Chương 1 - Sống Sót.
Chương 2 - Vị Hôn Thê Của Tôi
Chương 3 - Điều Ước Của Một Kiếm Sĩ.
Chương 4 - Ma Hóa
Chương 5 - Vùng Đất Hòa Bình.
Chương 6 - Hậu Duệ Anh Hùng.
Chương 7 - Kỵ Binh Hoàng Gia.
Chương 8 - Lịch Sử Bỏ Trống.
Chương 9 - Lựa Chọn
Chương 10 - Hắc Ám
Chương 11 - Phong Hành Thương Đoàn.
Chương 12 - Mối Tình Ngang Trái
Chương 13 - Nguyện Vì Nàng Từ Bỏ Tất Cả.
Chương 14 - Tiến Đến Kinh Đô.
Chương 15 - Nổi Sợ Hãi Này Vẫn Chưa Bao Giờ Quen Thuộc
Chương 16 - Vong Dạ
Chương 17 - Bạo Lực Không Phải Cách Giải Quyết Tốt Nhất.
Chương 18 - Cuộc Chiến Bắt Đầu.
Chương 19 - Kinh Đô Hỗn Loạn.
Chương 20 - Cổ Thạch.
Chương 21 - Sự Tin Tưởng
Chương 22 - Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất. Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất. Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất. Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất. Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất.
Chương 23 - Đấu Giá Hội Bắt Đầu
Chương 24 - Tề Tựu
Chương 25 - Thiên Địa Tù Lung
Chương 26 - Hậu Quả Tự Gánh
Chương 27 - Chàng Trai Ngồi Ở Trước Mặt Tôi.
Chương 28 - Thần Kiếm Hội
Chương 29 - Tôn Diệt.
Chương 30 - Thần Kiếm Hội Bắt Đầu
Chương 31 - Tôi Thật Sự Rất Ghét Hắn.
Chương 32 - Ngươi Đã Chuẩn Bị Chết Dưới Kiếm Của Ta Chưa.
Chương 33 - Ninh Dương Tử
Chương 34 - Xích Huyết Kì Kiếm
Chương 35 - Hỗn Loạn
Chương 36 - Trọng Thương
Chương 37 - Trúng Kế
Chương 38 - Binh Chủng Thực Tập
Chương 39 - Hãy Để Anh Ích Kỷ Thêm Một Lần Nữa
Chương 40 - Khủng Bố Tấn Công Học Viện
Chương 41 - Ước Nguyện
Chương 42 - Đối Đầu.
Chương 43 - Phấn Khích
Chương 44 - Tìm Người.
Chương 45 - Bại Trận
Chương 46 - Cuộc Chiến Chính Thức Bắt Đầu
Chương 47 - Thời Không Nghịch Chuyển
Chương 48 - Ranh Giới
Chương 49 - Thất Bại
Chương 50 - Kinh Đô - Hồi Kết.
Chương 51 - Bắt Giam.
Chương 52 - Tức Giận
Chương 53 - Cởi Hộ
Chương 54 - Bài Tập Phòng Ngự
Chương 55 - Leo Núi
Chương 56 - Trưởng Công Chúa
Chương 57 - Trang Bị
Chương 58 - Hỏa Ly Thương
Chương 59 - Bảo Khố
Chương 60 - Đấu Tranh.
Chương 61 - Một Phần Tính Cách
Chương 62 - Nhật Kí
Chương 63 - Hối Hận
Chương 64 - Không Dám
Chương 65 - Đã Từng Yêu
Chương 66 - Mọi Chuyện Chưa Kết Thúc
Chương 67 - Xử Tử
Chương 68 - Chàng Trai Của Bóng Tối
Chương 69 - Khó Chịu
Chương 70 - Nghệ Thuật Giết Chóc
Chương 71 - Hoàng Cáo
Chương 72 - Không Bao Giờ Quên
Chương 73 - Quà Tặng
Chương 74 - Phá Sản
Chương 75 - Tìm Người.
