Chương 1 - Xuyên Qua Rồi
Chương 2 - Mỹ Nam Như Tiên Như Yêu
Chương 3 - Thấy Chết Không Cứu
Chương 4 - Nhờ Cậy Mỹ Nam
Chương 5 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (1)
Chương 6 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (2)
Chương 7 - Làm Đẹp Vóc Người
Chương 8 - Trần Truồng Bị “Quỷ” Ôm
Chương 9 - Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân
Chương 10 - Truy Nã Tiểu Oa Nhi
Chương 11 - Điệp Đối Điệp
Chương 12 - Bị Đuổi Theo
Chương 13 - Lại Bị Bắt Cóc Tống Tiền
Chương 14 - Tức Giận
Chương 15 - Sát Thủ Tóc Bạc
Chương 16 - Ngaan Diện Đại Ca
Chương 17 - Uy Hiếp Ngược Lại
Chương 18 - Vẽ Hoa Khuôn Mặt Tuấn Tú Của Ngươi
Chương 19 - Có Rắn
Chương 20 - Bị Rắn Cắn
Chương 21 - Lấy Máu
Chương 22 - Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục
Chương 23 - Đây Là Cảnh Cáo
Chương 24 - Ta Cõng Ngươi
Chương 25 - Ngươi Không Hiểu Ta
Chương 26 - Thượng Quan Phủ
Chương 27 - Nàng Lừa Hắn
Chương 28 - Hàng Xóm Kỳ Quái
Chương 29 - Đánh Cuộc
Chương 30 - Thắng Người Ca Ca (1)
Chương 31 - Thắng Người Ca Ca (2)
Chương 32 - Đối Xử Khác Biệt
Chương 33 - Muội Bằng Ca Quý
Chương 34 - Đánh Cờ
Chương 35 - Ngày Kế Tiết
Chương 36 - Tắm Uyên Ương
Chương 37 - Mượn Thân Thể Dùng Một Chút
Chương 38 - Miễn Cưỡng Phụ Trách
Chương 39 - Biết Người Biết Ta Cuối Cùng Chiến Thắng
Chương 40 - Cùng Nhau Rơi Vào Cạm Bẫy
Chương 41 - Giả Nhân Giả Nghĩa
Chương 42 - Đôi Môi Kề Nhau
Chương 43 - Người Đồng Đạo
Chương 44 - Giúp Nàng Gãi Ngứa
Chương 45 - Ôm Nàng Ngủ
Chương 46 - Kết Thân
Chương 47 - Ngươi Phải Phụ Trách Đối Với Ta
Chương 48 - Cung Yến
Chương 49 - Lụa Đỏ Tên Chỉ
Chương 50 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (1)
Chương 51 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (2)
Chương 52 - Phụ Trách Lẫn Nhau
Chương 53 - Tìm Người So Chiêu
Chương 54 - Lợi Dụng
Chương 55 - “Ngày Kế Tiết” Phát Tác Rồi
Chương 56 - Giả Lòng Tốt
Chương 57 - Trừng Phạt
Chương 58 - Đánh Là Tình
Chương 59 - Gặp Sát Thủ
Chương 60 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 61 - Môn Chủ Hộ Vệ
Chương 62 - Thần Bảo Vệ Bóng Tối
Chương 63 - Không Có Cảm Giác
Chương 64 - Vào Ở Lạc Vương Phủ
Chương 65 - Quỷ Dị
Chương 66 - Ngoan Độc
Chương 67 - Mệnh Trung Chú Định
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ta Muốn Gả Cho Ngươi
Chương 70 - Ôm Nhau Ngủ
Chương 71 - Đại Náo Hậu Hoa Viên
Chương 72 - Ta Muốn Từ Hôn
Chương 73 - Giao Dịch
Chương 74 - Phía Sau Màn
Chương 75 - Uy Hiếp
Chương 76 - Không Được Giành Đàn Ôn Với Ta
Chương 77 - Bí Mật Động Trời
Chương 78 - Ngươi Thích Ta Sao
Chương 79 - Ôm Đi Ngủ
Chương 80 - Được Chiều Sinh Kiêu
Chương 81 - Đập Phá
Chương 82 - Thiên Tài Tịch Mịch
Chương 83 - Trên Công Đường
Chương 84 - Dọn Dẹp Cục Diện Rối Rắm
Chương 85 - Bảo Vệ Vương Phi Trẻ Con
Chương 86 - Trừng Phạt Vương Phi Trẻ Con
Chương 87 - Hắn Rất Nghe Lời
Chương 88 - Võ Công Quá Kém
Chương 89 - Đối Phó Người Khác
Chương 90 - Vợ Chồng Cùng Chiến Tuyến
Chương 91 - Phu Xướng Phụ Tùy
Chương 92 - Kẻ Địch Nhỏ
Chương 93 - Chuyện Tình Khác Thường
Chương 94 - Có Âm Mưu Khác?
