Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Kiên trì bằng cách nào?
Tôi không nhịn được đưa tay chạm vào tai trái.
Cô nàng ngồi bên trái tôi nhưng giọng rất nhỏ, tôi chỉ có thể nghe được lờ mờ lời ẻm nói.
Bên tai bị mất thính lực này chính là kết quả của sự thất bại trong cuộc tranh đua của hào môn.
Còn mẹ kế để Từ Hoan ở lại đây cũng vì bà muốn tôi kể hết câu chuyện cho ẻm nghe.
"Từ Hoan, cô biết không, tai trái của tôi không nghe được.
"
Trong đôi mắt có chút bối rối của ẻm, tôi chậm rãi kể lại câu chuyện.