Lắm Sao?
Chương 49 - Hôn Em Đến Bất Tỉnh, Xem Em Còn Trốn Làm Sao?
Chương 50 - Gian Tình Của Chúng Ta Là Bí Mật. . .
Chương 51 - Vận Động Ban Đêm Nhiều, Bị Cảm…
Chương 52 - Làm Một Tiểu Thụ Hiền Lương…
Chương 53 - Áo Cô Dâu? Không Phải Thứ Chuyên Dành Cho Phụ Nữ Sao?
Chương 54 - Cuộc Hôn Nhân Này Nhất Định Phải Ly!
Chương 55 - Bùng Nổ Sau Khi Tức Nước Vỡ Bờ
Chương 56 - Học Được Cách Làm Nũng Rồi Nha~
Chương 57 - Sinh Bệnh Rồi? Vậy Làm Một Lần Thôi
Chương 58 - Muốn Chơi Xa Chấn… Kết Quả Bị Phạt Rồi…
Chương 59 - Không Lấy Chồng? Vậy Làm Búp Bê Tình Dục Của Anh
Chương 60 - Mau Gọi Anh Là Ông Xã!
Chương 61 - Thời Kỳ An Nhàn Chấm Dứt
Chương 62 - Hiệp Ước Yêu Đương Bá Đạo
Chương 63 - Bánh Sinh Nhật Và Trứng Rung
Chương 64 - Nơi Này Chỉ Có Mình Anh Tiến Vào Chứ?
Chương 65 - Hiếm Khi Có Người Đến Bắt Chuyện…
Chương 66 - Đắm Đuối Nhìn Anh
Chương 67 - Một Món Quà Bí Mật
Chương 68 - Một Chồng CD Tình Sắc
Chương 69 - Quan Hệ Yêu Đương Bị Bại Lộ
Chương 70 - Ánh Mắt Mang Đầy Sát Khí
Chương 71 - Tất Cả Đều Từ Sự Thật Mà Ra
Chương 72 - Lén Lút Ái Ân Trong Bệnh Viện
Chương 73 - Lại Làm Chuyện Ngu Xuẩn?
Chương 74 - Muốn Kết Hôn? Không Có Cửa Đâu!
Chương 75 - Gọi Một Tiếng Ông Xã Cho Anh Nghe
Chương 76 - Người Đàn Ông Này Thực Dụ Nhân
Chương 77 - Ly Hôn Vạn Tuế!
Chương 78 - Canh Gà Đen Hầm Bông Tuyết Là Cái Gì?
Chương 79 - Một Chén Canh Gà Nảy Sinh Huyết Án
Chương 80 - Cuối Cùng Cũng Có Thể Kết Hôn Rồi?
Chương 81 - Con Rể Tới Nhà Diện Kiến Ba Mẹ Vợ
Chương 82 - Lần Trước Chưa Xem Xong Phim
Chương 83 - Đi Vệ Sinh Sao Lại Phải Khóa Cửa?
Chương 84 - Ở Chung Một Nhà
Chương 85 - Có Mùi Âm Mưu
Chương 86 - Bức Hôn Trên Giường
Chương 87 - Trai Lớn Gả Chồng, Cuối Cùng Cũng Kết Hôn Rồi
Chương 88 - Món Quà Cả Đời Chỉ Tặng Cho Em Một Lần
Chương 89 - Làm Cho Ông Xã Tức Giận
Chương 90 - Người Bạn Cùng Phòng Này Hơi Lắm Lời
Chương 91 - Vận Động Buổi Sáng
Chương 92 - Bảo Bối, Đổi Tư Thế Nào!
Chương 93 - Thịt Bò Bít-Tết Hình Trái Tim Dễ Thương
Chương 94 - Người Đó Vượt Quá Giới Hạn Sao?
Chương 95 - Bị Cảm Phải Nghỉ Ngơi Nhiều
Chương 96 - Chiếc Tạp Dề Tình Thú
Chương 97 - Lại Muốn Chuyển Nhà!
