Hờ Truyện

Hờ Truyện

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Tiểu Phi
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 119,048
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
     
     

" Hoàng thượng ! Nữ nhi của Diệp đại nhân quả thật vô cùng xinh đẹp " . Vị công công sau khi đi truyền ý chỉ chúc mừng đến Diệp gia vừa quay về đã vội vàng thông báo, ở bên cạnh hầu hạ Hiên Viên đế đã lâu , hắn làm sao không rõ tâm tư của ông . Ài nói ra thì thái tử phong lưu háo sắc cũng đã so sánh được phần nào vị đế vương này , cũng do hoang dâm vô độ như vậy nên nhi tử dưới gối đều không nhiều, ta nói đó là tạo nghiệt đi .

" Đẹp sao ? Có đẹp bằng công chúa Trường Vy của trẫm không ? " . Vừa nói Hiên Viên đế vừa vuốt ve cặp chân dài của nữ tử đang ngồi trong lòng mình, mắt thì nhìn chằm chằm đồi gò bồng ẩn trong lớp áo mỏng manh của nàng .

Nữ tử vặn vẹo thân mình một lúc , sau đó vùi vào lòng Hiên Viên đế như muốn tránh né . " Phụ hoàng , người không duyệt tấu chương sao ? "

Đôi tay của Hiên Viên đế ngập ngừng một lúc sau đó hung hăng bóp mạnh lên ngực nàng. " Ngươi như vậy là muốn gì, muốn vào lãnh cung ở cùng với mẫu phi của ngươi không ? "

" Phụ hoàng , nhi thần không dám ...

. phụ hoàng .

.

. "

" Vậy ngươi dám làm gì ? "

Công chúa Trường Vy như hiểu ra ý nói của phụ hoàng mình , nàng run rẫy đứng dậy , sau đó cởi đi y phục trên người , bước từng bước chậm chạm đến cây trụ hình rồng bên trong ngự thư phòng.

Da thịt trắng hồng bắt đầu di chuyển co sát với cột trụ , miệng nàng rên rỉ , ánh mắt mang theo mơ màn nhìn về phía người được gọi là phụ hoàng .

Hai bên ngực được nàng giữ chặt,

ép vào cây trụ bắt đầu lên xuống, một lúc sau nàng quay lưng về phía cây trụ , hai tay nâng lên cặp ngực về phía Hiên Viên đế như đang dâng lên một món ăn đợi ông thưởng thức .

Hiên viên đế nhìn theo cảnh tưởng này, cả người đều nóng ran, tiếng rên rỉ làm ông nhớ đến nữ nhân trong giấc mộng đó , ly rượu trong mộng .

.

.

" Đem rượu đến đây "

Cầm lấy bình rượu trắng tinh trên tay , Hiên Viên đế vội vàng bước đến bên cạnh Trường Vy công chúa , kéo nàng nằm xuống đất , bình rượu nghiêng mang theo một dòng rượu cay nồng đổ vào bên trong hoa huyệt, tràn cả ra ngoài . Hiên Viên đế cúi người , đưa đầu lưỡi tiến đến bên trong hoa huyệt bắt đầu liếm khắp một lượt . Ngay trong lúc Trường Vy công chúa không ngăn được sự tê dại mà rên rỉ , thở gấp thì bất ngờ lại bị đẩy sang một bên .

" Lui ra ngoài "

" Phụ hoàng .

.

. "

" Lui đi ! "

Không giống , là do rượu không đúng hay do người không phải , Hiên Viên đế suy nghĩ một lượt, thế nào cũng không thể hiểu nổi, nữ nhân trong mộng quả thật là rất đẹp nhưng hậu cung của ông không thiếu nhất chính là người đẹp, tại sao lại nhớ mãi như vậy ( TG xin chen ngang, rõ ràng là háo sắc thì có, mới có một đêm mà như lâu lắm rồi ý @@)

" Truyền ý chỉ của trẫm, phàm là nữ nhi tất cả viên quan trong triều đều phải tham dự cung yến hai ngày sau, đã cập kê hay chưa cập kê đều phải đến ! "

Cặp mắt Hiên Viên đế híp lại đầy vẻ tính toán , cho dù là tìm một nữ nhân giống như vậy cũng được, không chỉ cần gần giống thôi cũng được, sự cố chấpđến mê mụi này một phần do tính háo sắc của ông , một phần lại do pháp thuật của hồ yêu mà ra, phải biết rằng hồ ly chính là chuyên quyến rũ nam nhân .

