Chương 1 - Cuộc Sống Khắc Nghiệt
Chương 2 - Áo Sơ Mi Trắng
Chương 3 - Hôn Lễ
Chương 4 - Không Còn Thuộc Về Nhau
Chương 5 - Không Biết Nên Đồng Ý Hẹn Hò Với Ai Đây
Chương 6 - Định Chạy À?
Chương 7 - Nhà Họ Tư Đồ
Chương 8 - Thuốc ... Trợ Hứng
Chương 9 - Nhất Định Phải Là Đàn Ông Đấy!
Chương 10 - Khoảng Cách Giàu Nghèo
Chương 11 - Ma Cũ Bắt Nạt Ma Mới
Chương 12 - Du͙ƈ Vọиɠ Bùng Cháy
Chương 13 - Bờ Mông Tròn Trịa
Chương 14 - Không Thể Kiềm Chế
Chương 15 - Thằng Em Trời Đánh
Chương 16 - Gọi Hết Những Người Đó Lên Đây
Chương 17 - Cậu Hai Muốn Tìm Người Sao?
Chương 18 - Không Cần Tìm Nữa
Chương 19 - Bảo Nó Đến Kim Dương Với Con
Chương 20 - Đau Đớn (1)
Chương 21 - Đau Đớn (2)
Chương 22 - Đau Đớn (3)
Chương 23 - Đau Đớn (4)
Chương 24 - Thật Sự Rất Khó Chịu
Chương 25 - Đích Thân Tới Tìm
Chương 26 - Cậu Không Định Về Thật À?
Chương 27 - Đồ Vô Ý Thức
Chương 28 - Đừng Mạnh Tay Quá, Ông Đau Lòng Lắm
Chương 29 - Đừng Mạnh Tay Quá Ông Đau Lòng Lắm (2)
Chương 30 - Mùi Đồng Loại
Chương 31 - Gương Mặt Trong Kí Ức
Chương 32 - Tôi Cho Phép Cậu Xuống Xe Sao?
Chương 33 - Đưa Cậu Ta Lên Giường Đi
Chương 34 - Vô Sỉ! Biếи Ŧɦái! Không Phải Người!
Chương 35 - Vốn Định Tha Cho Cậu ...
Chương 36 - Không Ngờ Anh Ta Lại Thả Cậu Đi
Chương 37 - Ác Mộng Ùa Về
Chương 38 - Cậu Đang Quyến Rũ Tôi À!
Chương 39 - Cậu Nghĩ Tôi Để Mắt Đến Cậu Sao?
Chương 40 - Phải Để Tôi Mặc Quần Áo Đã Chứ!
Chương 41 - Đại Ca Bị Ghét
Chương 42 - Nữ Thần
Chương 43 - Lợi Dụng
Chương 44 - An Mộ Thần, Cậu Bị Ngu À!
Chương 45 - Sự Cứu Rỗi Duy Nhất
Chương 46 - Cậu Đừng Giận Nữa
Chương 47 - Muốn Làm Thì Nhanh Lên
Chương 48 - Anh Tưởng Tất Cả Mọi Người Đều Đáng Ghê Tởm Như Anh Sao?
Chương 49 - Cút Ra Ngoài
Chương 50 - Tránh Xa Tôi Ra
Chương 51 - Càng Tham Tiền Càng Tốt.
Chương 52 - Tôi Đến Để Xin Lỗi Anh
Chương 53 - Tôi Có Thể Tắm Trước Không?
Chương 54 - Nhẹ Nhàng Triền Miên
Chương 55 - Cần Tôi Vào Giúp Cậu Không?
Chương 56 - Tôi Đang Ăn Cơm, Cô Đi Đi!
Chương 57 - Tặng Cho Tớ Đi Mà!
Chương 58 - Cậu Lấy Tiền Của Tôi Để Nuôi Người Phụ Nữ Khác
Chương 59 - An Mộ Thần, Cậu Sẽ Phải Hối Hận!
Chương 60 - Đây Mới Chỉ Là Bắt Đầu Thôi
Chương 61 - Đây Không Phải An Mộ Thần Sao?