Chương 95 - Khởi Binh Không Dám Vấn Tội
Chương 96 - Đẩy Ngã!
Chương 97 - Tiểu Hồ Ly
Chương 98 - Bom Thối
Chương 99 - Đừng Quên Cam Kết Của Nàng
Chương 100 - Tình Thế Nguy Hiểm Trong Đêm U Ám
Chương 101 - Cảm Giác Buồn Ngủ
Chương 102 - Đêm Ấm Áp
Chương 103 - Giết Chết Nàng?
Chương 104 - Không Thể Giết Nàng
Chương 105 - Quất
Chương 106 - Cảnh Cáo
Chương 107 - Có Gan Chết
Chương 108 - Lùi Bước
Chương 109 - Tâm Sẽ Đau
Chương 110 - Kẻ Thù Gặp Nhau
Chương 111 - Không Chỗ Dung Thân
Chương 112 - Đừng Rời Khỏi Ta
Chương 113 - Mời Rời Đi
Chương 114 - Thế Ngoại Tiên Nhân
Chương 115 - Cái Giá Mười Năm
Chương 116 - Giằng Co
Chương 117 - Giao Dịch
Chương 118 - Ta Sẽ Bảo Vệ Nàng
Chương 119 - Đứa Ngốc
Chương 120 - Làm Nũng
Chương 121 - Chưa Trưởng Thành
Chương 122 - Có Việc Xảy Ra
Chương 1 - Xuyên Qua Rồi
Chương 2 - Mỹ Nam Như Tiên Như Yêu
Chương 3 - Thấy Chết Không Cứu
Chương 4 - Nhờ Cậy Mỹ Nam
Chương 5 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (1)
Chương 6 - Trong Mạnh Đều Có Tay Mạnh Hơn (2)
Chương 7 - Làm Đẹp Vóc Người
Chương 8 - Trần Truồng Bị “Quỷ” Ôm
Chương 9 - Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân
Chương 10 - Truy Nã Tiểu Oa Nhi
Chương 11 - Điệp Đối Điệp
Chương 12 - Bị Đuổi Theo
Chương 13 - Lại Bị Bắt Cóc Tống Tiền
Chương 14 - Tức Giận
Chương 15 - Sát Thủ Tóc Bạc
Chương 16 - Ngaan Diện Đại Ca
Chương 17 - Uy Hiếp Ngược Lại
Chương 18 - Vẽ Hoa Khuôn Mặt Tuấn Tú Của Ngươi
Chương 19 - Có Rắn
Chương 20 - Bị Rắn Cắn
Chương 21 - Lấy Máu
Chương 22 - Sĩ Khả Sát Bất Khả Nhục
Chương 23 - Đây Là Cảnh Cáo
Chương 24 - Ta Cõng Ngươi
Chương 25 - Ngươi Không Hiểu Ta
Chương 26 - Thượng Quan Phủ
Chương 27 - Nàng Lừa Hắn
Chương 28 - Hàng Xóm Kỳ Quái
Chương 29 - Đánh Cuộc
Chương 30 - Thắng Người Ca Ca (1)
Chương 31 - Thắng Người Ca Ca (2)
Chương 32 - Đối Xử Khác Biệt
Chương 33 - Muội Bằng Ca Quý
Chương 34 - Đánh Cờ
Chương 35 - Ngày Kế Tiết
Chương 36 - Tắm Uyên Ương
Chương 37 - Mượn Thân Thể Dùng Một Chút
Chương 38 - Miễn Cưỡng Phụ Trách
Chương 39 - Biết Người Biết Ta Cuối Cùng Chiến Thắng
