Chương 1 - Bị Ép Gả Thay
Chương 2 - Tội Lỗi Mình Không Làm
Chương 3 - Hành Hạ
Chương 4 - Bỏ Thuốc
Chương 5 - Sống Không Bằng Chết
Chương 6 - Món Đồ Trao Đổi
Chương 7 - Ba Ngày Ba Đêm
Chương 8 - Tự Sát Không Thành
Chương 9 - Sao Cô Ta Không Chết Đi?
Chương 10 - Tôi Chưa Cho Phép Thì Cô Không Được Chết
Chương 11 - Cô Là Vợ Tôi Thì Phải Thoả Mãn Tôi
Chương 12 - Tỉnh Lại Sau Hôn Mê
Chương 13 - Dày Vò Cho Tới Chết
Chương 14 - Cường Bạo Cả Đêm
Chương 15 - Cô Chỉ Là Một Con Chó
Chương 16 - Giả Đáng Thương Cho Ai Xem?
Chương 17 - Làm Việc Đến Kiệt Sức
Chương 18 - Không Một Ai Giúp Đỡ
Chương 19 - Cô Chỉ Là Một Con Chó
Chương 20 - Nhiệm Vụ Của Chó Là Phải Nghe Lời
Chương 21 - Không Có Tư Cách Ngồi Với Tôi
Chương 22 - Sỉ Nhục Nặng Lời
Chương 23 - Hy Vọng Càng Nhiều Thất Vọng Càng Lớn
Chương 24 - Cô Còn Không Bằng Một Con Chó
Chương 25 - Ăn Cơm Thừa Của Chó
Chương 26 - Ăn Cơm Thừa Của Chó (2)
Chương 27 - Ăn Cơm Thừa Của Chó (3)
Chương 28 - Ăn Cơm Thừa Của Chó (4)
Chương 29 - Ăn Cơm Thừa Của Chó (5)
Chương 30 - Cam Tâm Chịu Nhục
Chương 31 - Vật Cưng Của Trác Du Hiên
Chương 32 - Tiến Thoái Lưỡng Nan
Chương 33 - Dìm Đầu Vào Trong Nước Lạnh (1)
Chương 34 - Dìm Đầu Vào Trong Nước Lạnh (2)
Chương 35 - Dìm Đầu Vào Trong Nước Lạnh (3)
Chương 36 - Dìm Đầu Vào Trong Nước Lạnh (4)
Chương 37 - Cô Là Chó, Tôi Là Chủ
Chương 38 - Nỗi Đau Không Ai Hiểu Thấu
Chương 39 - Loại Phụ Nữ Trơ Trẽn
Chương 40 - Tôi Muốn, Cô Phải Cho!
Chương 41 - Lăng Nhục Đến Cùng
Chương 42 - Dày Vò Cho Đến Chết
Chương 43 - Đau Đớn Vô Cùng
Chương 44 - Nhục Nhã
Chương 45 - Không Có Tư Cách Mang Thai
Chương 46 - Búp Bê Rách Nát
Chương 47 - Chẳng Thèm Quan Tâm
Chương 48 - Tốn Tiền Tốn Của
Chương 49 - Bệnh Cũng Phải Làm Việc
Chương 50 - Kẻ Nào Để Chó Nằm Trên Giường Tôi?
Chương 51 - Hình Phạt
Chương 52 - Đau Thấu Tâm Can
Chương 53 - Cô Chỉ Là Chó Mà Thôi
Chương 54 - Không Còn Là Tiểu Thư Cao Quý
Chương 55 - Hữu Danh Vô Thực
Chương 56 - Gắng Gượng
Chương 57 - Đừng Nghĩ Đến Chuyện Nghỉ Ngơi
Chương 58 - Nhớ Đến Kiệt Quệ
Chương 59 - Không Thể Đáp Ứng
Chương 60 - Cô Ấy Là Ai?
Chương 61 - Đưa Tình Nhân Về Nhà
Chương 62 - Không Có Quyền Lên Tiếng
Chương 63 - Những Âm Thanh Ái Muội
Chương 64 - Đau Đớn Không Tưởng
Chương 65 - Dọn Dẹp Những Thứ Còn Lại
Chương 66 - Trác Du Hiên Nổi Điên Cái Gì Vậy?
Chương 67 - Chúng Tôi Không Phải Chó Giống Cô
Chương 68 - Công Khai Bảo Vệ Tình Nhân
Chương 69 - Nhốt Vào Nhà Kho
Chương 70 - Ba Ngày Cứ Như Ba Năm
Chương 71 - Sợ Hãi Trong Ngục Tối
Chương 72 - Biết Tội Chưa?
Chương 73 - Vết Thương Chồng Chất Vết Thương
Chương 74 - Thương Tâm
Chương 75 - Bảy Ngày Bình Yên
Chương 76 - Mẹ Chồng Đến Thăm
Chương 77 - Mẹ Chồng Cay Nghiệt
Chương 78 - Bị Mẹ Chồng Coi Thường
Chương 79 - Tìm Mọi Cách Để Hành Hạ
Chương 80 - Thứ Phụ Nữ Lăng Loàn
Chương 81 - Gọi Trác Du Hiên Về Nhà
Chương 82 - Đổ Thức Ăn Lên Đầu
Chương 83 - Chịu Đựng Dày Vò Đau Đớn
Chương 84 - Không Cho Phép Bôi Thuốc (85)
Chương 85 - Đau Cũng Phải Cắn Răng Mà Chịu
Chương 86 - Chịu Đựng Dày Vò
Chương 87 - Mất Đồ
Chương 88 - Đổ Tội Lên Đầu
Chương 89 - Chứng Cứ Rành Rành
Chương 90 - Đánh Đập Dã Man
Chương 91 - Sự Thật Là Gì?