Chương 98 - Quỷ Háo Sắc, Bị Cảm Còn Muốn Làm?
Chương 99 - Có Phải Đùa Hơi Quá Rồi Không?
Chương 100 - Đàn Ông Nổi Máu Ghen Sẽ Động Dục?!
Chương 101 - Lại Hoan Ái Trong Xe
Chương 102 - Mải Mê Xem Phim Tình Cảm
Chương 103 - Thật Sự Bị Em Chọc Tức Chết Rồi!
Chương 104 - Cái Tên Thiếu Giáo Huấn!
Chương 105 - Thăng Cấp Làm Papa
Chương 106 - Sau Khi Có Đứa Nhỏ
Chương 107 - Em Nuôi Con Quá Cực Khổ…
Chương 108 - Vận Động Trước Khi Đi Ngủ Có Lợi Cho Sức Khỏe
Chương 109 - Cha Con Đại Chiến
Chương 110 - Nhóc Con, Không Được Tranh Luận!
Chương 111 - Tiễn Tiểu Vô Lại, Còn Có Đại Vô Lại!
Chương 112 - Độc Hưởng Thế Giới Hai Người
Chương 113 - Anh Chỉ Tính Toán Theo Ý Mình
Chương 114 - Bắn Quá Sớm Sao?
Chương 115 - Mới Sáng Sớm Đã Liếc Mắt Đưa Tình Rồi Sao?
Chương 116 - Giữa Chừng Có Nhóc Con Xuất Hiện
Chương 117 - Kết Thúc
Chương 1 - Gian Phu Thần Bí Là Ai?
Chương 2 - Tình Nhân Cũ, Gặp Lại Không Bằng Hoài Niệm
Chương 3 - Gương Vỡ Lại Lành? Không Có Khả Năng!
Chương 4 - Củi Khô Lửa Bốc, Rất Nguy Hiểm!
Chương 5 - Vừa Gặp Mặt Liền Giở Trò Sàm Sỡ
Chương 6 - Kết Quả Sàm Sỡ, Cảnh Xuân Bất Chợt Phơi Bày
Chương 7 - Tình Thú Lái Xe Hóng Gió
Chương 8 - Bữa Sáng Bị Bắt Gian
Chương 9 - Lãng Tử Hồi Đầu Cũng Vô Dụng
Chương 10 - Không Quan Tâm Anh Ta, Chính Là Không Quan Tâm Anh Ta
Chương 11 - Hoa Ngữ (*) Lãng Mạn Của 99 Bông Hồng
Chương 12 - Trót Yêu Công Tử Vườn Trường
Chương 13 - Hàm Ý Tặng Điện Thoại Tình Nhân
Chương 14 - Cẩn Thận, Người Ta Muốn Theo Đuổi Em Nha!
Chương 15 - Lén Lút Đi Xem Cực Phẩm Mãnh Nam
Chương 16 - Muốn Sờ Mãnh Nam, Bị Bắt Gặp
Chương 17 - Tư Vị Của Nụ Hôn Đầu… Rất Đau
Chương 18 - Theo Anh Đến Chân Trời Góc Biển
Chương 19 - Nghe Nói Nước Miếng Có Thể Tiêu Sưng
Chương 20 - Mượn Rượu, To Gan Ăn Anh!
Chương 21 - Khó Chịu, Thật Muốn Khóc
Chương 22 - Một Đêm Mộng Xuân Không Dấu Vết
Chương 23 - Mượn Rượu Tiêu Sầu Làm Trò Cười
Chương 24 - Không Được Làm Chuyện Sàm Sỡ Với Tôi!
Chương 25 - Khốn Kiếp… Anh Bắn Đi Đâu Vậy?
Chương 26 - Thích Đùa Giỡn Tùy Hứng, Không Nguyên Tắc
Chương 27 - Câu Dẫn Cấp Dưới Trước Mặt Cậu
Chương 28 - Làm ‘Bạn Gái’ Của Anh Ta?