Chương 40 - Cùng Nhau Rơi Vào Cạm Bẫy
Chương 41 - Giả Nhân Giả Nghĩa
Chương 42 - Đôi Môi Kề Nhau
Chương 43 - Người Đồng Đạo
Chương 44 - Giúp Nàng Gãi Ngứa
Chương 45 - Ôm Nàng Ngủ
Chương 46 - Kết Thân
Chương 47 - Ngươi Phải Phụ Trách Đối Với Ta
Chương 48 - Cung Yến
Chương 49 - Lụa Đỏ Tên Chỉ
Chương 50 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (1)
Chương 51 - Chọn Trúng Vương Phi Trẻ Con (2)
Chương 52 - Phụ Trách Lẫn Nhau
Chương 53 - Tìm Người So Chiêu
Chương 54 - Lợi Dụng
Chương 55 - “Ngày Kế Tiết” Phát Tác Rồi
Chương 56 - Giả Lòng Tốt
Chương 57 - Trừng Phạt
Chương 58 - Đánh Là Tình
Chương 59 - Gặp Sát Thủ
Chương 60 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 61 - Môn Chủ Hộ Vệ
Chương 62 - Thần Bảo Vệ Bóng Tối
Chương 63 - Không Có Cảm Giác
Chương 64 - Vào Ở Lạc Vương Phủ
Chương 65 - Quỷ Dị
Chương 66 - Ngoan Độc
Chương 67 - Mệnh Trung Chú Định
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Ta Muốn Gả Cho Ngươi
Chương 70 - Ôm Nhau Ngủ
Chương 71 - Đại Náo Hậu Hoa Viên
Chương 72 - Ta Muốn Từ Hôn
Chương 73 - Giao Dịch
Chương 74 - Phía Sau Màn
Chương 75 - Uy Hiếp
Chương 76 - Không Được Giành Đàn Ôn Với Ta
Chương 77 - Bí Mật Động Trời
Chương 78 - Ngươi Thích Ta Sao
Chương 79 - Ôm Đi Ngủ
Chương 80 - Được Chiều Sinh Kiêu
Chương 81 - Đập Phá
Chương 82 - Thiên Tài Tịch Mịch
Chương 83 - Trên Công Đường
Chương 84 - Dọn Dẹp Cục Diện Rối Rắm
Chương 85 - Bảo Vệ Vương Phi Trẻ Con
Chương 86 - Trừng Phạt Vương Phi Trẻ Con
Chương 87 - Hắn Rất Nghe Lời
Chương 88 - Võ Công Quá Kém
Chương 89 - Đối Phó Người Khác
Chương 90 - Vợ Chồng Cùng Chiến Tuyến
Chương 91 - Phu Xướng Phụ Tùy
Chương 92 - Kẻ Địch Nhỏ
Chương 93 - Chuyện Tình Khác Thường
Chương 94 - Có Âm Mưu Khác?
Chương 95 - Khởi Binh Không Dám Vấn Tội
Chương 96 - Đẩy Ngã!
Chương 97 - Tiểu Hồ Ly
Chương 98 - Bom Thối
Chương 99 - Đừng Quên Cam Kết Của Nàng
Chương 100 - Tình Thế Nguy Hiểm Trong Đêm U Ám
Chương 101 - Cảm Giác Buồn Ngủ
Chương 102 - Đêm Ấm Áp
Chương 103 - Giết Chết Nàng?
