Chương 1 - Chú Rể Đến Muộn
Chương 2 - Dù Sao Hết Hôm Nay, Cô Ta Cũng Sẽ Trở Thành Bà Hứa
Chương 3 - Từ Nay Cô Không Có Thân Phận Nào Ngoài Giúp Việc
Chương 4 - Tôi Không Thích Ai Ngồi Ăn Với Tôi Kể Cả Cô
Chương 5 - Nhìn Cô Thật Khó Nuốt
Chương 6 - Cô Đem Cơm Trưa Lên Cho Tôi
Chương 7 - Hy Vọng Đỗ Vỡ
Chương 8 - Gặp Lại Hội Trưởng
Chương 9 - Lần Này Em Sẽ Không Chạy Thoát Được Đâu Lam Lam
Chương 10 - Anh Chỉ Coi Cô Như Món Đồ Chơi
Chương 11 - Đúng Là Người Phụ Nữ Của Hứa Cảnh Sâm, Nói Một Hiểu Mười.
Chương 12 - Gặp Lại Bạn Cũ
Chương 13 - Anh Không Chịu Mở Lòng Với Cô Vì Cô Ta
Chương 14 - Phế Vật, Có Nhiêu Đó Cũng Không Làm Được
Chương 15 - Cuối Cùng Cũng Chịu Về Rồi Sao MỘC NHI
Chương 16 - Cô Không Định Đi Sao, Định Đợi Tôi Nắm Đầu Mới Đi Sao?
Chương 17 - Thân Mật Quá Nhỉ
Chương 18 - Đúng Vậy, Do Cô Ta Ngu Ngốc, Cô Ta Tự Chọn, Cô Ta Đáng Bị Đáng
Chương 19 - Ở Bên Cạnh Người Đàn Ông Khác Thỏa Mãn Rồi Sao
Chương 20 - Sao? Sợ Sao?
Chương 21 - Có Khi Cho Cô Ăn Tô Cháo Này Chỉ Vì Thương Hại Cô Thôi
Chương 22 - Ghế Phụ Là Anh Dành Cho Kiều Phương Chi.
Chương 23 - Tự Đi Bộ Tới Bữa Tiệc
Chương 24 - Cô Ngất Xỉu
Chương 25 - Thông Báo
Chương 26 - Cậu Chủ Vừa Gọi Mỹ Lam Là Lam Lam?
Chương 27 - Ly Hôn Với Con Bé Đi
Chương 28 - Đi Cút Mắt Tôi
Chương 29 - Bão 1
Chương 30 - Bão 2
Chương 31 - Bão 3
Chương 32 - Vũ Minh Chăm Chọc
Chương 33 - Vũ Minh Chăm Chọc(2)
Chương 34 - Cậu Ta Đánh Cô Như Vậy Thường Xuyên Lắm Sao?
Chương 35 - Cậu Đang Ở Đâu Vậy? Mình Có Điều Muốn Nói Với Cậu Này.
Chương 36 - Mình Đã Từng Rất Thích Đôi Mắt Này
Chương 37 - Thương Lượng
Chương 38 - Kêu Cô Ta Đi Thang Bộ Lên Đây
Chương 39 - Chỉ Có Một Ngày Thôi Mà Đã Chán Ghét Tôi Rồi Sao?
Chương 40 - Dám Cắn Tôi
Chương 41 - Thông Báo
Chương 42 - Thì Ra Là Máu
Chương 43 - Thư Ký Tô
Chương 44 - Cô Cũng Chả Nhớ Hôm Nay Ngày Sinh Nhật Của Mình.
Chương 45 - Anh Có Chắc?!!!
Chương 46 - Chuyện Gì Vậy?
Chương 47 - Anh Theo Dõi Cô?
Chương 48 - Bão1
Chương 49 - Bão 2
Chương 50 - Bão 3
Chương 51 - Khóc Không Ra Nước Mắt
Chương 52 - Là Do Hôm Nay Tôi Đã Gặp Lại Được Người Tôi Yêu!!!
Chương 53 - Giả Tạo
Chương 54 - Cho Dù Chết, Thì Tôi Chôn Cho
Chương 55 - Cảm Thấy Buồn Cười
Chương 56 - Đứa Bé?!!!
