Hành Trình Đi Tìm Bạn Trai

Hành Trình Đi Tìm Bạn Trai

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: thanhlam1912
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 19,525
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
     
     

Lâm cũng nằm nghỉ đi!

Làm gì đứng thừ người ra thế???

Sau khi hắn tắm rửa xong...

.

.

.

hai đứa chui tọt vào cái phòng" tổ kiến" của hắn ở trong tiệm.

Mặc dù nhìn đơn sơ nhưng bên trong lại rất ấm cúng và sạch sẽ.

-Uh.

.

.

uh.

.

.

.

-Ây dza.

.

.

.

đã cái lưng ghê vậy!

!

!

Hắn nằm ịch xuống nệm.

.

.

.

.

trên người chỉ độc cái quần sooc với áo ba lỗ!

Làm tôi "sốn" cả con mắt!

!

!

Lâm thông cảm nha!

Phòng hơi nhỏ nên khá chật chội.

.

.

-Không có gì đâu!

Mà Khanh nghỉ ngơi đi.

.

.

đừng để ý đến tui làm gì!

!

!

-Lâm không định nằm àh???-hắn nhìn tôi mà hỏi tỉnh bơ.

.

.

-Ờh thì.

.

.

.

-Đang sợ hả?Khanh đâu có ăn thịt Lâm đâu mà sợ trời???

-Ai.

.

.

.

ai nói tui sợ???-khuôn mặt đang đỏ bừng bừng vì ngại.

.

.

.

nhưng tôi vẫn cố tình che giấu!

-Vậy thì sao không nằm?

-Để từ từ người ta nằm!

!

!

-lấy hết can đảm.

.

.

tôi mới có thể nằm sát bên cạnh hắn.

-Uhm.

.

.

vậy có phải ngoan hơn không!

hì hì.

.

.

.

Hắn làm như tôi là con nít vậy!

Mà tôi cũng không còn tâm trí đâu mà tranh cãi.

.

.

.

.

.

việc giữ được bình tĩnh trong lúc này đã là quá lắm rồi!

!

!

5' trôi qua.

.

.

.

.

10' trôi qua.

.

.

.

20' trôi qua.

.

.

.

Hắn thì ngủ say sưa.

.

.

thậm chí.

.

.

.

tôi có thể nghe được tiếng ngáy nho nhỏ phát ra!

Còn tôi.

.

.

.

mặc dù cơn buồn ngủ đang réo gọi.

.

.

.

ấy thế mà vẫn không tài nào chợp mắt nổi.

Lấy điện thoại trong túi ra thì mới giật mình.

.

.

.

nó đã hết pin từ đời nào không hay biết!

!

!

-Mấy giờ rồi nhỉ?-tôi khẽ hỏi thầm rồi tự mình nhìn dáo dác xung quanh xem cái đồng hồ nằm ở chỗ nào thì bất chợt.

.

.

.

Hắn quay sang ôm chầm lấy tôi.

.

.

.

.

hai cánh tay tuy không lực lưỡng nhưng cũng đủ để siết chặt tôi vào trong người của hắn!

-Nèh.

.

.

buông.

.

.

.

buông tui ra!

Tình huống diễn ra không khác gì "cận cảnh" giữa tôi và thằng Tiến!

Cho nên tôi tự nhủ lòng sẽ không để việc này xảy ra lần nữa!

!

!

-Buông.

.

.

buông ra coi!

!

!

-tôi cố giãy giụa.

.

.

mong là hắn sẽ tỉnh giấc.

-Nằm im đi!

Làm gì mà giãy đành đạch thế kia???-miệng tuy nói.

.

.

.

nhưng mắt hắn vẫn nhắm nghiền.

-Tui ngộp thở!

!

!

-Khanh ôm Lâm đâu có chặt đâu mà ngộp thở?Xạo xạo không!

!

!

-Nhưng.

.

.

.

-Không nhưng nhị gì cả!

Để Khanh ôm Lâm một lát đi!

!

!

Tim tôi đập loạn nhịp như muốn vỡ tung ra từng mảnh.

.

.

.

.

hai cơ thể đang truyền nhiệt cho nhau càng khiến cho không gian căn phòng oi bức thêm!

Tôi sợ lắm.

.

.

. sợ mình lại "sa" vào tình cảnh "mùi mẫn" như hôm qua!

Sự đụng chạm xác thịt này không khỏi làm cho "dục vọng" của tôi có cơ hội trỗi dậy lần nữa!

!

!

-Lâm đang run àh?-hắn hỏi mặc dù đã biết câu trả lời.

