Chương 1 - Tôi Muốn Ly Hôn
Chương 2 - Đây Chính Là Cô Mà
Chương 3 - Tận Cùng Của Sự Đau Lòng
Chương 4 - Không Muốn Rời Đi
Chương 5 - Trở Về
Chương 6 - Bí Mật Của An Gia
Chương 7 - Gây Bất Ngờ
Chương 8 - Khoảng Cách
Chương 9 - Liệu Có Thể Vượt Qua
Chương 10 - Chúng Ta Chia Tay Đi
Chương 11 - Tin Nhắn
Chương 12 - Chờ Sẵn
Chương 13 - Dứt Khoát Chia Tay
Chương 14 - Ngày Kết Hôn Liên Tục Thay Đổi
Chương 15 - Tâm Lý Bất Ổn Của An Tử Song
Chương 16 - Cho Anh Thêm Thời Gian
Chương 17 - An Gia
Chương 18 - Căn Phòng Ngủ
Chương 19 - Nghi Ngờ ?
Chương 20 - Buổi Tối Không Trọn Vẹn
Chương 21 - Nên Hủy Hôn ?
Chương 22 - Em Chờ Anh
Chương 23 - Không Thể Kết Hôn
Chương 24 - Rời Đi
Chương 25 - Đầy Đủ Lý Do Chưa?
Chương 26 - Không Cần Ép Cô Ấy Như Thế
Chương 27 - Anh Có Hứa Với Em Được Không?
Chương 28 - Kẻ Trộm.
Chương 29 - Chuyến Công Tác Thụy Sĩ
Chương 30 - Ký Tên
Chương 31 - Không Cam Lòng
Chương 32 - Cuộc Gọi Đến
Chương 33 - Sấy Tóc
Chương 34 - Gặp Chuyện.
Chương 35 - Cảnh Cáo .
Chương 36 - Bí Mật Trong Thư Phòng
Chương 37 - Vụ Tai Nạn Năm Ấy
Chương 38 - Lời Khuyên Người Mẹ
Chương 39 - Người Đến Đón
Chương 40 - Vợ Của Tôi
Chương 41 - Anh Rời Đi
Chương 42 - Sợ Hãi Vây Quanh
Chương 43 - Cảm Giác Thật Lạ Lẫm
Chương 44 - Tức Giận
Chương 45 - Hôn Sâu
Chương 46 - Không Chân Thật
Chương 47 - Lần Đầu
Chương 48 - Thuộc Về Anh
Chương 49 - Hạnh Phúc Trong Màn Đêm
Chương 50 - Chưa Thể Tiếp Nhận
Chương 51 - Dự Án Lần Này
Chương 52 - Công Cụ Ấm Giường
Chương 53 - Chuyến Tàu Gornergrat
Chương 54 - Không Thể Ngăn Cản
Chương 55 - Hiểu Lầm
Chương 56 - Nhẹ Lòng Đôi Bên
Chương 57 - Giúp Anh Cởi
Chương 58 - Đắm Chìm..
Chương 59 - Trợ Lý Mới
Chương 60 - Phòng Họp Dậy Sóng
Chương 61 - Lạc Triệu Lo Lắng
Chương 62 - Nháo Trên Xe
Chương 63 - Thì Ra Là Một Gia Đình
Chương 64 - Không Có Anh , Em Sẽ Sợ Hãi
Chương 65 - Đến Lạc Gia .
Chương 66 - Bữa Tối Gượng Gạo
Chương 67 - Ngả Bài
Chương 68 - Cái Tát
Chương 69 - Em Tin Anh
Chương 70 - Quay Lưng Về Phía Nhau
Chương 71 - Lạc Băng Nổi Giận
Chương 72 - Dỗ Dành
Chương 73 - Biết Sự Thật .
