Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!

Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 763,324
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Xuyên Không
     
     

Mấy ngày sau , thời tiết vẫn như cũ mưa dầm rả rích .

Chuyện Sở Minh Yến trừng trị lão lưu manh , thái độ của trưởng thôn chính là mắt nhắm mắt mở cho qua .

Người trong thôn mặc dù bị chuyện Sở Minh Yến đánh người doạ sợ , nhưng lại thập phần bội phục thiếu niên này .

Thôn xóm bọn họ có không ít tiểu cô nương , mỗi ngày bị tên xấu xa này nhớ thương , vốn là có không ít người muốn giáo huấn hắn .

Sở Minh Yến lần này , không chỉ giúp Lưu gia diệt trừ cái ác , mà còn giúp không ít người xả giận .

Lão lưu manh kia bị hung hăng đánh một trận , cái này có thể làm hắn đàng hoàng một khoảng thời gian , đây đối với toàn bộ Vô Hoa thôn là chuyện tốt .

Sở Minh Yến lần này không chỉ có dạy dỗ lão lưu manh , mà còn muốn chấn nhϊế͙p͙ những người không an phận khác ở trong thôn .

Chiêu này của nàng vừa vặn làm cho một số người nhìn , Sở gia bọn họ không phải có thể dễ dàng khi dễ , để cho một số người nhanh chóng kiềm chế tâm tư không nên có.

Nương của Đại Hổ thân thể tốt hơn một chút , liền mang theo một ít lương thực trong nhà , tự mình đến chỗ Sở Minh Yến nói lời cảm tạ .

Nếu không phải Sở Minh Yến cùng Kỳ Sinh trượng nghĩa tương trợ , nàng cho dù sống tiếp vẫn sẽ bị người kia khi nhục.

Sở Minh Yến không có nhận lương thực kia , nàng biết người một nhà này thời gian qua sống rất khổ , càng quan trọng hơn là Sở gia bọn họ không có thiếu một chút lương thực ấy .

Đám người Trần Y Y tới Vô Hoa thôn , đã gần được ba tháng .

Nay đã là tháng Tám , mắt thấy tết Trung thu đã sắp tới .

Bởi vì Vô Hoa thôn là địa phương vắng vẻ , bọn họ đối với tình huống ở bên ngoài hoàn toàn không biết gì cả .

Trần Y Y nghĩ đến mấy ngày nay , nàng vẫn là nên đi xung quanh thôn hỏi thăm một chút tình huống hiện tại thì tốt hơn .

Lúc trước đột nhiên Minh An thành sớm đại loạn , những địa phương khác cũng liên tiếp đại loạn theo .

Nếu mọi thứ đều xảy ra sớm hơn , thì đại loạn vào tháng tám trong nguyên tác hẳn là đã bắt đầu rồi .

Cũng không biết nay Tam vương gia , có đánh hạ kinh đô hay không ?

Còn thân làm nam chính Sở Hủ , hiện tại đang ở nơi nào ?

Lại qua hai ngày an ổn , Trần Y Y liền đem ý nghĩ của mình nói cho Sở Minh Yến .

Hai người tính ngày hôm sau , rời khỏi Vô Hoa thôn đi xem tình hình một chút .

Kết quả không nghĩ tới là , hôm sau trời còn chưa sáng đã có một đám người đi vào trong thôn .

Một đám người này đột nhiên đến , làm cho toàn bộ người của Vô Hoa thôn trong lòng cảm thấy hoang mang .

Trần Y Y từ trong nhà bước ra liền gặp phải Lưu đại nương sắc mặt lo lắng bất an .

Lưu đại nương vừa nhìn thấy nàng vội nói :” Ôi , Y Y a , không xông không xong .

Trần Y Y giữ chặt đại nương đang hốt hoảng hỏi :” Đại nương , thế nào ? Trong thôn làm sao tới nhiều người như vậy ?”

Lưu đại nương trở tay nắm chặt tay Trần Y Y , có chút khẩn trương nói : ” Bên ngoài có đại loạn , cái vị Tam vương gia kia tạo phản rồi , hắn tự tay giết chết ca ca của mình , để ngồi lên ngôi vị hoàng đế …...

Lưu đại nương không đọc qua sách , có chữ biết chữ không .

Vừa rồi nghe hơn nửa ngày , chỉ mơ hồ nghe rõ một hai câu .