-Hỏi dư thừa!

-tôi nằm đó bất động.

.

.

.

-Thật sự thì.

.

.

.

.

.

.

.

Khanh cũng đang run lắm!

Vì.

.

.

đây là lần đầu tiên Khanh ôm một thằng con trai khác để ngủ.

.

.

.

-.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

-Người Lâm ấm lắm!

!

!

-.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Tôi chỉ biết im lặng.

.

.

.

.

cố gắng mường tượng lại những cảm xúc đang rối bời.

Phút chốc hồi hộp,

phút chốc lo âu và.

.

.

.

phút chốc hạnh phúc.

Nó cứ đan xen vào nhau.

.

.

.

.

và rồi.

.

.

.

.

những hình ảnh hôm qua với thằng Tiến lại ùa về!

Bất chợt.

.

.

.

.

tôi khẽ vòng tay qua.

.

.

.

.

ôm lấy tấm lưng của hắn.

.

.

.

và nhận ra một điều rằng.

.

.

.

.

.

hai thứ cảm giác mà tôi từng trải qua.

.

.

.

là hoàn toàn khác biệt!

!

!

-Chở Lâm về đi Khanh àh!

Bấy giờ thì hắn mới mở mắt ra nhìn tôi.

-Sao vậy?

-Lâm muốn về nhà thôi!

-Bộ.

.

.

Khanh làm Lâm sợ àh?

-Không.

.

.

không phải!

!

!

Chỉ vì.

.

.

.

Lâm muốn về nhà mà thôi!

!

!

-tôi khẽ cúi đầu.

.

.

ánh mắt e dè này không nên để cho hắn thấy.

-Uhm.

.

.

.

vậy tụi mình đi!

!

!

Tôi khá vui khi nghe câu này!

Chẳng hiểu sao.

.

.

.

loại tình cảm tôi dành cho tên nhok ấykhông giống như dành cho thằng Tiến!

Tôi đã cố tình ôm lấy hắn.

.

.

.

chỉ hy vọng sẽ tìm được cái cảm giác chung chung giữa hai lần "ôm".

.

.

ấy thế mà.

.

.

.

.

điều đó không xảy ra!

!

!

*********************

-Oáp.

.

.

.

.

Thấy hắn ngáp ngắn ngáp dài khi phải hộ tống tôi về giữa khuya thế này thật là ngại!

Tuy cũng muốn ngủ lại lắm.

.

.

nhưng sao trong tôi dường như có cái gì đó thôi thúc muốn về nhà!

-Xin lỗi Khanh nha!

-tôi nói với vẻ mặt e dè.

-Có gì đâu mà xin lỗi?Chắc do căn phòng chật quá Lâm ngủ không thoải mái thôi!

Khanh có trách gì Lâm đâu?

-Không.

.

.

không phải như vậy!

!

!

-Thôi!

Khanh nói không có gì là không có gì mà!

Cánh cửa tiệm vừa mở.

.

.

.

.

hé ra một màn đêm tĩnh mịch!

Đường phố vắng tanh không một bóng người.

.

.

.

-Lâm!

!

!

Chợt giật mình khi nghe có tiếng người gọi!

Tôi dáo dác nhìn xung quanh.

.

.

.

.

và nép sau bức tường ở cửa tiệm chính là.

.

.

thằng Tiến!

-Mày.

.

.

.

mày làm gì ở đây thế???-tôi hỏi với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.

Nhưng nó không trả lời.

.

chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt sắc bén.

.

.

.

hệt như tôi đã làm điều gì không vừa ý nó vậy!

!

!

-Vậy là Khanh không được làm xe ôm cho Lâm rồi!

Hajzz.

.

.

-Không về nhà cũng không biết điện thoại nói một tiếng àh?Người gì mà kỳ thế???-nó quát rõ to.

.

.

.

khiến tôi giật cả mình!

-Điện.

.

.

.

điện thoại hết pin rồi!

!

!

-không hiểu sao tôi lại sợ trước thái độ này của nó!

-Nèh anh bạn!

Lâm cũng lớn rồi.

.

.

đâu phải con nít mà đi đâu cũng phải báo cáo lại cho anh bạn biết hả???-thằng nhok đang lên tiếng nói đỡ cho tôi.

-Không liên quan đến mình thì đừng có xen vào!

!

!

-Lâm là bạn tôi!

Tôi cũng có quyền chứ!

!

!

-Nó đâu có rảnh đi làm bạn với thằng nhok như mày!

!

!

-Nói ai là nhok hả?Nói lại nghe coi!

!

!

Tự dưng hai ông tướng này hục hặc với nhau!