_______________________

Thánh chỉ vừa được đưa xuống, kinh thành đều như náo loạn một hồi, bao nhiêu năm qua, những người có đầu óc đều biết đưa nữ nhi vào hoàng cung chính là chịu khỗ, sự hoang dâm vô độ của Hiên Viên đế, sự tàn độc của Hoàng quý phi, không phải những tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ có thể chịu được, không khí mang nặng u ám bỗng chốc len lõi vào khắp các phủ đệ trong kinh thành , đương nhiên là phủ đại học sĩ cũng không tránh khỏi .

" Phụ thân , Uyễn Vy còn nhỏ như vậy cũng phải tham dự sao ? " . Diệp Uyễn Thanh hai tay vòng qua ôm lấy cả người tiểu muội muội , tại sao vẫn phải vào cung, kiếp này nàng không phải đã quyết tâm đoạn tuyệt với nơi đó rồi sao ? Một hồi quá khứ khiến tâm tình nàng vô cùng tồi tệ, tại sao vẫn không thoát được .

Diệp đại nhân tâm trạng cũng u sầu không kém, đại nữ nhi của ông sau hôm nay có muốn tránh cũng không tránh được, vốn nghĩ vài hôm nữa sẽ tìm một nơi tốt để gả nàng, không ngờ thánh chỉ lại đến nhanh như vậy, hoàng thượng, hậu cung mỹ nhân nhiều như sao trên trời vẫn chưa đủ thỏa mãn cho người sao ?

" Uyễn Thanh ! Phụ thân cũng chỉ là một thần tử .

.

. ". Một thần tử phải tuyệt đối trung với vua

" Phụ thân .

.

.

"

" Hai hôm sau vào cung .

.

. Càng ít gây chú ý càng tốt "

Nhưng không phải cứ muốn là được , huống chi nhan sắc của Diệp Uyễn Thanh đã sớm được người nói nhỏ bên tai Hiên Viên đế , lại thêm khuôn mặt so với người trong mộng của ông như tạc ra cùng một người, nếu nói trùng hợp thì nói là ý trời chắc vẫn có người tin .

Cầm trên tay thánh chỉ sắc phong mà Diệp đại học sĩ toàn thân như đứng không vững, ngay cả về phủ cũng không được, lập tức cưỡng ép người vào cung như vậy sao? Cuộc đời làm quan của ông chưa bao giờ hối hận như lúc này, sự trung thành của ông chưa bao giờ lung lay như bây giờ.

.

.

____________________________________

Diệp Uyễn Thanh cũng không nghĩ, mình như vậy lại phải vào hoàng cung, yến hội còn chưa được một nửa , bản thân đã được phong phi, còn là nhanh chóng tắm rửa đợi được thị tẩm, nàng đưa mắt nhìn những cánh hoa nổi trên mặt nước bất giác rơi xuống vài giọt nước mắt . Vận mệnh không chỉ không thay đổi, thậm chí còn bi ai hơn trong kiếp trước .

Hiên Viên đế , vị hoàng đế hoang dâm nhất trong lịch sự hình thành các triều đại .

.

.

" Hoàng thượng giá lâm ! "

Tiếng hô nam không ra nam nữ không ra nữ của vị thái giám khiến nàng bừng tỉnh, nhưng nàng còn đang tắm, y phục .

.

. y phục của nàng đâu , không có, cung nữ không hề để lại y phục cho nàng .

Hiên Viên đế nhìn vẻ lúng túng của Diệp Uyễn Thanh không những không có ý trách tội nàng, còn thêm một phần thích thú, nhất là nơi lộ ra bên trên làn nước , đúng là một làn da vừa trắng vừa mịn .

" Sao vậy? Không lẽ phụ thân của nàng không nói cho nàng biết phải hành lễ với trẫm như thế nào ? "

".

.

.

"

Nữ nhân càng hoang mang lo sợ càng kích động sự ham muốn trong lòng nam nhân, nhất là một nữ nhân vừa xinh đẹp lại vừa khỏa thân như Diệp Uyễn Thanh lúc này, Hiên Viên đế thong tả bước thêm vài bước vào trong phòng, sau đó quay đầu nói với vị thái giám còn chờ bên ngoài . " Người đâu ! .

.

. "