Chương 29 - Rơi Vào Cái Bẫy, Bị Cuốn Chặt Rồi!?
Chương 30 - Thiết Lập Quan Hệ Hôn Phu
Chương 31 - Cạm Bẫy Dịu Dàng
Chương 32 - Bữa Ăn Của Đại Hôi Lang
Chương 33 - Trò Chơi Nhập Vai Y Tá Và Người Bệnh
Chương 34 - Thư Sinh Bại Hoại Thú Tính Đại Phát
Chương 35 - Trên Người Toàn Là Vị Đạo Của Anh Ta
Chương 36 - Chỉ Muốn Làm Em Cười Thật Nhiều
Chương 37 - Đừng Động Dục Ở Nơi Công Cộng!
Chương 38 - Em Còn Thiếu Tôi Một Điệu Waltz
Chương 39 - Tôi Không Phải Là Của Anh. . .
Chương 40 - Đại Thiếu Gia Phong Lưu Cũng Biết Chung Tình
Chương 41 - Nghiệt Trái (*) Quấn Thân! Lại Bị Anh Ta Ăn?
Chương 42 - Tôi Không Muốn Liếm Kẹo Que…
Chương 43 - Còn Không Mau Cởi Trói Cho Tôi!
Chương 44 - Tới Nhà Ra Mắt Cha Vợ
Chương 45 - Bất Mãn Đối Với Biểu Hiện Trên Giường Của Anh Ta?
Chương 46 - Sau Này Mỗi Ngày Đều Phải Làm Như Vậy…
Chương 47 - Ân Ái Mật Ngọt Trên Giường
Chương 48 - Kỹ Thuật Trên Giường Tốt? Giỏi Lắm Sao?
Chương 49 - Hôn Em Đến Bất Tỉnh, Xem Em Còn Trốn Làm Sao?
Chương 50 - Gian Tình Của Chúng Ta Là Bí Mật. . .
Chương 51 - Vận Động Ban Đêm Nhiều, Bị Cảm…
Chương 52 - Làm Một Tiểu Thụ Hiền Lương…
Chương 53 - Áo Cô Dâu? Không Phải Thứ Chuyên Dành Cho Phụ Nữ Sao?
Chương 54 - Cuộc Hôn Nhân Này Nhất Định Phải Ly!
Chương 55 - Bùng Nổ Sau Khi Tức Nước Vỡ Bờ
Chương 56 - Học Được Cách Làm Nũng Rồi Nha~
Chương 57 - Sinh Bệnh Rồi? Vậy Làm Một Lần Thôi
Chương 58 - Muốn Chơi Xa Chấn… Kết Quả Bị Phạt Rồi…
Chương 59 - Không Lấy Chồng? Vậy Làm Búp Bê Tình Dục Của Anh
Chương 60 - Mau Gọi Anh Là Ông Xã!
Chương 61 - Thời Kỳ An Nhàn Chấm Dứt
Chương 62 - Hiệp Ước Yêu Đương Bá Đạo
Chương 63 - Bánh Sinh Nhật Và Trứng Rung
Chương 64 - Nơi Này Chỉ Có Mình Anh Tiến Vào Chứ?
Chương 65 - Hiếm Khi Có Người Đến Bắt Chuyện…
Chương 66 - Đắm Đuối Nhìn Anh
Chương 67 - Một Món Quà Bí Mật
Chương 68 - Một Chồng CD Tình Sắc
Chương 69 - Quan Hệ Yêu Đương Bị Bại Lộ
Chương 70 - Ánh Mắt Mang Đầy Sát Khí
Chương 71 - Tất Cả Đều Từ Sự Thật Mà Ra
Chương 72 - Lén Lút Ái Ân Trong Bệnh Viện
Chương 73 - Lại Làm Chuyện Ngu Xuẩn?
Chương 74 - Muốn Kết Hôn? Không Có Cửa Đâu!
Chương 75 - Gọi Một Tiếng Ông Xã Cho Anh Nghe
Chương 76 - Người Đàn Ông Này Thực Dụ Nhân
Chương 77 - Ly Hôn Vạn Tuế!