Chương 92 - Người Phụ Nữ Tốt Bụng
Chương 93 - Bị Trác Du Hiên Phát Hiện
Chương 94 - Kết Cục Của Kẻ Làm Trái Lệnh
Chương 95 - Hình Phạt Tàn Khốc
Chương 96 - Đáng Thương
Chương 97 - Lời Mời Từ Đối Thủ
Chương 98 - Quách Tịnh Kỳ
Chương 99 - Chương 100
Chương 100 - Bộ Dạng Say Mèm
Chương 101 - Gọi Tên Người Con Gái Khác
Chương 102 - Ôn Nhu Như Nước
Chương 103 - Không Có Tư Cách
Chương 104 - Loại Phụ Nữ Dơ Bẩn
Chương 105 - Chính Thất Và Tiểu Tam
Chương 106 - Đút Cho Tình Nhân Ăn
Chương 107 - Suýt Nữa Mất Mạng
Chương 108 - Người Bạn Mới: Lục Ngạn
Chương 109 - Người Bạn Hiếm Hoi
Chương 110 - Cảnh Tượng Không Nên Thấy
Chương 111 - Chồng Cùng Tình Nhân
Chương 112 - Ra Ngoài Quỳ Cho Tôi
Chương 113 - Có Chết Cũng Phải Đem Về
Chương 114 - Cô Đơn Lẻ Bóng
Chương 115 - Cô Là Một Con Ở
Chương 116 - Đừng Xen Vào Chuyện Của Tôi
Chương 117 - Tình Nhân Hành Hạ
Chương 118 - Giở Trò
Chương 119 - Cút Ra Ngoài Quỳ Cho Tôi
Chương 120 - Quỳ Giữa Trời Mưa (1)
Chương 121 - Quỳ Giữa Trời Mưa (2)
Chương 122 - Trác Dương Phong
Chương 123 - Không Chút Thiện Cảm
Chương 124 - Sự Vô Tình Của Trác Du Hiên
Chương 125 - Em Chồng Quan Tâm
Chương 126 - Còn Giá Trị Lợi Dụng
Chương 127 - Anh Em Xích Mích
Chương 128 - Chuyến Công Tác Dài Hạn
Chương 129 - Mẹ Ruột Hẹn Gặp
Chương 130 - Gặp Mặt Để Đòi Tiền
Chương 131 - Vất Vả Kiếm Tiền
Chương 132 - Chịu Nhục Đến Quán Bar Làm Việc
Chương 133 - Bắt Gặp Tại Quán Bar
Chương 134 - Sỉ Nhục Thậm Tệ
Chương 135 - Khinh Bỉ Ném Tiền Vào Mặt
Chương 136 - Gặp Mặt Đưa Tiền
Chương 137 - Gặp Lại Lục Ngạn
Chương 138 - Trác Du Hiên Nổi Giận
Chương 139 - Tránh Xa Lục Ngạn Ra
Chương 140 - Nỗi Đau Của Trái Tim
Chương 141 - Bị Quách Tịnh Kỳ Gài Bẫy
Chương 142 - Gián Điệp
Chương 143 - Hóa Ra Chỉ Là Một Cái Bẫy
Chương 144 - Hình Phạt Phải Nhận
Chương 145 - Kim Đâm Vào Trong Người
Chương 146 - Tình Bạn Rạn Nứt
Chương 147 - Tình Bạn Rạn Nứt (2)
Chương 148 - " Không Rõ Tung Tích
Chương 149 - Gián Điệp Lộ Diện
Chương 150 - Kết Cục Của Quách Tịnh Kỳ
Chương 151 - Suýt Mất Đi Tất Cả
Chương 152 - Chuẩn Bị Trở Về Nhà
Chương 153 - Lạnh Nhạt
Chương 154 - Sự Thay Đổi Trong Tâm Trạng
Chương 155 - Trác Du Hiên Động Lòng
Chương 156 - Có Chút Ấm Áp
Chương 157 - Để Tôi Ôm Một Lát
Chương 158 - Những Ngày Tháng Vui Vẻ Nhất
Chương 159 - Bình Yên Trước Sóng Gió
Chương 160 - Sóng Gió Bất Ngờ Ập Đến
Chương 161 - Không Được Phép Quên Thân Phận Của Mình
Chương 162 - Phế Mất Cánh Tay
Chương 163 - Lục Ngạn Nổi Giận
Chương 164 - Bộ Dạng Thảm Thương
Chương 165 - Cánh Tay Không Thể Hồi Phục
Chương 166 - Sức Khỏe Tuột Dốc
Chương 167 - Dấu Hiệu
Chương 168 - Mang Thai
Chương 169 - Những Ngày Tháng Mang Thai
Chương 170 - Gặp Lại Thẩm Sơ Vũ
Chương 171 - Chị Em Gặp Nhau
Chương 172 - Cố Ý Gây Sự
Chương 173 - Sống Trong Lo Sợ
Chương 174 - Bị Trác Du Hiên Trách Mắng
Chương 175 - Nghi Ngờ
Chương 176 - Động Thai
Chương 177 - May Mắn Giữ Được Đứa Bé
Chương 178 - Buồn Bã Trong Bệnh Viện
Chương 179 - Chị Em Chung Nhà
Chương 180 - Hiểu Lầm Càng Thêm Hiểu Lầm
Chương 181 - Mâu Thuẫn Càng Thêm Gay Gắt
Chương 182 - Tổn Thương Đau Đớn
Chương 183 - Lần Nữa Trở Thành Người Ở
Chương 184 - Bày Trò
Chương 185 - Bị Bắt Quỳ Suốt Cả Đêm
Chương 186 - Mẹ Ruột Chỉ Trích
Chương 187 - Phát Hiện Mang Thai (1)
Chương 188 - Phát Hiện Mang Thai (2)
Chương 189 - Bất An Lo Sợ
Chương 190 - Trác Du Hiên Phát Hiện
Chương 191 - Đứa Bé Là Của Ai?
Chương 192 - Phá Đứa Trẻ Đi
Chương 193 - Mất Con
Chương 194 - Trả Con Cho Tôi
Chương 195 - Nỗi Thống Khổ Tột Cùng
Chương 196 - Cút Đi, Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Anh
Chương 197 - Lục Ngạn Tới Thăm
Chương 198 - Không Còn Muốn Sống
Chương 199 - Tâm Trạng Tuột Dốc
Chương 200 - Ai Sống Ai Chết?
Chương 201 - Sự Ra Đi Của Lục Ngạn
Chương 202 - Tạm Biệt Anh, Bác Sĩ Lục
Chương 203 - Là Cô Giết Cậu Ấy?
Chương 204 - Giam Cầm
Chương 205 - Nhiệm Vụ Phải Làm
Chương 206 - Món Hàng Trao Đổi
Chương 207 - Ly Hôn, Nghĩ Cũng Đừng Hòng
Chương 208 - Còn Giá Trị Là Còn Có Thể Lợi Dụng
Chương 209 - Mẹ Ruột Hay Sao?
Chương 210 - Sự Thật Về Thân Thế
Chương 211 - Hủy Hoại Danh Dự
Chương 212 - Tôi Không Cho Thì Cô Không Có Quyền Chết
Chương 213 - Hủy Hoại Danh Dự
Chương 214 - Hậu Quả Là Gì?
