-”Ngươi đã về rồi” Nữ nhân vừa mở cửa một cái thon dài thân ảnh cao hơn nàng một chút liền đem nàng ôm vào lòng, cọ cọ duỗi duỗi, giống như miêu mễ một dạng làm nũng.
-”Tân nhi, ngươi lại không gọi ta tỷ tỷ” Nữ nhân mắng yêu hắn, lại không có một tia trách móc, thanh âm là vô cùng sủng nịch.
-”Ta không thích” Nam tử ôm nàng càng gấp, bĩu môi đáng yêu lên tiếng. Mới ngày nào nhỏ bé thân thể hôm nay đã cao hơn nàng một chút, bất quá tính khí không quá thay đổi, vẫn là đối nàng ỷ lại vô cùng.
-”Tân nhi dùng cơm chưa?” Nàng hôn lên hắn má, ôn nhu hỏi hắn.
Đó mềm mịn trắng nõn làn da vừa bị nàng thân liền nóng bỏng đi lên, thiếu niên đỏ bừng khuôn mặt nhìn nàng thực sự, đột nhiên hôn lên nàng môi thơm.
Chuồn chuồn lướt nước hôn.
-”Tân nhi, ngươi như thế nào?” Nữ nhân kinh ngạc nhìn hắn bắt đầu trưởng thành dung nhân, một đôi cẩm thạch con ngươi lung linh vô cùng, sâu như hắc đầm không thấy đáy, câu hồn đoạt phách.
Nam tử hơi bối rối cùng không biết làm sao nhìn nàng, vô cùng có lỗi, mắt tròn xoe đã muốn rơi xuống nước mắt “Tỷ tỷ, ta xin lỗi...
.
”
Nói chưa hết câu lại thút thích khóc “Ta hôn nhầm.
.
.
“.
-”Được rồi, đừng khóc, Tân nhi ngoan.
.
.
tỷ tỷ thương ngươi” Nữ nhân chính là tâm nhuyễn, đặc biệt đối với người trong nhà, làm sao có thể để tiểu đệ đệ một tay nàng nuôi lớn khóc thương tâm đâu.
-”Ân.
.
.
” Thiếu niên nghe nàng tha thứ hắn mới chịu từ từ dừng khóc, một đôi ướt sũng mèo con mắt nhìn nàng.
-”Tân nhi đã ăn chưa?” Nàng kiên nhẫn hỏi hắn.
-”Ta đợi ngươi về.
.
.
chưa ăn” Hắn nói.
-”Đợi một lát, tỷ tỷ liền nấu cho ngươi mì trứng, được không?” Trong nhà nguyên liệu cực kỳ thiếu thốn, nàng hiện tại chỉ có thể làm như thế cho hắn mà thôi.
-”Hảo” Nam nhân cười ngọt ngào nhìn nàng, như thế ngây thơ vô tà cùng đáng yêu thái độ đánh sâu vào nữ nhân tiềm thức, nàng đối hắn mỉm cười một cái liền chạy đi nấu rồi.
Lại không thấy được sau khi nàng quay đầu, thiếu niên lại nhìn nàng, đồng tử là không rõ cảm xúc.
-”Đây, Tân nhi ăn ngon” Một lát thời gian nàng đã bưng ra một tô lớn nóng hổi mì sợi, tươi như hoa bưng đến thiếu niên trước mặt.
-”Cám ơn.
.
.
” Nhìn nàng sắc bén ánh mắt nhìn hắn, hắn lại không dám cãi lời “Cám ơn tỷ tỷ“.
-”Tân nhi thật ngoan” Nàng sờ hắn phát, khẽ ma sát, hắn cúi đầu mùi ngon ăn đi lên, có đôi lúc vụng trộm nhìn xem nàng.
Rè rè rè.
.
.
Nàng điện thoại rung lên, lại nhìn thoáng qua một chút, xác định nội dung tin nhắn.
-”Tỷ tỷ.
.
. ngươi định ra ngoài nữa sao? Hiện tại đã khuya” Thiếu niên thanh âm mang theo lo lắng.
-”Tân nhi, ngươi cũng biết tỷ tỷ cần làm việc, phải nuôi bản thân cùng nuôi ngươi” Nữ nhân kiên nhẫn giải thích.
-”Tỷ tỷ.
.
.
sau này ngươi đừng làm nữa được không, ta nuôi ngươi” Thiếu niên ngây thơ vô tà lên tiếng.