Chương 57 - Cô Chết Sao?
Chương 58 - Giấu Chuyện
Chương 59 - Sự Xuất Hiện Của Người Thứ 3
Chương 60 - Khóc
Chương 61 - Nghe Chưa
Chương 62 - Cậu Chủ?
Chương 63 - Sinh Nhật!!!
Chương 64 - Biến Cố Sắp Đến!
Chương 65 - Không Trả Lời Được
Chương 66 - Sỉ Nhục
Chương 67 - Mỹ Lam Lạnh Lùng???
Chương 68 - Bão 1
Chương 69 - Bão 2
Chương 70 - Tìm Kím
Chương 71 - Tin Tức
Chương 72 - Không Được Xúc Phạm Ba Mẹ Tôi
Chương 73 - Thật Đau
Chương 74 - Nhẹ Nhàng?
Chương 75 - Bắt Cóc?
Chương 76 - Không Hối Tiếc
Chương 77 - Lừa
Chương 78 - Tin
Chương 79 - Về Nhà Đi!
Chương 80 - Về?
Chương 81 - Dịu Dàng
Chương 82 - " Cảnh Sâm !"
Chương 83 - Hạnh Phúc
Chương 84 - Hạnh Phúc!!!
Chương 85 - Phương Chi Hâm Dọa
Chương 86 - Tai Nạn
Chương 87 - Sốc
Chương 88 - Buông Tay
Chương 89 - Tôi Không Yêu Cô
Chương 90 - Phương Chi Chanh Chua
Chương 91 - Ly Hôn
Chương 92 - Hiến Mắc
Chương 93 - Hiến Mắt(2)
Chương 94 - Bữa Ăn Cuối
Chương 95 - Đi
Chương 96 - Mỹ Lam Đi Rồi
Chương 97 - Nói Dối
Chương 98 - Gặp Lại
Chương 99 - Tìm Kiếm
Chương 100 - Không Làm Gì
Chương 101 - Điên Rồi
Chương 102 - Trả Mỹ Lam Đây!!!
Chương 103 - Nhận Ra Lỗi Lầm
Chương 104 - Khóc
Chương 105 - Một Mình
Chương 106 - Đỡ
Chương 107 - Từ Chối
Chương 108 - Quỳ
Chương 109 - Biển
Chương 110 - Thông Báo
Chương 111 - Cứu
Chương 112 - Chuyện
Chương 113 - Cứu
Chương 114 - Bỏ Qua
Chương 115 - Kệ
Chương 116 - Cảnh Sâm
Chương 117 - Giúp Đỡ
Chương 118 - Cảnh Sâm Tỉnh Dậy
Chương 119 - Về Nước
Chương 120 - Chuyển Nhà
Chương 121 - Về Nhà
Chương 122 - Có Bạn Gái Chưa
Chương 123 - Ai Cho Cậu Tới Đây
Chương 124 - Nấu Ăn
Chương 125 - Con Không Ký Đâu
Chương 126 - Quay Về
Chương 127 - Muốn Trả Thù?
Chương 128 - Như Dỗ Con Nít
Chương 129 - Ăn
Chương 130 - Lộ Sản Phẩm
Chương 131 - Bộ Trang Sức
Chương 132 - Đấu Giá Hay Bi Kịch
Chương 133 - Sự Thật
Chương 134 - Quả Bái Của Cậu Thôi
Chương 135 - Ả Đàn Bà Ngu Ngốc
Chương 136 - Tai Nạn
Chương 137 - Ngày Mai Chờ Anh
Chương 138 - Đi Chơi
Chương 139 - Buồn
Chương 140 - Sợ
Chương 141 - Kế Hoạch
Chương 142 - Nhờ Nam Hoành
Chương 143 - Lạ Lắm
Chương 144 - Lạ Lắm
Chương 145 - Đa Nghi
Chương 146 - Kì Lạ
Chương 147 - Sao Cậu Có Thể Thảnh Thơi Vậy
Chương 148 - Người Điều Hành Mới
Chương 149 - Diễn Thôi
Chương 150 - Sắp Phá Sản
Chương 151 - Phá Sản
Chương 152 - Suy Nghĩ
Chương 153 - Ra Ngoài
Chương 154 - Xem Phim
Chương 155 - Thay Đổi
Chương 156 - Nuôi Mèo
Chương 157 - Không Rét Mà Run
Chương 158 - Người Đâu
Chương 159 - Bắt Cóc
Chương 160 - Tên Khốn Nạn
Chương 161 - Tình Cũ
Chương 162 - Thay Đổi Khẩu Vị
Chương 163 - Gặp Nhau
Chương 164 - Tin Anh
Chương 165 - Tiêm Thuốc
Chương 166 - Đau Đớn
Chương 167 - Anh Xin Lỗi
Chương 168 - Đau
Chương 169 - Cắn Bật Cả Máu
Chương 170 - Bão 1
Chương 171 - Bão 2
Chương 172 - Chuẩn Bị
Chương 173 - Ra Ngoài
Chương 174 - Đùa
Chương 175 - Lúc Đó...
