Nếu có ai nói đối phó với phi tử sủng ái nhất của Hiên Viên đế lúc này thì chính là điều viễn vong nhất , nàng đi đến đâu cũng có nô tỳ thái giám kề cận từng bước , chưa nói đến trong cung tầng tầng lớp lớp thị vệ, chỉ cần ắt xì một cái cũng có mấy ngàn cặp mắt dõi theo ngươi . Diệp Uyễn Thanh chính là được trăm ngàn người chăm sóc như vậy ...
. Nhưng nàng vẫn còn một chuyện .
.
. Phải ! Hiên Viên Tuyệt , hắn vẫn là không chết trong tay nàng , nàng không cam lòng, nàng muốn xuất cung, muốn hắn sống không bằng chết . Chỉ là .
.
. xe ngựa còn chưa về đến Diệp phủ , một toán hắc y nhân đã bao bọc xung quanh .
" Hiên Viên Triệt ! Cứ tưởng ngươi trốn đi được sẽ không dám xuất hiện nữa chứ "
" Tiện nhân ! Ta xuất hiện chính là muốn mạng của ngươi "
" Muốn ? Là sẽ có sao ? "
Trong lúc hai người lời qua tiếng lại thì thị vệ trong cung và toán hắc y nhân đã giao thủ một cách hăng say, người chết nằm la liệt trên đất , nhưng có thể nhìn thấy rõ , thị vệ trong cung là yếu thế hơn , bằng chứng chính là toán hắc y nhân chỉ chết có hơn một nửa mà xe ngựa thì đã không còn một ai bảo vệ .
" Diệp Uyễn Thanh ! Hôm nay ta chính là cho ngươi hầu hạ hết tất cả những huynh đệ còn sống ở đây ? "
Hiên Viên Triệt chỉ thẳng mũi kiếm về phía xe ngựa , ra vẻ đắc thắng , hắn có lẽ cho rằng nàng lúc này đang sợ hãi đến mức run rẩy, nhưng không .
.
. Diệp Uyễn Thanh chỉ là thờ ơ , nàng có gì để sợ , nhục nhã ? Hừ kiếp trước nỗi nhục nàng phải chịu còn lớn hơn . Chết ? Nàng cũng không phải là chưa từng . Chỉ là nàng còn chưa dùng mạng sống này đòi lại món nợ trên người Hiên Viên Tuyệt, nàng còn chưa trả được hết thù hận kiếp trước . Ngay lúc nàng còn đang suy nghĩ, một hắc y nhân đã nhanh chóng vén lên rèm che , hắn nắm lấy tay nàng, kéo ra khỏi xe ngựa .
Xung quanh nàng gần hai chục tên đứng thành vòng tròn, bọn chúng từ từ kéo đi khăn che mặt, để lộ ra những khuôn mặt dâm tà nhìn nàng một cách thèm thuồng . Bọn chúng bắt đầu buông kiếm trên tay mà cởi đi y phục , những tiếng cười ha hả vây quanh nàng , ngay khi một tên muốn tiến đến cởi đi y phục trên người nàng thì một ánh kiếm sắc bén chợt lóe , từ cổ hắn chảy ra một dòng máu đỏ tươi , hắn gục xuống ngay đi cặp mắt vẫn còn đang nhìn thẳng vào nàng .
" Hừ ! Hiên Viên Hạo, ta và ngươi vốn chưa từng đối địch , hôm nay ngươi lại vì tiện nhân này chống đối lại ta ? "
Người vừa đến đúng là tam vương gia của Hiên Viên quốc , Hiên Viên Hạo , hắn bình thường vẫn là người khó gần, không hiểu hôm nay tại sao lại vì Diệp Uyễn Thanh mà xuất thủ ? Không lẽ cũng là bị nhan sắc của tiện nhân này mê hoặc , nghĩ như vậy Hiên Viên Triệt càng thêm tức giận, trường kiếm trong tay lao thẳng về hướng Hiên Viên Hạo .
Chỉ thấy Hiên Viên Hạo nhẹ nhàng lách mình một cái đã ở cự ly an toàn , sau đó một tốc độ nhanh chóng tiến đến từng tên hắc y nhân xuất thủ .