Chương 78 - Canh Gà Đen Hầm Bông Tuyết Là Cái Gì?
Chương 79 - Một Chén Canh Gà Nảy Sinh Huyết Án
Chương 80 - Cuối Cùng Cũng Có Thể Kết Hôn Rồi?
Chương 81 - Con Rể Tới Nhà Diện Kiến Ba Mẹ Vợ
Chương 82 - Lần Trước Chưa Xem Xong Phim
Chương 83 - Đi Vệ Sinh Sao Lại Phải Khóa Cửa?
Chương 84 - Ở Chung Một Nhà
Chương 85 - Có Mùi Âm Mưu
Chương 86 - Bức Hôn Trên Giường
Chương 87 - Trai Lớn Gả Chồng, Cuối Cùng Cũng Kết Hôn Rồi
Chương 88 - Món Quà Cả Đời Chỉ Tặng Cho Em Một Lần
Chương 89 - Làm Cho Ông Xã Tức Giận
Chương 90 - Người Bạn Cùng Phòng Này Hơi Lắm Lời
Chương 91 - Vận Động Buổi Sáng
Chương 92 - Bảo Bối, Đổi Tư Thế Nào!
Chương 93 - Thịt Bò Bít-Tết Hình Trái Tim Dễ Thương
Chương 94 - Người Đó Vượt Quá Giới Hạn Sao?
Chương 95 - Bị Cảm Phải Nghỉ Ngơi Nhiều
Chương 96 - Chiếc Tạp Dề Tình Thú
Chương 97 - Lại Muốn Chuyển Nhà!
Chương 98 - Quỷ Háo Sắc, Bị Cảm Còn Muốn Làm?
Chương 99 - Có Phải Đùa Hơi Quá Rồi Không?
Chương 100 - Đàn Ông Nổi Máu Ghen Sẽ Động Dục?!
Chương 101 - Lại Hoan Ái Trong Xe
Chương 102 - Mải Mê Xem Phim Tình Cảm
Chương 103 - Thật Sự Bị Em Chọc Tức Chết Rồi!
Chương 104 - Cái Tên Thiếu Giáo Huấn!
Chương 105 - Thăng Cấp Làm Papa
Chương 106 - Sau Khi Có Đứa Nhỏ
Chương 107 - Em Nuôi Con Quá Cực Khổ…
Chương 108 - Vận Động Trước Khi Đi Ngủ Có Lợi Cho Sức Khỏe
Chương 109 - Cha Con Đại Chiến
Chương 110 - Nhóc Con, Không Được Tranh Luận!
Chương 111 - Tiễn Tiểu Vô Lại, Còn Có Đại Vô Lại!
Chương 112 - Độc Hưởng Thế Giới Hai Người
Chương 113 - Anh Chỉ Tính Toán Theo Ý Mình
Chương 114 - Bắn Quá Sớm Sao?
Chương 115 - Mới Sáng Sớm Đã Liếc Mắt Đưa Tình Rồi Sao?
Chương 116 - Giữa Chừng Có Nhóc Con Xuất Hiện
Chương 117 - Kết Thúc
“Thật không ngờ anh ta cũng tới!
” Giọng nói của
Vân Mộ Âm mang theo hứng thú chờ xem kịch vui. Cô huých vào vai em trai một
cái, đồng thời nháy mắt đầy ám muội.
Quả thực cả hai người bọn họ đều
không nghĩ tới chuyện Âu Dương Thụy sẽ xuất hiện ở đây đêm nay.
“Đúng vậy, không ngờ anh ta
cũng tới.
” Vân Mộ Hoa thốt ra một câu tương tự nhưng lại pha lẫn vài phần mất
hứng, “Là ai mời anh ta tới?”
Âu Dương Thụy sở hữu khuôn mặt vô cùng đẹp trai, lại thêm phong độ ngời ngời thu hút ánh nhìn của chị
em phụ nữ. Cho dù Vân Mộ Hoa đã cố hết sức che giấu cảm xúc khó chịu của bản thân, thế nhưng tầm
mắt của cậu vẫn hữu ý vô tình mà lướt qua trên người Âu Dương Thụy.