Lúc này nói với Trần Y Y , không biết nên nói rõ ràng như thế nào .

Trần Y Y nghe vậy trong lòng hơi hồi hộp một chút , quả nhiên giống như dự đoán của nàng , mọi thứ đều đã sớm phát sinh .

Dựa theo tốc độ tin tức từ kinh đô truyền đến đây , hẳn là thiên hạ đã đổi chủ từ nửa tháng trước .

Trần Y Y lúc này nhịn không được tâm có chút loạn , bởi vì thời điểm thiên hạ đại loạn cuối cùng cũng đã tới .

Tam vương gia vừa mới ngồi lên hoàng vị , căn cơ còn chưa hoàn toàn vững chắc .

Hắn cần sử dụng thủ đoạn lôi đình , trấn áp những cựu thần nắm quyền trong triều muốn lật đổ hắn .

Cái gọi là trấn áp , kỳ thật chính là thuận ý ta thì sống nghịch ý ta thì chết .

Những quan lại quý tộc không muốn bảo hộ cho hắn , sẽ bị hắn gán lên đủ loại tội danh để tiến hành diệt trừ .

Nương theo số lượng lớn bị diệt trừ , sẽ có người bởi vì thân hữu mà phản kháng .

*Thân hữu : người thân , bằng hữu .

Mà nam chính cũng sẽ thừa cơ gây không ít phiền phức cho tân đế .

Trong vòng một năm tới , cuộc sống ở bên ngoài chỉ sợ không thể tốt hơn .

Đây cũng chính là nguyên nhân những người này từ ngàn dặm xa xôi để đến nơi này .

Suy nghĩ của những người này có lẽ giống với suy nghĩ của Trần Y Y lúc trước .

Hy vọng có thể tránh ở trong rừng sâu núi thẳm , đợi cho đến khi chiến loạn hoàn toàn qua đi sẽ rời đi .

Sở gia bọn họ có thể sớm đi đến Vô Hoa thôn , là bởi vì Trần Y Y sớm biết rõ nội dung cốt truyện mới chiếm được tiên cơ.

Trần Y Y đi cùng Lưu đại nương , đi đến phiến đất trống ở giữa thôn .

Lúc này ở trong phiến đất trống có không ít người đang đứng , những người này ngoại trừ dân làng ở trong thôn ra , còn lại đều là những người ngoại lai.

*Ngoại lai : từ bên ngoài đến , vào .

Bởi vì trời vừa mới mưa , lúc này trong thôn khắp nơi đều là bùn lầy.

Các nữ quyến trong số những người ngoại lai này , một đám trêи mặt ghét bỏ nhìn bốn phía , hiển nhiên rất không hài lòng điều kiện cuộc sống ở nơi này.

Một cái nam nhân trung niên tuổi tác ước chừng hơn bốn mươi tuổi , lúc này đang nước miếng tung bay cùng với thôn trưởng nói gì đó.

Trưởng thôn vẻ mặt khó xử nhìn bọn họ , không phải là hắn không muốn cứu trợ những người này , mà là ở trong thôn không có nhiều phòng ở .

Một tiểu cô nương trêи người mặc gấm la tơ lụa , nhìn bùn đất dính trêи chân mình , nhịn không được đối với người hạ nhân bên cạnh phàn nàn .

Môi nàng ta có chút nhếch lên , bất mãn nói : ” A Như , nơi này thật sự là bẩn chết được , đến khi nào chúng ta mới có thể nghĩ ngơi ? Chân ta đứng đến tê cả rồi . “

Cái hạ nhân gọi là A Như kia , là một nữ tử trẻ tuổi thân hình cao lớn .

A Như nghe vậy , vội cúi nhỏ giọng ăn ủi : ” Tiểu thư không nên gấp gáp , lão gia đang cùng thôn trưởng thương lượng , rất nhanh chúng ta sẽ có chỗ ở .

Tiểu thư kia tiếp tục nói :” Ta cảm thấy cái thôn trước đó đã đủ vắng vẻ rồi . Cha cũng thật là , vì cái gì phải đến vùng núi sâu thẳm này.

A Như :” Tiểu thư , cái này người không hiểu . Người đừng xem cái thôn này thập phần nghèo khó , nhưng lại là chỗ đến an toàn nhất .

