Chương 1 - Mười Năm Trước!
Chương 2 - Mất Tích
Chương 3 - Tin Tức Của Cô
Chương 4 - Nhiệm Vụ Cuối Cùng
Chương 5 - Đã Tìm Được Cô
Chương 6 - Cô Bị Thương
Chương 7 - Nguy Hiểm Cận Kề
Chương 8 - Gây Sự
Chương 9 - Lấy Được Đồ
Chương 10 - Giết Cô
Chương 11 - Truy Sát Cô
Chương 12 - Tôi Nhất Định Phải Đến Đó
Chương 13 - Ai Cho Cô Lá Gan Đó
Chương 14 - Cô Nghĩ Mình Là Ai?
Chương 15 - Anh Thật Là Xem Trọng Tôi!!
Chương 16 - Tai Nạn
Chương 17 - Bích Huyết Chân Tình Thất Diệp Hoa
Chương 18 - Thoả Mái Tận Hưởng [H]
Chương 19 - Đã Có Tung Tích Bích Huyết Chân Tình Thất Diệp Hoa [H]
Chương 20 - Tìm Một Nơi An Toàn Cho Cô
Chương 21 - Đem Cô Ta Đến Đây Cho Tôi
Chương 22 - Cảm Ơn Anh
Chương 23 - Anh Lấy Tôi Đi
Chương 24 - Tôi Muốn Thanh Phong
Chương 25 - Nguyện Hi Sinh Cả Mạng Này Vì Em Ấy
Chương 26 - Giết Tất Cả
Chương 27 - Khó Hiểu Tên Đó Quá?
Chương 28 - Hà Tuyết Thanh Tỉnh Lại
Chương 29 - Cậu Ta Là Vị Hôn Phu Của Em
Chương 30 - Em Sẽ Cố Nhớ Ra Anh!
Chương 31 - Đi Mua Sắm
Chương 32 - Sự Việc Con Gái Nhà Họ Hoàng Mất Tích
Chương 33 - Ghét Người Đã Làm Phiền Em Và Anh!
Chương 34 - Uống Đi Rồi Tôi Sẽ Tha Cho Hai Người [H]
Chương 35 - Cảm Ơn Anh Đã Tha Mạng Này
Chương 36 - Về Nhà
Chương 37 - Giận Dỗi
Chương 38 - Bạn Mới
Chương 39 - Mâu Thuẫn Phát Sinh
Chương 40 - Chuẩn Bị Đi Học
Chương 41 - Trả Thù Cho Cô (1)
Chương 42 - Trả Thù Cho Cô (2)
Chương 43 - Đi Học (1)
Chương 44 - Đi Học (2)
Chương 45 - Được Tỏ Tình
Chương 46 - Bình Chọn Hoa Khôi
Chương 47 - Ghen Ghét
Chương 48 - Anh Đừng Làm Phiền Cậu Ấy Nữa [H Nhẹ]
Chương 49 - Du Thuyền (1)
Chương 50 - Du Thuyền (2)
Chương 51 - Không Tha Thứ Cho Bản Thân Mình. [H Nhẹ]
Chương 52 - Đau Lòng Vì Anh
Chương 53 - Làm Lành
Chương 54 - Cầu Hôn
Chương 55 - Mật Ngọt [H]
Chương 56 - Đi Làm Thêm (1)
Chương 57 - Đi Làm Thêm (2)
Chương 58 - Nổi Tiếng
Chương 59 - Người Mẫu Ảnh
Chương 60 - Nói Dối Anh
Chương 61 - Minh Hoàng Lễ Phát Hiện Lửa Giận Bùng Phát
Chương 62 - Anh Tức Giận
Chương 63 - Dỗ Dành Anh [H Nhẹ]
Chương 64 - Tình Nồng Mật Ý
Chương 65 - Sẽ Không Tha Cho Một Ai
Chương 66 - Khoái Cảm [H Nhẹ]
Chương 67 - Mua Quà Cho Minh Hoàng Lễ
Chương 68 - Sinh Nhật Của Minh Hoàng Lễ
Chương 69 - Cảm Ơn Bé Cưng
Chương 70 - Nguyện Mãi Yêu Em [H-]
Chương 71 - Em Gái
Chương 72 - Nguy Hiểm Tính Mạng
Chương 73 - Giám Định DNA
Chương 74 - Kích Động Lần Nữa
Chương 75 - Xin Lỗi Em [H Nhẹ]
Chương 76 - Thì Ra Hắn Đã Biết
Chương 77 - Quỹ Đen
Chương 78 - Dự Tiệc
Chương 79 - Gia Đình Gặp Nhau
Chương 80 - Tìm Đến Âu Dương Thế Khanh
Chương 81 - Ác Mộng
Chương 82 - Anh Già Rồi?
