Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Em Yêu Anh Ư..... Không Em Yêu Anh Ta

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Ran Mouri
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 9,344
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Anh nhìn được đoạn video này, thật sự anh không thể tin rằng cậu ta có thể làm như vậy. Nhiều lúc anh cảm nhận dường như những thứ mà cô ấy dành cho mình không còn như trước. Khôi nghĩ rằng: "Không biết liệu cô ấy còn thương với yêu mình không nữa". Đến một ngày cô cần cần thông tin của anh, vì Trang muốn cưới anh làm chồng. Vì thế cô liền từ nơi cô đi du học trở về Việt Nam. Cô đã đi được hai năm, học bên đó cũng đã ổn định, Trang cũng có công việc làm ổn định ở bên đó. Hiện tại cô cũng hoàn thành xong khóa học, nên cô ấy về Việt Nam.

Cô ấy về nhà tạo bất ngờ cho Khôi, thấy anh đang ở trong nhà với một cậu trai lạ. Cô mới bước vào định làm một trận ra lẽ liền nghe loáng thoáng là. Khôi bảo:

- Huy, em giúp anh nha. Chuyện! này anh không muốn cô ấy biết.

Cậu trai trẻ đó nhìn anh xong nhìn ra cửa và bảo:

- Anh, chị dâu về rồi. Lát mình bàn sau nha, em về trước. Em sẽ giúp anh.

Sau đó, Huy cất một số đồ của mình rồi đi. Trang thấy vậy, cô ấy không nói gì. Sau khi cậu ấy đi, Trang bảo:

- Khôi em học xong rồi, em về với anh đây.

Khôi vẫn vậy, mỉm cười xoa đầu cô ấy và nói:

- Em về chắc mệt lắm, cất quần áo xong nghỉ ngơi đi nha. Anh làm cho em chút đồ ăn, lát dậy có đói thì cứ ăn thôi, xa anh lại thiếu thịt rồi, . Em như thế này xinh lắm rồi. Không cần cố thêm đâu nha. Đừng giảm cân, em mũm mĩm một chút cũng đáng yêu mà. Vào phòng đi nhé.

Trang về phòng, cô ấy mở phòng ra. Nhìn rất bất ngờ, lúc cô về căn phòng ngủ đã được Khôi tân trang lại đúng sở thích của cô từ trước khi cô trở về Việt Nam. Anh muốn tạo bất ngờ cho cô và cũng như coi như đó là ngày anh chào đón Trang trở về nhà, sau những tháng ngày vất vả. Cô sau khi nghỉ ngơi, liền ra phòng bếp thấy tờ ghi chú với chữ anh ghi rằng:

- Đói, ăn trước đi nhé. Anh có việc bên công ty, nếu về sớm được thì anh sẽ về. Không thì tối anh mới về, vậy nhé. Chúc bé của anh ngon miệng!

Trang cầm tờ ghi chú Khôi viết cho mình mà tủm tỉm cười. Cô nhìn bàn mà Khôi chuẩn bị cho mình thật thịnh soạn nó giống vỗ béo cô ấy thì đúng hơn. Nhưng cô ấy ăn được một cũng khá no, nên đậy lại và cô ấy khóa cửa phòng mình lại, tiếp đó cô xuống dưới tầng một và đi dạo một vòng.

Đang đi cô nhìn thấy ghê đá, cô ngồi đó ngẫm nghĩ về cuộc đời. Những gì đã trải qua, cô không hề biết rằng chính cô đã gián tiếp giết đi người mà Khôi yêu thương thứ hai, chính Trang không biết được rằng là Khôi nghi cô là thủ phạm giết hại ba của anh. Nhưng anh vẫn yêu thương chiều chuộng cô ấy hết mực, đang nghĩ vẩn vơ thì cô thấy co một bé trai đang đứng ở vỉa hè khóc. Thấy vậy cô tiến đến hỏi:

- Này bé con, nín đi nào. Nói với chị sao lại khóc?

Cậu nhóc lúc này lau dòng nước mắt và nói:

- Em bị lạc mẹ, không biết đây là đâu nữa.

Trang thấy tội vì thế liền bảo:

- Vậy em nhớ số mẹ em không? Em đọc cho chị để chị gọi cho mẹ em đến đón nào.

Cậu nhóc liền bảo:

- Dạ, có là 0878578902. Số mẹ em đó ạ.

Cô ấy liền bấm số được một lúc liền thấy có cô gái nghe máy. Đầu dây bên kia liền nói:

- Ai đó?

Trang đưa điện thoại cho cậu bé, cậu ta nói:

- Mẹ ơi là mẹ, nãy mẹ đi đâu, mẹ đi với ai?

Cô gái ấy bảo:

- Mẹ đưa con đi mua sắm, bảo con đứng đợi trước chỗ chung cư. Sao thế?