Chương 76 - Bất Lực
Chương 77 - Mỏ Khoáng Thạch
Chương 78 - Công Hội
Chương 79 - Bị Ám Toán
Chương 80 - Mất Khống Chế
Chương 81 - Gặp Lại
Chương 82 - Thật Khó Hiểu
Chương 83 - Thảo Luận.
Chương 84 - Long Thần
Chương 85 - Nhẫn Tâm
Chương 86 - Đánh Lén
Chương 87 - Tình Yêu Thật Ích Kỷ
Chương 88 - Truy Bắt
Chương 89 - Tất Cả Phải Chết
Chương 90 - Cấm Thuật.
Chương 91 - Ý Chí Vẫn Còn Đó
Chương 92 - Cứu Chữa
Chương 93 - Kì Tích.
Chương 94 - Quay Về.
Chương 95 - Sắp Xếp
Chương 96 - Tư Cách
Chương 97 - Kiểm Tra Huyết Mạch
Chương 98 - Long Gia.
Chương 99 - Thần Vệ
Chương 100 - Hỏa Ly Thương - Hồi Kết.
Chương 101 - Dọn Dẹp
Chương 102 - Ánh Lửa Trên Cao.
Chương 103 - Thanh Trừ.
Chương 104 - Trở Về
Chương 105 - Mong Chờ.
Chương 106 - Quần Chiến.
Chương 107 - Khương Nguyên
Chương 108 - Viện Binh
Chương 109 - Tiến Về Bảo Khố Hoàng Gia
Chương 110 - Lâm Kiếm Thần.
Chương 111 - Băng Long
Chương 112 - Bí Mật
Chương 113 - Linh
Chương 114 - Tên Của Ngươi Là Như
Chương 115 - Không Phải Ta Giết
Chương 116 - Mê Hoặc
Chương 117 - Tìm Kiếm.
Chương 118 - Ông Ấy Là Hắc Ám
Chương 119 - Đài Hiến Tế
Chương 120 - Cuộc Chiến Nội Bộ
Chương 121 - Bất An.
Chương 122 - Là Tên Nội Gián Đó
Chương 123 - Mau Đến Đây.
Chương 124 - Địa Vực
Chương 125 - Giả Giọng
Chương 126 - Đình Chiến.
Chương 127 - Lật Lộng
Chương 128 - Người Đã Tới
Chương 129 - Đáng Sợ
Chương 130 - Không Có Ý Nghĩa.
Chương 131 - Quốc Vương Băng Hà
Chương 132 - Ánh Sáng Trong Đêm Tối
Chương 133 - Sự Giả Tạo
Chương 134 - Tức Giận
Chương 135 - Đỗ Tuyết Mai
Chương 136 - Đối Diện Với Khó Khăn.
Chương 137 - Tứ Bề Thụ Địch
Chương 138 - Chiến Tranh
Chương 139 - Những Người Lính Trẻ.
Chương 140 - Khí Độc
Chương 141 - Lâm Phùng Nguyên
Chương 142 - Đội Quân Bất Tử
Chương 143 - Không Thể Đánh Lại
Chương 144 - Chiến Tranh - Hồi Kết
Chương 145 - Rừng Hoa Quỷ Dị
Chương 146 - Bó Hoa Và Sự Thù Hận
Chương 147 - Ý Nghĩa Của Sắc Màu.
Chương 148 - Tình Yêu, Thù Hận Và Sự Luyến Tiếc
Chương 149 - Sự Hồi Sinh
Chương 150 - Suy Luận Sai Lầm
Chương 151 - Thành Chủ Uông Đức
Chương 152 - Cô Gái Thú Nhân
Chương 153 - Khả Như
Chương 154 - Một Cái Xác
Chương 155 - Vén Màn Bí Mật
Chương 156 - Oán Hận Và Sát Khí
Chương 157 - Ta Muốn Lấy Tất Cả.
