Hành Trình Đi Tìm Bạn Trai

Hành Trình Đi Tìm Bạn Trai

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: thanhlam1912
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 19,525
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
     
     

Sau tiếng nổ nhỏ đó…………mọi thứ xung quanh tôi…….

tối đen như mực……….

khiến tôi không thể nhìn thấy bất cứ cái gì ……đến lúc này……...

tôi không thể kiềm nén nổi cảm xúc của mình nữa!

!

!

“Áhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh…………….

Tôi hét lên thật kinh hoàng…….

chỉ mong có ai đó tìm thấy tôi….

.

.

.

.

.

trong khi đó…….

.

tôi cố gắng sờ soạng trong bóng tối để tìm cánh cửa………thật đúng là cơn ác mộng……nếu thật sự…….

lúc này mà có “ma” xuất hiện…….

tôi e rằng tôi sẽ…….

chết mất!

!

!

“Thầy…….

.

thầy Nam ơi…….

.

thầy còn đó hok zậy?????????Em biết lỗi rồi……….

thầy mau dẫn em về đi……….

.

hu hu hu…….

.

Tiếng khóc đầy thê lương của tôi dường như không có tác dụng……….

chẳng có ai thèm lên tiếng đáp lại cả……

Chợt……….

tôi đụng trúng cái gì đó mềm mềm…….

âm ấm…….

càng khiến tôi như muốn…….

.

tá hỏa lên được!

!

!

“Áhhhhhhhh…….

xê…….

.

xê ta ra…….

.

cái gì zậy trời…….

.

Không những chỉ ấm áp…….

.

mà nó còn…….

biết cử động nữa………nó nắm lấy tay tôi…….

trong đêm tối thế này…….

.

thử hỏi…….

.

tôi không sợ chết khiếp sao được!

!

!

“Buông….

buông ra coi!

!

!

Hu hu hu………….

.

Tôi vừa la…………vừa hét….

vừa khóc………thậm chí….

.

vừa cắn nữa!

!

!

^_^ và………tôi đã thành công…….

.

khi cắn trúng nó.

“Aaaaaaa……”

ủa???sao nghe dường như là tiếng người……….

đâu giống như……mấy con mà tôi nghĩ???Vậy………đó là ai đây???

“Em làm gì mà cắn thầy ghê thế??? Ui….

Nỗi vui mừng khôn siết chợt đến bên tôi,

thì ra………đó chính là thầy Nam!

!

!

Ngay lúc này đây….

tôi rất cần có một ai đó bên cạnh….

cho đỡ sợ!

!

!

“Nè……sao em không nói gì vậy???”,

thầy thắc mắc khi biết tôi đã nhận ra thầy,

nhưng………vẫn im thin thít,

không nói tiếng nào.

Tôi chợt khóc òa lên như một đứa con nít,

tay tôi nắm chặt lấy thầy…….

.

tôi khóc thật to như muốn cho cái nỗi sợ hãi lúc nãy biến mất vậy!

!

!

“Thôi…….

em đừng khóc nữa!

!

Con trai gì mà………nhát gan thế???”,

thầy an ủi nhưng…….

cũng mang chút châm chọc tôi.

“Tại thầy đó…….

hix………ai bảo thầy hok cho em về sớm!

!

”,

tôi nũng nịu nói.

“Được rồi…….

giờ thầy cho em về đó!

!

!

Được chưa???”

“Uhm……….

nhưng….

.

“Nhưng sao???”,

thầy thắc mắc khi thấy giọng tôi ấp úng.

“Thầy….

.

làm ơn dẫn em r khỏi chỗ này đi!

!

!

Em…….

.

Thầy bỗng cười khì khi nghe tôi nói như vậy,

tôi dường như cảm nhận bàn tay thầy đang nắm chặt lấy tôi……dắt tôi đi trong bóng tối đen như mực………cũng may…….

.

nếu không thì thầy đã nhìn thấy vẻ mặt ngượng chết của tôi rồi!

!

!

“Ah………để thầy lấy điện thoại ra mà có chút ánh sáng!

!

!

“Uhm…….

thầy mau lấy đi!

!

!

Chứ tối hùm thế này…….

.

biết đường đâu mà mò???”