Chương 215 - Cái Bẫy Đã Sắp Đặt
Chương 216 - Sảy Thai
Chương 217 - Phế Mất Đôi Chân
Chương 218 - Thứ Ăn Cháo Đá Bát
Chương 219 - Năm Năm Tù Giam
Chương 220 - Ra Tù
Chương 221 - Tại Sao Không Ly Hôn?
Chương 222 - Gặp Lại Sau Năm Năm
Chương 223 - Mạnh Mẽ Phản Kháng
Chương 224 - Giao Dịch
Chương 225 - Con Rối Gỗ
Chương 226 - Cô Lập Bản Thân
Chương 227 - Giam Cầm
Chương 228 - Thẩm Sơ Vũ Làm Loạn
Chương 229 - Chạm Mặt Sau Năm Năm
Chương 230 - Quyết Định Không Thể Thay Đổi
Chương 231 - Liệu Có Phải Mang Thai?
Chương 232 - Thật Sự Mang Thai
Chương 233 - Không Thể Phá Thai
Chương 234 - Cơn Ác Mộng Đáng Sợ
Chương 235 - Không Rõ Tung Tích
Chương 236 - Bị Bắt Cóc
Chương 237 - Cơn Phẫn Nộ Của Quách Tịnh Kỳ
Chương 238 - Chủ Mưu Phía Sau
Chương 239 - Hận Để Làm Gì?
Chương 240 - Tìm Cách Bỏ Trốn
Chương 241 - Cứu Tinh
Chương 242 - Cảnh Sát Ập Đến (245)
Chương 243 - Cái Chết Của Quách Tịnh Kỳ
Chương 244 - Bi Kịch Của Quách Tịnh Kỳ
Chương 245 - Phá Thai, Hiến Thận
Chương 246 - Bị Ép Lên Bàn Mổ
Chương 247 - Bi Kịch Nối Tiếp Bi Kịch
Chương 248 - Không Thể Hiến Máu
Chương 249 - Sự Thật Dần Lộ Diện
Chương 250 - Sự Thật Là Gì
Chương 251 - Sự Thật Là Gì (2)
Chương 252 - Sự Thật Là Gì (3)
Chương 253 - Sự Thật Là Gì (4)
Chương 254 - Nhận Ra Tình Cảm
Chương 255 - Cái Xác Không Hồn
Chương 256 - Trác Du Hiên Cũng Biết Sợ Sao?
Chương 257 - Vị Khách Không Mời
Chương 258 - Quá Khứ Từng Chôn Vùi
Chương 259 - Người Mẹ Vô Nhân Tính
Chương 260 - Chương 263
Chương 261 - Tâm Thần Phân Liệt (1)
Chương 262 - Tâm Thần Phân Liệt (2)
Chương 263 - Tâm Thần Phân Liệt (3)
Chương 264 - Đột Nhiên Phát Bệnh
Chương 265 - Nguyên Nhân Vì Sao
Chương 266 - Cuộc Sống Khổ Cực
Chương 267 - Không Sống Được Bao Lâu Nữa
Chương 268 - Bông Hoa Úa Tàn
Chương 269 - Thiên Thần Gãy Cánh
Chương 270 - Nửa Đêm Phát Sốt
Chương 271 - Ác Ma Cũng Biết Đau Lòng Sao?
Chương 272 - Những Lời Đàm Tiếu (275)
Chương 273 - Nhà Hay Là Địa Ngục?
Chương 274 - Muốn Làm Người Tốt Một Lần
Chương 275 - Đích Thân Xuống Bếp
Chương 276 - Không Để Tâm Đến
Chương 277 - Công Khai Ra Mặt
Chương 278 - Khổ Sở Là Vì Đâu?
Chương 279 - Tự Hành Hạ Bản Thân
Chương 280 - Khoảng Cách Xa Vời
Chương 281 - Cha Mẹ Ghé Thăm
Chương 282 - Một Người Mẹ Thất Bại
Chương 283 - Đối Chọi Gay Gắt
Chương 284 - Ép Buộc Rời Đi
Chương 285 - Chuyến Đi Chơi Không Vui Vẻ
Chương 286 - Gặp Lại Mẹ Của Trác Du Hiên
Chương 287 - Áy Náy
Chương 288 - Chăm Sóc Tận Tình
Chương 289 - Bữa Sáng Đầy Sóng Gió
Chương 290 - Hai Bên Đấu Đá
Chương 291 - Là Vợ Không Phải Người Hầu
Chương 292 - Lo Lắng Quan Tâm
Chương 293 - Gặp Lại Trác Dương Phong
Chương 294 - Giam Mình Trong Thế Giới Riêng
Chương 295 - Thẩm Quân Dao Phát Bệnh
Chương 296 - Nguyên Nhân Phát Bệnh
Chương 297 - Bệnh Tình Chuyển Biến Tích Cực
Chương 298 - Cần Tiền Làm Gì?
Chương 299 - Mua Quần Áo Cho Con
Chương 300 - Hậu Quả Phải Gánh
Chương 301 - Biến Cố Xảy Ra
Chương 302 - Hy Vọng Và Lo Lắng
Chương 303 - Cuộc Đời Thực Vật
Chương 304 - Tuyệt Đối Không Rút Ống Thở
Chương 305 - Hôn Mê Ba Năm
Chương 306 - Con Người Cố Chấp
Chương 307 - Tỉnh Lại
Chương 308 - Cảm Giác Xa Lạ
Chương 309 - Không Nhận Mẹ Ruột
Chương 310 - Phủ Nhận Mối Quan Hệ
Chương 311 - Ác Quỷ Cũng Biết Yêu Sao?
Chương 312 - Giải Thoát Cho Nhau
Chương 313 - Không Hận Tức Là Không Yêu
Chương 314 - Ai Cố Chấp Hơn Ai?
