Thân Phi Quỳnh từ nảy giờ đứng xem, liên tưởng từ chuyện Kim Thiết Khẫu cho biết Tuyết Sơn có biến đến giờ liên tiếp mấy lần bọn họ bị cản đường, mà tợ hồ như đều chỉ do người của Không Động, hoặc gián tiếp hoặc trực tiếp ra tay. Chẳng lẻ Tuyết Sơn có biến liên quan gì với người Không Động sao ?Lại nghĩ, giờ nếu cứ tiếp tục đi bằng xe ngựa nhất định sẽ bị bọn chúng tìm cách ngăn cản, chỉ e đến khi lên Tuyết Sơn thì chậm mất ?Nàng nghĩ nhanh một kế, bèn quay đầu nói :
- Tuấn đệ, chúng ta rõ ràng bị người Không Động tìm cách cản đường, ta có cách này đánh lạc hướng của chúng. Nhạc Tiểu Tuấn gật đầu hỏi :
- Cách gì ?Thân Phi Quỳnh nói :
- Giờ Hồ ma ma và bọn Xuân Phong cứ tiếp tục lên xe phóng theo dường cái mà đi, ta và Tuấn đệ sẽ kiếm ngựa khác theo đường tắt mà đi, như vậy mới đánh lạc hướng bọn chúng được !
- Hay lắm !
Xuân phong reo lên, rồi nói :
- Vậy bọn tiểu tỳ nên lên đường ngay bây giờ chứ ?
- Ừm !
Bây giờ bọn họ thi lễ Thân Phi Quỳnh và Nhạc Tiểu Tuấn, rồi lên ngựa. Tử Kim Tiêu chẳng đợi dặn dò liền ra roi đánh xe ngựa đi. Thân Phi Quỳnh và Nhạc Tiểu Tuấn liền rẻ sang hướng khác tìm đến một trấn nhỏ mua một đôi ngựa, rồi theo đường tắt lên Tuyết Sơn. Tuyết Sơn còn có tên Đại Tuyết Sơn, tuyết đóng quanh năm không tan, trời đất chỉ một màu trắng xóa, nơi này ngoài những người lên kiếm thảo dược quý, thì rất vắng dấu chân người. Nơi mà Tuyết Sơn Lão Thần Tiên ẩn cư được gọi là Trường Xuân cốc, nằm trong một sơn cốc.
Mặc cho bên ngoài tuyết đóng băng quanh năm, thế nhưng trong sơn cốc này vẫn ấm áp như mùa xuân, cho nên mới có tên là Trường Xuân cốc. Trưa hôm ấy bọn Nhạc Tiểu Tuấn và Thân Phi Quỳnh đến dưới chân ngọn Tuyết Sơn, mới bõ ngựa đi bộ. Lãnh phong rít qua, tuyết rơi không nhiều, nhưng khắp nơi trùng trùng lớp lớp những ngọn núi lớn nhỏ đều phủ một lớp tuyết trắng xóa mênh mông bất tận. Nhạc Tiểu Tuấn dọc đường được Thân Phi Quỳnh kể trong Trường Xuân cốc cảnh sắc tứ quý như xuân không thua gì cảnh Giang Nam, giờ lên đây chỉ thấy toàn tuyết là tuyết thì không khỏi ngạc nhiên, vừa chạy vừa hỏi :
- Tuyết Sơn quanh năm đóng băng, làm sao có thể một Trường Xuân cốc bốn mùa như xuân được nhỉ ?Thân Phi Quỳnh đưa mắt nhìn quanh mỉm cười nói :
- Tuấn đệ, hẳn ngươi nhìn thấy ở đây băng tuyết mênh mông, không khả năng có một sơn cốc bốn mùa như xuân ?
- Nhưng Trường Xuân cốc là nơi tỷ tỷ trưởng thành, đương nhiên là phải có, tiểu đệ nếu như người ta chưa đặt chân đến đó ắt không tin nỗi !