Ánh sáng từ phía chiếc điện thoại thầy hắt lên,

một ánh sáng xanh dịu ấm áp……dù chỉ là nhỏ nhoi trong bóng tối,

nhưng cũng đủ cho hai chúng tôi nhìn thấy khá rõ xung quanh!

!

!

Bất chợt….

tôi nhìn lên màn hình của chiếc điện thoại……….

mới phát hiện ra…….

.

thầy Nam chụp hình chung với một chàng trai nào đó!

!

!

Trông hai người có vẻ khá thân mật…….

.

thấy thế….

.

tôi bèn hỏi…

“Thầy nè……người chụp chung với thầy trong điện thoại là ai vậy????”

“Àh………chỉ là………bạn thôi em à!

!

!

Dường như giọng thầy có chút gì đó không được tự nhiên…….

.

phải chăng…….

.

thầy không muốn nói cho tôi biết con người thực sự trong hình là ai???

**********

“Ôi….

.

cuối cùng cũng ra được bên ngoài….

.

mừng qá!

!

!

Tôi thở phào nhẹ nhõm khi thấy được chút ánh sáng từ phía đèn đường bên kia hắt vào.

“Mấy giờ rồi thầy???”

“Uhm……….

9h30 rồi em!

!

!

“Hả??????????Chết rồi………hok kịp đi chuyến xe buýt cuối cùng nữa!

!

!

Làm sao bây giờ???”,

tôi thốt lên một cách đầy hoảng sợ.

“Lỗi cũng tại thầy.

.

ban đầu……định để em thấy sai mà nhận lỗi……ai ngờ….

.

lại làm em phải vể trễ thế này!

!

!

“Hok sao đâu thầy!

!

!

Em…….

.

cũng biết là em khá lỗ mãng khi đánh nhau với bạn khác!

!

!

Từ nay…em hứa với thầy là hok có chuyện đó xảy ra nữa!

!

!

“Uhm…….

thầy tin em đó!

!

!

Hay là thế này vậy……”

“Sao thầy??”,

tôi thắc mắc khi không biết thầy chuẩn bị nói gì.

“Thầy sẽ chở em đến nhà thầy ngủ một bữa vậy!

!

!

Sáng mai…thầy chở em đi học luôn!

!

!

“Hok…….

hok được đâu thầy ơi!

!

!

”,

tôi phản đối một cách kịch liệt.

“Sao vậy???”

“Em…….

sợ người nhà la lắm!

!

!

”,

tôi đang cố tìm những lý do chính đáng để….

.

từ chối lời mời”mật ngọt” này của thầy.

.

đơn giản….

vì tôi vẫn còn bị ám ảnh vụ hôm trước mà tên quái vật gây ra cho tôi!

!

!

“Thì em cứ gọi về nhà…….

.

nói là đang ở nhà thầy!

!

!

Chẳng lẽ…….

ở chung với thầy mà người nhà em cũng lo sao???Hơn nữa……nếu thầy đi rồi.

.

sẽ không có ai chở em về đâu đấy!

!

!

Quả thật đúng vậy……thầy mà đi rồi…….

thì sẽ không còn ai chở tôi về……nếu gọi điện cho thằng Tiến……chỉ tổ nghe nó mắng nhiếc!

!

Vả lại…….

thầy là người đàng hoàng.

.

đâu giống như tên “quái vật”kia….

tôi làm gì phải sợ chứ???

“Uh…….

vậy em làm phiền thầy một bữa nha!

!

!

“Không sao…em chờ thầy lấy xe nhé!

!

!

Không biết nói là tôi may mắn hay xui xẻo nữa!

!

!

Liên tiếp hai lần…….

.

tôi đều được đến nhà của những người khá “hot” trong trường!

!

!

Lũ bạn thân của tôi mà biết chuyện này,

ắt hẳn…chỉ sẽ gào thét lên cho mà xem!

!

!

“Em xuống xe đi…….

đến rồi!

!

!

“Uhm…….

dạ vâng ạ!

!

!

Thì ra thầy ở trong một chung cư…….

.

không biết phòng thầy ở tầng mấy nhỉ???

“Em đến thang máy trước chờ thầy đi!

!

!

Thầy gửi xe cái đã!

!

!

“Vâng……vâng ạ!

!

!

Nơi đây nói chung cũng khá đẹp,

toàn bộ tường đều được sơn màu xanh nhạt…….

khiến cho người ta có cái cảm giác dễ chịu lắm!