Chương 176 - Tha Thứ
Chương 177 - Cháu Dâu À
Chương 178 - Dưới Tầng Hầm
Chương 179 - Ghê Tởm
Chương 180 - Họp Cổ Đông
Chương 181 - Yêu Em
Chương 182 - Đẻ Nhiều Vào
Chương 183 - Tin Vui
Chương 184 - Bình Thản
Chương 185 - Dỗi
Chương 186 - Chuyện Khó Nói
Chương 187 - Rắc Rối
Chương 188 - Tại Sao
Chương 189 - Khó Có Thể Mà....
Chương 190 - Mệt Mỏi
Chương 191 - Lạnh
Chương 192 - Sinh Non
Chương 193 - Ca Mổ
Chương 194 - Hạnh Phúc
Chương 195 - Ngoại Truyện ( Mộc Nhi Và Vũ Minh)
Chương 196 - Ngoại Truyên 2
Chương 1 - Chú Rể Đến Muộn
Chương 2 - Dù Sao Hết Hôm Nay, Cô Ta Cũng Sẽ Trở Thành Bà Hứa
Chương 3 - Từ Nay Cô Không Có Thân Phận Nào Ngoài Giúp Việc
Chương 4 - Tôi Không Thích Ai Ngồi Ăn Với Tôi Kể Cả Cô
Chương 5 - Nhìn Cô Thật Khó Nuốt
Chương 6 - Cô Đem Cơm Trưa Lên Cho Tôi
Chương 7 - Hy Vọng Đỗ Vỡ
Chương 8 - Gặp Lại Hội Trưởng
Chương 9 - Lần Này Em Sẽ Không Chạy Thoát Được Đâu Lam Lam
Chương 10 - Anh Chỉ Coi Cô Như Món Đồ Chơi
Chương 11 - Đúng Là Người Phụ Nữ Của Hứa Cảnh Sâm, Nói Một Hiểu Mười.
Chương 12 - Gặp Lại Bạn Cũ
Chương 13 - Anh Không Chịu Mở Lòng Với Cô Vì Cô Ta
Chương 14 - Phế Vật, Có Nhiêu Đó Cũng Không Làm Được
Chương 15 - Cuối Cùng Cũng Chịu Về Rồi Sao MỘC NHI
Chương 16 - Cô Không Định Đi Sao, Định Đợi Tôi Nắm Đầu Mới Đi Sao?
Chương 17 - Thân Mật Quá Nhỉ
Chương 18 - Đúng Vậy, Do Cô Ta Ngu Ngốc, Cô Ta Tự Chọn, Cô Ta Đáng Bị Đáng
Chương 19 - Ở Bên Cạnh Người Đàn Ông Khác Thỏa Mãn Rồi Sao
Chương 20 - Sao? Sợ Sao?
Chương 21 - Có Khi Cho Cô Ăn Tô Cháo Này Chỉ Vì Thương Hại Cô Thôi
Chương 22 - Ghế Phụ Là Anh Dành Cho Kiều Phương Chi.
Chương 23 - Tự Đi Bộ Tới Bữa Tiệc
Chương 24 - Cô Ngất Xỉu
Chương 25 - Thông Báo
Chương 26 - Cậu Chủ Vừa Gọi Mỹ Lam Là Lam Lam?