Chương 62 - Cậu Ta Là Gay!
Chương 63 - Tạm Nghỉ Học
Chương 64 - Chỉ Cần Nhảy Từ Đây Xuống
Chương 65 - Vì Sao Cậu ℓại Ở Đây?
Chương 66 - Giấc Mơ Có Thật
Chương 67 - Tương Lai Và Quá Khứ
Chương 68 - Cứu Vãn
Chương 69 - Bởi Vì Tôi Nhớ Anh Ấy
Chương 70 - Anh Đừng Đuổi Tôi Được Không?
Chương 71 - Anh Đừng Giận Tôi
Chương 72 - Khổ Nhục Kế Sao?
Chương 73 - Kíƈɦ Ŧɦíƈɦ Quá!
Chương 74 - Tôi Cầu Xin Anh
Chương 75 - Tới Kim Dương Với Tôi
Chương 76 - Muốn Tự Do Đúng Không, Chờ Tôi Chán Đã
Chương 77 - Thích Người Ta Mà Cứ Chửi Em Nói Bậy
Chương 78 - Anh Định Nhốt Tôi Tới Khi Nào?
Chương 79 - Lần Đầu Tôi Thấy Cậu Chủ Tốt Với Ai Như Vậy
Chương 80 - Không Có Hẹn Thì Không Được Gặp
Chương 81 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 82 - Không Bị Thương Đúng Không?
Chương 83 - Đêm Nay Để An Mộ Thần Đi Với Tôi
Chương 84 - Cậu Ấy Là Người Yêu Tôi
Chương 85 - Vất Vả Lắm Mới Theo Đuổi Được
Chương 86 - Tôi Không Thích Anh!
Chương 87 - Muốn Đến Tam Á
Chương 88 - Thực Hiện Nguyện Vọng
Chương 89 - Anh Đâu Rồi?
Chương 90 - Tôi Thực Sự Thích Em
Chương 91 - Tôi Sẽ Trở Thành Người Đàn Ông Duy Nhất Trong Cả Cuộc Đời Em
Chương 92 - Trở Lại Trường Học
Chương 93 - Tư Đồ Duệ, Anh Thực Sự Thích Tôi Sao?
Chương 94 - Bắt Cóc (1)
Chương 95 - Bắt Cóc (2)
Chương 96 - Bắt Cóc (3)
Chương 97 - Bắt Cóc(4)
Chương 98 - Bắt Cóc (5)
Chương 99 - Cô Gái Đáng Yêu Vô Hại
Chương 100 - Trừ Khi Em Đổi Giới Tính
Chương 101 - Tại Sao Tư Đồ Duệ Lại Không Đến Thăm Tôi?
Chương 102 - Vì Sao Không Nỡ Trao Đổi?
Chương 103 - Cứ Thở Dài Mãi Sẽ Chóng Già Đấy
Chương 104 - Hai Người Ở Bên Nhau Nên Thẳng Thắn
Chương 105 - Triền Miên
Chương 106 - Nơi Đó Có Bị Thương Không?
Chương 107 - Video Quay Lén
Chương 108 - Anh Muốn Bao Nhiêu
Chương 109 - Em Không Khỏe Sao?
Chương 110 - Cậu Có Chắc Rằng Tư Đồ Duệ Thật Sự Thích Cậu Hay Không?
Chương 111 - Một Người Đàn Ông Khác
Chương 112 - Người Ấy Không Thích Tôi
Chương 113 - Thăm Dò
Chương 114 - Nếu An Mộ Thần Phát Hiện Ra...
Chương 115 - Tuyệt Vọng
Chương 116 - Điều Tra
Chương 117 - Nuôi Để Gϊếŧ Thời Gian Thôi
Chương 118 - Thái Độ Khác Lạ
Chương 119 - Tuyệt Đối Không Tha Thứ Cho Anh
Chương 120 - Rửa Tiền, Trốn Thuế
Chương 121 - Anh Đã Làm Gì?
