Chương 1 - Xuyên Qua Rồi
Chương 2 - Mỹ Nam Như Tiên Như Yêu
Chương 3 - Thấy Chết Không Cứu
Chương 4 - Nhờ Cậy Mỹ Nam
Chương 5 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (1)
Chương 6 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (2)
Chương 7 - Làm Đẹp Vóc Người
Chương 8 - Trần Truồng Bị “Quỷ” Ôm
Chương 9 - Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân
Chương 10 - Truy Nã Tiểu Oa Nhi
Chương 11 - Điệp Đối Điệp
Chương 12 - Bị Đuổi Theo
Chương 13 - Lại Bị Bắt Cóc Tống Tiền
Chương 14 - Tức Giận
Chương 15 - Sát Thủ Tóc Bạc
Chương 16 - Ngaan Diện Đại Ca
Chương 17 - Uy Hiếp Ngược Lại
Chương 18 - Vẽ Hoa Khuôn Mặt Tuấn Tú Của Ngươi
Chương 19 - Có Rắn
Chương 20 - Bị Rắn Cắn
Chương 21 - Lấy Máu
Chương 22 - Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục
Chương 23 - Đây Là Cảnh Cáo
Chương 24 - Ta Cõng Ngươi
Chương 25 - Ngươi Không Hiểu Ta
Chương 26 - Thượng Quan Phủ
Chương 27 - Nàng Lừa Hắn
Chương 28 - Hàng Xóm Kỳ Quái
Chương 29 - Đánh Cuộc
Chương 30 - Thắng Người Ca Ca (1)
Chương 31 - Thắng Người Ca Ca (2)
Chương 32 - Đối Xử Khác Biệt
Chương 33 - Muội Bằng Ca Quý
Chương 34 - Đánh Cờ
Chương 35 - Ngày Kế Tiết
Chương 36 - Tắm Uyên Ương
Chương 37 - Mượn Thân Thể Dùng Một Chút
Chương 38 - Miễn Cưỡng Phụ Trách
Chương 39 - Biết Người Biết Ta Cuối Cùng Chiến Thắng
Chương 40 - Cùng Nhau Rơi Vào Cạm Bẫy
Chương 41 - Giả Nhân Giả Nghĩa
Chương 42 - Đôi Môi Kề Nhau
Chương 43 - Người Đồng Đạo
Chương 44 - Giúp Nàng Gãi Ngứa
Chương 45 - Ôm Nàng Ngủ
Chương 46 - Kết Thân
Chương 47 - Ngươi Phải Phụ Trách Đối Với Ta
Chương 48 - Cung Yến
Chương 49 - Lụa Đỏ Tên Chỉ
Chương 50 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (1)
Chương 51 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (2)
Chương 52 - Phụ Trách Lẫn Nhau
Chương 53 - Tìm Người So Chiêu
Chương 54 - Lợi Dụng
Chương 55 - “Ngày Kế Tiết” Phát Tác Rồi
Chương 56 - Giả Lòng Tốt
Chương 57 - Trừng Phạt
Chương 58 - Đánh Là Tình
Chương 59 - Gặp Sát Thủ
Chương 60 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 61 - Môn Chủ Hộ Vệ
Chương 62 - Thần Bảo Vệ Bóng Tối
Chương 63 - Không Có Cảm Giác
Chương 64 - Vào Ở Lạc Vương Phủ
Chương 65 - Quỷ Dị
Chương 66 - Ngoan Độc
Chương 67 - Mệnh Trung Chú Định
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ta Muốn Gả Cho Ngươi
Chương 70 - Ôm Nhau Ngủ
Chương 71 - Đại Náo Hậu Hoa Viên
Chương 72 - Ta Muốn Từ Hôn
Chương 73 - Giao Dịch
Chương 74 - Phía Sau Màn
Chương 75 - Uy Hiếp
Chương 76 - Không Được Giành Đàn Ôn Với Ta
Chương 77 - Bí Mật Động Trời
Chương 78 - Ngươi Thích Ta Sao
Chương 79 - Ôm Đi Ngủ
Chương 80 - Được Chiều Sinh Kiêu
Chương 81 - Đập Phá
Chương 82 - Thiên Tài Tịch Mịch
Chương 83 - Trên Công Đường
Chương 84 - Dọn Dẹp Cục Diện Rối Rắm
Chương 85 - Bảo Vệ Vương Phi Trẻ Con
Chương 86 - Trừng Phạt Vương Phi Trẻ Con
Chương 87 - Hắn Rất Nghe Lời
Chương 88 - Võ Công Quá Kém
Chương 89 - Đối Phó Người Khác
Chương 90 - Vợ Chồng Cùng Chiến Tuyến
Chương 91 - Phu Xướng Phụ Tùy
Chương 92 - Kẻ Địch Nhỏ
Chương 93 - Chuyện Tình Khác Thường
Chương 94 - Có Âm Mưu Khác?