Chương 83 - Anh Chết Mất Thôi [H Nhẹ]
Chương 84 - Tuyết Thanh Lại Mất Tích
Chương 85 - Anh Rất Lo Cho Em
Chương 86 - Đừng Nói Chuyện Với Em Nữa
Chương 87 - Ký Ức Mơ Hồ
Chương 88 - Bé Con Khỏi Bệnh
Chương 89 - Người Mà Lam Ái Liên Hôn
Chương 90 - Hoảng Sợ
Chương 91 - Uất Ức - Anh Đến Rồi
Chương 92 - Trêu Chọc
Chương 93 - Đêm Xuân Ngọt Ngào [H]
Chương 94 - Lo Lắng Cho Bản Thân Sau Này Quá Đi Thôi ~[H+]
Chương 95 - Muốn Bé Con Mang Thai Một Tiểu Tuyết Thanh
Chương 96 - Lần Đầu Đi Ăn Cùng Với Em Gái - Gặp Lại Âu Dương Thế Khanh
Chương 97 - Cố Tình Chia Rẽ
Chương 98 - Thì Ra Là Bà Ta
Chương 99 - Một Lần Nhé! Bé Con Ơi [H+]
Chương 100 - Anh Là Chồng Em [H+]
Chương 101 - Công Khai (1)
Chương 102 - Công Khai (2)
Chương 103 - Tin Anh Mới Lạ [H]
Chương 104 - Làm Chuyện Xấu Bị Bắt Gặp [H]
Chương 105 - Nuôi Bé Con Thành Một Con Cá Muối!
Chương 106 - Con Gái! Hoàng Phu Nhân Tìm Đến
Chương 107 - Mẹ Con Hà Ái Hương Lại Tìm Đến
Chương 108 - Buổi Sáng Ngọt Ngào [H]
Chương 109 - Người Đẹp Lại Còn Đáng Yêu
Chương 110 - Lần Đầu Gặp Thượng Quốc Khinh
Chương 111 - Vở Kịch Của Hai Người Lam Ái Và Thượng Quốc Khinh
Chương 112 - Đến Minh Thị Tìm Anh
Chương 113 - Bé Tuyết Thanh Ghen Rồi, Minh Hoàng Lễ Mừng Muốn Chết!
Chương 114 - Ở Lại Công Ty Cùng Với Anh [H]
Chương 115 - Thì Ra Giám Đốc Của Họ Nuôi Vợ Từ Bé
Chương 116 - Phu Nhân Của Họ Vô Cùng Tài Giỏi, Rất Xứng Với Giám Đốc Của Họ
Chương 117 - Giúp Đỡ Bạn Học
Chương 118 - Minh Hoàng Lễ Ra Tya Bẻ Gãy Hoa Đào Của Bé Con Nhà Mình!
Chương 119 - Trần Quân Ra Tay Đánh Thượng Quốc Khinh
Chương 120 - Lam Ái Đính Hôn, Bé Con Nhà Mình Rất Xinh [H]
Chương 121 - Đính Hôn Bị Huỷ Bỏ
Chương 122 - Gặp Gỡ Ông Bà Ngọc - Bắt Cóc
Chương 123 - Truy Tìm Phu Nhân!
Chương 124 - Giao Tranh - Đừng Đánh Nữa Mà!
Chương 125 - Hành Hạ!
Chương 126 - Huỷ Dung
Chương 127 - Hà Ái Hương Tự Tìm Đường Chết [H] - Bé Con Tìm Cách Bỏ Trốn
Chương 128 - Phát Hiện Bỏ Trốn - Truy Đuổi - Tung Tích Của Hai Người Họ
Chương 129 - Bọn Họ Tìm Đến - Mau Chạy Đi - Nhớ Lại
Chương 130 - Nhớ Lại Tất Cả
Chương 131 - Ứng Cứu - Xin Lỗi Anh Đến Muộn
Chương 132 - Đừng Rời Xa Anh [H]
Chương 133 - Điều Là Do Em, Do Em Liên Luỵ Đến Anh Ấy [H+]
Chương 134 - Vẫn Còn Có Anh Em Ở Bên Anh
Chương 135 - Giao Lại Cho Người Khác? Anh Ta Xứng Hả?