Chương 122 - Khi Nào Anh Ấy Về?
Chương 123 - Tư Đồ Duệ, Anh Sẽ Về Đúng Không?
Chương 124 - Người Đàn Ông Thâm Trầm
Chương 125 - Ngoan, Đừng Khóc
Chương 126 - Nếu Tôi Làm Gì Sai, Anh Có Tha Thứ Không?
Chương 127 - Em Mở Két Sắt Trong Phòng Làm Việc Của Tôi!
Chương 128 - Em Nghe Lệnh Của Ai?
Chương 129 - Nhốt Xuống Tầng Hầm
Chương 130 - Phải Giải Quyết Thế Nào?
Chương 131 - An Mộ Thần Bị Oan?
Chương 132 - Tiếp Tục Uy Hϊếp
Chương 133 - Lén Lút Chuồn Đi
Chương 134 - Đối Với Anh Ta, Cậu Chính Là Kẻ Phản Bội
Chương 135 - Cậu Dám Để Tư Đồ Duệ Bám Theo Sao?
Chương 136 - Anh Đã Phá Hủy Tất Cả Mọi Thứ Của Tôi
Chương 137 - Tư Đồ Duệ, Anh Đừng Ép Tôi
Chương 138 - Đừng Bao Giờ Xuất Hiện Trước Mặt Tôi Nữa
Chương 139 - Cậu Đang Diễn Kịch Đúng Không?
Chương 140 - Cậu Mau Chạy Trốn Đi
Chương 141 - Hiểu Lầm
Chương 142 - Cho Tôi Gặp Anh Ấy Lần Cuối
Chương 143 - Lần Gặp Cuối Cùng
Chương 144 - Không Muốn Rời Đi
Chương 145 - Lý Trí Không Thắng Được Trái Tim
Chương 146 - Đừng Để Bản Thân Phải Hối Hận
Chương 147 - Theo Đuổi Anh
Chương 148 - Duyên Phận Đã Hết Hay Chưa
Chương 149 - Anh Ấy Đã Quên Cậu
Chương 150 - Tại Sao Cậu Ta Lại Ở Đây?
Chương 151 - Không Nỡ Rời Khỏi Đây
Chương 152 - Cậu Là Ai?
Chương 153 - Chúng Ta Từng Gặp Nhau Chưa?
Chương 154 - Anh Ấy Đã Mất Trí Nhớ
Chương 155 - Thật Sự Đã Quên Rồi Sao?
Chương 156 - Người Làm Vườn Mới Của Biệt Thự
Chương 157 - Ngẩng Đầu Lên Nhìn Tôi
Chương 158 - Không Thể Ngừng Quan Tâm
Chương 159 - Tặng Em Một Vườn Hoa Hồng
Chương 160 - Vì Sao Lại Hay Khóc Thế?
Chương 161 - Tôi Sẽ Rời Khỏi Đây Rồi Quên Luôn Người Đó
Chương 162 - Khung Cảnh Thân Mật
Chương 163 - Cảm Xúc Khác Lạ
Chương 164 - Gặp Lại Bạn Cũ
Chương 165 - Bữa Cơm Vui Vẻ
Chương 166 - Đại Ca Cũng Tìm Cậu
Chương 167 - Cậu Chủ Đang Đợi Cậu
Chương 168 - Biếи Ŧɦái?
Chương 169 - Nụ Hôn Cuồng Nhiệt
Chương 170 - Không Kiên Trì Được Nữa
Chương 1 - Cuộc Sống Khắc Nghiệt
Chương 2 - Áo Sơ Mi Trắng
Chương 3 - Hôn Lễ
Chương 4 - Không Còn Thuộc Về Nhau
Chương 5 - Không Biết Nên Đồng Ý Hẹn Hò Với Ai Đây
Chương 6 - Định Chạy À?
Chương 7 - Nhà Họ Tư Đồ
Chương 8 - Thuốc ... Trợ Hứng
Chương 9 - Nhất Định Phải Là Đàn Ông Đấy!