Chương 315 - Ai Hành Hạ Ai
Chương 316 - Thời Gian Chẳng Còn Bao Lâu
Chương 317 - Không Ly Hôn Sẽ Không Đứng Dậy
Chương 318 - Ngã Bệnh
Chương 319 - Thời Gian Không Còn Nhiều
Chương 320 - Người Đàn Ông Ngang Ngược
Chương 321 - Mẹ Ruột Đến Thăm
Chương 322 - Bệnh Tật Hành Hạ
Chương 323 - Liên Tục Cấp Cứu
Chương 324 - Hai Tuần Ngắn Ngủi
Chương 325 - Tất Cả Đã Muộn
Chương 326 - Những Giây Phút Cuối Cùng
Chương 327 - Sự Ra Đi Của Thẩm Quân Dao
Chương 328 - Sự Ra Đi Của Thẩm Quân Dao (2)
Chương 329 - Cô Đơn Thống Khổ
Chương 330 - Chìm Trong Men Say
Chương 331 - Sống Để Chuộc Tội
Chương 332 - Thay Đổi Suy Nghĩ
Chương 333 - Nhớ Thương Da Diết
Chương 334 - Chỉ Có Một Người Vợ Duy Nhất
Chương 335 - Mẹ Con Bất Hòa
Chương 336 - Nghiệt Duyên Của Hai Ta (Kết)
Chương 337 - Ngoại Truyện 1: SINH NHẬT CỦA THẨM QUÂN
Chương 338 - Ngoại Truyện 2: SINH NHẬT CỦA THẨM QUÂN DAO (2)
Chương 339 - Ngoại Truyện 3: ĐỔ BỆNH
Chương 340 - Ngoại Truyện 4: KHÔNG THỂ NÀO QUÊN (344)
Chương 341 - Ngoại Truyện 5: NHỚ CON
Chương 342 - Ngoại Truyện 6: TÂM SỰ KHÓ NÓI
Chương 343 - Ngoại Truyện 7: LỜI KHÓ NÓI
Chương 344 - Ngoại Truyện 8: MỆT MỎI KHÔNG MUỐN TIẾP TỤC
Chương 345 - Ngoại Truyện 9: MỘT CƠ HỘI ĐỂ LÀM LẠI?
Chương 346 - Ngoại Truyện 10: HỒI KẾT
Chương 1 - Bị Ép Gả Thay
Chương 2 - Tội Lỗi Mình Không Làm
Chương 3 - Hành Hạ
Chương 4 - Bỏ Thuốc
Chương 5 - Sống Không Bằng Chết
Chương 6 - Món Đồ Trao Đổi
Chương 7 - Ba Ngày Ba Đêm
Chương 8 - Tự Sát Không Thành
Chương 9 - Sao Cô Ta Không Chết Đi?
Chương 10 - Tôi Chưa Cho Phép Thì Cô Không Được Chết
Chương 11 - Cô Là Vợ Tôi Thì Phải Thoả Mãn Tôi
Chương 12 - Tỉnh Lại Sau Hôn Mê
Chương 13 - Dày Vò Cho Tới Chết
Chương 14 - Cường Bạo Cả Đêm
Chương 15 - Cô Chỉ Là Một Con Chó
Chương 16 - Giả Đáng Thương Cho Ai Xem?
Chương 17 - Làm Việc Đến Kiệt Sức
Chương 18 - Không Một Ai Giúp Đỡ
Chương 19 - Cô Chỉ Là Một Con Chó
Chương 20 - Nhiệm Vụ Của Chó Là Phải Nghe Lời
Chương 21 - Không Có Tư Cách Ngồi Với Tôi
Chương 22 - Sỉ Nhục Nặng Lời
Chương 23 - Hy Vọng Càng Nhiều Thất Vọng Càng Lớn
Chương 24 - Cô Còn Không Bằng Một Con Chó
Chương 25 - Ăn Cơm Thừa Của Chó
Chương 26 - Ăn Cơm Thừa Của Chó (2)
Chương 27 - Ăn Cơm Thừa Của Chó (3)
Chương 28 - Ăn Cơm Thừa Của Chó (4)
Chương 29 - Ăn Cơm Thừa Của Chó (5)
Chương 30 - Cam Tâm Chịu Nhục
Chương 31 - Vật Cưng Của Trác Du Hiên
Chương 32 - Tiến Thoái Lưỡng Nan
Chương 33 - Dìm Đầu Vào Trong Nước Lạnh (1)
Chương 34 - Dìm Đầu Vào Trong Nước Lạnh (2)
Chương 35 - Dìm Đầu Vào Trong Nước Lạnh (3)
Chương 36 - Dìm Đầu Vào Trong Nước Lạnh (4)
Chương 37 - Cô Là Chó, Tôi Là Chủ
Chương 38 - Nỗi Đau Không Ai Hiểu Thấu
Chương 39 - Loại Phụ Nữ Trơ Trẽn
Chương 40 - Tôi Muốn, Cô Phải Cho!
Chương 41 - Lăng Nhục Đến Cùng
Chương 42 - Dày Vò Cho Đến Chết
Chương 43 - Đau Đớn Vô Cùng
Chương 44 - Nhục Nhã
Chương 45 - Không Có Tư Cách Mang Thai
Chương 46 - Búp Bê Rách Nát
Chương 47 - Chẳng Thèm Quan Tâm
Chương 48 - Tốn Tiền Tốn Của
Chương 49 - Bệnh Cũng Phải Làm Việc
Chương 50 - Kẻ Nào Để Chó Nằm Trên Giường Tôi?
Chương 51 - Hình Phạt
Chương 52 - Đau Thấu Tâm Can
Chương 53 - Cô Chỉ Là Chó Mà Thôi
Chương 54 - Không Còn Là Tiểu Thư Cao Quý
Chương 55 - Hữu Danh Vô Thực
Chương 56 - Gắng Gượng
Chương 57 - Đừng Nghĩ Đến Chuyện Nghỉ Ngơi
Chương 58 - Nhớ Đến Kiệt Quệ
Chương 59 - Không Thể Đáp Ứng
Chương 60 - Cô Ấy Là Ai?
Chương 61 - Đưa Tình Nhân Về Nhà
Chương 62 - Không Có Quyền Lên Tiếng
Chương 63 - Những Âm Thanh Ái Muội
Chương 64 - Đau Đớn Không Tưởng
Chương 65 - Dọn Dẹp Những Thứ Còn Lại
Chương 66 - Trác Du Hiên Nổi Điên Cái Gì Vậy?
Chương 67 - Chúng Tôi Không Phải Chó Giống Cô
Chương 68 - Công Khai Bảo Vệ Tình Nhân
Chương 69 - Nhốt Vào Nhà Kho
Chương 70 - Ba Ngày Cứ Như Ba Năm
Chương 71 - Sợ Hãi Trong Ngục Tối
Chương 72 - Biết Tội Chưa?