Chương 136 - Xử Lý Triệt Để !
Chương 137 - Dỗ Vợ~~ Trèo Tường Đi Vào Nhà!
Chương 138 - Một Chút Mật Ngọt, Cho Anh Nhịn Chết Luôn [H Nhẹ]
Chương 139 - Trừng Trị Chúc Minh Hoà (1)
Chương 140 - Trừng Trị Chúc Minh Hoà (2)
Chương 141 - Mất Đi Ánh Sáng
Chương 142 - Làm Đôi Mắt Cho Em
Chương 143 - Không Muốn Kiểm Tra [H]
Chương 144 - Tái Phát Bệnh
Chương 145 - Trúng Độc
Chương 146 - Tuyết Thiềm Thừ
Chương 147 - Đắp Thuốc
Chương 148 - Khỏi Bệnh
Chương 149 - Các Cậu Thật Không Có Lương Tâm Mà!
Chương 150 - An Tâm [H]
Chương 151 - Buổi Sáng Mật Ngọt [H]
Chương 152 - Rời Đi (1)
Chương 153 - Rời Đi (2)
Chương 154 - Gặp Người Của Anh
Chương 155 - Một Đêm Say [H] Cp Phong - Thiên
Chương 156 - Họ Không Xứng Với Nhau - Ra Tay Giúp Đỡ
Chương 157 - Ảnh
Chương 158 - Về Nhà - Giúp Người
Chương 159 - Cứu Người - Bị Bỏ Thuốc
Chương 160 - Là Phu Nhân Của Họ Xinh Đẹp
Chương 161 - Không Còn Dị Ứng [H+]
Chương 162 - Sợ Hãi - Một Vết Sẹo
Chương 163 - Cậu Lại Là Người Bị Bỏ Rơi Ở Nhà
Chương 164 - Gia Đình Đoàn Tụ
Chương 165 - Bao Nhiêu Đó Đã Là Đủ
Chương 166 - Chính Họ Đã Hại Gia Đình Bà
Chương 167 - Sự Việc Năm Đó
Chương 168 - Danh Chính Ngôn Thuận [H+]
Chương 169 - Có Những Sự Thật Kinh Hoàng
Chương 170 - Nhất Hoà Ngày Càng Thông Minh Hơn
Chương 171 - Tuyết Thanh Mang Thai
Chương 172 - Hoàng Phu Nhân Bị Bắt
Chương 173 - Cưng Vợ Lên Đến Trời
Chương 174 - Công Khai - Xử Lý Nhà Vũ Văn (1)
Chương 175 - Xử Lý Nhà Vũ Văn (2)
Chương 176 - Những Người Thân Của Bà
Chương 177 - Kết Hôn
Chương 178 - Năm Tháng Nguyện Chỉ Yêu Mình Em
Chương 179 - Hồi Kết - Hoàn Chính Văn
Chương 180 - Ngoại Truyện: Thanh Phong Truy Vợ
Chương 181 - Ngoại Truyện: Tuyết Thanh Mang Thai
Chương 182 - Ngoại Truyện: Tên Của Tứ Đại Hộ Pháp
Chương 183 - Ngoại Truyện: Bọn Họ Cũng Nên Có Một Cuộc Sống Riêng Của Mình
Chương 184 - Ngoại Truyện: Đánh Nhau
Chương 185 - Ngoại Truyện: Cá Cược
Chương 186 - Ngoại Truyện: Nhất Thiên Cuối Cùng Cũng Đã Có Được Vợ
Chương 187 - Ngoại Truyện: Câu Chuyện Nhỏ Tuyết Thanh Sinh Con
Chương 188 - Ngoại Truyện: Mẹ Hoàng Sinh Con Trai
Chương 189 - Ngoại Truyện: Tiết Mục Ở Cử
Chương 190 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (1)
Chương 191 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (2)
Chương 192 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (3)
Chương 193 - Ngoại Truyện Trần Quân - Lam Ái (4)
Chương 194 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (5)
Chương 195 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (6)
Chương 196 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (7)
Chương 197 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (1)
Chương 198 - Ngoại Truyện Nghiêm Trung - Phượng Nghi (2)
Chương 199 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (3)
Chương 200 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (4)
Chương 201 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (5)
Chương 202 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (6)
Chương 203 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (7)
Chương 204 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (8)
Chương 205 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (1)
Chương 206 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (2)
Chương 207 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (3)
Chương 208 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (4)
Chương 209 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (5)
Chương 210 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (6)
Chương 211 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (7)
Chương 212 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (8)
Chương 213 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (9)
Chương 214 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (10)
Chương 215 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (11)
Chương 216 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (12)
Chương 217 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (13)
Chương 218 - Ngoại Truyện: Bắt Chồng Của Bà!
