Chương 1 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 2 - Mùi Hương Trên Người Cô Gái
Chương 3 - Thoát Khỏi Hang Sói Đã Lại Vào Hang Hổ?
Chương 4 - Sao Có Vẻ Mập Mờ Như Vậy Chứ
Chương 5 - Đàn Ông Mà Lông Mi Dài Và Cong Như Vậy Làm Gì?
Chương 6 - Anh Là Chó Đấy Hả?
Chương 7 - Ai Hại Tôi Kẻ Đó Xui Xẻo
Chương 8 - Chỉ Đắp Chăn Nói Chuyện Thôi Nhé
Chương 9 - Còn Sờ Ngực Người Ta Nữa!!!
Chương 10 - Sao Anh Không Mặc Quần Áo?
Chương 11 - Cô Là Yêu Tinh Phải Không
Chương 12 - Cô Ngốc, Đây Không Phải Là Nho!
Chương 13 - Ác Ma Khoác Áo Hoàng Tử
Chương 14 - Ban Ngày Theo Tôi Làm Việc, Tối Đến Ngủ Cùng Tôi
Chương 15 - Có Phải Quá Lươn Lẹo Hay Chăng?
Chương 16 - Không Đáng Để Lọt Vào Mắt Anh
Chương 17 - Cô Buộc Phải Bán Mình Cả Đời Sao?
Chương 18 - Ông Chủ À, Tôi Còn Công Việc Gì Nữa, Ngài Có Thể Nói Hết Một Lần Cho Xong Được Không?
Chương 19 - Hai Cô Chị Họ
Chương 20 - Quả Nhiên Là Cô Nàng Yêu Tinh Mà!
Chương 21 - Anh Mau Tới Đây Anh Nam!
Chương 22 - Quá Khứ Đau Thương
Chương 23 - Cục Cưng À, Thời Gian Không Còn Sớm Nữa, Chúng Ta Đi Thôi Chứ?
Chương 24 - Làm Sao Anh Ta Dám Đối Xử Với Cô Như Vậy?
Chương 25 - Sếp, Sếp Thật Sự Là Quá Hào Phóng Mà!
Chương 26 - Cô Đúng Là Quá Quá Quá Quá Quá Xui Xẻo!
Chương 27 - Từ Thiên Đường Xuống Địa Ngục Thật Quá Dễ Dàng
Chương 28 - Diệp Đào Yêu Tôi Đã Trở Lại Rồi!
Chương 29 - Anh, Sẽ Đối Xử Tử Tế Với Kỳ Tích Của Mình
Chương 30 - Mắt Anh Mù Rồi Sao?
Chương 31 - Quá Đỗi Ngu Đần!
Chương 32 - Cảm Thấy Sắp Không Giữ Được Là Thế Nào Nhỉ?
Chương 33 - Sắc Đẹp Là Mầm Mống Tai Họa
Chương 34 - Ít Nhất Cũng Phải Bán Thân Hai Đời!
Chương 35 - Vui Cười Gượng Gạo
Chương 36 - Điện Thoại Bất Ngờ
Chương 37 - Ngài Vẫn Chưa Cho Thẳng Lưng
Chương 38 - Chuyện Này Đúng Là Quá Biến Thái!
Chương 39 - Sống Như Anh, Chẳng Vô Vị Lắm Sao?
Chương 40 - Trong Lòng Vô Cùng Vui Vẻ!
Chương 41 - Không Cho Tiền Cũng Đẹp Trai!
Chương 42 - Cô Thích Cái Gì?
Chương 43 - Đây Là Biệt Thự Sao? Có Mà Là Lâu Đài Ấy Chứ
Chương 44 - Gia Pháp Nhà Anh Có Áp Dụng Với Tôi Không?
Chương 45 - Đẹp Quá Đẹp Quá
Chương 46 - Thật Nghiêm Khắc.
Chương 47 - Ngu Như Thế, Cô Làm Thế Nào Sống Tới Bây Giờ?
Chương 48 - Cậu Chủ, Cố Lên!
Chương 49 - Boss, Anh Tốt Quá
Chương 50 - Lời Nhắn Của Ba
Chương 1 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 2 - Mùi Hương Trên Người Cô Gái
Chương 3 - Thoát Khỏi Hang Sói Đã Lại Vào Hang Hổ?