Chương 73 - Vết Thương Chồng Chất Vết Thương
Chương 74 - Thương Tâm
Chương 75 - Bảy Ngày Bình Yên
Chương 76 - Mẹ Chồng Đến Thăm
Chương 77 - Mẹ Chồng Cay Nghiệt
Chương 78 - Bị Mẹ Chồng Coi Thường
Chương 79 - Tìm Mọi Cách Để Hành Hạ
Chương 80 - Thứ Phụ Nữ Lăng Loàn
Chương 81 - Gọi Trác Du Hiên Về Nhà
Chương 82 - Đổ Thức Ăn Lên Đầu
Chương 83 - Chịu Đựng Dày Vò Đau Đớn
Chương 84 - Không Cho Phép Bôi Thuốc (85)
Chương 85 - Đau Cũng Phải Cắn Răng Mà Chịu
Chương 86 - Chịu Đựng Dày Vò
Chương 87 - Mất Đồ
Chương 88 - Đổ Tội Lên Đầu
Chương 89 - Chứng Cứ Rành Rành
Chương 90 - Đánh Đập Dã Man
Chương 91 - Sự Thật Là Gì?
Chương 92 - Người Phụ Nữ Tốt Bụng
Chương 93 - Bị Trác Du Hiên Phát Hiện
Chương 94 - Kết Cục Của Kẻ Làm Trái Lệnh
Chương 95 - Hình Phạt Tàn Khốc
Chương 96 - Đáng Thương
Chương 97 - Lời Mời Từ Đối Thủ
Chương 98 - Quách Tịnh Kỳ
Chương 99 - Chương 100
Chương 100 - Bộ Dạng Say Mèm
Chương 101 - Gọi Tên Người Con Gái Khác
Chương 102 - Ôn Nhu Như Nước
Chương 103 - Không Có Tư Cách
Chương 104 - Loại Phụ Nữ Dơ Bẩn
Chương 105 - Chính Thất Và Tiểu Tam
Chương 106 - Đút Cho Tình Nhân Ăn
Chương 107 - Suýt Nữa Mất Mạng
Chương 108 - Người Bạn Mới: Lục Ngạn
Chương 109 - Người Bạn Hiếm Hoi
Chương 110 - Cảnh Tượng Không Nên Thấy
Chương 111 - Chồng Cùng Tình Nhân
Chương 112 - Ra Ngoài Quỳ Cho Tôi
Chương 113 - Có Chết Cũng Phải Đem Về
Chương 114 - Cô Đơn Lẻ Bóng
Chương 115 - Cô Là Một Con Ở
Chương 116 - Đừng Xen Vào Chuyện Của Tôi
Chương 117 - Tình Nhân Hành Hạ
Chương 118 - Giở Trò
Chương 119 - Cút Ra Ngoài Quỳ Cho Tôi
Chương 120 - Quỳ Giữa Trời Mưa (1)
Chương 121 - Quỳ Giữa Trời Mưa (2)
Chương 122 - Trác Dương Phong
Chương 123 - Không Chút Thiện Cảm
Chương 124 - Sự Vô Tình Của Trác Du Hiên
Chương 125 - Em Chồng Quan Tâm
Chương 126 - Còn Giá Trị Lợi Dụng
Chương 127 - Anh Em Xích Mích
Chương 128 - Chuyến Công Tác Dài Hạn
Chương 129 - Mẹ Ruột Hẹn Gặp
Chương 130 - Gặp Mặt Để Đòi Tiền
Chương 131 - Vất Vả Kiếm Tiền
Chương 132 - Chịu Nhục Đến Quán Bar Làm Việc
Chương 133 - Bắt Gặp Tại Quán Bar
Chương 134 - Sỉ Nhục Thậm Tệ
Chương 135 - Khinh Bỉ Ném Tiền Vào Mặt
Chương 136 - Gặp Mặt Đưa Tiền
Chương 137 - Gặp Lại Lục Ngạn
Chương 138 - Trác Du Hiên Nổi Giận
Chương 139 - Tránh Xa Lục Ngạn Ra
Chương 140 - Nỗi Đau Của Trái Tim
Chương 141 - Bị Quách Tịnh Kỳ Gài Bẫy
Chương 142 - Gián Điệp
Chương 143 - Hóa Ra Chỉ Là Một Cái Bẫy
Chương 144 - Hình Phạt Phải Nhận
Chương 145 - Kim Đâm Vào Trong Người
Chương 146 - Tình Bạn Rạn Nứt
Chương 147 - Tình Bạn Rạn Nứt (2)
Chương 148 - " Không Rõ Tung Tích
Chương 149 - Gián Điệp Lộ Diện
Chương 150 - Kết Cục Của Quách Tịnh Kỳ
Chương 151 - Suýt Mất Đi Tất Cả
Chương 152 - Chuẩn Bị Trở Về Nhà
Chương 153 - Lạnh Nhạt
Chương 154 - Sự Thay Đổi Trong Tâm Trạng
Chương 155 - Trác Du Hiên Động Lòng
Chương 156 - Có Chút Ấm Áp
Chương 157 - Để Tôi Ôm Một Lát
Chương 158 - Những Ngày Tháng Vui Vẻ Nhất
Chương 159 - Bình Yên Trước Sóng Gió
Chương 160 - Sóng Gió Bất Ngờ Ập Đến
Chương 161 - Không Được Phép Quên Thân Phận Của Mình
Chương 162 - Phế Mất Cánh Tay
Chương 163 - Lục Ngạn Nổi Giận
Chương 164 - Bộ Dạng Thảm Thương
Chương 165 - Cánh Tay Không Thể Hồi Phục
Chương 166 - Sức Khỏe Tuột Dốc
Chương 167 - Dấu Hiệu
Chương 168 - Mang Thai
Chương 169 - Những Ngày Tháng Mang Thai
Chương 170 - Gặp Lại Thẩm Sơ Vũ
Chương 171 - Chị Em Gặp Nhau
Chương 172 - Cố Ý Gây Sự
Chương 173 - Sống Trong Lo Sợ
Chương 174 - Bị Trác Du Hiên Trách Mắng
Chương 175 - Nghi Ngờ
Chương 176 - Động Thai
Chương 177 - May Mắn Giữ Được Đứa Bé
Chương 178 - Buồn Bã Trong Bệnh Viện
Chương 179 - Chị Em Chung Nhà
Chương 180 - Hiểu Lầm Càng Thêm Hiểu Lầm
Chương 181 - Mâu Thuẫn Càng Thêm Gay Gắt
Chương 182 - Tổn Thương Đau Đớn
Chương 183 - Lần Nữa Trở Thành Người Ở
Chương 184 - Bày Trò
Chương 185 - Bị Bắt Quỳ Suốt Cả Đêm
Chương 186 - Mẹ Ruột Chỉ Trích
Chương 187 - Phát Hiện Mang Thai (1)
Chương 188 - Phát Hiện Mang Thai (2)
Chương 189 - Bất An Lo Sợ
Chương 190 - Trác Du Hiên Phát Hiện
Chương 191 - Đứa Bé Là Của Ai?