Chương 10 - Khoảng Cách Giàu Nghèo
Chương 11 - Ma Cũ Bắt Nạt Ma Mới
Chương 12 - Du͙ƈ Vọиɠ Bùng Cháy
Chương 13 - Bờ Mông Tròn Trịa
Chương 14 - Không Thể Kiềm Chế
Chương 15 - Thằng Em Trời Đánh
Chương 16 - Gọi Hết Những Người Đó Lên Đây
Chương 17 - Cậu Hai Muốn Tìm Người Sao?
Chương 18 - Không Cần Tìm Nữa
Chương 19 - Bảo Nó Đến Kim Dương Với Con
Chương 20 - Đau Đớn (1)
Chương 21 - Đau Đớn (2)
Chương 22 - Đau Đớn (3)
Chương 23 - Đau Đớn (4)
Chương 24 - Thật Sự Rất Khó Chịu
Chương 25 - Đích Thân Tới Tìm
Chương 26 - Cậu Không Định Về Thật À?
Chương 27 - Đồ Vô Ý Thức
Chương 28 - Đừng Mạnh Tay Quá, Ông Đau Lòng Lắm
Chương 29 - Đừng Mạnh Tay Quá Ông Đau Lòng Lắm (2)
Chương 30 - Mùi Đồng Loại
Chương 31 - Gương Mặt Trong Kí Ức
Chương 32 - Tôi Cho Phép Cậu Xuống Xe Sao?
Chương 33 - Đưa Cậu Ta Lên Giường Đi
Chương 34 - Vô Sỉ! Biếи Ŧɦái! Không Phải Người!
Chương 35 - Vốn Định Tha Cho Cậu ...
Chương 36 - Không Ngờ Anh Ta Lại Thả Cậu Đi
Chương 37 - Ác Mộng Ùa Về
Chương 38 - Cậu Đang Quyến Rũ Tôi À!
Chương 39 - Cậu Nghĩ Tôi Để Mắt Đến Cậu Sao?
Chương 40 - Phải Để Tôi Mặc Quần Áo Đã Chứ!
Chương 41 - Đại Ca Bị Ghét
Chương 42 - Nữ Thần
Chương 43 - Lợi Dụng
Chương 44 - An Mộ Thần, Cậu Bị Ngu À!
Chương 45 - Sự Cứu Rỗi Duy Nhất
Chương 46 - Cậu Đừng Giận Nữa
Chương 47 - Muốn Làm Thì Nhanh Lên
Chương 48 - Anh Tưởng Tất Cả Mọi Người Đều Đáng Ghê Tởm Như Anh Sao?
Chương 49 - Cút Ra Ngoài
Chương 50 - Tránh Xa Tôi Ra
Chương 51 - Càng Tham Tiền Càng Tốt.
Chương 52 - Tôi Đến Để Xin Lỗi Anh
Chương 53 - Tôi Có Thể Tắm Trước Không?
Chương 54 - Nhẹ Nhàng Triền Miên
Chương 55 - Cần Tôi Vào Giúp Cậu Không?
Chương 56 - Tôi Đang Ăn Cơm, Cô Đi Đi!
Chương 57 - Tặng Cho Tớ Đi Mà!
Chương 58 - Cậu Lấy Tiền Của Tôi Để Nuôi Người Phụ Nữ Khác
Chương 59 - An Mộ Thần, Cậu Sẽ Phải Hối Hận!
Chương 60 - Đây Mới Chỉ Là Bắt Đầu Thôi
Chương 61 - Đây Không Phải An Mộ Thần Sao?
Chương 62 - Cậu Ta Là Gay!
Chương 63 - Tạm Nghỉ Học
Chương 64 - Chỉ Cần Nhảy Từ Đây Xuống
Chương 65 - Vì Sao Cậu ℓại Ở Đây?
Chương 66 - Giấc Mơ Có Thật
Chương 67 - Tương Lai Và Quá Khứ
Chương 68 - Cứu Vãn
Chương 69 - Bởi Vì Tôi Nhớ Anh Ấy
Chương 70 - Anh Đừng Đuổi Tôi Được Không?