Người xem cả đám bọn họ đều không biết tình huống ở bên ngoài , liền có thể nhìn ra được nơi này rất an toàn .

Mặc dù hoàn cảnh nơi này hơi kém một chút , nhưng chỉ cần có thể an toàn tránh thoát một thời gian , dù sao so với mất mạng ở bên ngoài đã là tốt lắm rồi. ”

Tiểu thư kia nghe vậy không vui nhíu mày , những người khác chung quanh nghe được lời A Như nói cảm thấy thập phần có đạo lý .

Bọn họ nhớ lại ở phía bên ngoài hỗn loạn cùng đáng sợ , lại nhìn cuộc sống yên ổn ở nơi này , lập tức cảm thấy nơi này chính là thế ngoại đào nguyên .

*Thế ngoại đào nguyên : bồng lai tiên cảnh , thế giới thần tiên ….

Trưởng thôn và người ở trong thôn , kỳ thật rất bất mãn với những người ngoại lai này .

Thứ nhất luôn cảm thấy thái độ của bọn hắn không tốt , một đám tự cho mình có bộ dáng giàu sang , hoàn toàn không đem những người trong thôn để vào trong mắt.

Thứ hai bọn người này đột nhiên đến , không chỉ có mang tin tức xấu đến cho bọn họ , nói không chừng còn kéo thêm nhiều người khác tới nữa .

Người Vô Hoa thôn chỉ hy vọng thật yên ổn mà sống , tuyệt đối không muốn những tranh chấp bên ngoài liên lụy đến.

Nhưng là thôn trưởng cũng không dám đem người đuổi đi , bởi vì những người ngoại lại này không chỉ có nhiều người , mà thân phận của bọn họ cũng không đơn giản còn mang theo cả gia phó .

*Gia phó : người làm

Thôn trưởng lo lắng nếu cưỡng ép đem người đuổi đi , bởi vì chọc giận những người này , mà làm hại toàn bộ người trong thôn gặp hoạ.

Đã không có cách nào đem người đuổi đi , thôn trưởng liền cùng bọn họ thương lượng một phen , quyết định để cho bọn họ ở nhà người có dư phòng trống .

Nay trong làng chỉ còn lại không tới năm trạch viện , đều là nhà tranh cũ nát lâu rồi không có người ở .

Những người kia sau khi nhìn năm chỗ nhà ở , liền nhịn không được hùng hùng hổ hổ đứng lên .

Nhà cũ nát đến như thế , ngay cả con ngựa bọn hắn nuôi cũng không nguyện ý ở lại .

Trong số bọn họ có một gia đình , trong nhà rất có quyền có thế .

Người một nhà này trong ngày hôm đó liền dùng một trăm lương bạc , thuê một chỗ ở trong thôn của Vương gia .

Vương gia lúc nghe những người này muốn lưu lại , người một nhà liền vây lại cùng một chỗ thương lượng .

Nhà bọn hắn là nhà giàu có ở Vô Hoa thôn , tổng cộng có bốn viện tử không tính là lớn.

Vương gia cố ý đưa ra một cái viện tử , nhân cơ hội này kiếm một số bạc lớn .

Trong số những người ngoại lại này , cũng có những người tính tình tương đôi tốt .

Bọn họ cho trưởng thôn một ít bạc , liền chuyển đến năm căn nhà cũ nát kia .

Trong số bọn họ có người có được chút ít bạc , liền học theo cái gia đình kia thuê viện tử của Vương gia , bỏ ra một chút bạc để vào ở phòng trống trong nhà của dân thôn .

Cứ như vậy lục đục , thời gian một ngày trôi qua , đại bộ phận người đã tìm được chỗ ở .

Đến khi màn đêm buông xuống , còn có năm người chưa tìm được nơi thích hợp .

Trong số năm người , có bốn người là người một nhà . Một người khác là một cái nam nhân trung niên có chút rụt rè sợ hãi , trêи người cũng không có bạc gì .

Bốn người kia cũng không biết từ trong miệng ai biết được trong nhà Trần Y Y có phòng trống ?

Lúc một nhà Trần Y Y đang ăn tối , đột nhiên có người gõ cửa viện tử .

Vân Bích cũng không có lập tức mở cửa cho người ta , mà là cách cánh cửa viện tử nói :” Đã trễ thế này , muốn tìm ai .