Chương 27 - Ly Hôn Với Con Bé Đi
Chương 28 - Đi Cút Mắt Tôi
Chương 29 - Bão 1
Chương 30 - Bão 2
Chương 31 - Bão 3
Chương 32 - Vũ Minh Chăm Chọc
Chương 33 - Vũ Minh Chăm Chọc(2)
Chương 34 - Cậu Ta Đánh Cô Như Vậy Thường Xuyên Lắm Sao?
Chương 35 - Cậu Đang Ở Đâu Vậy? Mình Có Điều Muốn Nói Với Cậu Này.
Chương 36 - Mình Đã Từng Rất Thích Đôi Mắt Này
Chương 37 - Thương Lượng
Chương 38 - Kêu Cô Ta Đi Thang Bộ Lên Đây
Chương 39 - Chỉ Có Một Ngày Thôi Mà Đã Chán Ghét Tôi Rồi Sao?
Chương 40 - Dám Cắn Tôi
Chương 41 - Thông Báo
Chương 42 - Thì Ra Là Máu
Chương 43 - Thư Ký Tô
Chương 44 - Cô Cũng Chả Nhớ Hôm Nay Ngày Sinh Nhật Của Mình.
Chương 45 - Anh Có Chắc?!!!
Chương 46 - Chuyện Gì Vậy?
Chương 47 - Anh Theo Dõi Cô?
Chương 48 - Bão1
Chương 49 - Bão 2
Chương 50 - Bão 3
Chương 51 - Khóc Không Ra Nước Mắt
Chương 52 - Là Do Hôm Nay Tôi Đã Gặp Lại Được Người Tôi Yêu!!!
Chương 53 - Giả Tạo
Chương 54 - Cho Dù Chết, Thì Tôi Chôn Cho
Chương 55 - Cảm Thấy Buồn Cười
Chương 56 - Đứa Bé?!!!
Chương 57 - Cô Chết Sao?
Chương 58 - Giấu Chuyện
Chương 59 - Sự Xuất Hiện Của Người Thứ 3
Chương 60 - Khóc
Chương 61 - Nghe Chưa
Chương 62 - Cậu Chủ?
Chương 63 - Sinh Nhật!!!
Chương 64 - Biến Cố Sắp Đến!
Chương 65 - Không Trả Lời Được
Chương 66 - Sỉ Nhục
Chương 67 - Mỹ Lam Lạnh Lùng???
Chương 68 - Bão 1
Chương 69 - Bão 2
Chương 70 - Tìm Kím
Chương 71 - Tin Tức
Chương 72 - Không Được Xúc Phạm Ba Mẹ Tôi
Chương 73 - Thật Đau
Chương 74 - Nhẹ Nhàng?
Chương 75 - Bắt Cóc?
Chương 76 - Không Hối Tiếc
Chương 77 - Lừa
Chương 78 - Tin
Chương 79 - Về Nhà Đi!
Chương 80 - Về?
Chương 81 - Dịu Dàng
Chương 82 - " Cảnh Sâm !"
Chương 83 - Hạnh Phúc
Chương 84 - Hạnh Phúc!!!
Chương 85 - Phương Chi Hâm Dọa
Chương 86 - Tai Nạn
Chương 87 - Sốc
Chương 88 - Buông Tay
Chương 89 - Tôi Không Yêu Cô
Chương 90 - Phương Chi Chanh Chua
Chương 91 - Ly Hôn
Chương 92 - Hiến Mắc
Chương 93 - Hiến Mắt(2)
Chương 94 - Bữa Ăn Cuối
Chương 95 - Đi
Chương 96 - Mỹ Lam Đi Rồi
Chương 97 - Nói Dối
Chương 98 - Gặp Lại
Chương 99 - Tìm Kiếm
Chương 100 - Không Làm Gì
Chương 101 - Điên Rồi
Chương 102 - Trả Mỹ Lam Đây!!!