Chương 192 - Phá Đứa Trẻ Đi
Chương 193 - Mất Con
Chương 194 - Trả Con Cho Tôi
Chương 195 - Nỗi Thống Khổ Tột Cùng
Chương 196 - Cút Đi, Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Anh
Chương 197 - Lục Ngạn Tới Thăm
Chương 198 - Không Còn Muốn Sống
Chương 199 - Tâm Trạng Tuột Dốc
Chương 200 - Ai Sống Ai Chết?
Chương 201 - Sự Ra Đi Của Lục Ngạn
Chương 202 - Tạm Biệt Anh, Bác Sĩ Lục
Chương 203 - Là Cô Giết Cậu Ấy?
Chương 204 - Giam Cầm
Chương 205 - Nhiệm Vụ Phải Làm
Chương 206 - Món Hàng Trao Đổi
Chương 207 - Ly Hôn, Nghĩ Cũng Đừng Hòng
Chương 208 - Còn Giá Trị Là Còn Có Thể Lợi Dụng
Chương 209 - Mẹ Ruột Hay Sao?
Chương 210 - Sự Thật Về Thân Thế
Chương 211 - Hủy Hoại Danh Dự
Chương 212 - Tôi Không Cho Thì Cô Không Có Quyền Chết
Chương 213 - Hủy Hoại Danh Dự
Chương 214 - Hậu Quả Là Gì?
Chương 215 - Cái Bẫy Đã Sắp Đặt
Chương 216 - Sảy Thai
Chương 217 - Phế Mất Đôi Chân
Chương 218 - Thứ Ăn Cháo Đá Bát
Chương 219 - Năm Năm Tù Giam
Chương 220 - Ra Tù
Chương 221 - Tại Sao Không Ly Hôn?
Chương 222 - Gặp Lại Sau Năm Năm
Chương 223 - Mạnh Mẽ Phản Kháng
Chương 224 - Giao Dịch
Chương 225 - Con Rối Gỗ
Chương 226 - Cô Lập Bản Thân
Chương 227 - Giam Cầm
Chương 228 - Thẩm Sơ Vũ Làm Loạn
Chương 229 - Chạm Mặt Sau Năm Năm
Chương 230 - Quyết Định Không Thể Thay Đổi
Chương 231 - Liệu Có Phải Mang Thai?
Chương 232 - Thật Sự Mang Thai
Chương 233 - Không Thể Phá Thai
Chương 234 - Cơn Ác Mộng Đáng Sợ
Chương 235 - Không Rõ Tung Tích
Chương 236 - Bị Bắt Cóc
Chương 237 - Cơn Phẫn Nộ Của Quách Tịnh Kỳ
Chương 238 - Chủ Mưu Phía Sau
Chương 239 - Hận Để Làm Gì?
Chương 240 - Tìm Cách Bỏ Trốn
Chương 241 - Cứu Tinh
Chương 242 - Cảnh Sát Ập Đến (245)
Chương 243 - Cái Chết Của Quách Tịnh Kỳ
Chương 244 - Bi Kịch Của Quách Tịnh Kỳ
Chương 245 - Phá Thai, Hiến Thận
Chương 246 - Bị Ép Lên Bàn Mổ
Chương 247 - Bi Kịch Nối Tiếp Bi Kịch
Chương 248 - Không Thể Hiến Máu
Chương 249 - Sự Thật Dần Lộ Diện
Chương 250 - Sự Thật Là Gì
Chương 251 - Sự Thật Là Gì (2)
Chương 252 - Sự Thật Là Gì (3)
Chương 253 - Sự Thật Là Gì (4)
Chương 254 - Nhận Ra Tình Cảm
Chương 255 - Cái Xác Không Hồn
Chương 256 - Trác Du Hiên Cũng Biết Sợ Sao?
Chương 257 - Vị Khách Không Mời
Chương 258 - Quá Khứ Từng Chôn Vùi
Chương 259 - Người Mẹ Vô Nhân Tính
Chương 260 - Chương 263
Chương 261 - Tâm Thần Phân Liệt (1)
Chương 262 - Tâm Thần Phân Liệt (2)
Chương 263 - Tâm Thần Phân Liệt (3)
Chương 264 - Đột Nhiên Phát Bệnh
Chương 265 - Nguyên Nhân Vì Sao
Chương 266 - Cuộc Sống Khổ Cực
Chương 267 - Không Sống Được Bao Lâu Nữa
Chương 268 - Bông Hoa Úa Tàn
Chương 269 - Thiên Thần Gãy Cánh
Chương 270 - Nửa Đêm Phát Sốt
Chương 271 - Ác Ma Cũng Biết Đau Lòng Sao?
Chương 272 - Những Lời Đàm Tiếu (275)
Chương 273 - Nhà Hay Là Địa Ngục?
Chương 274 - Muốn Làm Người Tốt Một Lần
Chương 275 - Đích Thân Xuống Bếp
Chương 276 - Không Để Tâm Đến
Chương 277 - Công Khai Ra Mặt
Chương 278 - Khổ Sở Là Vì Đâu?
Chương 279 - Tự Hành Hạ Bản Thân
Chương 280 - Khoảng Cách Xa Vời
Chương 281 - Cha Mẹ Ghé Thăm
Chương 282 - Một Người Mẹ Thất Bại
Chương 283 - Đối Chọi Gay Gắt
Chương 284 - Ép Buộc Rời Đi
Chương 285 - Chuyến Đi Chơi Không Vui Vẻ
Chương 286 - Gặp Lại Mẹ Của Trác Du Hiên
Chương 287 - Áy Náy
Chương 288 - Chăm Sóc Tận Tình
Chương 289 - Bữa Sáng Đầy Sóng Gió
Chương 290 - Hai Bên Đấu Đá
Chương 291 - Là Vợ Không Phải Người Hầu
Chương 292 - Lo Lắng Quan Tâm
Chương 293 - Gặp Lại Trác Dương Phong
Chương 294 - Giam Mình Trong Thế Giới Riêng
Chương 295 - Thẩm Quân Dao Phát Bệnh
Chương 296 - Nguyên Nhân Phát Bệnh
Chương 297 - Bệnh Tình Chuyển Biến Tích Cực
Chương 298 - Cần Tiền Làm Gì?