Chương 219 - Ngoại Truyện: Nổi Giận
Chương 220 - Ngoại Truyện: Tiêu Diệt
Chương 221 - Ngoại Truyện: Đi Học (1)
Chương 222 - Ngoại Truyện: Đi Học (2)
Chương 223 - Ngoại Truyện: Chuyện Ở Ký Túc Xá
Chương 224 - Ngoại Truyện: Đánh Nhau
Chương 225 - Ngoại Truyện: Câu Chuyện Ở Lớp Học
Chương 226 - Ngoại Truyện: Đã Xinh Đẹp Lại Còn Thông Minh
Chương 227 - Ngoại Truyện: Hoa Đào Của Lâm Tân Viễn
Chương 228 - Ngoại Truyện: Ghen Ghét
Chương 229 - Ngoại Truyện: Nếu Đã Ghen Ghét Thì Cho Ghét Thêm
Chương 230 - Ngoại Truyện: Mắng Con Tôi? Muốn Chết
Chương 231 - Ngoại Truyện: Công Khai Thân Phận Của Mình
Chương 232 - Ngoại Truyện: Lâm Tân Viễn - Hà Lương (1)
Chương 233 - Ngoại Truyện: Lâm Tân Viễn - Hà Lương (2)
Chương 234 - Ngoại Truyện: Lâm Tân Viễn - Hà Lương (3)
Chương 235 - Ngoại Truyện: Lâm Tân Viễn - Hà Lương (4)
Chương 236 - Ngoại Truyện: Mong Cầu Mọi Người Bình An.
Chương 237 - Ngoại Truyện: Viên Mãn
Chương 238 - Phiên Ngoại: Gặp Lại Vợ Khi Còn Bé
Chương 239 - Phiên Ngoại: Bảo Vệ Vợ
Chương 240 - Phiên Ngoại: Âm Mưu Hạ Độc
Chương 241 - Phiên Ngoại: Kết Khúc Êm Đẹp - Hoàn
Chương 1 - Mười Năm Trước!
Chương 2 - Mất Tích
Chương 3 - Tin Tức Của Cô
Chương 4 - Nhiệm Vụ Cuối Cùng
Chương 5 - Đã Tìm Được Cô
Chương 6 - Cô Bị Thương
Chương 7 - Nguy Hiểm Cận Kề
Chương 8 - Gây Sự
Chương 9 - Lấy Được Đồ
Chương 10 - Giết Cô
Chương 11 - Truy Sát Cô
Chương 12 - Tôi Nhất Định Phải Đến Đó
Chương 13 - Ai Cho Cô Lá Gan Đó
Chương 14 - Cô Nghĩ Mình Là Ai?
Chương 15 - Anh Thật Là Xem Trọng Tôi!!
Chương 16 - Tai Nạn
Chương 17 - Bích Huyết Chân Tình Thất Diệp Hoa
Chương 18 - Thoả Mái Tận Hưởng [H]
Chương 19 - Đã Có Tung Tích Bích Huyết Chân Tình Thất Diệp Hoa [H]
Chương 20 - Tìm Một Nơi An Toàn Cho Cô
Chương 21 - Đem Cô Ta Đến Đây Cho Tôi
Chương 22 - Cảm Ơn Anh
Chương 23 - Anh Lấy Tôi Đi
Chương 24 - Tôi Muốn Thanh Phong
Chương 25 - Nguyện Hi Sinh Cả Mạng Này Vì Em Ấy
Chương 26 - Giết Tất Cả
Chương 27 - Khó Hiểu Tên Đó Quá?