Chương 104 - Không Thể Giết Nàng
Chương 105 - Quất
Chương 106 - Cảnh Cáo
Chương 107 - Có Gan Chết
Chương 108 - Lùi Bước
Chương 109 - Tâm Sẽ Đau
Chương 110 - Kẻ Thù Gặp Nhau
Chương 111 - Không Chỗ Dung Thân
Chương 112 - Đừng Rời Khỏi Ta
Chương 113 - Mời Rời Đi
Chương 114 - Thế Ngoại Tiên Nhân
Chương 115 - Cái Giá Mười Năm
Chương 116 - Giằng Co
Chương 117 - Giao Dịch
Chương 118 - Ta Sẽ Bảo Vệ Nàng
Chương 119 - Đứa Ngốc
Chương 120 - Làm Nũng
Chương 121 - Chưa Trưởng Thành
Chương 122 - Có Việc Xảy Ra
Lạc Lạc mang theo Hoan Hỉ nhẹ nhàng xuyên qua hành lang Lạc vương phủ, chuẩn bị hướng cửa chính đi tới.
Nhưng vào lúc này, ngũ thẩm thân người mập mạp lại nhảy ra ngăn cản nàng.
"Tiểu vương phi, Thập Tam gia phân phó nô tỳ đốc thúc ngài dùng xong đồ ăn sáng mới có thể ra ngoài chơi.
"
"Ta không muốn ăn.
" Lạc Lạc bĩu môi, chuẩn bị vòng người ngũ thẩm tiếp tục đi.
Một thân hình mập mạp liền tiến lên ngăn Lạc Lạc lại.
"Tiểu vương phi, xin không cần làm khó nô tỳ.
" Nàng cúi đầu thỉnh cầu nói.
Lạc Lạc nhíu nhíu mày, đại thẩm này muốn cùng nàng đối nghịch.
Ai bảo nàng lần đầu tiên vào Lạc vương phủ đã khi dễ bà, bà luôn luôn mang thù.
"Ta chính là không ăn, ngươi có thể làm gì ta? Tránh ra!
"
"Nô tỳ. . . . . . Không cho.
" Thân hình mập mạp lại tiếp tục ngăn trở Lạc Lạc đi, trong mắt cũng đã thấy sợ hãi, cúi người càng thêm thấp.
"Ngươi. . . . . . Rốt cuộc có nhường hay không?" Lạc Lạc có chút động khí rồi.
"Lạc Lạc.
"
Âm thanh Thương Nguyệt Vô Triệt thanh nhuận như nước từ phía sau nàng truyền đến.
Nàng chợt quay đầu lại: "Ngươi không phải đã vào cung sao?"
Hắn thật sự chuẩn bị vào cung đi, nhưng vừa nghĩ tới nàng, hắn lại quay trở về.
Nàng nhất định sẽ không ngoan ngoãn ăn đồ ăn sáng.
"Còn một chút thời gian, ta muốn bồi vương phi của ta dùng đồ ăn sáng.
"
Hắn đi tới, bàn tay cầm tay nhỏ bé của nàng, hơi làm áp lực, liền khiến nàng không thể tránh thoát ngũ chỉ sơn* của hắn. (*năm ngón tay)
"Ngoan, đi thôi.
" Hắn thấp con mắt nhìn nàng, trong con ngươi có đối nàng sủng ái.
Đón lấy con ngươi của hắn, Lạc Lạc ngẩn ra.
Ánh mắt của hắn, cho nàng một loại cảm giác kỳ quái, một loại...
. Cảm giác giống như bao dung tất cả, sẽ làm nàng không nhịn được khuất phục.
Nàng không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mềm.
Mặc dù tâm bất cam tình bất nguyện, nhưng là nàng lần này không có kịch liệt phản kháng, thật biết điều theo sát hắn.
. . . . . .
Trên bàn ăn, bốn phía các loại bánh ngọt tỏa hương thơm phức, làm cho người ta rất động lòng.
Để thể hiện mình không thỏa hiệp, Lạc Lạc cầm chiếc đũa bất động.
Trong lòng đang cùng sinh lý đấu tranh.
Bụng thật đói.
.
.
Nàng nuốt nước miếng một cái, tầm mắt chung quanh dao động, không nhìn những thứ điểm tâm hấp dẫn người kia nữa.
Nếu không nàng sợ bản thân sẽ cầm lòng không đậu.