Nữ nhân tiến tới xoa đầu hắn phát ôn nhu dịu dàng trấn an “Tân nhi hiện tại còn nhỏ, cố gắng học thành tài rồi đi làm, như thế tỷ tỷ mới yên tâm“.
-”Tỷ tỷ.
.
” Hắn muốn nói hắn đã lớn rồi, hắn đã mười sáu tuổi rồi, không phải cái mười tuổi lúc trước không hề biết cái gì, hắn hiện tại đều rõ ràng biết được tất cả.
-”Tân nhi ngủ sớm, mai liền đến trường, tỷ tỷ đêm nay sẽ không về nhà, trưa mai sẽ về” Trước khi đi còn không quên dặn dò hắn “Nhớ đóng cửa cẩn thận“.
Nhìn nàng bóng dáng bước đi, thiếu niên xám tro xinh đẹp con ngươi nheo lại nguy hiểm, lại có chút bất lực thở dài.
Sau này ta sẽ không để ngươi làm như vậy.
Ta sẽ cho ngươi một tương lai tốt đẹp như ngươi muốn. Tỷ tỷ của ta.
Nữ nhân mặc một thân bạch y váy dài, ôm trọn lấy hoàn mỹ thân mình, tôn lên nàng thiên sứ thánh khiết khuôn mặt.
Mắt ngọc mài ngài, mũi cao thẳng tắp, kiều mi cuốn lấy, má có chút hồng nhuận mê người cùng môi anh đào đỏ mọng, ở nàng tỏa ra một chút đáng yêu tiềm chất, một chút mị hoặc, lại có một chút tao nhã.
Như thế nàng hấp dẫn biết bao ánh mắt người rồi.
Nữ nhân ngựa quen đường cũ đi đến một tòa sang trọng khách sạn, quen chân đi đến tầng cao nhất, cũng là nơi sang trọng nhất.
Xa hoa cánh cửa vừa mở, bên trong nóng bỏng cao lớn thân mình liền đem nàng bế lên, thô lỗ quăng nàng lên giường.
Hắn điên cuồng xé nàng trang phục, rào rạc nóng cháy hôn lên nàng từng tấc da thịt, bá đạo in lại trên người nàng ấn ký của hắn.
Mặc dù nàng xà phòng mùi che đậy nhiều lắm, nhưng là hắn rõ ràng cảm giác được một cái khác nam nhân mùi, đáy mắt sắc bén liền hiện lên.
-”001 xé của ta trang phục, ngươi phải đền” Angel cười nhạt lên tiếng.
-”Ta biết” 001 không quan tâm nàng nói, bận bịu công việc của mình, hắn bắt đầu trảo lấy nàng cao ngất khỏa núi.
-”Ân.
.
.
~” Nữ nhân than nhẹ một tiếng.
Nam nhân thủ đem nàng đôi thỏ ngọc mịn màng biến thành căng cứng đi lên, đầu lưỡi không ngừng tàn sát bừa bãi, cắn.
.
. mút.
.
.
liếm.
.
.
bú ngực sữa giống một cái chưa lớn lên tiểu hài tử.
-”A.
.
.
đừng hấp như thế.
.
. khó chịu” Nàng vặn vẹo muốn tránh hắn ma trảo, lại bị hắn giữ chặt rồi.
-”Hừ” Nam nhân hừ lạnh một tiếng, lại bỏ thêm chút lực rồi.
-”001.
.
.
đừng mà.
.
.
” Nàng vừa trải qua một tràng điên đảo mọi thứ trước đó, hiện tại còn chưa phục hồi đâu.
-”Angel, ngươi biết rằng ta đợi ngươi đến đây.
.
. là lâu như thế nào?” 001 ngữ khí cực kỳ không hờn giận. Phải biết rằng muốn hẹn được nàng cực kỳ không dễ dàng, nếu không phải hôm nay hắn có thứ nàng muốn biết nàng sẽ đến đây sao?
Nàng muốn tiền – hắn có, nàng muốn khuôn mặt – cũng cho là hắn có đi, ngoại trừ hắn che mất một mắt, còn hắn trong sạch – không phải cho nàng sao?
Hắn biết nàng cùng hắn chỉ là một tràng giao dịch thân xác, nhưng là hắn hưởng qua nàng một lần, căn bản lại không rút ra được, hắn – phải làm sao bây giờ?