Chương 95 - Khởi Binh Không Dám Vấn Tội
Chương 96 - Đẩy Ngã!
Chương 97 - Tiểu Hồ Ly
Chương 98 - Bom Thối
Chương 99 - Đừng Quên Cam Kết Của Nàng
Chương 100 - Tình Thế Nguy Hiểm Trong Đêm U Ám
Chương 101 - Cảm Giác Buồn Ngủ
Chương 102 - Đêm Ấm Áp
Chương 103 - Giết Chết Nàng?
Chương 104 - Không Thể Giết Nàng
Chương 105 - Quất
Chương 106 - Cảnh Cáo
Chương 107 - Có Gan Chết
Chương 108 - Lùi Bước
Chương 109 - Tâm Sẽ Đau
Chương 110 - Kẻ Thù Gặp Nhau
Chương 111 - Không Chỗ Dung Thân
Chương 112 - Đừng Rời Khỏi Ta
Chương 113 - Mời Rời Đi
Chương 114 - Thế Ngoại Tiên Nhân
Chương 115 - Cái Giá Mười Năm
Chương 116 - Giằng Co
Chương 117 - Giao Dịch
Chương 118 - Ta Sẽ Bảo Vệ Nàng
Chương 119 - Đứa Ngốc
Chương 120 - Làm Nũng
Chương 121 - Chưa Trưởng Thành
Chương 122 - Có Việc Xảy Ra
Chương 1 - Xuyên Qua Rồi
Chương 2 - Mỹ Nam Như Tiên Như Yêu
Chương 3 - Thấy Chết Không Cứu
Chương 4 - Nhờ Cậy Mỹ Nam
Chương 5 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (1)
Chương 6 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (2)
Chương 7 - Làm Đẹp Vóc Người
Chương 8 - Trần Truồng Bị “Quỷ” Ôm
Chương 9 - Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân
Chương 10 - Truy Nã Tiểu Oa Nhi
Chương 11 - Điệp Đối Điệp
Chương 12 - Bị Đuổi Theo
Chương 13 - Lại Bị Bắt Cóc Tống Tiền
Chương 14 - Tức Giận
Chương 15 - Sát Thủ Tóc Bạc
Chương 16 - Ngaan Diện Đại Ca
Chương 17 - Uy Hiếp Ngược Lại
Chương 18 - Vẽ Hoa Khuôn Mặt Tuấn Tú Của Ngươi
Chương 19 - Có Rắn
Chương 20 - Bị Rắn Cắn
Chương 21 - Lấy Máu
Chương 22 - Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục
Chương 23 - Đây Là Cảnh Cáo
Chương 24 - Ta Cõng Ngươi
Chương 25 - Ngươi Không Hiểu Ta
Chương 26 - Thượng Quan Phủ
Chương 27 - Nàng Lừa Hắn
Chương 28 - Hàng Xóm Kỳ Quái
Chương 29 - Đánh Cuộc
Chương 30 - Thắng Người Ca Ca (1)
Chương 31 - Thắng Người Ca Ca (2)
Chương 32 - Đối Xử Khác Biệt
Chương 33 - Muội Bằng Ca Quý
Chương 34 - Đánh Cờ
Chương 35 - Ngày Kế Tiết
Chương 36 - Tắm Uyên Ương
Chương 37 - Mượn Thân Thể Dùng Một Chút
Chương 38 - Miễn Cưỡng Phụ Trách