!

!

************

Vừa bước vào phòng………cái đầu tiên đập vào mắt tôi chính là………sự lộn xộn trong căn phòng này….

tuy đồ đạc trông rất giản dị,

toàn bộ đều được làm bằng gỗ…….

.

nhưng…….

quần áo,

giày dép và…….

rác thì.

.

ở đâu cũng có!

!

!

“Nhà thầy khá bừa bộn….

em….

.

đừng chê nha!

!

!

“Hì….

em biết mà!

!

!

Ở nhà em……còn bừa bộn hơn đây nữa mà!

!

!

“Em chắc cũng mệt rồi!

!

Ngồi ghế đi,

….

.

thầy lấy nước cho em uống!

!

!

“Dạ…….

.

Nhìn sơ qua căn phòng….

tôi cũng có thể biết được là thầy sống ở đây một mình!

!

!

Không ngờ……trên bục giảng,

thầy nghiêm khắc……đầy chất người lớn thế nào…….

thì khi đến ngôi nhà….

.

tôi mới biết,

thầy cũng như bao tụi con trai khác thôi!

!

!

“Để thầy lấy đồ cho em đi tắm nha!

!

!

Rồi đi ngủ sớm!

!

!

“Dạ…….

khỏi đi thầy!

!

!

Em…….

.

để vậy ngủ cũng được rồi!

!

!

”,

tôi mắc cỡ thốt lên.

“Sao thế???Sợ……….

.

đồ thầy chưa giặt hả???Em yên tâm…trong tủ thầy còn mấy bộ kìa!

!

!

“Dạ……nhưng….

.

em mặc hok vừa đâu thầy ơi!

!

!

“Có sao đâu…….

.

đồ ngủ……mặc rộng rãi cho thoãi mái!

!

!

Mau đi tắm đi…….

không tắm….

thầy không cho em lên giường ngủ đâu đấy!

!

!

“Vâng…….

vâng ạ!

!

!

”,

tôi đành phải….

răm rắp nghe theo lời thầy thôi!

!

!

Dù sao….

.

tôi cũng cảm thấy ngứa ngáy lắm rồi!

!

!

************

“Em……….

.

tắm xong rồi nè thầy!

!

!

Thầy chợt nhìn sang tôi khi đang dõi mắt xem bộ phim truyền hình…….

.

chắc thầy cũng cảm thấy mắc cười,

khi chiếc áo sơ mi của thầy dài gần đến…….

.

đầu gối tôi…….

.

còn chiếc quàn sóoc thì…….

trở thành quần dài luôn rồi!

!

!

“Em……mau lại đây ăn mì với thầy đi!

!

!

Thầy mới nấu đó!

!

!

“Ah……….

.

việc gì chứ ăn….

em hok từ chối đâu nha!

!

!

Tôi lao vụt đến tô mì nóng hổi…….

ăn một cách thật ngon lành!

!

!

Từ sáng đến giờ……có gì cho vào bụng đâu mà không đói??

“Em.

.

em ăn từ từ thôi!

!

!

Làm thầy….

.

mắc cười quá nè!

!

!

“Làm gì mắc cười thầy???Em….

.

đang đói mà!

!

!

Thầy giam em từ sáng đến giờ…….

có gì ăn đâu mà hok đói???”,

tôi vừa ăn vừa cự nự.

“Thầy xin lỗi…….

được chưa???”

“Uhm….

.

em biết rồi!

!

!

Hì………”

“Àh…em uống bia không???thầy đến tủ lạnh lấy cho!

!

!

“Thôi…thôi thầy!

!

!

Em…….

hok biết uống đâu!

!

!

Nếu có nước ngọt….

.

thì cho em xin!

!

!

“Trời……….

con trai mà không biết uống bia???Thật không vậy nhóc???”

“Thật mà thầy…….

em chỉ thic uống nước ngọt thôi hà!

!

!

Thầy chợt không nói gì nữa……….

.

chỉ nhìn tôi…….

.

nhìn tôi với ánh mắt “khó tả”!

!

!

“Gì….

.

gì vậy thầy???Em…em làm sao à???”

“À không…….

.

em làm thầy……nhớ đến một người bạn trước đây của thầy thôi!

!

!

“Người bạn trước đây của thầy à???Có phải………người trong hình hok thầy???”,

tôi thắc mắc hỏi.