Chương 74 - Buổi Sớm
Chương 75 - Dạy Dỗ Ngọt Ngào
Chương 76 - Sự Thâm Độc Của Tô Tuyết Giao
Chương 77 - Bạn Tốt Ghé Thăm
Chương 78 - Ánh Mắt Sắc Hơn Dao
Chương 79 - Kinh Hoàng
Chương 80 - Cải Cách Nếp Sống
Chương 81 - Lần Đầu Gặp Mặt
Chương 82 - Thử Đồ
Chương 83 - Cuộc Trao Đổi Trong Đêm
Chương 84 - Nghe Lén
Chương 85 - Tin Nhắn Đêm Khuya
Chương 86 - Đi Công Tác
Chương 87 - Uy Hiếp
Chương 88 - Ngày Hẹn
Chương 89 - Dàn Xếp Bất Ngờ
Chương 90 - Đến Thành Phố C
Chương 91 - Nổ Nhà Máy Điện
Chương 92 - Cả Đời Sống Thực Vật
Chương 93 - Lạc Băng Suy Sụp
Chương 94 - Ân Vũ Tìm Đến
Chương 95 - Địa Ngục Trần Gian
Chương 96 - Đánh Đổi
Chương 97 - Cuộc Họp Khẩn
Chương 98 - Ngọt Ngào Sau Giông Bão
Chương 99 - Vứt Bỏ Lần Hai
Chương 100 - Buổi Lễ
Chương 101 - Nhân Chứng Thứ Hai
Chương 102 - Thanh Trừng Gia Tộc
Chương 103 - Em Sẽ Dùng Cả Đời Để Chứng Minh
Chương 104 - Phơi Bày Tất Cả
Chương 105 - Tôi Không Giết Con Tôi
Chương 106 - Viếng Mộ
Chương 107 - Hôn Lễ
Chương 108 - Ngoại Truyện: Song Thai
Chương 109 - Viên Mãn (End)
Chương 1 - Tôi Muốn Ly Hôn
Chương 2 - Đây Chính Là Cô Mà
Chương 3 - Tận Cùng Của Sự Đau Lòng
Chương 4 - Không Muốn Rời Đi
Chương 5 - Trở Về
Chương 6 - Bí Mật Của An Gia
Chương 7 - Gây Bất Ngờ
Chương 8 - Khoảng Cách
Chương 9 - Liệu Có Thể Vượt Qua
Chương 10 - Chúng Ta Chia Tay Đi
Chương 11 - Tin Nhắn
Chương 12 - Chờ Sẵn
Chương 13 - Dứt Khoát Chia Tay
Chương 14 - Ngày Kết Hôn Liên Tục Thay Đổi
Chương 15 - Tâm Lý Bất Ổn Của An Tử Song
Chương 16 - Cho Anh Thêm Thời Gian
Chương 17 - An Gia
Chương 18 - Căn Phòng Ngủ
Chương 19 - Nghi Ngờ ?
Chương 20 - Buổi Tối Không Trọn Vẹn
Chương 21 - Nên Hủy Hôn ?
Chương 22 - Em Chờ Anh
Chương 23 - Không Thể Kết Hôn
Chương 24 - Rời Đi
Chương 25 - Đầy Đủ Lý Do Chưa?
Chương 26 - Không Cần Ép Cô Ấy Như Thế
Chương 27 - Anh Có Hứa Với Em Được Không?
Chương 28 - Kẻ Trộm.
Chương 29 - Chuyến Công Tác Thụy Sĩ
Chương 30 - Ký Tên
Chương 31 - Không Cam Lòng
Chương 32 - Cuộc Gọi Đến
Chương 33 - Sấy Tóc
Chương 34 - Gặp Chuyện.
Chương 35 - Cảnh Cáo .