Chương 158 - Ánh Sáng Của Sự Thanh Tẩy
Chương 159 - Thứ Quan Trọng Nhất Chính Là Cậu.
Chương 160 - Đóa Hoa Vĩnh Hằng Chân Chính
Chương 161 - Hư Thực Xen Lẫn
Chương 162 - Nắm Bắt Thông Tin
Chương 163 - Cô Gái Ướt Át
Chương 164 - Nụ Cười Mãn Nguyện
Chương 165 - Tra Tấn
Chương 1 - Sống Sót.
Chương 2 - Vị Hôn Thê Của Tôi
Chương 3 - Điều Ước Của Một Kiếm Sĩ.
Chương 4 - Ma Hóa
Chương 5 - Vùng Đất Hòa Bình.
Chương 6 - Hậu Duệ Anh Hùng.
Chương 7 - Kỵ Binh Hoàng Gia.
Chương 8 - Lịch Sử Bỏ Trống.
Chương 9 - Lựa Chọn
Chương 10 - Hắc Ám
Chương 11 - Phong Hành Thương Đoàn.
Chương 12 - Mối Tình Ngang Trái
Chương 13 - Nguyện Vì Nàng Từ Bỏ Tất Cả.
Chương 14 - Tiến Đến Kinh Đô.
Chương 15 - Nổi Sợ Hãi Này Vẫn Chưa Bao Giờ Quen Thuộc
Chương 16 - Vong Dạ
Chương 17 - Bạo Lực Không Phải Cách Giải Quyết Tốt Nhất.
Chương 18 - Cuộc Chiến Bắt Đầu.
Chương 19 - Kinh Đô Hỗn Loạn.
Chương 20 - Cổ Thạch.
Chương 21 - Sự Tin Tưởng
Chương 22 - Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất. Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất. Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất. Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất. Không Có Nổi Đau Nào Thật Sự Biến Mất.
Chương 23 - Đấu Giá Hội Bắt Đầu
Chương 24 - Tề Tựu
Chương 25 - Thiên Địa Tù Lung
Chương 26 - Hậu Quả Tự Gánh
Chương 27 - Chàng Trai Ngồi Ở Trước Mặt Tôi.
Chương 28 - Thần Kiếm Hội
Chương 29 - Tôn Diệt.
Chương 30 - Thần Kiếm Hội Bắt Đầu
Chương 31 - Tôi Thật Sự Rất Ghét Hắn.
Chương 32 - Ngươi Đã Chuẩn Bị Chết Dưới Kiếm Của Ta Chưa.
Chương 33 - Ninh Dương Tử
Chương 34 - Xích Huyết Kì Kiếm
Chương 35 - Hỗn Loạn
Chương 36 - Trọng Thương
Chương 37 - Trúng Kế
Chương 38 - Binh Chủng Thực Tập
Chương 39 - Hãy Để Anh Ích Kỷ Thêm Một Lần Nữa
Chương 40 - Khủng Bố Tấn Công Học Viện
Chương 41 - Ước Nguyện
Chương 42 - Đối Đầu.
Chương 43 - Phấn Khích
Chương 44 - Tìm Người.
Chương 45 - Bại Trận
Chương 46 - Cuộc Chiến Chính Thức Bắt Đầu
Chương 47 - Thời Không Nghịch Chuyển
Chương 48 - Ranh Giới
Chương 49 - Thất Bại
Chương 50 - Kinh Đô - Hồi Kết.
Chương 51 - Bắt Giam.
Chương 52 - Tức Giận
Chương 53 - Cởi Hộ
Chương 54 - Bài Tập Phòng Ngự
Chương 55 - Leo Núi
Chương 56 - Trưởng Công Chúa
Chương 57 - Trang Bị
Chương 58 - Hỏa Ly Thương
Chương 59 - Bảo Khố
Chương 60 - Đấu Tranh.