Chương 39 - Biết Người Biết Ta Cuối Cùng Chiến Thắng
Chương 40 - Cùng Nhau Rơi Vào Cạm Bẫy
Chương 41 - Giả Nhân Giả Nghĩa
Chương 42 - Đôi Môi Kề Nhau
Chương 43 - Người Đồng Đạo
Chương 44 - Giúp Nàng Gãi Ngứa
Chương 45 - Ôm Nàng Ngủ
Chương 46 - Kết Thân
Chương 47 - Ngươi Phải Phụ Trách Đối Với Ta
Chương 48 - Cung Yến
Chương 49 - Lụa Đỏ Tên Chỉ
Chương 50 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (1)
Chương 51 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (2)
Chương 52 - Phụ Trách Lẫn Nhau
Chương 53 - Tìm Người So Chiêu
Chương 54 - Lợi Dụng
Chương 55 - “Ngày Kế Tiết” Phát Tác Rồi
Chương 56 - Giả Lòng Tốt
Chương 57 - Trừng Phạt
Chương 58 - Đánh Là Tình
Chương 59 - Gặp Sát Thủ
Chương 60 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 61 - Môn Chủ Hộ Vệ
Chương 62 - Thần Bảo Vệ Bóng Tối
Chương 63 - Không Có Cảm Giác
Chương 64 - Vào Ở Lạc Vương Phủ
Chương 65 - Quỷ Dị
Chương 66 - Ngoan Độc
Chương 67 - Mệnh Trung Chú Định
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ta Muốn Gả Cho Ngươi
Chương 70 - Ôm Nhau Ngủ
Chương 71 - Đại Náo Hậu Hoa Viên
Chương 72 - Ta Muốn Từ Hôn
Chương 73 - Giao Dịch
Chương 74 - Phía Sau Màn
Chương 75 - Uy Hiếp
Chương 76 - Không Được Giành Đàn Ôn Với Ta
Chương 77 - Bí Mật Động Trời
Chương 78 - Ngươi Thích Ta Sao
Chương 79 - Ôm Đi Ngủ
Chương 80 - Được Chiều Sinh Kiêu
Chương 81 - Đập Phá
Chương 82 - Thiên Tài Tịch Mịch
Chương 83 - Trên Công Đường
Chương 84 - Dọn Dẹp Cục Diện Rối Rắm
Chương 85 - Bảo Vệ Vương Phi Trẻ Con
Chương 86 - Trừng Phạt Vương Phi Trẻ Con
Chương 87 - Hắn Rất Nghe Lời
Chương 88 - Võ Công Quá Kém
Chương 89 - Đối Phó Người Khác
Chương 90 - Vợ Chồng Cùng Chiến Tuyến
Chương 91 - Phu Xướng Phụ Tùy
Chương 92 - Kẻ Địch Nhỏ
Chương 93 - Chuyện Tình Khác Thường
Chương 94 - Có Âm Mưu Khác?
Chương 95 - Khởi Binh Không Dám Vấn Tội
Chương 96 - Đẩy Ngã!
Chương 97 - Tiểu Hồ Ly
Chương 98 - Bom Thối
Chương 99 - Đừng Quên Cam Kết Của Nàng
Chương 100 - Tình Thế Nguy Hiểm Trong Đêm U Ám
Chương 101 - Cảm Giác Buồn Ngủ
Chương 102 - Đêm Ấm Áp
Chương 103 - Giết Chết Nàng?