Chương 36 - Bí Mật Trong Thư Phòng
Chương 37 - Vụ Tai Nạn Năm Ấy
Chương 38 - Lời Khuyên Người Mẹ
Chương 39 - Người Đến Đón
Chương 40 - Vợ Của Tôi
Chương 41 - Anh Rời Đi
Chương 42 - Sợ Hãi Vây Quanh
Chương 43 - Cảm Giác Thật Lạ Lẫm
Chương 44 - Tức Giận
Chương 45 - Hôn Sâu
Chương 46 - Không Chân Thật
Chương 47 - Lần Đầu
Chương 48 - Thuộc Về Anh
Chương 49 - Hạnh Phúc Trong Màn Đêm
Chương 50 - Chưa Thể Tiếp Nhận
Chương 51 - Dự Án Lần Này
Chương 52 - Công Cụ Ấm Giường
Chương 53 - Chuyến Tàu Gornergrat
Chương 54 - Không Thể Ngăn Cản
Chương 55 - Hiểu Lầm
Chương 56 - Nhẹ Lòng Đôi Bên
Chương 57 - Giúp Anh Cởi
Chương 58 - Đắm Chìm..
Chương 59 - Trợ Lý Mới
Chương 60 - Phòng Họp Dậy Sóng
Chương 61 - Lạc Triệu Lo Lắng
Chương 62 - Nháo Trên Xe
Chương 63 - Thì Ra Là Một Gia Đình
Chương 64 - Không Có Anh , Em Sẽ Sợ Hãi
Chương 65 - Đến Lạc Gia .
Chương 66 - Bữa Tối Gượng Gạo
Chương 67 - Ngả Bài
Chương 68 - Cái Tát
Chương 69 - Em Tin Anh
Chương 70 - Quay Lưng Về Phía Nhau
Chương 71 - Lạc Băng Nổi Giận
Chương 72 - Dỗ Dành
Chương 73 - Biết Sự Thật .
Chương 74 - Buổi Sớm
Chương 75 - Dạy Dỗ Ngọt Ngào
Chương 76 - Sự Thâm Độc Của Tô Tuyết Giao
Chương 77 - Bạn Tốt Ghé Thăm
Chương 78 - Ánh Mắt Sắc Hơn Dao
Chương 79 - Kinh Hoàng
Chương 80 - Cải Cách Nếp Sống
Chương 81 - Lần Đầu Gặp Mặt
Chương 82 - Thử Đồ
Chương 83 - Cuộc Trao Đổi Trong Đêm
Chương 84 - Nghe Lén
Chương 85 - Tin Nhắn Đêm Khuya
Chương 86 - Đi Công Tác
Chương 87 - Uy Hiếp
Chương 88 - Ngày Hẹn
Chương 89 - Dàn Xếp Bất Ngờ
Chương 90 - Đến Thành Phố C
Chương 91 - Nổ Nhà Máy Điện
Chương 92 - Cả Đời Sống Thực Vật
Chương 93 - Lạc Băng Suy Sụp
Chương 94 - Ân Vũ Tìm Đến
Chương 95 - Địa Ngục Trần Gian
Chương 96 - Đánh Đổi
Chương 97 - Cuộc Họp Khẩn
Chương 98 - Ngọt Ngào Sau Giông Bão
Chương 99 - Vứt Bỏ Lần Hai
Chương 100 - Buổi Lễ
Chương 101 - Nhân Chứng Thứ Hai
Chương 102 - Thanh Trừng Gia Tộc
Chương 103 - Em Sẽ Dùng Cả Đời Để Chứng Minh
Chương 104 - Phơi Bày Tất Cả
Chương 105 - Tôi Không Giết Con Tôi
Chương 106 - Viếng Mộ
Chương 107 - Hôn Lễ
Chương 108 - Ngoại Truyện: Song Thai
Chương 109 - Viên Mãn (End)
Nhìn sắc mặt khó coi của Tô Triết, bị khinh thường ra mặt Tô Tuyết Giao cũng không dễ chịu gì.
Bà hạ giọng vừa đủ Tô Triết bên cạnh nghe thấy.
- Vào trong thôi đừng để ba con đợi...
- Mẹ con không vào vào được không.
- Không được trốn tránh,
mẹ nói con thế nào. Đại sự làm đầu.
Vào thôi.
.
Bà ta kéo tay Tô Triết đi vào cũng không muốn quản tâm tư anh ta bị những hình ảnh ngọt ngào của Lạc Băng và An Tử Song nhào nặn chẳng ra hình thù gì nữa rồi.
.
Chiếc bàn dài sang trọng, các món ăn lần lượt được đưa lên.