Chương 299 - Mua Quần Áo Cho Con
Chương 300 - Hậu Quả Phải Gánh
Chương 301 - Biến Cố Xảy Ra
Chương 302 - Hy Vọng Và Lo Lắng
Chương 303 - Cuộc Đời Thực Vật
Chương 304 - Tuyệt Đối Không Rút Ống Thở
Chương 305 - Hôn Mê Ba Năm
Chương 306 - Con Người Cố Chấp
Chương 307 - Tỉnh Lại
Chương 308 - Cảm Giác Xa Lạ
Chương 309 - Không Nhận Mẹ Ruột
Chương 310 - Phủ Nhận Mối Quan Hệ
Chương 311 - Ác Quỷ Cũng Biết Yêu Sao?
Chương 312 - Giải Thoát Cho Nhau
Chương 313 - Không Hận Tức Là Không Yêu
Chương 314 - Ai Cố Chấp Hơn Ai?
Chương 315 - Ai Hành Hạ Ai
Chương 316 - Thời Gian Chẳng Còn Bao Lâu
Chương 317 - Không Ly Hôn Sẽ Không Đứng Dậy
Chương 318 - Ngã Bệnh
Chương 319 - Thời Gian Không Còn Nhiều
Chương 320 - Người Đàn Ông Ngang Ngược
Chương 321 - Mẹ Ruột Đến Thăm
Chương 322 - Bệnh Tật Hành Hạ
Chương 323 - Liên Tục Cấp Cứu
Chương 324 - Hai Tuần Ngắn Ngủi
Chương 325 - Tất Cả Đã Muộn
Chương 326 - Những Giây Phút Cuối Cùng
Chương 327 - Sự Ra Đi Của Thẩm Quân Dao
Chương 328 - Sự Ra Đi Của Thẩm Quân Dao (2)
Chương 329 - Cô Đơn Thống Khổ
Chương 330 - Chìm Trong Men Say
Chương 331 - Sống Để Chuộc Tội
Chương 332 - Thay Đổi Suy Nghĩ
Chương 333 - Nhớ Thương Da Diết
Chương 334 - Chỉ Có Một Người Vợ Duy Nhất
Chương 335 - Mẹ Con Bất Hòa
Chương 336 - Nghiệt Duyên Của Hai Ta (Kết)
Chương 337 - Ngoại Truyện 1: SINH NHẬT CỦA THẨM QUÂN
Chương 338 - Ngoại Truyện 2: SINH NHẬT CỦA THẨM QUÂN DAO (2)
Chương 339 - Ngoại Truyện 3: ĐỔ BỆNH
Chương 340 - Ngoại Truyện 4: KHÔNG THỂ NÀO QUÊN (344)
Chương 341 - Ngoại Truyện 5: NHỚ CON
Chương 342 - Ngoại Truyện 6: TÂM SỰ KHÓ NÓI
Chương 343 - Ngoại Truyện 7: LỜI KHÓ NÓI
Chương 344 - Ngoại Truyện 8: MỆT MỎI KHÔNG MUỐN TIẾP TỤC
Chương 345 - Ngoại Truyện 9: MỘT CƠ HỘI ĐỂ LÀM LẠI?
Chương 346 - Ngoại Truyện 10: HỒI KẾT
Nếu như Thẩm Quân Dao thật sự là con gái của bà ta, vậy thì những gì mà bà ta gây ra cho người con gái ấy sẽ không bao giờ bù đắp được nữa.
Nghĩ đến đây, cả người của Thẩm phu nhân kia run lên cầm cập, sắc mặt của bà ta thoáng chốc đã trắng bệch.
Chuyện này vẫn chưa chắc chắn, Thẩm lão gia đành sai người đến bệnh viện năm xưa mà Trịnh Liên đã sinh con để điều tra.
Với thế lực của nhà họ Thẩm, muốn điều tra chuyện này thì vô cùng dễ dàng.
Một tiếng sau kết quả lập tức đến tay của bọn họ.
Theo lời kể, năm xưa khi Thẩm phu nhân sinh con cùng với bạn thân của mình, y tá ở đó đúng thật là đã vô tình làm rơi bảng tên của hai đứa trẻ.
Theo lời của y tá năm xưa, lúc đấy cô ta cứ nghĩ đó đều là con của nhà họ Thẩm nên chỉ gắn đại bảng tên vào.
Nhưng cô ta lại không hề biết rằng việc làm đó của mình đã vô tình gây nên tai hoạ.
Kết hợp với những lời kể của y tá cộng với giấy xét nghiệm ADN này ở trong tay, giờ đây có thể khẳng định Thẩm Quân Dao hoàn toàn chính là con gái của bọn họ.
Nghe được tin này, Thẩm phu nhân gần như suy sụp hoàn toàn, sự ngỡ ngàng, dày vò hiện rõ trên khuôn mặt kia của bà ta.
Cả người của bà ta ngồi thụp xuống đất, tiếng nói phát ra đau đớn dằn vặt.
"Vậy là Quân Dao mới chính là con gái chúng ta.
Tôi đã làm gì con của mình thế này? Chính tay tôi đã hại con gái của mình mất rồi!
"
Bà ta bỗng nhiên gào khóc.
Hối hận, dẫn vặt, mọi cảm xúc đau đớn đều đang cần xé cả người của bà ta.
Nơi lồng ngực của bà ta nhói đau, hơi thở bông trở nên nặng nề, bà ta khóc, khóc rất dữ dội.
Nhưng bây giờ Thẩm phu nhân đau lòng thì có lợi ích gì? Bao nhiêu chuyện bà ta đã gây ra cho chính đứa con gái ruột của mình, làm sao có thể tha thứ dễ dàng như thể.
Chính tay bà ta đấy con gái của mình vào tù, bà ta luôn miệng mắng nhiếc, chửi rủa đứa con gái đáng thương ấy thậm tệ.
Nhưng thật không ngờ răng, đứa con gái mà bà ta luôn ghét bỏ ấy mới chính là đứa con gái ruột của bà ta, còn đứa nhỏ mà bà ta luôn yêu thương bảo bọc lại chính là con của người mà bà ta căm ghét nhất.
Thẩm lão gia cũng không ngăn vợ mình lại, ông cứ để cho bà ta liên tục gào khóc như thế.
Trong lòng của ông ta cũng không ngừng gào thét, trong thâm tâm của ông ta như có hàng vạn con bọ đang liên tục cắn xé, muốn dày vò chết ông ta vậy.
