Sau những hành động kèm những lời nói đầy "tình cảm" đó...
.
tôi chỉ biết bất động,
tròn xoe mắt mà nhìn hắn.
.
.
trong lòng thì tràn ngập những cảm xúc lẫn lộn.
-Lâm làm sao thế???
-.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
-Sao Lâm không nói gì đi???
Bộ.
.
.
.
đây thật sự là nụ hôn đầu tiên của Lâm àh???
-.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Hắn vẫn cứ thản nhiên hỏi.
.
.
.
trong khi tôi không thể mấp máy nổi cái môi để mà trả lời hắn.
-Nói gì đi chứ!
Lâm giận Khanh àh???
Bàn tay tôi khẽ run run đưa lên.
.
.
chạm đến vành tai của hắn.
.
.
.
rồi bất thình thình dùng hết sức mà.
.
.
véo!
!
!
-Ui ui.
.
.
.
.
đau.
.
.
đau quá!
!
!
-hắn la inh ỏi.
Cũng phải thôi.
.
.
tôi cố dùng hết sức để nhéo hắn mà!
-Nhok có biết nhok vừa làm cái gì không hả?Tui cho nhok biết.
.
có ghét tui thì nói!
Đừng làm những cái trò vớ vẩn đó!
!
!
Nếu mà còn có lần sau.
.
.
tui thề sẽ liều mạng với nhok đó!
!
!
Biết chưa???-tôi hét thật to vào tai hắn.
.
.
.
như át cả tiếng mưa ngoài kia.
Rồi sau đó thở dốc vì.
.
.
.
hết hơi!
-Công nhận.
.
.
.
Lâm mạnh tay thật!
!
!
-hắn vẫn xuýt xoa cái tai vừa bị tôi "tra tấn".
-Biết thế thì đừng có dại dột mà chọc tui!
-Nhưng.
.
.
những gì Khanh làm không phải là đùa giỡn!
Khanh thật sự nghiêm túc với Lâm đấy!
!
!
Sau câu nói ấy của hắn.
.
.
tim tôi lại đập liên hồi.
.
.
.
sao hắn có thể giỡn dai như thế chứ???
-Lâm không biết hay Lâm đang giả vờ vậy hả???
-Giả.
.
.
giả vờ cái gì???-tôi ấp úng hỏi.
-Khanh thích Lâm!
!
!
Câu nói chắc nịch ấy làm tôi đứng chết trân tại chỗ.
.
.
.
nếu không có tiếng mưa rơi rã rích thì có lẽ không gian xung quanh đây sẽ im ắng lắm!
Và hắn sẽ nghe thấy tiếng hơi thở dồn dập,
kèm theo nhịp tim đang rối loạn của tôi.
-Đừng.
.
.
đừng đùa nữa!
Về thôi!
!
!
-
-Lâm nèh!
!
!
-hắn bỗng dưng nắm tay tôi lại khi tôi chuẩn bị quay mặt đi.
-Đã nói thôi mà!
!
!
-giọng tôi khá run khi nói với hắn.
-Tụi mình kết đôi nha!
!
!
Hắn thật là độc ác.
.
.
cứ làm cho tôi từ cú shock này đến cú shock khác!
Tôi vốn là người dễ bị lung lay.
.
.
ấy thế mà.
.
.
.
-Khanh biết.
.
.
khó mà Lâm chấp nhận ngay chuyện này lắm!
Nhưng biết nói sao được nhỉ???Vì Khanh.
.
.
cũng giống như anh ba của Khanh thôi!
!
!
Hắn nói đến đây thì tôi cũng mường tượng ra ngụ ý.
.
.
.
hắn có thể là gay!
Àh không.
.
.
.
hắn là gay mới đúng!
!
!
-Vì.
.
.
vì sao chứ???Không phải.
.
.
.
Khanh ghét tui lắm sao???
-Uhm.
.
.
ban đầu là vậy!
Nhưng không hiểu sao tiếp xúc lâu ngày với Lâm.
.
.
Khanh lại có một cảm giác đặc biệt!
Đúng như anh ba của Khanh nói vậy!
-Anh Thuần nói gì về tui???-tôi thắc mắc.
-Anh ấy nói.
.
.
.
Lâm có một nét gì đó khiến người khác phải nhớ mãi!
Và hậu quả là.
.
.
Khanh thích Lâm mất rồi!
!
!
-Thôi.
.
.
Khanh đừng nói nữa!
Người như Khanh.
.
.
không thể nào.
.
.
.
thích tui được đâu!
-tôi xua xua tay cho qua.
.
.
trước những lời nói đầy mê hoặc của hắn.
-Những gì Khanh nói đều là sư thật!
Rồi Lâm sẽ hiểu thôi!
!
!
-.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
-Để Khanh chở Lâm về!
Cũng trễ rồi.
.
.
chịu khó mặc áo mưa nhé!
!
!
Nói rồi.
.
.
hắn bỏ xuống đằng sau chuẩn bị lấy đồ đạc!
