Hờ Truyện

Hờ Truyện

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Tiểu Phi
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 118,964
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
  
  

Tính ra ta ăn bám ở đây cũng vài năm rồi nhỉ ? Nhìn tên tiểu tử kia lớn lên , thay đổi vóc dáng rồi tâm tính , ta có cảm giác bản thân giống như ngày càng già đi vậy .

Đêm nay là đại hôn của hắn !

Ta nhìn thấy tân nương tử ngồi một mình trong phòng , nàng ta ngồi im như một bức tượng , ta nhìn nàng ta , bất giác rơi cả nước mắt ...

. ta ngáp đấy . Nếu ta là nàng ta sẽ tháo ngay hỉ phượng , nằm vật ra ngủ một giấc còn hay hơn ngồi đợi cả đêm như thế . Bởi vì ta biết tấm thân của nàng ta đã thuộc về tên tiểu tử kia từ lâu rồi , hắn làm gì còn thiết tha với đêm tân hôn này chứ , nếu nàng ta không mang cái danh nữ nhi của đại tướng quân, không chừng lại gia nhập vào cung với chức danh cung nữ rồi !

Ta nhớ đêm hôm đó .

.

. là đêm rằm trung thu , hắn ôm theo ta tham dự cung yến , ta nhìn một lượt khắp nơi đó .

.

. Vẫn là không có ai đẹp hơn ta cả !

Đêm đó ! Hoàng thượng đã ban hôn cho hắn và nàng ta , lúc nghe thấy điều này , ta đã vội quan sát nàng ta , suy cho cùng , ta muốn biết ai lại .

.

. đáng thương như vậy . Hắn cũng quan sát nàng ta một lúc .

.

. một lúc lại một lúc .

.

. thế là khi ta về đến đông cung , đã thấy nàng ta cùng vài vị tiểu thư có mặt ở đó nằm dài trên giường rồi .

Các nàng đều là nhắm mắt mà nằm , hai tay đặt lên ngực , bộ dáng yên tĩnh , nếu có mặc quần áo thì xem ra cũng có chút phong thái , chỉ là đều bị lột sạch hết rồi .

Hắn đặt ta về chỗ , sau đó vuốt nhẹ lên đầu ta , cười thật ôn nhu với ta .

.

. Rồi một tốc độ sét đánh mà cởi đi y phục trên người ,

lao lên giường , ta nhìn thấy hắn hôn từng người từng người , tay hắn sờ từng nơi từng nơi , hạ thân hắn đâm vào từng chỗ từng chỗ . Tóm lại vẫn là cái giường của hắn chắc , không hề nghe tiếng động , cũng không rung rinh một cái nào . Ta đánh giá cao nó .

Sau khi hành sự xong xuôi , hắn đứng dậy , vẻ mặt vô cùng mệt mỏi , trông cứ như vừa đánh giặc xong ấy .

Rồi một lúc sau , một vài thái giám tiến vào trong nâng các nàng ra ngoài , bọn hắn cũng không quên thu thập cho hắn một bộ chăn mới, ta nhìn rõ .

.

. có tất cả là 5 vết máu đỏ tươi trên nền chăn trắng tinh ấy .

Vậy là đông cung có thêm một thái tử phi và .

.

. bốn cái cung nữ nữa !

Nói đến cung nữ , ta ấn tượng nhất là hai vị song sinh ấy ! Mà chuyện tại sao ta lại ấn tượng thì chính là trò chơi của tên tiểu tử kia, gọi là cái gì so sánh ấy .

Hắn cho người làm một cái lồng sắt thật to , mà hai nàng ấy vinh dự được vào đầu tiên . Trước khi đưa vào hắn lại cho người ép hai nàng ấy uống hết một bình rượu .

.

. đầy xuân dược .

Khi đó , ta ngồi trong lòng hắn, nhìn hai nàng bị xuân dược hành hạ mà phải tự .

.

. chăm sóc cho bản thân , rồi lúc sau lại chăm sóc cho đối phương luôn ấy . Ta cảm thấy tên thái tử này càng ngày càng tiến bộ hơn ta , ta còn chưa nghĩ ra được như hắn .

Hai nàng ấy cứ hôn lên người đối phương , hai cái nữ nhân chắc phải ức chế lắm , kiếm đâu ra cây gậy mà thọt kia chứ , phải chi ta còn pháp lực , chắc chắn sẽ giúp hai nàng ấy biến ra hai cây gậy nhưng ta lúc ấy đâu có chút pháp lực nào chứ , vậy là ta cứ nhìn .

.

. Và ta thấy cây gậy của tên tiểu tử kia đã ngoi đầu rồi .

Sau đó hắn để ta xuống , đi đến bên chiếc lồng sắt , cái khe nhỏ của lồng sắt chỉ nhét được một nắm tay qua là cùng , hắn chọn một cái khe , sau đó đem tiểu đệ đệ nhét qua đó .