Chương 28 - Hà Tuyết Thanh Tỉnh Lại
Chương 29 - Cậu Ta Là Vị Hôn Phu Của Em
Chương 30 - Em Sẽ Cố Nhớ Ra Anh!
Chương 31 - Đi Mua Sắm
Chương 32 - Sự Việc Con Gái Nhà Họ Hoàng Mất Tích
Chương 33 - Ghét Người Đã Làm Phiền Em Và Anh!
Chương 34 - Uống Đi Rồi Tôi Sẽ Tha Cho Hai Người [H]
Chương 35 - Cảm Ơn Anh Đã Tha Mạng Này
Chương 36 - Về Nhà
Chương 37 - Giận Dỗi
Chương 38 - Bạn Mới
Chương 39 - Mâu Thuẫn Phát Sinh
Chương 40 - Chuẩn Bị Đi Học
Chương 41 - Trả Thù Cho Cô (1)
Chương 42 - Trả Thù Cho Cô (2)
Chương 43 - Đi Học (1)
Chương 44 - Đi Học (2)
Chương 45 - Được Tỏ Tình
Chương 46 - Bình Chọn Hoa Khôi
Chương 47 - Ghen Ghét
Chương 48 - Anh Đừng Làm Phiền Cậu Ấy Nữa [H Nhẹ]
Chương 49 - Du Thuyền (1)
Chương 50 - Du Thuyền (2)
Chương 51 - Không Tha Thứ Cho Bản Thân Mình. [H Nhẹ]
Chương 52 - Đau Lòng Vì Anh
Chương 53 - Làm Lành
Chương 54 - Cầu Hôn
Chương 55 - Mật Ngọt [H]
Chương 56 - Đi Làm Thêm (1)
Chương 57 - Đi Làm Thêm (2)
Chương 58 - Nổi Tiếng
Chương 59 - Người Mẫu Ảnh
Chương 60 - Nói Dối Anh
Chương 61 - Minh Hoàng Lễ Phát Hiện Lửa Giận Bùng Phát
Chương 62 - Anh Tức Giận
Chương 63 - Dỗ Dành Anh [H Nhẹ]
Chương 64 - Tình Nồng Mật Ý
Chương 65 - Sẽ Không Tha Cho Một Ai
Chương 66 - Khoái Cảm [H Nhẹ]
Chương 67 - Mua Quà Cho Minh Hoàng Lễ
Chương 68 - Sinh Nhật Của Minh Hoàng Lễ
Chương 69 - Cảm Ơn Bé Cưng
Chương 70 - Nguyện Mãi Yêu Em [H-]
Chương 71 - Em Gái
Chương 72 - Nguy Hiểm Tính Mạng
Chương 73 - Giám Định DNA
Chương 74 - Kích Động Lần Nữa
Chương 75 - Xin Lỗi Em [H Nhẹ]
Chương 76 - Thì Ra Hắn Đã Biết
Chương 77 - Quỹ Đen
Chương 78 - Dự Tiệc
Chương 79 - Gia Đình Gặp Nhau
Chương 80 - Tìm Đến Âu Dương Thế Khanh
Chương 81 - Ác Mộng
Chương 82 - Anh Già Rồi?
Chương 83 - Anh Chết Mất Thôi [H Nhẹ]
Chương 84 - Tuyết Thanh Lại Mất Tích
Chương 85 - Anh Rất Lo Cho Em
Chương 86 - Đừng Nói Chuyện Với Em Nữa
Chương 87 - Ký Ức Mơ Hồ
Chương 88 - Bé Con Khỏi Bệnh
Chương 89 - Người Mà Lam Ái Liên Hôn
Chương 90 - Hoảng Sợ
Chương 91 - Uất Ức - Anh Đến Rồi
Chương 92 - Trêu Chọc
Chương 93 - Đêm Xuân Ngọt Ngào [H]
Chương 94 - Lo Lắng Cho Bản Thân Sau Này Quá Đi Thôi ~[H+]
Chương 95 - Muốn Bé Con Mang Thai Một Tiểu Tuyết Thanh
Chương 96 - Lần Đầu Đi Ăn Cùng Với Em Gái - Gặp Lại Âu Dương Thế Khanh
Chương 97 - Cố Tình Chia Rẽ
Chương 98 - Thì Ra Là Bà Ta
Chương 99 - Một Lần Nhé! Bé Con Ơi [H+]
Chương 100 - Anh Là Chồng Em [H+]
Chương 101 - Công Khai (1)
Chương 102 - Công Khai (2)
Chương 103 - Tin Anh Mới Lạ [H]
Chương 104 - Làm Chuyện Xấu Bị Bắt Gặp [H]
Chương 105 - Nuôi Bé Con Thành Một Con Cá Muối!