Chương 103 - Nhận Ra Lỗi Lầm
Chương 104 - Khóc
Chương 105 - Một Mình
Chương 106 - Đỡ
Chương 107 - Từ Chối
Chương 108 - Quỳ
Chương 109 - Biển
Chương 110 - Thông Báo
Chương 111 - Cứu
Chương 112 - Chuyện
Chương 113 - Cứu
Chương 114 - Bỏ Qua
Chương 115 - Kệ
Chương 116 - Cảnh Sâm
Chương 117 - Giúp Đỡ
Chương 118 - Cảnh Sâm Tỉnh Dậy
Chương 119 - Về Nước
Chương 120 - Chuyển Nhà
Chương 121 - Về Nhà
Chương 122 - Có Bạn Gái Chưa
Chương 123 - Ai Cho Cậu Tới Đây
Chương 124 - Nấu Ăn
Chương 125 - Con Không Ký Đâu
Chương 126 - Quay Về
Chương 127 - Muốn Trả Thù?
Chương 128 - Như Dỗ Con Nít
Chương 129 - Ăn
Chương 130 - Lộ Sản Phẩm
Chương 131 - Bộ Trang Sức
Chương 132 - Đấu Giá Hay Bi Kịch
Chương 133 - Sự Thật
Chương 134 - Quả Bái Của Cậu Thôi
Chương 135 - Ả Đàn Bà Ngu Ngốc
Chương 136 - Tai Nạn
Chương 137 - Ngày Mai Chờ Anh
Chương 138 - Đi Chơi
Chương 139 - Buồn
Chương 140 - Sợ
Chương 141 - Kế Hoạch
Chương 142 - Nhờ Nam Hoành
Chương 143 - Lạ Lắm
Chương 144 - Lạ Lắm
Chương 145 - Đa Nghi
Chương 146 - Kì Lạ
Chương 147 - Sao Cậu Có Thể Thảnh Thơi Vậy
Chương 148 - Người Điều Hành Mới
Chương 149 - Diễn Thôi
Chương 150 - Sắp Phá Sản
Chương 151 - Phá Sản
Chương 152 - Suy Nghĩ
Chương 153 - Ra Ngoài
Chương 154 - Xem Phim
Chương 155 - Thay Đổi
Chương 156 - Nuôi Mèo
Chương 157 - Không Rét Mà Run
Chương 158 - Người Đâu
Chương 159 - Bắt Cóc
Chương 160 - Tên Khốn Nạn
Chương 161 - Tình Cũ
Chương 162 - Thay Đổi Khẩu Vị
Chương 163 - Gặp Nhau
Chương 164 - Tin Anh
Chương 165 - Tiêm Thuốc
Chương 166 - Đau Đớn
Chương 167 - Anh Xin Lỗi
Chương 168 - Đau
Chương 169 - Cắn Bật Cả Máu
Chương 170 - Bão 1
Chương 171 - Bão 2
Chương 172 - Chuẩn Bị
Chương 173 - Ra Ngoài
Chương 174 - Đùa
Chương 175 - Lúc Đó...
Chương 176 - Tha Thứ
Chương 177 - Cháu Dâu À
Chương 178 - Dưới Tầng Hầm
Chương 179 - Ghê Tởm
Chương 180 - Họp Cổ Đông
Chương 181 - Yêu Em
Chương 182 - Đẻ Nhiều Vào
Chương 183 - Tin Vui
Chương 184 - Bình Thản
Chương 185 - Dỗi
Chương 186 - Chuyện Khó Nói
Chương 187 - Rắc Rối
Chương 188 - Tại Sao
Chương 189 - Khó Có Thể Mà....
Chương 190 - Mệt Mỏi
Chương 191 - Lạnh
Chương 192 - Sinh Non
Chương 193 - Ca Mổ
Chương 194 - Hạnh Phúc
Chương 195 - Ngoại Truyện ( Mộc Nhi Và Vũ Minh)
Chương 196 - Ngoại Truyên 2
Mỹ Lam nói một hồi nhưng Cảnh Sâm vẫn không lên tiếng hay có hành động gì để đáp trả. Cô buông Cảnh Sâm ra thì thấy anh đã hôn mê, cơ thể vẫn không ngừng nóng lên và lâu lâu cũng co giật nhẹ. Mặc dù đã đỡ hơn lúc đầu nhưng cũng chả làm Mỹ Lam đỡ lo lắng hơn.