.

. Ta .

.

. ta cố nhịn cười nhìn hắn , hai nàng ta như vậy lại đang chú tâm quấn quýt nhau mà lờ qua hắn , uổng công hắn còn ra vẻ ta đây rất có tiền đồ . May mà lúc sau hắn ho lên vài cái khiến các nàng chú ý , không thì cứ đứng như vậy mà đợi tiểu đệ đệ tự hạ mất .

Hai nàng ấy nhìn hắn như hổ nhìn mồi , nào còn biết sợ uy nghiêm của hắn , các nàng ấy tự động giơ chân đem hoa huyệt đớp lấy tiểu đệ đệ của hắn , ra ra vào vào , còn hắn , chính là đứng im mà hưởng thụ , tuy là đứng im .

.

. những cũng được mấy cái lại hạ xuống .

.

. À ta là quên mất , hắn chỉ được có mỗi cái số lượng mà thôi .

.

.

Từ đó về sau, cái lồng sắt đó biến thành thú vui của hắn , hắn là từ lúc nào thích nhìn người khác chịu dày vò như vậy a , thật sự là biến chất mà .

.

. Nhưng ta lại thích sự biến chất của hắn , trông cứ y như là sư phụ của Trụ Vương ấy .

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Ta ở bên cạnh hắn, cũng đã sắp 10 năm rồi .

.

.

vậy là sắp có lại pháp lực , a , ta thật hy vọng bản thân mau mau biến lại như xưa mà mê hoặc hắn , yêu cơ , ta sắp được làm yêu cơ rồi .

.

.

Vậy là một đêm nọ ta đang nằm trong lòng hắn , bỗng nhiên bị đạp xuống giường , ta mơ mơ màn màn nhìn hắn , hắn trợn to hai mắt nhìn ta, sau đó từ trong miệng hắn hô to hai chữ . " Thích khách ".

Lúc ấy ta mới cảm nhận được thì ra là bản thân đã lại có pháp lực rồi , hắn nhìn thấy ta trong hình dáng một con người rồi , hoảng loạn có lẽ là không tránh khỏi nhưng hắn không nhìn ra ta là một đại mỹ nhân sao ? Đáng lẽ phải nhào đến , đè ta dưới thân chứ . Ta vội dùng pháp lực khiến mọi thứ bất động , sau đó quan sát hắn , vẻ mặt hắn kích động lại như hoảng sợ , có nét nào mà mê đắm đâu .

Không lẽ ta mới có lại pháp lực nên mình người đầu hồ ly sao? Hay cái đuôi hồ ly của ta lộ ra ngoài ? Ta vội giơ tay lên kiểm tra một lượt .

Không có mà .

.

. Toàn thân cao thấp đều là người mà .

Nhưng khi ta nhìn vào chiếc gương nhỏ.

.

. Tiên sư thật chứ ! Con heo mập này ở đâu ra vậy ? Phải mất thời gian một chum trà , ta mới biết thì ra người đó chính là ta .

A.

.

.

.

aaaa.

.

.

a.

aaa tên chết tiệt này bao năm qua nuôi ta biến thành một con heo rồi , hèn chi hắn không một chút cảm xúc nào khi nhìn thấy ta , tự ta nhìn ta còn thấy ớn đấy , ta đưa tay lên bóp lấy lớp mỡ bụng , sau đó nhéo nhéo hai bên má , chắc lên ít nhất cũng 70,

80 chục kg phải không ? A.

.

.

a.

a.

.

.

a.

a.

.

a.

.

aaaaaa trong lòng ta lại gào thét , sự nghiệp yêu cơ của ta . Không! Ta phải ốm lại ! Ta phải mê hoặc được hắn , ta phải hại dân hại nước !

Vậy là ta hóa phép biến lại thành con hồ ly như cũ , chui vào trong chăn của hắn , vờ như không biết gì !

Sau đó hắn tỉnh lại , nhìn đám thị vệ bao vây khắp phòng , rồi nhìn khắp phòng , ngu đến mức cho rằng bản thân là nằm mơ ! Thấy không , ta chọn hắn là không có sai , trên người hắn , chỗ nào mà không giống Trụ Vương chứ . Chỉ là ta tính tới tính lui , cũng không tính được hắn chưa đợi ta ốm lại đã bị đám cung nữ kia chuốc độc mà chết , ta thật hối hận , thật đau lòng mà rời khỏi đó . Ta phải đi tìm nhân tài cho chức vị Trụ Vương mới được . Ta cũng từng nghĩ sẽ trùng sinh hắn .

.

. nhưng ta ngại , lại phải tốn 10 năm bị phạt thì làm sao ?

~~~~~~~~~~~~ Hoàn chương 8~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~