Tôi đang bối rối mà còn gặp tình huống này nữa chứ!

!

!

-Thôi.

.

.

.

thôi đi!

Mắc gì mà cãi nhau vậy trời???

-Tao không có rảnh mà đi cãi nhau với nó!

!

!

Khi lại gần.

.

.

.

tôi mới phát hiện thằng Tiến có hơi rượu trên người!

Hèn gì thái độ nó kỳ lạ đến mức khó hiểu!

!

!

-Nói thêm một câu shock họng người khác nữa thì đừng có trách nhé anh bạn!

!

!

-tên nhok này cũng "nóng" không kém.

.

.

-Khanh.

.

.

Khanh vào ngủ đi!

Để Lâm về với bạn Lâm được rồi!

!

!

-Lâm nói lại với bạn Lâm là đừng có dùng thái độ đó với Khanh nhé!

Không thì đừng có trách!

!

!

-nói rồi.

.

.

.

hắn bỏ vào trong cửa tiệm.

.

.

đóng sầm cửa lại!

Chắc là cu cậu tức lắm.

.

.

.

-Về thôi!

!

!

-bây giờ nó mới chịu nói chuyện bình thường lại với tôi.

-Mày làm sao vậy hả?Dù gì thì Khanh cũng quen biết với tao!

Tự nhiên mày quát nạt thằng nhỏ làm gì???

-Xót àh???

-Cái.

.

.

.

cái gì???-tôi chưng hửng.

.

.

-Có leo lên xe đi về không?

Tuy rất bực mình .

.

.

nhưng tôi vẫn ráng nhịn!

Nó đang có rượu trong người.

.

.

.

.

.

lạng quạng làm nó nổi nóng thì chết!

!

!

************************

Suốt đường đi tôi không thèm nói câu nào với nó!

Việc vừa rồi nó làm khiến tôi muốn đào cái hố chui xuống cho đỡ xấu hổ.

.

.

.

phen này biết ăn nói sao với thằng nhok đó đây???

-Có đói bụng không?

-.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

-mặc cho nó hỏi.

.

.

.

tôi không thèm quan tâm.

-Sao không trả lời tao hả?

-.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

KÉTTTTTT.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Bỗng nó thắng gấp lại làm tôi muốn chúi nhũi xuống đất!

!

!

-Mày làm gì thế hả thằng kia?Điên àh???-đến lúc này thì tôi không thể nhịn nổi!

-Sao tao hỏi mà mày không trả lời???

-Tao không thích trả lời mày đấy!

Rồi sao???

Giữa con đường đêm.

.

.

.

thấp thoáng bóng dáng xe cộ qua lại đều nhìn hai chúng tôi đang.

.

.

.

.

cãi nhau!

-Bộ tao lo cho mày cũng không được sao hả???

-Mắc gì mày phải lo?Mọi lần mày đi chơi về trễ mày cũng có báo tao biết không?Ở đó mà bắt bẽ người ta???

-Tao khác mày khác!

!

!

-Khác cái gì mà khác???

Hai đứa cãi nhau càng ngày càng khí thế.

.

.

.

-Mày ngu nên dễ bị người ta dụ chứ sao!

!

!

-Tao ngu cũng không cần mày quan tâm!

Thằng tồi!

!

!

-nghe nó xúc phạm mà tức đến sôi cả gan.

.

.

.

trong lúc không kềm chế được bản thân.

.

.

.

tôi đã tát thật mạnh vào mặt của nó!

-Từ nay.

.

.

.

tao không muốn nhìn thấy cái bản mặt khó ưa của mày nữa!

!

!

Ngoảnh mặt đi.

.

.

.

tự dưng nước mắt cứ tuôn chảy!

Thường thì khi đánh người khác mạnh tay.

.

.

tôi rất hối hận.

.

.

.

nhưng lần này thì không!

!

!

-Lâm.

.

.

.

Lâm!

!

!

Cho tao xin lỗi.

.

.

tao không cố ý nói mày vậy đâu!

!

!

Tôi lầm lũi chạy đi.

.

.

.

cứ chạy mãi.

.

.

.

.

mặc cho nó lấy xe đuổi theo!

Rồi khi nghe tiếng xe ngã.

.

.

.

tôi cũng mặc.

.

.

.

cứ để cho nó hối hấn về những gì nó đã làm với tôi!

!

!

Tình bạn bao lâu nay luôn tốt đẹp.

.

.

.

ấy thế mà.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Quệt nước mắt.

.

.

.

.

.

tôi cứ chạy như kẻ vô hồn.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.