Chương 61 - Một Phần Tính Cách
Chương 62 - Nhật Kí
Chương 63 - Hối Hận
Chương 64 - Không Dám
Chương 65 - Đã Từng Yêu
Chương 66 - Mọi Chuyện Chưa Kết Thúc
Chương 67 - Xử Tử
Chương 68 - Chàng Trai Của Bóng Tối
Chương 69 - Khó Chịu
Chương 70 - Nghệ Thuật Giết Chóc
Chương 71 - Hoàng Cáo
Chương 72 - Không Bao Giờ Quên
Chương 73 - Quà Tặng
Chương 74 - Phá Sản
Chương 75 - Tìm Người.
Chương 76 - Bất Lực
Chương 77 - Mỏ Khoáng Thạch
Chương 78 - Công Hội
Chương 79 - Bị Ám Toán
Chương 80 - Mất Khống Chế
Chương 81 - Gặp Lại
Chương 82 - Thật Khó Hiểu
Chương 83 - Thảo Luận.
Chương 84 - Long Thần
Chương 85 - Nhẫn Tâm
Chương 86 - Đánh Lén
Chương 87 - Tình Yêu Thật Ích Kỷ
Chương 88 - Truy Bắt
Chương 89 - Tất Cả Phải Chết
Chương 90 - Cấm Thuật.
Chương 91 - Ý Chí Vẫn Còn Đó
Chương 92 - Cứu Chữa
Chương 93 - Kì Tích.
Chương 94 - Quay Về.
Chương 95 - Sắp Xếp
Chương 96 - Tư Cách
Chương 97 - Kiểm Tra Huyết Mạch
Chương 98 - Long Gia.
Chương 99 - Thần Vệ
Chương 100 - Hỏa Ly Thương - Hồi Kết.
Chương 101 - Dọn Dẹp
Chương 102 - Ánh Lửa Trên Cao.
Chương 103 - Thanh Trừ.
Chương 104 - Trở Về
Chương 105 - Mong Chờ.
Chương 106 - Quần Chiến.
Chương 107 - Khương Nguyên
Chương 108 - Viện Binh
Chương 109 - Tiến Về Bảo Khố Hoàng Gia
Chương 110 - Lâm Kiếm Thần.
Chương 111 - Băng Long
Chương 112 - Bí Mật
Chương 113 - Linh
Chương 114 - Tên Của Ngươi Là Như
Chương 115 - Không Phải Ta Giết
Chương 116 - Mê Hoặc
Chương 117 - Tìm Kiếm.
Chương 118 - Ông Ấy Là Hắc Ám
Chương 119 - Đài Hiến Tế
Chương 120 - Cuộc Chiến Nội Bộ
Chương 121 - Bất An.
Chương 122 - Là Tên Nội Gián Đó
Chương 123 - Mau Đến Đây.
Chương 124 - Địa Vực
Chương 125 - Giả Giọng
Chương 126 - Đình Chiến.
Chương 127 - Lật Lộng
Chương 128 - Người Đã Tới
Chương 129 - Đáng Sợ
Chương 130 - Không Có Ý Nghĩa.
Chương 131 - Quốc Vương Băng Hà
Chương 132 - Ánh Sáng Trong Đêm Tối
Chương 133 - Sự Giả Tạo
Chương 134 - Tức Giận
Chương 135 - Đỗ Tuyết Mai
Chương 136 - Đối Diện Với Khó Khăn.
Chương 137 - Tứ Bề Thụ Địch
Chương 138 - Chiến Tranh
Chương 139 - Những Người Lính Trẻ.
Chương 140 - Khí Độc
Chương 141 - Lâm Phùng Nguyên
Chương 142 - Đội Quân Bất Tử
Chương 143 - Không Thể Đánh Lại
Chương 144 - Chiến Tranh - Hồi Kết
Chương 145 - Rừng Hoa Quỷ Dị
Chương 146 - Bó Hoa Và Sự Thù Hận
Chương 147 - Ý Nghĩa Của Sắc Màu.