Chương 104 - Không Thể Giết Nàng
Chương 105 - Quất
Chương 106 - Cảnh Cáo
Chương 107 - Có Gan Chết
Chương 108 - Lùi Bước
Chương 109 - Tâm Sẽ Đau
Chương 110 - Kẻ Thù Gặp Nhau
Chương 111 - Không Chỗ Dung Thân
Chương 112 - Đừng Rời Khỏi Ta
Chương 113 - Mời Rời Đi
Chương 114 - Thế Ngoại Tiên Nhân
Chương 115 - Cái Giá Mười Năm
Chương 116 - Giằng Co
Chương 117 - Giao Dịch
Chương 118 - Ta Sẽ Bảo Vệ Nàng
Chương 119 - Đứa Ngốc
Chương 120 - Làm Nũng
Chương 121 - Chưa Trưởng Thành
Chương 122 - Có Việc Xảy Ra
Trong Truy Nguyệt Lâu, ánh nến sáng long lanh, ánh sáng hắt ra cửa sổ, bóng dáng một người đi tới đi lui.
Lạc Lạc vẻ mặt lo lắng thỉnh thoảng hướng cửa sổ bên ngoài nhìn.
"Sắc trời cũng đã trễ thế này, giờ tý cũng sắp đến rồi, sao ca ca còn chưa cùng tên kia nói xong?"
Nàng vừa đi qua đi lại vừa lẩm bẩm.
Cuối cùng, nàng nhịn không được mở cửa muốn đi ra ngoài.
Nhưng vào lúc này, trong bầu trời đêm đột nhiên bắn tới một đạo khí lưu không một tiếng động, điểm vào huyệt ngủ của nàng.
"Ưm...
.
" Huyệt ngủ bị điểm trúng, Lạc Lạc kêu lên một tiếng liền ngã xuống.
Thương Nguyệt Vô Triệt từ trong góc tối nhảy ra, vừa lúc nàng ngã xuống ôm chặt lấy nàng.
Xuyên thấu qua ánh trăng, gương mặt trắng noãn càng thêm nũng nịu vô tư.
Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán nàng: "Ngoan ngoãn ngủ.
"
Thoải mái mà ôm nàng, hắn chuyển hướng đi tới Phi Linh Lâu.
. . . . . .
Màn đêm dần phai đi, mặt trời dần lộ ra tia sáng.
Lạc Lạc bị một hồi nhịp tim không yên từ trong giấc mộng thức tỉnh.
Nàng mở choàng mắt, nhìn màn tơ trên đỉnh đầu, đầu óc nhanh chóng chuyển động.
Nàng giống như quên mất phải làm một chuyện rất quan trọng.
.
.
"Còn sớm, ngủ thêm một lát đi.
" Giọng nói quen thuộc truyền tới bên tai.
Lạc Lạc quay đầu nhìn lại, gương mặt lười biếng của Thương Nguyệt Vô Triệt hiện ra ngay trước mắt.
Giống như đã thành thói quen việc hắn đột nhiên gần trong gang tấc, Lạc Lạc lần này không có nhảy dựng lên cùng hắn đối nghịch.
Mà là. . . . . . Nàng nghĩ tới!
"Ca ca! Ca ca ta đâu?"
Nàng níu lấy vạt áo của hắn vội hỏi.
"Hắn đã đi.
"
Hắn nhàn nhạt trả lời, ngón tay thon dài nhu nhu tóc nàng, thỉnh thoảng vòng quanh chơi đùa.
Lạc Lạc lập tức từ trên giường ngồi dậy: "Ca ca, ta muốn đi tìm ca ca.
"
Nàng lo lắng nghĩ xuống giường.
Vậy mà, nàng mới đứng dậy, Thương Nguyệt Vô Triệt liền dùng một tay nắm lấy tay nàng, không để cho nàng có khả năng nhúc nhích.
"Bây giờ là lúc ngủ.
"
"Ta không muốn ngủ, ta muốn đi tìm ca ca ta, ca muốn đi, ta muốn đi tìm ca, buông ta ra buông ta ra.
.
.