Chương 4 - Sao Có Vẻ Mập Mờ Như Vậy Chứ
Chương 5 - Đàn Ông Mà Lông Mi Dài Và Cong Như Vậy Làm Gì?
Chương 6 - Anh Là Chó Đấy Hả?
Chương 7 - Ai Hại Tôi Kẻ Đó Xui Xẻo
Chương 8 - Chỉ Đắp Chăn Nói Chuyện Thôi Nhé
Chương 9 - Còn Sờ Ngực Người Ta Nữa!!!
Chương 10 - Sao Anh Không Mặc Quần Áo?
Chương 11 - Cô Là Yêu Tinh Phải Không
Chương 12 - Cô Ngốc, Đây Không Phải Là Nho!
Chương 13 - Ác Ma Khoác Áo Hoàng Tử
Chương 14 - Ban Ngày Theo Tôi Làm Việc, Tối Đến Ngủ Cùng Tôi
Chương 15 - Có Phải Quá Lươn Lẹo Hay Chăng?
Chương 16 - Không Đáng Để Lọt Vào Mắt Anh
Chương 17 - Cô Buộc Phải Bán Mình Cả Đời Sao?
Chương 18 - Ông Chủ À, Tôi Còn Công Việc Gì Nữa, Ngài Có Thể Nói Hết Một Lần Cho Xong Được Không?
Chương 19 - Hai Cô Chị Họ
Chương 20 - Quả Nhiên Là Cô Nàng Yêu Tinh Mà!
Chương 21 - Anh Mau Tới Đây Anh Nam!
Chương 22 - Quá Khứ Đau Thương
Chương 23 - Cục Cưng À, Thời Gian Không Còn Sớm Nữa, Chúng Ta Đi Thôi Chứ?
Chương 24 - Làm Sao Anh Ta Dám Đối Xử Với Cô Như Vậy?
Chương 25 - Sếp, Sếp Thật Sự Là Quá Hào Phóng Mà!
Chương 26 - Cô Đúng Là Quá Quá Quá Quá Quá Xui Xẻo!
Chương 27 - Từ Thiên Đường Xuống Địa Ngục Thật Quá Dễ Dàng
Chương 28 - Diệp Đào Yêu Tôi Đã Trở Lại Rồi!
Chương 29 - Anh, Sẽ Đối Xử Tử Tế Với Kỳ Tích Của Mình
Chương 30 - Mắt Anh Mù Rồi Sao?
Chương 31 - Quá Đỗi Ngu Đần!
Chương 32 - Cảm Thấy Sắp Không Giữ Được Là Thế Nào Nhỉ?
Chương 33 - Sắc Đẹp Là Mầm Mống Tai Họa
Chương 34 - Ít Nhất Cũng Phải Bán Thân Hai Đời!
Chương 35 - Vui Cười Gượng Gạo
Chương 36 - Điện Thoại Bất Ngờ
Chương 37 - Ngài Vẫn Chưa Cho Thẳng Lưng
Chương 38 - Chuyện Này Đúng Là Quá Biến Thái!
Chương 39 - Sống Như Anh, Chẳng Vô Vị Lắm Sao?
Chương 40 - Trong Lòng Vô Cùng Vui Vẻ!
Chương 41 - Không Cho Tiền Cũng Đẹp Trai!
Chương 42 - Cô Thích Cái Gì?
Chương 43 - Đây Là Biệt Thự Sao? Có Mà Là Lâu Đài Ấy Chứ
Chương 44 - Gia Pháp Nhà Anh Có Áp Dụng Với Tôi Không?
Chương 45 - Đẹp Quá Đẹp Quá
Chương 46 - Thật Nghiêm Khắc.
Chương 47 - Ngu Như Thế, Cô Làm Thế Nào Sống Tới Bây Giờ?
Chương 48 - Cậu Chủ, Cố Lên!
Chương 49 - Boss, Anh Tốt Quá
Chương 50 - Lời Nhắn Của Ba
Ba cô từng nói, tòa nhà này là nhà của gia đình trâm anh có lịch sử dài lâu ở Hoàng thành, từng huy hoàng hiển hách mấy trăm năm.