Diệp Uyễn Thanh ngồi trên đất nhìn theo bóng dáng của Hiên Viên Hạo có chút mờ mịt, kiếp trước nàng không xa lạ gì với hắn, dù sao hắn rất thân cận với Uyễn Vy, nàng cũng vì vậy mà xem như quen biết hắn nhưng kiếp này , nàng đã có gì liên quan đến hắn sao ? Vì sao lại cứu nàng .
Chính trong lúc Diệp Uyễn Thanh còn đang cố gắng giải đáp thắc mắc trong lòng thì Hiên Viên Triệt đã nhanh chóng hướng mũi kiếm về phía nàng, mục đích của hắn hôm nay là nàng ta, mặc kệ Hiên Viên Hạo ra sao, hắn đều phải giết tiện nhân này .
Nhưng mệnh của Diệp Uyễn Thanh thật không nhỏ , mũi kiếm lại bị một thanh kiếm khác chặn lại , nam nhân nàng vẫn muốn hắn sống không bằng chết lại giúp nàng ,
bàn tay hắn nắm lấy tay nàng, kéo nàng chạy khỏi nơi nguy hiểm .
Chạy được một đoạn , Diệp Uyễn Thanh nhất quyết không chạy nữa, nàng dùng sức thoát khỏi bàn tay đang nắm lấy tay nàng, có thể khiến Hiên Viên Hạo xuất hiện, ngoài hắn ra có thể là ai .
" Hiên Viên Tuyệt ? Ngươi là muốn tự mình ra tay sao ? "
Hiên Viên Tuyệt không trả lời nàng, tay lại một lần nữa nắm lấy tay nàng , muốn kéo nàng đi .
" Hiên Viên Tuyệt ? .
.
. "
Nghi vấn của nàng còn chưa được giải đáp đã thấy Hiên Viên Triệt đuổi đến phía sau,
kiếm trên tay hắn đâm thẳng về phía nàng, nhất quyết muốn mạng của nàng nhưng Hiên Viên Tuyệt lại nhanh hơn một bước, hắn đẩy nàng qua một bên , sau đó khó khăn chống đỡ từng chiêu thức cửa Hiên Viên Triệt .
" Hiên Viên Tuyệt ! Ngươi đừng nói cho ta biết ngươi không biết người thiết kế cái bẫy hãm hại ta và mẫu phi của ngươi là ai ? "
Hiên Viên Tuyệt vẫn không nói lời nào, kiếm trong tay chỉ biết toàn lực chống đỡ , hắn biết, biết tất cả , hắn cũng muốn để mặc nàng nhưng hắn không làm được , hắn vốn muốn rời khỏi đây nhưng thế nào lại gặp cảnh Diệp Uyễn Thanh nàng rơi vào nguy hiểm, nếu đây là ý trời thì trời chính là muốn đùa cợt với hắn .
Nếu so ra về mặt võ công , kiếp trước kiếp này duy chỉ có một thứ không thay đổi chính là võ công của Hiên Viên Tuyệt vĩnh viễn đều bại dưới tay Hiên Viên Triệt , Diệp Uyễn Thanh có phần bất lực nhìn vết thương trên lưng Hiên Viên Tuyệt , nếu cao lên một chút .
.
. dừng ngay trên cổ hắn .
.
. thì thật tốt .
Nhưng nàng còn chưa tiếc xong thì mũi kiếm vẫn còn dính máu Hiên Viên Tuyệt đã chỉ về phía nàng , hắn thật là muốn giết nàng bằng được hay sao , có thể cho nàng trước khi chết nhìn thấy Hiên Viên Tuyệt chết đi được không ?
Câu trả lời là .
.
. Được !
Khi mũi kiếm đâm xuyên qua ngực hắn ,
đầu mũi kiếm hiện rõ trong mắt nàng , khi hắn dùng thân mình che chở cho nàng . Tại sao ? Hắn thật sự là muốn bảo vệ nàng sao ?
Diệp Uyễn Thanh đưa tay ôm lấy thân thể yếu ớt của Hiên Viên Tuyệt ngã về phía mình , mù mịt , cứu nàng, hắn phải hận nàng đến chết mới đúng chứ .
.
.
" Tiện nhân, xem lần này là ai cứu được ngươi ? "
" Là ta " .