Cửa phòng đột nhiên mở ra. Một tên áo đen bước vào bước lại gần chỗ Cảnh Sâm và Mỹ Lam, Mỹ Lam có chút đề phòng nên càng ôm chặt Cảnh Sâm hơn. Tên áo đen đó đi đến trước mặt Mỹ Lam rồi đưa ra một cây kim tiêm nói:"Đây là thuốc mà cô Phương Chi nhờ tôi đưa cho cô, cô ta nói chỉ cần tiêm cái này vào hắn thì hắn sẽ ổn hơn và giữ được tính mạng.
"
Mỹ Lam vẫn còn e ngại, không biết nên tin hay không, bởi tình hình Cảnh Sâm bây giờ đang tệ lắm rồi nếu mà sai thuốc thì e là...
. Nhưng bây giờ cũng đã hết cách rồi chỉ có thể tin cô ta. Mỹ Lam từ từ nhận lấy thuốc từ tay tên đó, hắn ta đưa cho cô xong thì đi ra ngoài để lại Mỹ Lam vẫn còn loay hoay vì cô không biết tiêm thuốc thế nào, đây là lần đâu tiên tiêm thuốc của cô.
Mỹ Lam chỉ có thể cắn răng mà đâm đại tiêm nó vào Cảnh Sâm. Một lát sau khi tiêm vào người Cảnh Sâm, cơ thể anh đúng là không còn co giật và nóng nữa. Cảnh Sâm dần dần có thể thở những hơi thở đều đều rồi:"Thật may!
" Mỹ Lam vui mừng nói nhỏ.
Vì cũng quá mệt nên Mỹ Lam cũng dần dần rơi vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau
Cơ thể Cảnh Sâm không ngừng co giật, cơ thể còn rất nóng có thể nói là nóng hơn cả hôm qua, Cảnh Sâm hô hấp dần khó khăn. Cảnh Sâm run rẩy nhìn Mỹ Lam và nói.
.
.
.
Anh nói gì đó nhưng Mỹ Lam hoàn toàn không nghe được, tại sao? Tại sao? Không! Mỹ Lam giật mình tỉnh dậy, cô nhìn kĩ lại mọi vật rồi mới định thần lại mới biết nãy giờ chỉ là mơ.
Mỹ Lam nhẹ nhỏm thở phù một hơi, nhưng cô cũng chợt nhớ xoay sang nhìn Cảnh Sâm. Thật may mắn anh đã tỉnh rồi, và còn ngồi ngay đây.
Cảnh Sâm đang ngồi nghỉ ngơi thì thấy Mỹ Lam vừa la lên từ 'Không' rồi tỉnh lại. Anh lo lắng lại gần lo lắng hỏi:"Em có sao không? Em gặp ác mộng à?"
Mỹ Lam thấy Cảnh Sâm vẫn khoẻ mạnh, đang ngồi trước mặt cô hỏi thăm cô làm Mỹ Lam không khỏi vui mừng xúc động mà khóc ôm chặt lấy Cảnh Sâm.
Cảnh Sâm bất ngờ với hành động của Mỹ Lam, nhưng dần dần cũng nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi cô:"Đừng khóc! Anh ở đây rồi!
"
Nghe được câu nói đó của Cảnh Sâm thì Mỹ Lam lại càng khóc lớn hơn, câu nói anh như một vật nhọn cứa đúng ngay chỗ hiểm của cô làm cô không thể ngừng đau cũng như không ngừng khóc.
Đợi đến gần nữa ngày trời Mỹ Lam mới dân dần ngưng khóc, có lẽ là vì quá lo cũng là vì quá sợ làm Mỹ Lam vẫn chưa định thần lại được. Đến một lúc lau sau nữa Mỹ Lam mới hết nất và nói câu đầu tiên:"Anh khoẻ hơn rồi chứ!
"
Cảnh Sâm vui vẻ xoa xoa đầu Mỹ Lam nói:"Anh đã ổn hơn hôm qua rồi! Xin lỗi vì đã làm em lo lắng!
" Cảnh Sâm trả lời để an ủi Mỹ Lam chứ nói thật ra anh chả ổn tí nào, đúng là ổn hơn ngày hôm qua nhưng trong người anh vẫn có cảm giác gì đó lạ lắm. Nó cứ như muốn tuôn trào ngay bất cứ lúc nào và như đang thèm muốn một cái gì đó.