Cậu nhóc bảo:

- Mẹ vứt con ở đây à, hay mẹ cho con có mẹ mới luôn. Mẹ để quên con rồi. Con gọi mẹ mãi mẹ không nghe, con đến chịu mẹ luôn đấy.

Bà mẹ liền bảo:

- Ừ, mẹ ra đón con liền. Đợi mẹ chút.

Cậu nhóc ấy tắt máy, đưa máy cho Trang và nói:

- Em cảm ơn chị nha, lát nữa mẹ em sang đón em rồi. Chị ở lại chút lát mẹ em cảm ơn chị ạ.

Trang nghe vậy, xua tay và nói:

- À, không sao việc chị nên làm mà. Hay chị ở lại với nhóc chút khi nào mẹ em đến đón chị về nhà.

Nhóc con liền bảo:

- Chị ở lại với em làm gì? Em có làm sao đâu mà chị sợ dữ vậy ta?

Trang cúi người xuống xoa đầu cậu nhóc liền nói:

- Không phải, chị lo cho nhóc bị bắt cóc chị không ở lại với nhóc đâu nghe chưa?

Cậu nhóc liền đỏ mặt nói:

- Ai dám bắt cóc em chứ? À mẹ em tới rồi kìa, chị ở lại tiễn em đi. Mà em chưa biết tên chị nữa, chị tên gì thế?

Cô liền bảo:

- Chị tên Trang, thế nhóc con đáng yêu tên gì nào?

Cậu bé ấy nói:

- Dạ em tên Thanh, tạm biệt chị. Cảm ơn chị nhiều.

Cô gái mẹ của chàng trai ấy ra đón và bảo:

- Cảm ơn cô nha. Cô cho tôi xin số của cô khi nào tôi liên lạc cảm ơn cô được không?

Trang gạt đi và bảo:

- Không cần đâu, ai gặp cũng như tôi thôi. Tôi có việc phải đi trước. Tạm biệt, chị. Tạm biệt nhóc con nhé.

Nói xong, cô lên căn phòng của cô ấy và Khôi. Lúc này, cô ấy về lại phòng hai ở chung thì bất ngờ cô phát hiện sổ hộ khẩu của nhà anh. Cô ấy giở ra xem và phát hiện chính là ba của anh chính là Nguyễn Hữu Khương. Cả người cô ấy như sụp đổ, Cô ước giá như thời gian quay trở lại, cô sẽ không bắt cóc ba của anh. Trang thấy hối hận vô cùng. Cô ấy liền cất đồ ăn vào trong tủ tính rủ bạn đi làm vài chén, nhưng cô lại sợ đang buôn với bạn anh lại nghe được nên thôi.

Mấy phút sau, Khôi xong việc trở về nhà. Trang lúc này có những dòng suy nghĩ đan xen lẫn lộn bởi vì cô không biết nên nói rõ ràng mọi chuyện với anh không? Cô khi mà biết được ngọn ngành mới biết được rằng ba và Khôi mới làm lành cách đây được hai tháng.

Cô không biết mở lời với Khôi như thế nào vì chính cô là người đứng sau tất cả mọi chuyện. Mải suy nghĩ lúc này, Khôi đã về mặt của anh có mệt mỏi. Nhưng mà chỉ cần nhìn thấy cô ấy là anh ấy có thêm sức sống. Anh bảo với Trang:

- Em nghĩ gì mà tập trung thế? Muộn vậy mà vẫn chưa ăn sao? Bé vào đây ăn chung với anh nào?

Cô ấy nghe vậy liền đáp:

- Dạ, em vào đây ạ. Anh đợi em chút.

Mấy phút sau, cô ấy ra. Lúc này, Trang đã thay một chiếc váy màu nhìn trông khá đơn giản nhưng lại lại trông rất quyến rũ. Họ ăn uống xong xuôi đã là 10 giờ tối rồi. Hai người về phòng họ chỉ tắm có vỏn vẹn năm phút đồng hồ.

Sau khi tắm xong, Khôi lại tiếp tục với công việc mà sếp giao cho anh. Công việc này giúp anh kiếm được nhiều hơn, lo được cho người con gái anh yêu nhiều hơn. Anh bắt đầu từ sau hôm ấy, làm còn về muộn hơn trước, anh muôn lo cho tương lai của anh và người con gái ấy. Trang hình như cũng hiểu được cùng anh xây dựng một gia đình êm ấm dành cho ngôi nhà nhỏ ấy.

Mọi chuyện vẫn sẽ yên bình như vậy, hai người vì nhau mà cô gắng sẽ giúp họ cùng nhau tiến bộ, có thêm được sự cảm tình của đối phương. Nhưng Trang tìm thấy một nam đồng nghiệp với cô, luôn dịu dàng với mình, cô ấy liền có thiện cảm với chàng trai ấy. Vì ngày qua ngày được tiếp xúc với chàng thanh niên đồng nghiệp tên Phan Hoàng Long ấy mà Khôi cảm nhận được tình cảm Trang dành cho anh không còn như trước nữa. Đến một ngày Khôi hỏi Trang:

- Bé yêu này, em có còn yêu anh không?