Chương 71 - Anh Đừng Giận Tôi
Chương 72 - Khổ Nhục Kế Sao?
Chương 73 - Kíƈɦ Ŧɦíƈɦ Quá!
Chương 74 - Tôi Cầu Xin Anh
Chương 75 - Tới Kim Dương Với Tôi
Chương 76 - Muốn Tự Do Đúng Không, Chờ Tôi Chán Đã
Chương 77 - Thích Người Ta Mà Cứ Chửi Em Nói Bậy
Chương 78 - Anh Định Nhốt Tôi Tới Khi Nào?
Chương 79 - Lần Đầu Tôi Thấy Cậu Chủ Tốt Với Ai Như Vậy
Chương 80 - Không Có Hẹn Thì Không Được Gặp
Chương 81 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 82 - Không Bị Thương Đúng Không?
Chương 83 - Đêm Nay Để An Mộ Thần Đi Với Tôi
Chương 84 - Cậu Ấy Là Người Yêu Tôi
Chương 85 - Vất Vả Lắm Mới Theo Đuổi Được
Chương 86 - Tôi Không Thích Anh!
Chương 87 - Muốn Đến Tam Á
Chương 88 - Thực Hiện Nguyện Vọng
Chương 89 - Anh Đâu Rồi?
Chương 90 - Tôi Thực Sự Thích Em
Chương 91 - Tôi Sẽ Trở Thành Người Đàn Ông Duy Nhất Trong Cả Cuộc Đời Em
Chương 92 - Trở Lại Trường Học
Chương 93 - Tư Đồ Duệ, Anh Thực Sự Thích Tôi Sao?
Chương 94 - Bắt Cóc (1)
Chương 95 - Bắt Cóc (2)
Chương 96 - Bắt Cóc (3)
Chương 97 - Bắt Cóc(4)
Chương 98 - Bắt Cóc (5)
Chương 99 - Cô Gái Đáng Yêu Vô Hại
Chương 100 - Trừ Khi Em Đổi Giới Tính
Chương 101 - Tại Sao Tư Đồ Duệ Lại Không Đến Thăm Tôi?
Chương 102 - Vì Sao Không Nỡ Trao Đổi?
Chương 103 - Cứ Thở Dài Mãi Sẽ Chóng Già Đấy
Chương 104 - Hai Người Ở Bên Nhau Nên Thẳng Thắn
Chương 105 - Triền Miên
Chương 106 - Nơi Đó Có Bị Thương Không?
Chương 107 - Video Quay Lén
Chương 108 - Anh Muốn Bao Nhiêu
Chương 109 - Em Không Khỏe Sao?
Chương 110 - Cậu Có Chắc Rằng Tư Đồ Duệ Thật Sự Thích Cậu Hay Không?
Chương 111 - Một Người Đàn Ông Khác
Chương 112 - Người Ấy Không Thích Tôi
Chương 113 - Thăm Dò
Chương 114 - Nếu An Mộ Thần Phát Hiện Ra...
Chương 115 - Tuyệt Vọng
Chương 116 - Điều Tra
Chương 117 - Nuôi Để Gϊếŧ Thời Gian Thôi
Chương 118 - Thái Độ Khác Lạ
Chương 119 - Tuyệt Đối Không Tha Thứ Cho Anh
Chương 120 - Rửa Tiền, Trốn Thuế
Chương 121 - Anh Đã Làm Gì?
Chương 122 - Khi Nào Anh Ấy Về?
Chương 123 - Tư Đồ Duệ, Anh Sẽ Về Đúng Không?
Chương 124 - Người Đàn Ông Thâm Trầm
Chương 125 - Ngoan, Đừng Khóc
Chương 126 - Nếu Tôi Làm Gì Sai, Anh Có Tha Thứ Không?
Chương 127 - Em Mở Két Sắt Trong Phòng Làm Việc Của Tôi!
Chương 128 - Em Nghe Lệnh Của Ai?
Chương 129 - Nhốt Xuống Tầng Hầm
Chương 130 - Phải Giải Quyết Thế Nào?