"
Nàng kịch liệt giùng giằng, tay nhỏ bé nắm quyền không ngừng đấm hắn.
Đối với nắm đấm của nàng, hắn không đau mà chỉ nhột.
"Hắn đã đi, nàng không thể đi tìm hắn, ngoan ngoãn nghe lời ngủ đi.
"
"Ta không muốn nghe lời ngươi nói, ngươi tránh ra tránh ra tránh ra.
.
.
"
Vậy mà, vô luận nàng giãy giụa thế nào, những vẫn không tránh được lồng ngực hắn ép tới gần.
Đuôi ánh mắt thấy ngoài cửa sổ có ánh nắng, nàng hồng vành mắt.
Ca ca đã đi, nàng sẽ không còn được gặp lại ca ấy.
"Thương Nguyệt Vô Triệt, ta chán ghét ngươi!
"
Nàng đỏ mắt oán hận nhìn hắn.
Nghe được lời của nàng.
.
.
Thương Nguyệt Vô Triệt dừng lại động tác.
Con ngươi nhìn nàng châm chú, đáy mắt xẹt qua một tia nhàn nhạt chua chát.
Sau một lát trầm mặt, hắn buông tay nàng ra: "Nàng đã muốn đi tìm hắn, vậy ta dẫn nàng đi.
"
"Thật?" Lạc Lạc mở to hai mắt, đem nước mắt thu lại trong hốc mắt.
"Chỉ cần nàng thu hồi câu nói kia.
" Hắn thật sâu nhìn nàng không còn khóc nữa.
Lạc Lạc sửng sốt một chút, không rõ ý hắn: "Nói cái gì?"
Hắn mấp máy môi, nhìn nàng hồi lâu, thật thấp thở dài, lôi kéo nàng rời giường: "Đi thôi.
"
Nhìn hắn nhanh chóng mặc y phục, Lạc Lạc ngơ ngác đứng ở đó, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng không biết nên làm sao.
Hắn khiến nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chỉnh trang xong, hắn cầm lấy y phục của nàng mặc cho nàng, hai ba lần liền xong.
Cuối cùng, hắn duỗi tay về phía nàng, nhìn sững sờ của nàng nhướng nhẹ đuôi lông mày: "Không muốn đi tìm Thượng Quan Lăng Phi nữa sao?"
Lạc Lạc lập tức hồi tỉnh, trở tay kéo hắn nhanh chóng chạy ra ngoài.
. . . . . .
Đi tới Tử Trúc Lâm, màu xanh của lá trúc đung đưa trong gió, chung quanh hoang tàn vắng vẻ.
"Ca ca, ca ca.
.
. Ca đang ở đâu? Ta là Lạc Lạc, ca mau ra đây gặp ta a.
"
Lạc Lạc ở trong Tử Trúc Lâm không ngừng tìm kiếm, không ngừng kêu lên.
Mặc dù nàng biết giờ tý đã qua không biết bao lâu, mặc dù nàng biết ca ca đã sớm theo thần y rời đi.
Nhưng là, nàng vẫn còn ôm một chút hi vọng, hi vọng có thể gặp lại được ca ấy.
"Ca ca.
.
.
"
Tìm thật lâu, không có được bất kỳ đáp lại nào.
Lạc Lạc vô lực ngã quỳ trên mặt đất, nghẹn ngào: "Ca ca, ca nói sẽ bảo vệ Lạc Lạc, sao bây giờ lại mặc kệ Lạc Lạc, Lạc Lạc muốn cùng đi với ca, không cần bỏ lại một mình Lạc Lạc.
.
.
"
Thương Nguyệt Vô Triệt vẫn đứng ở bên cạnh nàng, nhưng không có động tác khác, mặc cho nàng phát tiết.
Nghe rõ những lời khóc lóc kể lể của nàng, hắn thấp con mắt nhìn nàng quỳ trên mặt đất, nhẹ nhàng mở miệng: "Về sau ta sẽ bảo vệ nàng.
"