Chương 106 - Con Gái! Hoàng Phu Nhân Tìm Đến
Chương 107 - Mẹ Con Hà Ái Hương Lại Tìm Đến
Chương 108 - Buổi Sáng Ngọt Ngào [H]
Chương 109 - Người Đẹp Lại Còn Đáng Yêu
Chương 110 - Lần Đầu Gặp Thượng Quốc Khinh
Chương 111 - Vở Kịch Của Hai Người Lam Ái Và Thượng Quốc Khinh
Chương 112 - Đến Minh Thị Tìm Anh
Chương 113 - Bé Tuyết Thanh Ghen Rồi, Minh Hoàng Lễ Mừng Muốn Chết!
Chương 114 - Ở Lại Công Ty Cùng Với Anh [H]
Chương 115 - Thì Ra Giám Đốc Của Họ Nuôi Vợ Từ Bé
Chương 116 - Phu Nhân Của Họ Vô Cùng Tài Giỏi, Rất Xứng Với Giám Đốc Của Họ
Chương 117 - Giúp Đỡ Bạn Học
Chương 118 - Minh Hoàng Lễ Ra Tya Bẻ Gãy Hoa Đào Của Bé Con Nhà Mình!
Chương 119 - Trần Quân Ra Tay Đánh Thượng Quốc Khinh
Chương 120 - Lam Ái Đính Hôn, Bé Con Nhà Mình Rất Xinh [H]
Chương 121 - Đính Hôn Bị Huỷ Bỏ
Chương 122 - Gặp Gỡ Ông Bà Ngọc - Bắt Cóc
Chương 123 - Truy Tìm Phu Nhân!
Chương 124 - Giao Tranh - Đừng Đánh Nữa Mà!
Chương 125 - Hành Hạ!
Chương 126 - Huỷ Dung
Chương 127 - Hà Ái Hương Tự Tìm Đường Chết [H] - Bé Con Tìm Cách Bỏ Trốn
Chương 128 - Phát Hiện Bỏ Trốn - Truy Đuổi - Tung Tích Của Hai Người Họ
Chương 129 - Bọn Họ Tìm Đến - Mau Chạy Đi - Nhớ Lại
Chương 130 - Nhớ Lại Tất Cả
Chương 131 - Ứng Cứu - Xin Lỗi Anh Đến Muộn
Chương 132 - Đừng Rời Xa Anh [H]
Chương 133 - Điều Là Do Em, Do Em Liên Luỵ Đến Anh Ấy [H+]
Chương 134 - Vẫn Còn Có Anh Em Ở Bên Anh
Chương 135 - Giao Lại Cho Người Khác? Anh Ta Xứng Hả?
Chương 136 - Xử Lý Triệt Để !
Chương 137 - Dỗ Vợ~~ Trèo Tường Đi Vào Nhà!
Chương 138 - Một Chút Mật Ngọt, Cho Anh Nhịn Chết Luôn [H Nhẹ]
Chương 139 - Trừng Trị Chúc Minh Hoà (1)
Chương 140 - Trừng Trị Chúc Minh Hoà (2)
Chương 141 - Mất Đi Ánh Sáng
Chương 142 - Làm Đôi Mắt Cho Em
Chương 143 - Không Muốn Kiểm Tra [H]
Chương 144 - Tái Phát Bệnh
Chương 145 - Trúng Độc
Chương 146 - Tuyết Thiềm Thừ
Chương 147 - Đắp Thuốc
Chương 148 - Khỏi Bệnh
Chương 149 - Các Cậu Thật Không Có Lương Tâm Mà!