“Mộ Hoa, giới thiệu với con
một chút, đây là cố vấn pháp luật mới mà công ty chúng ta mời tới.
” Vân Khải
Điền nói.
“Anh ta là cố vấn pháp luật
mới?” Vân Mộ Hoa giật mình. Vì sao chưa có ai nói chuyện này với cậu?
“Giám đốc Vân, xin chào.
”
Âu Dương Thụy dùng thanh âm vừa trầm thấp vừa êm tai mà cười nói với Vân Mộ Hoa.
“Luật sư Âu Dương, không cần khách
khí, đây là con trai tôi, Vân Mộ Hoa.
” Vân papa tiếp lời.
Vân Mộ Hoa Ánh mắt sáng rực như sao, gắt gao nhìn chòng chọc vào Âu Dương Thụy, “Không cần giới thiệu,
tôi biết rõ anh là ai.
”
“Có thể được giám đốc Vân biết
đến, thật lấy làm vinh hạnh cho tôi.
” Giọng nói nhẹ nhàng của Âu Dương Thụy khiến
người ta nghe mà cảm thấy vô cùng dễ chịu.
“Có một chuyện của quý công
ty, không biết giám đốc Vân có thể nói chuyện riêng với tôi được không?”
Vân Mộ Hoa bị lời nói dứt
khoát rõ ràng của anh ta làm cho giật mình, nhưng còn chưa kịp trả lời thì Vân Mộ Âm
đã lên tiếng trước. Cô mỉm cười nhìn hai người bọn họ, “Luật sư Âu Dương thật
là một người ‘nghiện công việc’. Anh cũng nóng vội quá rồi đi?”
Nhưng Vân Khải Điền lại lập
tức gật đầu, bởi ông chỉ có một đứa con trai, tất nhiên là hy vọng đứa con này có
thể thành công. Ông cười cười một chút rồi đề nghị, “Các cậu có thể thảo luận về vấn đề
liên quan đến kế hoạch của công ty.
”
Vân Mộ Hoa trầm ngâm một hồi,
không đành lòng khiến cho papa mất hứng ngay tại bữa tiệc sinh nhật của ông, vì
thế miễn cưỡng đáp, “Chuyện công ty con sẽ bàn bạc với luật sư Âu Dương, papa
không cần bận tâm.
”
Âu Dương Thụy nhíu mày. Vốn
tưởng rằng sẽ đạp trúng thiết bản (*), nào ngờ Vân Mộ Hoa ngược lại rất biết
cân nhắc tới hoàn cảnh. Xem ra quan hệ giữa anh và cậu có cơ hội xoay chuyển rồi.
Trước đây là anh đã bỏ lỡ, nhưng lần này, cho dù thế nào, anh cũng nhất định phải nắm
được đối phương vào lòng bàn tay.
(*)
Đạp trúng thiết bản: như kiểu đập đầu vào tường, làm 1 việc biết là không thể
thành nhưng vẫn cố tình làm. ADT vỗn tưởng VMH sẽ sống chết từ chối, nhưng không
ngờ cậu lại ngoan ngoãn lạ thường.
Vân Mộ Hoa vô cùng khó chịu
nhìn Âu Dương Thụy nhưng lại không sao mở miệng mắng anh ta vào lúc này. Hơn nữa
tối nay là sinh nhật của papa, cậu cũng không muốn phá hỏng tâm tình tốt đẹp của
ông.
Trong lúc vô tình, tầm mắt
của Tô Hàm và Âu Dương Thụy bất chợt giao nhau. Cô nàng tức khắc lộ ra một nụ
cười tươi rói, “A, Thụy, không ngờ có thể gặp anh ở đây.
”
“Ừ.
” Âu Dương Thụy thản
nhiên đáp lại.