Chương 148 - Tình Yêu, Thù Hận Và Sự Luyến Tiếc
Chương 149 - Sự Hồi Sinh
Chương 150 - Suy Luận Sai Lầm
Chương 151 - Thành Chủ Uông Đức
Chương 152 - Cô Gái Thú Nhân
Chương 153 - Khả Như
Chương 154 - Một Cái Xác
Chương 155 - Vén Màn Bí Mật
Chương 156 - Oán Hận Và Sát Khí
Chương 157 - Ta Muốn Lấy Tất Cả.
Chương 158 - Ánh Sáng Của Sự Thanh Tẩy
Chương 159 - Thứ Quan Trọng Nhất Chính Là Cậu.
Chương 160 - Đóa Hoa Vĩnh Hằng Chân Chính
Chương 161 - Hư Thực Xen Lẫn
Chương 162 - Nắm Bắt Thông Tin
Chương 163 - Cô Gái Ướt Át
Chương 164 - Nụ Cười Mãn Nguyện
Chương 165 - Tra Tấn
Đôi mắt có thể giúp bạn nhìn thấy được những màu sắc tươi đẹp trên thế gian.
Nhưng liệu nó có thể giúp cho bạn nhìn rõ được tất cả sự thật trên đời hay không?
Thực hư giả tạo, thật giả lẫn lộn.
Rồi liệu những gì bạn nhìn thấy có bao nhiêu phần là thật, bao nhiêu phần là giả.
Dục Vong thành, là một thành trì cực kì nổi tiếng ở Lôi quốc.
Nơi đây là thiên đường mà biết bao nam nhân mong muốn được đặt chân tới một lần.
Nơi đây gái xinh đầy đường, những cô nàng mỹ miều, lả lướt có mặt ở khắp mọi nơi.
Càng đặc biệt hơn là họ sẽ sẵn sàng lên giường với bạn nếu bạn có thể trả được một cái giá hợp lý.
Nếu không thích những loại đại trà, thì bạn có thể đi vào các cửa hàng để có thể tùy ý lựa chọn mặt hàng hay thể loại mình thích.
Ở nơi đây còn có hẳn một công hội liên kết để phục vụ cho bạn.
Chỉ cần bạn đến, khẳng định họ sẽ làm cho bạn thỏa mãn mà rời đi.
Đó chính là điểm đặc sắc đầy thu hút trong Dục Vong thành.
Chỉ cần đi bạn vào khẳng định là cả đời không thể quên.
Tuy ở đây là nơi để mọi người giải tỏa, nhưng không phải ai thích làm gì là làm được đâu.
Mọi thứ ở đây đều dựa theo một nguyên tắc tự nguyện.
Không thể ép buộc, không được dùng bạo lực.
Dù có là con em quyền cao chức trọng, nhưng nếu không làm theo nguyên tắc thì kết quả cũng sẽ rất thảm.
Hiển nhiên là trong lịch sử ở Dục Vong thành hoàn toàn không thiếu lấy những người ngang ngược.
Bọn họ cậy nhờ chức quyền, vị thế gia đình hay là tự tin vào thực lực tự thân mà đến đây gây rối.
Và rồi tất cả các vụ gây rối đều đã bị đem ra xử phạt rất nặng.
Thậm chí có những vụ con em quyền thế đã bị xử tử công khai.
Dục Vong thành kinh doanh loại hình này tất nhiên không phải là tự phát.
Mà họ đã được quốc vương cho phép và được ngài ấy ủng hộ.
Nên có thể nói thế lực ở sau lưng cái thành trì này chính là quốc vương.
Chính vì lẽ đó nên nơi đây luôn được xem là một nơi trọng điểm để bảo vệ.