?”

Người bên ngoài nghe vậy , mười phần kiên nhân đem thân phận của bọn họ , cùng với ý đồ đến đây đầu đuôi gốc ngọn đều nói rõ ràng .

Vân Bích cau mày nói :”Thật là không tiện , phu nhân nhà ta trước đó nói , không thể tùy tiện đem phòng cho thuê , các ngươi vẫn là nên đi đến những gia đình khác hỏi thử đi .

Vân Bích nói xong muốn xoay người lại , lại không nghĩ rằng người ở bên ngoài không có ý buông tha nói :” Cô nương khoan hãy đi , nhà chúng ta nguyện ý đưa ra năm mươi lượng bạc , xin cô nương giúp đỡ mà mở cửa ra .

Vân Bích có chút tức giận trừng mắt nhìn cửa viện tử , nhịn không được nghĩ : Nàng đều đã nói là không tiện , người này đầu óc có vấn đề sao ?

Không đợi Vân Bích trả lời , người kia đưa tay tiếp tục gõ cửa , một bộ dạng không mở cửa sẽ không bỏ qua .

Trần Y Y thấy Vân Bích vẫn chưa về , liền đứng dậy hướng bên ngoài đi ra .

Sở Trác thấy thế , cũng vui vẻ đi theo ra ngoài .

Cô nương câm bất đắt dĩ nhìn thân ảnh của nhị gia , bắt đầu yên lặng dọn dẹp bát đũa trêи bàn .

Hai người vừa ra tới , liền nghe người phía ngoài hô :” Xin cô nương trước tiên hãy mở cửa ra , nếu cô nương ghét bỏ bạc ít , chúng ta có thể đưa thêm bạc .

Bây giờ sắc trời đã tối đen , ba vị chủ tử nhà ta đã mỏi mệt không chịu nổi , xin cô nương rộng lòng từ bi mà mở cửa đi . ”

Vân Bích thấy Trần Y Y đi ra , liền bất mãn nói :” Phu nhân , người này chính là không chịu đi.

Trần Y Y đưa tay mở cửa ra , người bên ngoài vừa nhìn thấy cửa mở , lập tức kϊƈɦ động muốn xông lên .

Nhưng là hắn chưa đi được mấy bước , đã nhìn thấy một nữ tử phi thường xinh đẹp , đang đứng bên trong lành lạnh mà nhìn hắn .

Hắn không nghĩ tới chủ nhân nhà này là nữ tử , mà lại là một cái nữ tử tướng mạo xinh đẹp như vậy , nhịn không được có chút thất thần .

Lúc này Sở Trác đứng ở bên cạnh Trần Y Y nhìn thấy ánh mắt của đối phương , nhịn không được đi về phía trước một bước chắn trước mặt mặt Trần Y Y .

Trần Y Y thấy đột nhiên xuất hiện thêm một miếng tường thịt , vội vươn tay dùng đại lực đem người giật trở về .

Đồ ngốc nhà nàng bộ dạng mỹ mạo như vậy , hoàn toàn có thể thông sát nam nữ , vạn nhất bị người xấu coi trọng thì phải làm sao bây giờ ?

Sở Trác sau khi bị túm trở về , có chút bất mãn quay đầu nhìn Trần Y Y .

Trần Y Y thấy thế vội vàng dùng tay nắn bóp ngón út của hắn , dùng cách này để dỗ dành hắn không quấy rối .

Sở Trác có chút híp mắt , sau đó dùng ngón tay thon dài của mình , giữ thật chặt tay nhỏ của Trần Y Y .

Trần Y Y một bên cùng Sở Trác làm các loại động tác nhỏ , một bên sắc mặt như thường nhìn người kia nói :” Nhà chúng ta còn có các cô nương chưa xuất giá , thật sự không tiện chiêu đãi khách nhân . ”

Trần Y Y cự tuyệt mười phần trực tiếp , hoàn toàn không muốn cùng bọn họ tốn nước bọt .

Rõ ràng thời gian có một ngày , bọn họ có thể tìm được chỗ ở thích hợp .

Bọn họ một ngày nay không tìm tới , lại cố tình đợi đến trời tối mới tìm đến cửa .

Trần Y Y nhịn không được phỏng đoán , cái đám người này sợ là không phải loại người lương thiện gì .