Lạc Triệu ngồi chính giữa, Lạc Băng và An Tử Song ngồi một bên đối diện với mẹ con Tô Tuyết Giao.
- Tử Song con ăn đi, xem có vừa miệng không?
Lạc Triệu cẩn trọng để ý sắc mặt An Tử Song.
Anh chỉ khẽ gật đầu, cũng nghe lời giơ tay gắp thức ăn nhưng là đặt vào chén Lạc Băng.
.
Lạc Băng thì quá quen thuộc những cử chỉ chăm sóc của anh rồi nên chỉ nhìn anh cười vui vẻ.
Nhưng trong mắt những người còn lại thì đây là được mở mang tầm mắt.
.
Người như An Tử Song sinh ra đã ngậm thìa vàng, chưa một lần phải hao tổn tâm tư hay lo lắng cho ai.
Nhưng giờ phút này không ngại trước mặt bao nhiêu ánh mắt, anh chăm sóc cho Lạc Băng từng chút.
Hành động thì rất tự nhiên còn vẻ mặt Lạc Băng thì vô cùng hưởng thụ.
.
Lạc Triệu xem như hiểu rõ mọi thứ,
ông trong lòng vui mừng không thôi.
.
Tô Triết nắm chặt đôi đũa trong tay, không có ý động đậy.
Tô Tuyết Giao nhìn qua anh ta dùng ánh mắt cảnh cáo mới khiến Tô Triết hoàn hồn tỉnh táo.
.
Tô Tuyết Giao nhìn hai người đối diện,
khẽ cười nói.
- Tiểu Băng hôm nay biết con về dì có nói Vú Trần làm món bánh đậu xanh mà con thích đấy.
.
Lạc Băng nhìn bà ta ngọt ngào nhìn cô, trước ánh mắt đang theo dõi của Lạc Triệu.
Lạc Băng nhàn nhạt trả lời.
- Cám ơn dì nhưng dạo gần đây Tôi không còn thích ăn loại bánh đó.
.
Nụ cười trên môi Tô Tuyết Giao cứng ngắt, bà cười cười.
.
- À.
.
thế sao, xin lỗi dì không biết.
Lạc Băng không nói thêm, tập trung vào thức ăn An Tử Song liên tục gắp cho cô.
.
Lạc Triệu nhạy bén phát hiện giọng điệu của Lạc Băng có vẻ xa cách với Tô Tuyết Giao.
Lạc Triệu đinh ninh rằng Lạc Băng vì còn giận chuyện hợp đồng trước đó nên mới có thái độ như thế.
Ông nghĩ thầm phải tìm cơ hội khuyên bảo Lạc Băng một chút nếu không Tô Tuyết Giao sẽ phải chịu ấm ức không hay.
An Tử Song khi ăn cơm cũng rất có quy tắc anh không thích nói chuyện.
Chỉ có Lạc Băng hay luyên thuyên anh sẽ chăm chú nghe cô nói,
đó là bữa cơm của hai người họ ở nhà.
Còn ở đây anh không có ý lên tiếng. Cho nên ngoài Lạc Băng thì với những người khác bữa tối trôi qua có chút gượng gạo may mắn cũng đã kết thúc.
Bất ngờ Lạc Triệu nhìn qua An Tử Song, nhẹ giọng nói.
- Tử Song con lên thư phòng một chút. Ba có chuyện muốn nói riêng với con được không?
An Tử Song nhìn qua Lạc Băng dĩ nhiên anh không muốn để cô ở lại một mình.
Nhưng Lạc Băng mỉm cười ý bảo anh đồng ý.
Lúc này An Tử Song mới gật đầu theo sau Lạc Triệu lên lầu.
.
Lạc Băng nhìn hai người họ khuất sau cầu thang cô muốn quay lưng lên phòng mình nhưng vừa xoay người liền chạm mặt Tô Tuyết Giao.
Bà ta nhìn cô rồi mỉm cười, dịu dàng nói.
- Tiểu Băng,
dì có thể nói chuyện với con một chút được không?