Cánh tay của vị Thẩm lão gia kia siết chặt chiếc điện thoại trong tay như thể muốn bóp nát nó vậy.
Trịnh Liên khóc một thôi một hồi, nhưng bà ta chẳng những không dễ chịu hơn mà còn càng thêm cản rứt.
Thấy vợ mình sắp không trụ nổi, Thẩm lão gia chỉ có thể đỡ bà ta ngồi lên ghế ở gần đó, để cho bà ta bình tĩnh một chút.
"Trịnh Liên, bà bình tĩnh lại đi, bây giờ khóc lóc cũng không có ích gì đâu.
Giờ chúng ta chỉ có thể bù đắp cho con bé mà thôi, thời gian cũng chẳng thể trở lại được nữa đâu"
"Ông à, ông nói xem, con bé nó có chịu tha thứ cho chúng †a hay không? Quân Dao chắc hẳn là hận chúng ta lắm, tôi gây cho nó bao nhiêu tổn thương, chính tay tôi đã đẩy con bé vào địa ngục, hại con bé đến bước đường ngày hôm nay.
Quân Dao liệu có thể quay lại nhìn mặt người mẹ như tôi không?"
Trịnh Liên càng kích động hơn, bà ta nằm chặt lấy cánh tay đã xuất hiện những nếp nhăn kia của chồng mình, cả người không còn sức lực mà khóc ra nữa.
Bà ta không khóc thành tiếng, nhưng nước mắt vẫn cứ chảy ra như là không có điểm dừng vậy.
Chính tay của bà ta đã hủy hoại cả cuộc đời của con gái mình, mà giờ đây còn muốn xin tha thứ ư? Đối diện với những câu hỏi kia của vợ mình, Thẩm lão gia chỉ có thế bất lực quay mặt đi, khuôn mặt của ông ta tái mét, khuôn mặt đã hiện rõ những nếp nhăn mang theo bao nhiêu là đau đớn, tuyệt vọng.
Ông ta tuy không thể hiện rõ ra bên ngoài như vợ của mình, nhưng trong lòng ông ta, nỗi đau đang cản nát trái tim của ông ta.
Nhìn chồng của mình quay mặt đi, Trịnh Liên lại tiếp tục nói, âm thanh truyền ra từ miệng của bà ta mang nặng sự đau đớn, hơi thở càng trở nên gấp gáp, nặng nề hơn.
"Chính tay tôi đã ép nó gả thay Sơ Vũ, vậy mà tôi lại có thể đổ hết mọi tội lỗi lên đầu của con bé như thế, để cho nó chịu bao nhiêu hành hạ, bao nhiêu đau khổ bấy lâu nay.
Không những thế, tôi còn bày kế cho Sơ Vũ để Sơ Vũ bày ra kế hoạch đổ hết tội lên đầu của Quân Dao, khiến cho con bé phải ngồi tù oan năm năm trời.
Tôi bây giờ hận không thể tự đâm chết bản thân mình, hóa ra chính là tôi đã phá hủy hạnh phúc của con gái mình rồi!
"
Nhưng bây giờ bà ta dẫn vặt hay cho dù bà ta có thật sự chết đi thì liệu có bù đắp được nỗi đau mà bà ta đã gây ra cho con gái mình hay không? Chính tay của bà ta đã hủy hoại cuộc sống tươi đẹp của cô bé ấy.
Đáng lẽ ra cuộc đời của Quân Dao sẽ rất tươi đẹp, nhưng chính tay của Thẩm phu nhân đã chôn vùi cuộc sống của cô ở bên cạnh một người đàn ông chẳng khác gì ác quỷ giống như Trác Du Hiên.
Bộp! Một âm thanh loảng xoảng chói tai vang lên khiến cho hai vợ chồng nhà họ Thẩm kia giật mình một cái.
Hai người bọn họ quay sang thì Trác Du Hiên đã đứng ở đó, khuôn mặt ngỡ ngàng, ngạc nhiên đến không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào hai vợ chồng bọn họ.
Chiếc cặp lồng trên tay của người đàn ông rơi xuống đất, thức ăn ở bên trong bắn tung toé hết ra bên ngoài.
Vốn dĩ thấy hai người họ mệt mỏi, Trác Du Hiên mới kêu người đem đồ ăn đến đây cho hai người họ, thế nhưng vừa đặt chân đến đây, Trác Du Hiên lại vô tình nghe thấy những lời này của hai vợ chồng kia.
Từng hơi thở của người đàn ông ngày một trở nên nặng nề hơn, gương mặt mệt mỏi của Trác Du Hiên bỗng tái nhợt, khoé môi hơi giật giật nhìn hai người ở phía trước không chớp mắt.
Những lời mà bọn họ nói, Trác Du Hiên đều nghe rõ mồn một.
Ý của bọn họ là sao? Thẩm Quân Dao, không phải là người đã ép Sơ Vũ đi? "Hai người vừa mới nói cái gì?"
Từng âm thanh gắn lên rít qua từng kẽ răng của người đàn ông.
Hắn thở dồn dập, Trác Du Hiên tưởng rằng bản thân của mình nghe lầm, phải hỏi lại lần nữa.
Thẩm phu nhân nhìn khuôn mặt lạnh lẽo đến mức đáng sợ kia của Trác Du Hiên, bà ta cúi mặt xuống từ từ tường thuật lại toàn bộ mọi chuyện cho Trác Du Hiên, con rể của bà ta.
"Năm năm trước, vào trước ngày kết hôn, Sơ Vũ đã bỏ trốn cùng người con trai mà nó yêu, tôi sợ cậu nổi giận nên mới đem Thẩm Quân Dao ra thay thế.
Tôi vì sợ cậu sẽ truy sát con gái mình mà đã dựng chuyện nói dõi, nói là Quân Dao đã ép Sơ Vũ đi vì nó muốn làm Trác thiếu phu nhân.
Còn về việc Sơ Vũ sảy thai cũng hoàn toàn không có liên quan gì đến Quân Dao cả"
Vừa kể, Thẩm phu nhân vừa nấc lên trong đau khổ.
Đoàng! Một tiếng nổ lớn ở trong đầu của Trác Du Hiên.
Hắn ta không khỏi bàng hoàng khi chính miệng của Thẩm phu nhân nói ra những sự thật tàn khốc này.
Cả người của Trác Du Hiên giật lùi về phía sau, cánh tay của hắn vịn lên tường vì cả người hoàn toàn mất hết toàn bộ sức lực.
"Không thể nào!
"