Nay trong nhà còn có Vân Bích và cô nương câm , hai cái nữ nhi còn chưa xuất giá .

Nàng cũng không muốn bởi vì lòng thiện lương vô dụng , mà đem tới mầm tai hoạ cho Vân Bích và cô nương câm .

Kỳ thật Trần Y Y cũng không có đoán sai , cái gia đình này chọn từ giữa trưa cho đến bây giờ , đầu tiên là ghét bỏ phòng ở thôn trưởng cho cũ nát , sau lại ghét bỏ ở cùng với lão đầu tử có mùi .

Quanh đi quẩn lại như thế cả một ngày , cũng không có tìm thấy phòng ở thích hợp .

Bọn họ từ chỗ của Lâm quả phụ biết được , trong nhà Trần Y Y rất sạch sẽ , rất rộng rãi , có phòng ở phòng ở tốt thuộc loại số lượng không nhiều ở trong thôn . Càng quan trọng hơn là trong nhà của Trần Y Y có ba cái nữ tử đẹp như hoa.

Người một nhà này ngoại trừ một cái hạ nhân , còn lại là ba người , một cái quý phu nhân gần bốn mươi tuổi , hai người kia đều là nam tử trẻ tuổi cường tráng khoẻ mạnh .

Bọn hắn vốn là đứng ở cách nhà Trần Y Y không xa , thấy người trong nhà rốt cục cũng mở cửa , lập tức hướng chỗ đó chạy đến .

Sau khi bọn hắn nhịn thấy rõ ràng dung mạo của Trần Y Y , một cái nam tử trong số đó lập tức nói với người quý phu nhân bên cạnh :” Nương , cái nhà này tốt , người xem nhà bọn họ lớn bao nhiêu , so với những gia đình khác trong thôn đều tốt hơn .

Quý phu nhân kia nghe vậy nở nụ cười lạnh , nàng ta đương nhiên biết con mình đang suy nghĩ cái gì , đơn giản là coi trọng nữ chủ nhân nhà này .

Nàng ta từ trước đến giờ cưng chiều tiểu nhỉ tử này nhất , nghe vậy ngẩng đầu lên chăm chú đánh giá căn nhà .

Trần Y Y thấy nguyên một đám người bọn họ dáng vẻ giống như đã xem nơi này thành nhà của mình , nhịn không được cười chế giễu một tiếng .

Quý phu nhân kia nghe thấy tiếng cười của Trần Y Y , nhịn không được bất mãn nhìn về phía Trần Y Y nói :” Ngươi cười cái gì ?”

Trần Y Y không chút khách khí nói :” Đương nhiên là cười các ngươi , nơi này là nhà của ta , cái bộ dáng này của các ngươi là muốn học thổ phỉ chiếm đoạt nhà của ta sao ?”

Quý phu nhân khoé miệng giật giật một cái , nàng ta chưa thấy qua nữ tử phách lối như vậy , nhịn không được mở miệng khiển trách :” Làm càn , phụ mẫu nhà ngươi chính là dạy ngươi nói chuyện như vậy ? ”

Trần Y Y nhíu mày , với vẻ mặt đó là điều hiển nhiên .

Nàng cười nói :” Đúng vậy , phụ mẫu ta chính là dạy ta như vậy . Bọn họ nói gặp người phải nói tiếng người , gặp quỷ phải nói tiếng quỷ .

Nay ta gặp một đám thổ phỉ , đương nhiên phải nói những lời chỉ có thổ phỉ mới có thể hiểu được .

Cái quý phu nhân này là đương gia chủ mẫu của đại hộ nhân gia , ngày bình thường đều là nàng ta giáo huấn hạ nhân , hôm nay là lần đầu tiên bị một người tiểu bối giáo huấn .

Nàng ta theo bản năng liền muốn đưa tay đánh người , lại bị Vân Bích ở một bên bắt được .

Vân Bích không thể đối phó được với nam nhân có khí lực lớn , nhưng đối phó với một cái lão thái bà sống an nhàn sung sướиɠ thì đương nhiên có thể .

Vân Bích vẻ mặt khó coi nhìn chằm chằm quý phu nhân kia nói :” Các ngươi chỉ nghe ngóng được nhà chúng ta có phòng trống , nhưng lại không hỏi thăm lai lịch của phu nhân nhà chúng ta ?”