Nhìn nàng giãy giụa, Thương Nguyệt Vô Triệt cười thầm trong lòng.
Thật là tiểu tử quật cường.
"Không ăn đồ ăn sáng, dinh dưỡng không đủ sẽ không thể trưởng thành.
" Ánh mắt hắn phát sáng mang theo mỉm cười nhạo báng.
Lạc Lạc mấp máy môi, trầm mặc không đáp lời, tỏ vẻ nàng kháng nghị.
Ai bảo hắn tự ý mang nàng đi ăn sáng, nàng vốn là không đói bụng, hiện tại.
.
.
Đều là hắn làm hại.
"Chẳng lẽ nàng thích thân hình tiểu hài tử này?" Hắn gãi gãi lông mày.
"Mới không!
" Lạc Lạc theo bản năng bác bỏ.
Nàng ước gì mau mau lớn lên, khôi phục dáng người có lồi có lõm.
Dáng người dẹp lép này khiến nàng mỗi lần soi gương đều tức giận.
Môi hắn nhẹ nhàng nâng lên: "Vậy thì càng nên ăn nhiều thức ăn dinh dưỡng, mới có thể mau mau lớn lên.
"
Nói xong, hắn gắp lên một khối quế hoa cao thả vào trước mặt nàng: "Đây là điểm tâm ngự trù trong hoàng cung làm, nàng sẽ thích .
"
Nhìn bánh ngọt trước mắt, Lạc Lạc thật muốn há mồm ra cắn.
Nhưng.
.
. Như vậy cũng quá không có cốt khí.
"Thật không ăn?" Con ngươi hắn lóe lên.
Không đợi Lạc Lạc đáp lại, hắn rất nhanh còn nói: "Vậy thì xem ta ăn đi.
"
Trong lúc nói chuyện, hắn đem điểm tâm gắp trở lại bỏ vào trong miệng của mình, nhai say sưa ngon lành.
Thấy hắn ăn một miếng điểm tâm nàng muốn rớt hơn phân nửa, Lạc Lạc trừng mắt.
"Ta vì cái gì phải xem ngươi ăn.
"
Lạc Lạc không phục, điểm phân nửa điểm tâm còn lại trên đũa hắn bỏ vào miệng.
Sau đó thị uy liếc nhìn hắn một cái.
Hắn nhướng nhướng mày, không để ý đến nàng thị uy, tiếp tục gắp điểm tâm khác ăn.
"Khối này ta thích.
" Lạc Lạc vừa thấy hắn gắp đến một khối, rất nhanh giành lấy.
"Khối này ta cũng muốn.
" Nàng lại giành.
"Khối này là của ta.
"
"Khối này ta nhìn thấy trước.
"
. . . . . .
Trên bàn ăn, không ngừng trình diễn tiết mục giành ăn.
Cuối cùng, Lạc Lạc sờ sờ bụng căng tròn, nấc cục: "Thật no!
"
Nhìn bàn đồ ăn còn thừa, nàng ác liệt mà đối với hắn nhíu mày: "Ăn đồ ăn sáng cũng không có dáng vẻ như vậy, cùng một tiểu hài tử giành giật, thật không có phong độ.
"
Đối với nàng điên đảo thị phi, Thương Nguyệt Vô Triệt chỉ cười không nói.
"Ngoan, ta muốn vào cung, đi chơi vui vẻ.
"
"Không tiễn.
"
"A.
.
.
" Hắn chỉ là khẽ cười, bước chân rời đi rất nhanh, tựa hồ không có thời gian.
Chờ sau khi hắn rời đi, Lạc Lạc mới đột nhiên ý thức được.
.
. Hắn hình như từ đầu đến đuôi chỉ ăn được nửa khối bánh ngọt.
Hắn không đói bụng sao?
Hắn thật ra thì.
.
. Chỉ là đang nghĩ biện pháp để cho nàng ăn no.
Nghĩ tới đây, nàng không khỏi rơi vào trầm tư, nghĩ đến bước chân hắn vội vã rời đi, trong lòng của nàng mờ hồ có dòng nước ấm chảy qua.