Chương 150 - An Tâm [H]
Chương 151 - Buổi Sáng Mật Ngọt [H]
Chương 152 - Rời Đi (1)
Chương 153 - Rời Đi (2)
Chương 154 - Gặp Người Của Anh
Chương 155 - Một Đêm Say [H] Cp Phong - Thiên
Chương 156 - Họ Không Xứng Với Nhau - Ra Tay Giúp Đỡ
Chương 157 - Ảnh
Chương 158 - Về Nhà - Giúp Người
Chương 159 - Cứu Người - Bị Bỏ Thuốc
Chương 160 - Là Phu Nhân Của Họ Xinh Đẹp
Chương 161 - Không Còn Dị Ứng [H+]
Chương 162 - Sợ Hãi - Một Vết Sẹo
Chương 163 - Cậu Lại Là Người Bị Bỏ Rơi Ở Nhà
Chương 164 - Gia Đình Đoàn Tụ
Chương 165 - Bao Nhiêu Đó Đã Là Đủ
Chương 166 - Chính Họ Đã Hại Gia Đình Bà
Chương 167 - Sự Việc Năm Đó
Chương 168 - Danh Chính Ngôn Thuận [H+]
Chương 169 - Có Những Sự Thật Kinh Hoàng
Chương 170 - Nhất Hoà Ngày Càng Thông Minh Hơn
Chương 171 - Tuyết Thanh Mang Thai
Chương 172 - Hoàng Phu Nhân Bị Bắt
Chương 173 - Cưng Vợ Lên Đến Trời
Chương 174 - Công Khai - Xử Lý Nhà Vũ Văn (1)
Chương 175 - Xử Lý Nhà Vũ Văn (2)
Chương 176 - Những Người Thân Của Bà
Chương 177 - Kết Hôn
Chương 178 - Năm Tháng Nguyện Chỉ Yêu Mình Em
Chương 179 - Hồi Kết - Hoàn Chính Văn
Chương 180 - Ngoại Truyện: Thanh Phong Truy Vợ
Chương 181 - Ngoại Truyện: Tuyết Thanh Mang Thai
Chương 182 - Ngoại Truyện: Tên Của Tứ Đại Hộ Pháp
Chương 183 - Ngoại Truyện: Bọn Họ Cũng Nên Có Một Cuộc Sống Riêng Của Mình
Chương 184 - Ngoại Truyện: Đánh Nhau
Chương 185 - Ngoại Truyện: Cá Cược
Chương 186 - Ngoại Truyện: Nhất Thiên Cuối Cùng Cũng Đã Có Được Vợ
Chương 187 - Ngoại Truyện: Câu Chuyện Nhỏ Tuyết Thanh Sinh Con
Chương 188 - Ngoại Truyện: Mẹ Hoàng Sinh Con Trai
Chương 189 - Ngoại Truyện: Tiết Mục Ở Cử
Chương 190 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (1)
Chương 191 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (2)
Chương 192 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (3)
Chương 193 - Ngoại Truyện Trần Quân - Lam Ái (4)
Chương 194 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (5)
Chương 195 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (6)
Chương 196 - Ngoại Truyện: Trần Quân - Lam Ái (7)
Chương 197 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (1)
Chương 198 - Ngoại Truyện Nghiêm Trung - Phượng Nghi (2)
Chương 199 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (3)
Chương 200 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (4)
Chương 201 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (5)
Chương 202 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (6)
Chương 203 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (7)
Chương 204 - Ngoại Truyện: Nghiêm Trung - Phượng Nghi (8)
Chương 205 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (1)
Chương 206 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (2)
Chương 207 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (3)
Chương 208 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (4)
Chương 209 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (5)
Chương 210 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (6)
Chương 211 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (7)
Chương 212 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (8)
Chương 213 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (9)
Chương 214 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (10)
Chương 215 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (11)
Chương 216 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (12)
Chương 217 - Ngoại Truyện: Âu Dương Thế Khanh - Sơn Kiều (13)
Chương 218 - Ngoại Truyện: Bắt Chồng Của Bà!