Mặt trăng trên cao, một tròn một khuyết.
Ánh trăng chiếu sáng khắp cả bầu trời tăm tối.
Nhưng ánh sáng đó lại không thể chiếu vào được những góc hẻm trong Dục Vong thành.
Bên trong một góc hẻm nhỏ, ở đây có một người trùm trên mình một bộ áo choàng đen che kín cả người.
Mà ở phía trước người áo choàng đen chính là ba tên thanh niên to cao lực lưỡng.
Trong tay những người thanh niên đó là những thanh kiếm trắng sáng trông rất sắc bén.
Một tên thanh niên hướng nhìn về người áo choàng đen mà lớn giọng uy hiếp:"Đưa đồ ra đây, nếu không ngươi đừng có trách ta!
"
Người áo choàng đen yên lặng đứng đó không hề có phản ứng gì với những lời uy hiếp kia.
Người thanh niên thấy thế bực tức, hắn áp sát lại rồi chém ra một kiếm.
Tuy nhiên, đường kiếm vụng về này của người thanh niên làm sao mà có thể đả thương được người áo choàng đen.
Một tay nhẹ nhàng nhấc lên, người áo choàng đen dùng tay không cũng có thể bắt lấy được thanh kiếm đang chém tới.
"Chết đi!
" Âm thanh thì thầm nhỏ giọng của một nữ nhân phát ra từ người áo choàng đen.
Dùng lực ở tay, cô gái trực tiếp bẻ gãy đầu kiếm rồi phóng mạnh
"A...
. A" Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Người thanh niên chém tới kia với một tên đồng bạn của hắn đã bị lưỡi kiếm bay qua cắt cổ chết ngay tại chỗ.
Người còn lại thấy được thực lực của đối phương quá mạnh nên xoay người bỏ chạy.
Chỉ tiếc chạy được vài bước thì cánh tay nhỏ nhắn của cô gái đã đâm xuyên qua lồng ngực của hắn ta.
Cánh tay từ từ rút ra, bên trong cánh tay đó còn có cả một trái tim đang đập lên thình thịch.
Ánh trăng phản chiếu, khuôn mặt nửa mở, nửa che kia ẩn hiện trong ánh sáng mờ nhạt.
Buông trái tim còn đập trên tay xuống, cô gái dần lùi về hòa mình vào trong đêm tối vô tận.
Buổi sáng hôm sau, nơi ba người thanh niên bị giết được binh lính tuần tra phát hiện.
Sau đó một cuộc truy lùng gắt gao trong Dục Vong thành đã diễn ra, nhưng kết quả lại chẳng tìm ra được hung thủ.
Ba ngày sau, khi mọi người nghĩ rằng kẻ thủ ác đã bỏ chạy khỏi thành thì một vụ đại án khác đã diễn ra.
Một gia đình trên 20 người đã bị giết.
Già trẻ lớn bé đều không tha.
Đều là bẻ gãy đầu kiếm của đối thủ rồi phóng tới giết người, cùng với dùng tay không móc tim kẻ địch.
Thủ pháp gây án hoàn toàn không khác gì so với ba người chết trong đêm hôm đó cả.
Thế là toàn thành lại một lần nữa bị rúng động.
Binh lính tuần tra, khám xét, tra hỏi càng thêm gắt gao.
Nhưng dù có làm thế nào thì cũng không tra ra được kẻ tình nghi.
Mà ngược lại một vụ án mạng khác trong đêm lại một lần nữa diễn ra.
Cùng một thủ pháp, cùng một người làm.
Cứ cách ba ngày là một vụ thảm án như thế lại diễn ra.
Trong vòng một tháng, đã có mười vụ thảm án liên tiếp xuất hiện.
Tổng nhân mạng đã quá trăm, mà đến dung mạo hung thủ như thế nào cũng không ai biết được.