Tâm ý của anh lúc này đều đặt
hết lên trên người Vân Mộ Hoa, Vân Mộ Âm thì thỉnh thoảng lên tiếng chen vào nhằm
gián đoạn những lời lẽ ân cần của anh ta dành cho cậu, cho nên Tô Hàm phải
nhận lấy cô tịch ảm đạm rồi. Bất kể ăn diện tỉ mỉ như thế nào, cử chỉ nhan sắc
trang nhã ra sao, tất cả những điều ấy đều không cách nào che giấu được vẻ u ám trên khuôn mặt cô
nàng.
Tại sao Âu Dương Thụy lại
có vẻ thích Vân Mộ Hoa như vậy? Tô Hàm dày công tận sức để có được Âu Dương Thụy,
thế nhưng không được hồi đáp lại dù chỉ một chút, điều này thực sự khiến cho cô
có phần ấm ức.
Sau khi chào hỏi papa của
Vân Mộ Hoa và Vân Mộ Âm xong, Âu Dương Thụy hài hước vui vẻ nói chuyện một hồi.
Vân Mộ Âm nhịn không được
quay sang trêu chọc cậu em mình, “Em trai, cố vấn luật mà papa tìm giúp cho em
này thật sự là vui tính quá đi.
”
“Vậy sao?” Cậu như thế nào
lại thấy, những ngôn từ mà người khác cho rằng hài hước vui nhộn này, khi lọt vào tai
cậu lại biến thành một trận cười lạnh?
Âu Dương Thụy ha hả cười
nói, “Đâu có đâu có, hài hước hơn nữa cũng không thể làm cho Mộ Hoa cười, như vậy
thì có tác dụng gì đây?”
Hừ! Vân Mộ Hoa thật sự là vừa
tức giận vừa buồn cười. Giận chính là Âu Dương Thụy rõ ràng đang trêu đùa cậu,
mà buồn cười là vì anh ta cố ý chọc cho cậu cười. Ngoài ra, cậu không những bắt
đầu cảm nhận được một cơn tức giận đang dâng lên ngùn ngụt của Tô Hàm mà còn
có thể khẳng định, căn nguyên của cơn tức này bắt nguồn từ Âu Dương Thụy. Mặc kệ
đi, dù sao cũng chẳng liên quan đến cậu.
Vân Khải Điền kéo Vân Mộ
Hoa sang một bên, lại nhìn về phía Âu Dương Thụy đẹp trai quý phái nổi bật giữa
đám người, tán thưởng nói, “Âu Dương Thụy là papa khó khăn lắm mới đoạt được từ
một công ty khác về, con nhất định phải nắm bắt thật chặt cơ hội hợp tác lần
này với anh ta, biết chưa?”
“Dạ.
” Vân Mộ Hoa qua quýt gật
đầu. Thành phố có nhiều cố vấn luật pháp như thế, tại sao cứ phải chọn Âu Dương Thụy
a! Trong lòng cậu thầm nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng lại không dám cãi lại papa.
“Được rồi, lát nữa biểu hiện
cho tốt vào.
” Vân Khải Điền lại căn dặn, “Tuổi của con cũng không còn nhỏ nữa,
trên phương diện sự nghiệp cũng nên có chút thành tích rồi.
”
Vân Mộ Hoa gật đầu. Cậu còn
có thể nói cái gì đây?
Vân Khải Điền nhìn lại con
trai một lần nữa, sau đó liền đi tới chỗ các cổ đông khác của tập đoàn, bỏ lại
Vân Mộ Hoa đang siết chặt ly rượu trong lòng bàn tay. Thật sự là oan gia ngõ hẹp,
cậu chưa bao giờ tưởng tượng mình có thể gặp gỡ Âu Dương Thụy ngay tại tiệc
sinh nhật của papa như thế này.