Còn mình tôi đứng đây.
.
.
.
mãi mê suy nghĩ về những gì hắn nói!
Quả thật.
.
.
.
hắn làm cho chút tình cảm nhỏ nhoi của tôi dành cho hắn nay sắp "dâng trào" lên!
Lẽ nào.
.
.
.
tôi cũng đang thích thằng nhok nhỏ tuổi hơn tôi???
************
-Mưa nhớ chạy từ từ thôi nha!
!
!
-tôi căn dặn trước khi bước lên xe.
-Uhm.
.
.
biết rồi!
!
!
Xe đã vụt đi.
.
.
.
băng băng qua những làn gió,
những làn hơi lạnh buốt của mưa!
Nép sau lưng hắn.
.
.
tấm lưng tuy không to nhưng mang lại cho tôi cảm giác ấm áp lạ thường.
Tôi muốn gục đầu vào đó.
.
.
.
nhưng lại không có gan để làm!
-Lâm có thể ôm Khanh được không?Khanh thấy lạnh quá!
!
!
-Cái.
.
.
cái gì???-tôi ngạc nhiên trước lời đề nghị của hắn.
-Làm ơn đi mà!
Một lần thôi cũng được!
!
!
Tôi như vỡ tim trước những gì hắn nói.
.
.
có ai lại táo bạo như thế không chứ???
-Không.
.
.
kỳ chết!
!
!
-tôi mắc cỡ.
.
.
lắp bắp mà nói.
-Có gì đâu mà kỳ?Lâm không ôm là Khanh chạy vòng vòng ngoài đường hoài luôn đấy!
!
!
-hắn dám dùng chiêu "đe dọa"với tôi nữa chứ!
-.
.
.
.
.
.
.
.
-Sao?Có ôm không?hay muốn chạy ngoài đường hoài???
Không biết động lực nào lại khiến cho tay tôi.
.
.
.
vòng qua ôm eo của hắn nữa!
Cảm giác thật lạ.
.
.
.
.
người tôi nóng ran lên.
.
.
cái lạnh thấu da thịt ngoài trời mưa nay đã không còn nữa!
-Hì hì.
.
.
phải vậy chứ!
!
!
-hắn đắc chí cười.
.
.
-Ước gì lúc nào cũng được Lâm ôm như vậy thì sướng biết mấy!
!
!
-Bớt nói nhảm đi!
Mau chở tui về nhà đó!
!
!
-tuy miệng vẫn ra vẻ.
.
.
nhưng thật sự.
.
tim tôi đang run lên từng hồi hạnh phúc.
-Unm.
.
.
biết rồi nèh!
!
!
Mưa vẫn rơi nặng hạt trên con đường chúng tôi đi!
Hai đứa chẳng nói với nhau câu gì nữa cả.
.
.
.
chỉ mỗi việc tôi phải ôm hắn.
.
.
còn hắn thì cứ chầm chậm mà chạy!
Chốc chốc lại khẽ nắm lấy tay tôi.
.
.
.
.
một cảm giác lâng lâng khó tả!
Mong con đường cứ dài ra.
.
.
.
để giây phút này kéo dài mãi.
.
.
cho dù ngày mai hắn có quên chuyện này đi chăng nữa.
.
.
.
thì cũng là một kỷ niệm khó quên đối với tôi.
***********
Cũng trong đêm mưa đó.
.
.
.
Khanh và Lâm đều không hề hay biết rằng.
.
.
đã có người chứng kiến chuyện "thân mật" giữa hai đứa!
Rồi mọi chuyện sẽ ra sao đây???
************
-Cảm ơn.
.
.
.
-bước xuống xe.
.
.
tôi rụt rè nói.
,
-Chỉ vậy thôi hả???
-Chứ muốn gì nữa???-tôi tròn xoe mắt nhìn hắn.
-Cho Khanh nắm tay Lâm một lần nữa đi!
!
!
-Thôi.
.
thôi đi!
Về tới nhà tui rồi!
Giỡn hoài….
-Nhưng Khanh muốn…
-Về giùm đi mà!
Người khác thấy thì sao???-tôi hối thúc hắn.
-Khanh về nha!
-kèm theo câu đó phải là cái nắm tay cho bằng được!
Tuy ngoài miệng thì chối…nhưng thật sự tôi cũng thích nắm lấy bàn tay rắn rỏi của hắn lắm! ^^
~-Chạy xe từ từ thôi đó!
-Biết rồi mà!
Ngủ ngon nhé!
!
!
Hắn đi rồi….
nhưng sao tôi vẫn dõi mắt theo!
Rồi tự cười thầm khi nghĩ về những gì vừa xảy ra lúc nãy….
có lẽ thằng nhok đã làm tôi “xao xuyến” thật rồi!
Quay vào trong nhà…tôi giật mình khi thấy thằng Tiến đứng lù lù trước cửa!
Chạm mắt với nhau được vài giây thì nó bỏ vào trong…chắc còn giận tôi về chuyến đi chơi hôm bữa đây mà!
!
!