Chương 131 - An Mộ Thần Bị Oan?
Chương 132 - Tiếp Tục Uy Hϊếp
Chương 133 - Lén Lút Chuồn Đi
Chương 134 - Đối Với Anh Ta, Cậu Chính Là Kẻ Phản Bội
Chương 135 - Cậu Dám Để Tư Đồ Duệ Bám Theo Sao?
Chương 136 - Anh Đã Phá Hủy Tất Cả Mọi Thứ Của Tôi
Chương 137 - Tư Đồ Duệ, Anh Đừng Ép Tôi
Chương 138 - Đừng Bao Giờ Xuất Hiện Trước Mặt Tôi Nữa
Chương 139 - Cậu Đang Diễn Kịch Đúng Không?
Chương 140 - Cậu Mau Chạy Trốn Đi
Chương 141 - Hiểu Lầm
Chương 142 - Cho Tôi Gặp Anh Ấy Lần Cuối
Chương 143 - Lần Gặp Cuối Cùng
Chương 144 - Không Muốn Rời Đi
Chương 145 - Lý Trí Không Thắng Được Trái Tim
Chương 146 - Đừng Để Bản Thân Phải Hối Hận
Chương 147 - Theo Đuổi Anh
Chương 148 - Duyên Phận Đã Hết Hay Chưa
Chương 149 - Anh Ấy Đã Quên Cậu
Chương 150 - Tại Sao Cậu Ta Lại Ở Đây?
Chương 151 - Không Nỡ Rời Khỏi Đây
Chương 152 - Cậu Là Ai?
Chương 153 - Chúng Ta Từng Gặp Nhau Chưa?
Chương 154 - Anh Ấy Đã Mất Trí Nhớ
Chương 155 - Thật Sự Đã Quên Rồi Sao?
Chương 156 - Người Làm Vườn Mới Của Biệt Thự
Chương 157 - Ngẩng Đầu Lên Nhìn Tôi
Chương 158 - Không Thể Ngừng Quan Tâm
Chương 159 - Tặng Em Một Vườn Hoa Hồng
Chương 160 - Vì Sao Lại Hay Khóc Thế?
Chương 161 - Tôi Sẽ Rời Khỏi Đây Rồi Quên Luôn Người Đó
Chương 162 - Khung Cảnh Thân Mật
Chương 163 - Cảm Xúc Khác Lạ
Chương 164 - Gặp Lại Bạn Cũ
Chương 165 - Bữa Cơm Vui Vẻ
Chương 166 - Đại Ca Cũng Tìm Cậu
Chương 167 - Cậu Chủ Đang Đợi Cậu
Chương 168 - Biếи Ŧɦái?
Chương 169 - Nụ Hôn Cuồng Nhiệt
Chương 170 - Không Kiên Trì Được Nữa
Tư Đồ Duệ nói hơi nặng lời, nhưng ông cụ hiểu ý anh. Ông cúi đầu cân nhắc, sau đó xoay người: “Đừng mạnh tay quá, ông đau lòng lắm.
"
Ông cụ chỉ để lại một câu khó hiểu như vậy rồi bỏ đi.
Lúc đó Tu Đồ Dương còn chưa biết mình sắp thê thảm, cậu ta chỉ buồn bực, rốt cuộc ông nội nói thế à sao?
Bấy giờ Tư Đồ Duệ nói: "Xin lỗi mau, nói sau này em không bao giờ như vậy nữa.
"
Tư Đồ Dương nhìn Tư Đồ Duệ, tuy cậu ta cảm thấy ánh mắt anh hai lạnh lùng sắc bén, khiến mình sợ hãi một cách khó hiểu, nhưng bởi vì trước đó được cưng chiều nên thấy chẳng có gì đáng lo, vẫn tỏ vẻ khinh khỉnh. Tư Đồ Dương kiên quyết không xin lỗi, còn đổ thêm dầu vào lửa: "Bố còn không nói gì thì đâu đến lượt anh. Anh tự nhìn lại mình đi, anh thì hơn gì em?"