Chỉ là sau đó gia chủ chỉ sinh một cô con gái, không người nối nghiệp, nên gia nghiệp dần lụi tàn.
Sau đó con gái gia chủ lấy chồng xa, nên tòa nhà này đã bị bỏ trống như thế.
Lúc đó cô còn nhỏ, nhưng không hề liên hệ Thiên Thành với chủ nhân của tòa nhà này.
Mà gia chủ theo lời ba nói rõ ràng chính là Thiên Thành!
Về phần con gái của gia chủ kia, đó chính là mẹ của Lâu Ngâm Tiêu, Thiên Nhã.
Diệp Đào Yêu quay đầu, nhìn Lâu Ngâm Tiêu cũng đang sững sờ nhìn tòa nhà...
. Thảo nào khí chất và dung nhan của đại BOSS lại xuất sắc như vậy, chỉ đứng ở đó thôi cũng đã áp chế mọi người.
Hóa ra mẹ của anh là con gái độc nhất của gia tộc lâu đời đứng đầu Hoàng thành, ba là người thừa kế gia tộc đứng đầu Hạ thành.
Gia thế hiển hách khiến người ta cực kỳ hâm mộ như thế, chỉ anh chứ chẳng ai có được.
Một lát sau, Lâu Ngâm Tiêu cất bước lướt qua Diệp Đào Yêu: "Vào thôi.
"
"Ừm.
" Diệp Đào Yêu đi theo anh bước vào đại sảnh.
Trong đại sảnh còn rộng lớn và xa hoa hơn cả tưởng tượng của cô.
Một người đàn ông trể tuổi mặc trang phục quản gia đứng ở cửa, phía sau anh ta là một hàng dài những nữ giúp việc mặc đồng phục.
Khi Lâu Ngâm Tiêu bước vào phòng khách, vị quản gia trẻ tuổi này khẽ khom người: "Cậu chủ, chào mừng cậu về nhà.
"
Hai hàng nữ giúp việc cũng đồng loạt cúi người: "Chào mừng cậu chủ về nhà.
"
"Ừ.
" Lâu Ngâm Tiêu bước thẳng đi, mắt nhìn thẳng không chút để ý.
"Cậu chủ.
" Quản gia duy trì khoảng cách vài bước chân, theo sau Lâu Ngâm Tiêu: "Đồ ăn đã được chuẩn bị xong, khi nào cậu bắt đầu ăn?"
"Hai mươi phút sau.
" Lâu Ngâm Tiêu quay đầu nhìn Diệp Đào Yêu: "Theo tôi lên lầu.
"
Diệp Đào Yêu: ".
.
. Ừm.
"
Cô xuyên không rồi ư?
Nhà họ Lâu lắm quy tắc thật đó!
Cô tự nhận rằng nhà họ Diệp ở Hoàng thành này chính là gia tộc rất có quy tắc.
Nhưng so với nhà họ Lâu thì thực sự chẳng là gì.
Chẳng lẽ từ nay về sau cô phải sinh sống ở chỗ này?
Áp lực quá!
Trước kia ba thường bảo rằng cô là một con ngựa non thoát cương, không thích tuân thủ quy tắc nhất.
Ở chỗ này, nếu cô bất cẩn phá vỡ quy định của Lâu đại thiếu gia, liệu vị đại thiếu gia này có dùng gia pháp xử phạt cô không?
Ngẫm lại biểu hiện của Lâu Thập Nhị ở trước mặt cô thì biết, chắc chắn gia pháp của nhà họ Lâu đặc biệt đặc biệt đáng sợ.
Diệp Đào Yêu không khỏi cảm thấy vô cùng lo lắng cho tương lai của mình.
Lâu Ngâm Tiêu đi thẳng lên phòng ngủ, mở cửa ra: "Vào tắm rửa, hai mươi phút sau ăn cơm.
"
Diệp Đào Yêu ỉu xìu đáp: ".
.
. Vâng.
"
Tay Lâu Ngâm Tiêu vẫn đặt trên tay nắm cửa, cúi xuống nhìn cô: "Sao thế?"
Diệp Đào Yêu giương mắt lên nhìn anh, hỏi cực kỳ nghiêm túc: "Gia pháp nhà anh có áp dụng cho tôi không?"