“Nhậm Vạn Ngân, ngài có thể gọi mấy a hoàn giúp đại sư giặt áo cà sa không?”
“Không được, đại sư đã giao phó rồi, chuyện này chỉ có thể để nàng làm, nếu để người khác giúp sẽ có họa máu chảy.
”
“…”
Đúng như Ngộ Sắc đã nói – Lời của ta nàng cũng tin?
Y nói phét như sáo, còn hơn cả bói toán dự báo của vị chưởng môn Mao Sơn, nhưng vẫn khiến người ta phải tin tưởng một cách mù quáng. Thậm chí nàng chẳng cần hỏi nguyên do, cùng y chạy khắp nơi, giờ đến mức phải giặt áo cho y. Y cũng thật đúng là được voi đòi tiên, như được thể, cho người đi lấy lại hết các áo cà sa trước đã mang cho tiệm giặt về đưa hết cho nàng.
Máu chảy cái con khỉ! Làm gì có nhiều máu thế? Khiến nàng đang thời kỳ “mỗi tháng chỉ có vài ngày” phải ngâm nước lạnh giặt áo cà sa, dù không có họa máu chảy thì nàng đây cũng đang chảy máu rồi!
Hình Hoan cũng muốn mặc kệ sự uy hiếp của y, tự bỏ về Quần Anh lầu. Dù Triệu Vĩnh An thỉnh thoảng có vụng trộm, có đối xử lạnh nhạt với nàng thì ở đó nàng vẫn được ăn ngon ngủ yên.
Nhưng nàng không thể đi, còn rất nhiều việc nàng chưa làm được, không được buông xuôi dễ dàng thế.
“Tên hòa thượng đáng ghét này! Đi lang thang giang hồ làm gì phải thay nhiều áo cà sa đến thế?” Nghĩ thầm trong bụng, nàng đành cam chịu nhấc lưng lên, nhìn đôi tay ngâm trong nước lâu nhăn nhúm hết lại, lại nhìn những chiếc áo cà sa đang bay trong gió phơi giữa sân, nàng bất giác cất tiếng kêu than ai oán.
Từ sau bữa tối nàng bắt đầu mải miết giặt, áo cà sa đã phơi khắp sân, thế mà vẫn còn nửa thùng nữa.
“Để duy trì hình tượng của mình, cứ khi nào rảnh là phải đi đó đi đây, lại thường xuất hiện
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!