Vân Mộ Hoa căng thẳng uống
cạn ly rượu trong tay. Nên xử lý như thế nào đây? Papa cũng đã căn dặn rồi, bây
giờ đâm lao thì phải theo lao thôi. Vân Mộ Hoa lại nâng ly lên miệng, dự định uống
tiếp, nhưng lại phát hiện rượu trong ly đã uống hết rồi. Cậu đặt chiếc ly xuống
bàn, lấy thêm một ly khác, chuẩn bị một hơi cạn sạch.
“Mộ Hoa, rượu trái cây cũng
không thể uống giống như em đâu.
” Vân Mộ Âm ưu nhã vươn cánh tay tô sơn đỏ
chói, đoạt lấy ly rượu của Vân Mộ Hoa, “Đã nghe câu ‘mượn rượu tiêu sầu, sầu
càng sầu’ chưa?”
Vân Mộ Hoa lườm chị gái
mình một cái, không nói lời nào.
“Có muốn ra kia nhảy một điệu
hay không?” Vân Mộ Âm mời mọc, bên trong đôi con ngươi xinh đẹp tinh tế bất cần
đời lại đong đầy ý cười, “Xem thử kỹ thuật khiêu vũ của bà chị này có tiến bộ
chút nào không.
”
“Vẫn nên thôi đi. Em sợ bị
đạo quân ái mộ chị truy sát.
” Vân Mộ Hoa lắc lắc đầu, cầm lên một chiếc đĩa nhỏ,
làm bộ lấy đồ ăn. Cậu không muốn cùng Vân Mộ Âm nói những chuyện dông dài này.
Vân Mộ Hoa nhìn đám người
ăn mặc lộng lẫy trước mặt, lại vô tình thấy Tô Hàm xinh đẹp đang đứng cạnh người
nào đó kia, đã thế còn không coi ai ra gì mà dựa sát thân thể vào anh ta. Một
đôi cẩu nam nữ! Vân Mộ Hoa tức giận quay mặt sang hướng khác, trong lòng rất
không thoải mái, hùng hổ gắp một miếng salad cá ngừ bỏ vào trong miệng.
“Mộ Âm, thì ra em ở chỗ
này. Nhạc đã nổi lên rồi, chúng ta khiêu vũ một bản được không?” Một người đàn
ông lịch lãm lễ độ đi tới bên cạnh Vân Mộ Âm, vươn tay về phía cô.
Chắc chắn là fan hâm mộ của
bà chị này rồi. Vân Mộ Hoa im lặng quan sát một màn trước mặt.
“Đương nhiên có thể.
” Vân Mộ
Âm mỉm cười đáp lại, đặt bàn tay vào tay của đối phương, cùng anh ta sóng bước
đi vào sàn nhảy, bắt đầu khiêu vũ.
Ai nha, nhìn vào phía trong
sàn nhảy, thấy nam nữ đôi đôi lứa lứa sánh vai, Vân Mộ Hoa thở dài, tiếp tục vùi đầu
vào ăn đồ ăn trong đĩa. Ăn vài miếng, trong miệng cậu bỗng chốc tràn ngập hương vị
của cá ngừ.
“Ọe…” Cậu vội vàng buông đĩa,
dạ dày bỗng nhiên khó chịu vô cùng.
Một chiếc khăn tay trắng
tinh bất ngờ xuất hiện trước mắt Vân Mộ Hoa, “Em đã quên mình dị ứng với
hải sản sao?”
Âu Dương Thụy đi tới bên cạnh
người nọ, giúp cậu lấy vài món trái cây.
“Tôi giúp em lấy mấy món em
thích ăn, ăn nhiều hoa quả sẽ tốt cho thân thể hơn.
”
“Tôi không đói.
” Vân Mộ Hoa
cầm lấy ly rượu, làm bộ như không để tâm tới người kia, một hơi uống cạn.
“Em không đói, nhưng tôi
đói. Hôm đó em bón tôi ăn cháo coi như không tính, hay là bây giờ em đút hoa quả
cho tôi ăn, hửm?”
Vân Mộ Hoa bị rượu vừa uống vào trong
miệng làm sặc, trợn mắt ho khan.
Nói đùa cái gì vậy?! Chỗ này là
nơi công cộng a!