Cô gái ấy trả lời:

- Có, em yêu anh

Khôi đáp:

- Ở đâu. Sao anh không cảm nhận được, không chạm tới được. Liệu có phải em rung động người khác không phải anh không? Trang, liệu em có coi anh là người yêu, là bạn trai của em hay không, Trang?

Trang đáp:

- Nếu anh biết rồi, em nói cho anh nghe luôn. Đúng, là em hết yêu anh rồi. Đúng, là không tình cảm với anh rồi. Đúng, là em không còn coi anh là người yêu hay bạn trai em nữa rồi. Em muốn nói với anh câu này trước khi đi, em không yêu anh, em chỉ lợi dụng anh thôi, ba của anh là một tay em sai người giết đó. Vừa lòng anh chưa?

Khôi nghe vậy liền nói:

- Em không yêu anh, vậy tình cảm chúng ta cùng nhau vượt qua em để đi hả Trang. Những gì chúng ta cùng nhau trải qua em nói xong là xong hả roc ràng em có thể quan tâm đến cảm xúc của anh, sao em không để anh vui vẻ một chút, một chút chứ. Chỉ một chút thôi cũng không được sao?

Trang nghe vậy liền đáp:

- Khôi, anh đừng vậy mà. Em vẫn muốn chúng ta bên nhau mà anh. Anh đừng như vậy được không?

Khôi chỉ đáp:

- Muộn rồi em à, anh cần một khoảng lặng để suy nghĩ chuyện tình đôi ta. Trong khoảng thời gian này, em đừng làm phiền tới anh. Anh tưởng em sẽ yêu anh đến khi anh cầu hôn em, mà em chơi quả này anh không thể tin được.

Trang ôm Khôi và hỏi rằng:

- Anh đừng chia tay em được không? Anh tha thứ cho em được không? Anh có thể tin em lần này nữa được không hả anh?

Khôi liền đáp lại cô rằng:

- Anh có thể ngu ngốc tin rằng em và nó đi chơi không có tình cảm gì với nhau. Anh cũng có thể tin rằng em với nó đi với khách sạn mà không làm gì cả. Anh có thể tha thứ cho em tất cả ngoại trừ việc phản bội.

Trang nghe vậy, biết anh ấy sẽ không tha thứ cho mình nên nói:

- Anh hãy tha thứ cho em lần này thôi, em hứa không bao giờ còn lặp lại nữa được không, Khôi? Anh tha thứ cho em đi mà, được không?

Cô vừa nói vừa ôm Khôi, giọng nói ấy của cô khiến anh lại mềm lòng. Anh liền tay đẩy cô ấy ra và nói:

- Trang này, anh có thể chấp nhận em phản bội anh. Nhưng mà em nghĩ anh có chấp nhận việc người yêu chính là hung thủ sát hại ba mình. Em nghĩ anh phải làm sao? Anh chết đi liệu đã vừa lòng em chưa?

Trang nghe vậy, liền nói:

- Anh biết hết mọi chuyện rồi sao? Ngay cả việc em sai người giết ba anh, anh cũng có chứng cứ rồi sao? Vậy thì anh còn yêu em làm gì? Em đâu xứng để anh yêu thương, chiều chuộng như vậy đâu. Ngoài kia có bao nhiều cô gái hơn em, sao anh vẫn yêu em chiều chuộng em đến thế?

Khôi bảo:

- Vậy em quên rồi sao? Chính em là người tỏ tình trước với anh, cũng chính em đã cùng anh vượt qua biết bao nhiêu gian khó, cũng em là người gieo hi vọng cho anh chỉ cần anh yêu em, chiều chuộng em, dịu dàng với em thì em sẽ yêu anh không phải sao? Những lời hứa của em, vì anh em sẽ làm tất cả, những câu nói em sẽ vì anh mà chấp nhận xông vào biển lửa, những điều ấy em quên hết rồi sao? Hóa ra, anh chỉ là công cụ để em lôi ra sài, hết tác dụng em quăng anh vào đống rác.

Trang trả lời:

Em không có, em thương anh là thật, anh cho em cơ hội sửa sai lại được không? Em hứa không tái phạm nữa. Em sẽ trở về là em của trước đây được không Khôi. Đừng chia tay em, nha anh.

Khôi, anh mềm lòng rồi, anh bảo:

- Được, anh sẽ tha thứ cho em lần này. Hi vọng em biết trân quý nó, đây là lần đầu cũng như lần cuối. Anh sẽ không vì một lý do nào em xin anh mà bỏ qua đâu. Vì thế đừng phản bội anh, anh nói được anh làm được đó.