Tư Đồ Dương nói xong, người đứng cạnh cậu ta lập tức thay đổi sắc mặt.
Hiếm khi Dương Lam nghiêm mặt như vậy: "Tiểu Dưong, xin lỗi anh đi.
"
Tư Đồ Dương là người cứng đầu đến mức luôn thích làm ngược lại những gì được bảo, thế nên cậu ta không xin lỗi.
Nhưng cậu ta thật sự không ngờ vì thế mà đã phải ăn đòn đến thừa sống thiếu chết.
Tư Đồ Duệ thấy em trai sống chết không chịu nhận lỗi, cầm roi da quất thẳng vào người cậu ta.
Roi da mỏng nên không tạo vết thương nhưng rất đau.
Tư Đồ Dương bị quất đến mức kêu cha gọi mẹ. Tuy hai vợ chồng Tư Đồ đau lòng, nhưng họ cũng cảm thấy nếu cú tiếp tục như vậy thì đứa con trai này cũng hết thuốc chữa. Họ biết Tư Đồ Duệ sẽ không làm quá nên cũng không ngăn cản.
Hôm đó, Tư Đồ Dương bị quất đến mức cả người đầy dấu roi. Tuy không có vết thương thật nhưng đau đến mức khiến cậu ta muốn nhảy lầu cho xong.
Con đau nhức làm cậu ta nằm không được, ngồi cũng không yên suốt cả hai tuần.
Trong thời gian đó, mẹ không ngừng nhắc nhở: "Nếu con lại không nghe lời, mẹ sẽ bảo anh hai dạy dỗ con.
"
Trận đòn này ám ảnh đến múc từ đó về sau, mỗi khi nhìn thấy anh hai, Tư Đồ Dương đều cảm thấy từng tế bào trên người mình đau đớn.
Khéo làm sao, ngày hôm đó Khương Thừa Hữu cũng chứng kiến tất cả. Thậm chí sau này bố mẹ còn lấy Tư Đồ Duệ ra để uy hϊếp cậu ta: "Nếu con dám ra ngoài làm bậy, bố mẹ sẽ nhờ anh Duệ lấy roi quất con.
"
Sau khi bị dọa dẫm một thời gian dài, Khương Thừa Hữu cũng sợ Tư Đô Duệ theo. Bây giờ Khương Thừa Hữu nhìn thấy Tư Đồ Duệ là nhũn chân ngay.
Cậu ta nuốt nước bọt, miễn cưỡng nở nụ cười: "Anh Duệ, sao anh có thời gian đến trường bọn em thế!
"
Lúc này Tư Đồ Duệ đang nhìn Tư Đồ Dương ở bên cạnh: "Chuyện này thì cậu nên hỏi Tiểu Dương.
"Vậy thì hai anh em nói chuyện nha, em không quấy rầy nữa.
" Khương Thừa Hữu muốn chuồn nhưng Tư Đồ Dương lập tức níu lấy áo cậu ta, cắn răng nói: "Lúc nãy cậu nói thế nào, không phải cậu nói sẽ nói chuyện với anh hai tôi à?"
Khương Thừa Hữu hết cách, đành phải nhắm mắt nhắm mũi nói: "Anh Duệ ơi, chuyện hôm đó thật sự không liên quan đến Tiểu Dương. Em là người đưa đồ cho nó, anh đừng giận nó.
"
"Um, tôi không giận đâu, tối sẽ nói chuyện này với anh trai cậu.
"
Tư Đồ Duệ nói như thế làm Khương Thừa Hữu xây xẩm mặt mày. Cậu ta giống như Tư Đô Dương, cực kỳ sợ anh trai, anh trai thường xuyên cắt tiền tiêu vặt của cậu ta.
"Anh Duệ, đừng, đừng mà...
"
"Tôi muốn nói chuyện với Tiểu Dương, cậu đi lên trước đị!
"
Thế là Khương Thừa Hữu chỉ có thế ôm bộ mặt khóc tang, miễn cưỡng đi lên trước.