Người ta nói kẻ điên có niềm vui riêng,
khác với ngừơi thường,
cô ước gì mình điên đi,
mình sẽ không nhớ những kỉ niệm buồn
-phải chi bây gìơ cậu còn ở đây,
bên cạnh mình,
cho mình câu trả lời,
gỡ rối giúp mình,
nếu cứ tiếp tục như thế,
ha,
mình thật sự sẽ điên,
điên lên
-chờ mình,
chúng ta cùng nhau ra biển,
ra nơi mà chúng ta từng chơi đùa lúc nhỏ
tại bãi biển
-mày về hồi nào vậy?-anh ngồi trên bãi biển
-mới về,
à,
Thi cũng về với tao,
còn thằng Khánh thì hai ngày sao mới về đây
-ờm
-mà sao dạo này mặt mày bầm dập thế?
-bị người ta đánh,
băng nhóm tao yếu kém đánh không lại
-tao có nghe nói là lớp mình mới có kẻ chuyển tới,
tao còn nghe nói là một kẻ rất máu lạnh và rất giỏi
-ừm,
tao không biết được lai lịch cô ấy,
nhưng tao thấy vô tình máu lạnh nhưng đầy tịch mịch cô đơn
-ồ,
mày hiểu người khác khi nào vậy?-cậu bạn liếc nhìn anh bằng ánh mắt hoài nghi
-ờm
-ê,
cô gái kia tính làm gì vậy?,
-đâu?-anh nhìn theo hướng Khải,
cậu bạn của anh
-tự tử?,
mà khoan,
người này rất quen-anh nheo mắt nhìn về phía cô
-quen hay không cũng phải cứu,
sắp chìm rồi
-nhanh- anh nói xong liền chạy thiệt nhanh