Đến cả việc họ là nam hay nữ cũng chẳng ai biết.
Mọi người chỉ biết kẻ thủ ác khi giết người sẽ khoác lên mình một chiếc áo choàng đen.
Nên binh lính Dục Vong thành hiện tại đặc biệt tập trung chú ý tới những người mặc áo choàng đen.
Chỉ là binh lính chú ý thì cứ chú ý, nhưng người ta khoác lên mình thứ gì thì là quyền của người ta.
Trong một căn mật thất ở trong Dục Vong thành, nơi đây vừa tối tăm lại vừa ẩm ướt.
Ánh sáng duy nhất ở đây là được phát ra từ một món cổ vật đặt trên một cái bàn khá mục nát.
Ánh sáng cổ vật yếu ớt chiếu rọi lên thân ảnh của ba người đang có mặt trong căn mật thất.
Hai người trong số họ khoác lên mình một bộ áo choàng đen.
Người còn lại là một cô gái rất xinh đẹp.
Hai người áo choàng đen kia ngồi chung một chỗ.
Ngồi ở phía đối diện hai người họ chính là cô gái.
"Hai vị muốn ta giúp gì đây?"
Cô gái tay chống cầm, đầu hơi nghiêng, ánh mắt chăm chú quan sát từng cử chỉ hành vi của hai người áo choàng đen.
"Ta muốn thông tin của kẻ moi tim!
"Một người áo choàng đen lên tiếng.
Giọng nam lạnh lùng, lại đầy nghị lực.
Ngôn từ không nhiều, lại thể hiện được rõ chất giọng bề trên.
Người này không dễ dây vào.
Cô gái từ một câu nói vừa rồi mà đã phân tích ra được tích cách, cũng như địa vị của người nam.
Đảo mắt một vòng, cô gái nhớ tới những thông tin mình biết để phán đoán xem đối phương là ai.
Sau một lúc cô gái nhẹ nhàng mỉm cười, cô ấy đã biết được hai người này là ai.
"Các vị thông cảm cho, ta cũng không có thông tin gì có thể cung cấp!
" Cô gái từ chối.
"Bao nhiêu tiền?" Người nam kia lên tiếng dò hỏi.
"Không phải vấn đề tiền bạc!
"Cô gái tiếp tục nhã nhặn từ chối.
Cô ấy không muốn mạo hiểm dính vào phiền phức.
Người nam liên tục bị từ chối thì trầm ngâm một lát.
Sau đó trong lớp áo choàng kia hắn nở lên nụ cười kinh bỉ mà nhấn mạnh từ chữ:"Thuộc hạ Hoàng Cáo không ngờ lại có kẻ nhát gan như thế!
"
Cô gái nghe thấy cái tên Hoàng Cáo thì nhăn mày, khuôn mặt kia cũng trở nên nghiêm túc.
"Hai vị biết nhiều quá rồi đó!
"
Trong căn mật thất nhỏ bé dần phát ra các tiếng xào xạc.
Dưới lớp áo choàng, nụ cười khinh bỉ kia của người nam càng thêm phần đậm.
"Nếu ta là ngươi ta sẽ hành động nông nổi như vậy đâu!
"
"Nông nổi hay không, không phải do hai vị nói là được!
"
Cô gái nói đến đây thì âm thanh xào xạc trong mật thất càng thêm rõ ràng.
Người nam giơ hai tay lên, tay hắn thế mà lại bị còng bởi một cái còng bằng đá trông rất chắc chắn.
Dù đã bị còng nhưng người nam vẫn rất ung dung từ tốn nói:"Ăn nói tự tin như thế là vì cái còng niêm phong ma lực này sao?"
Người nam gòng lên, sau đó kéo hai tay ra hai bên.
Cái còng trông chắc chắn cứ thế bị người nam dễ dàng phá tan.
"Có đôi khi ma lực không phải là tất cả đâu, cô gái!
"