Chương 219 - Ngoại Truyện: Nổi Giận
Chương 220 - Ngoại Truyện: Tiêu Diệt
Chương 221 - Ngoại Truyện: Đi Học (1)
Chương 222 - Ngoại Truyện: Đi Học (2)
Chương 223 - Ngoại Truyện: Chuyện Ở Ký Túc Xá
Chương 224 - Ngoại Truyện: Đánh Nhau
Chương 225 - Ngoại Truyện: Câu Chuyện Ở Lớp Học
Chương 226 - Ngoại Truyện: Đã Xinh Đẹp Lại Còn Thông Minh
Chương 227 - Ngoại Truyện: Hoa Đào Của Lâm Tân Viễn
Chương 228 - Ngoại Truyện: Ghen Ghét
Chương 229 - Ngoại Truyện: Nếu Đã Ghen Ghét Thì Cho Ghét Thêm
Chương 230 - Ngoại Truyện: Mắng Con Tôi? Muốn Chết
Chương 231 - Ngoại Truyện: Công Khai Thân Phận Của Mình
Chương 232 - Ngoại Truyện: Lâm Tân Viễn - Hà Lương (1)
Chương 233 - Ngoại Truyện: Lâm Tân Viễn - Hà Lương (2)
Chương 234 - Ngoại Truyện: Lâm Tân Viễn - Hà Lương (3)
Chương 235 - Ngoại Truyện: Lâm Tân Viễn - Hà Lương (4)
Chương 236 - Ngoại Truyện: Mong Cầu Mọi Người Bình An.
Chương 237 - Ngoại Truyện: Viên Mãn
Chương 238 - Phiên Ngoại: Gặp Lại Vợ Khi Còn Bé
Chương 239 - Phiên Ngoại: Bảo Vệ Vợ
Chương 240 - Phiên Ngoại: Âm Mưu Hạ Độc
Chương 241 - Phiên Ngoại: Kết Khúc Êm Đẹp - Hoàn
Ở bên ngoài căn phòng, không hiểu vì sao lại có người đi lên đây. Dẫn đầu là Âu Dương Hành với sắc mặt không được tốt đi lên.
Nam Hiên nãy giờ lắng nghe động tĩnh bên trong phòng nhưng lại không nghe được gì. Chắc chiến đấu kịch liệt quá nên người ta chịu không nổi nên ngất luôn rồi hả ta?
Khổ cho Sơn Kiều tiểu thư rồi, bị thiếu chủ ăn không còn mảnh giáp luôn.
Không biết may này tỉnh lại, cô ấy có mắng chết ba đời nhà thiếu chủ không nữa.
Mà thiếu chủ cũng ngộ lắm, nhân cơ hội người ta gặp nguy rồi đè ra mà ấy ấy này nọ.
“Cô gái kia đang ở đâu”.
“Hả, thưa gia chủ bên trong với thiếu chủ”. Nam Hiên đứng bên ngoài canh gác ăn ngay nói thật, có điều hơi êm lặng tiếng một chút thôi, ngoài ra không có gì cả.
“Ăn nói hàm hồ, rõ ràng ả vào đây cùng vài ba người đàn ông thác loạn”. Khâu Cảnh Hồ lên tiếng, rõ ràng đã nhìn thấy đám đàn ông đó đi vào căn phòng này, sao lại là anh Thế Khanh được chứ.
Không thể nào! Hoàn toàn không có khả năng.
Con tiện nhân đó!
“Mở cửa phòng”. Âu Dương Hành vẫn muốn vào trong kiểm tra phòng, Nam Hiên cũng không thèm ngăn lại.
Bọn họ chen chúc nhau vào trong đó, cảnh tưởng thật khó nói, quần áo rải rác khắp căn phòng này, họ còn nhìn thấy Âu Dương Thế Khanh nhắm mắt ngủ say bên cạnh còn có một cô gái.
“Anh Thế Khanh…”.
“Ồn ào”. Sơn Kiều kéo chăn qua đầu mình.
“Có gì thế, oáp”. Âu Dương Thế Khanh ngồi dậy, ngáp một cái, chiếc chăn theo đó mà rơi xuống để lộ ra dấu hôn khắp người.
“….
”. Khâu Cảnh Hồ
“…”. Mọi người góp mặt tại căn phòng này.
Cũng đủ để suy diễn họ đã chiến đấu kịch liệt như thế nào rồi đó chứ.
“Con….
”. Âu Dương Hành thật khó nói hết thành lời.
“Anh…ai thế ạ”. Sơn Kiều tỉnh dậy mà giật mình, nghiến răng nhìn Âu Dương Thế Khanh. Sau đó bàn tay nhỏ nhắn ngắt nhéo anh ta không ngừng.
Cái đồ chó này! Dám lợi dụng mình!
“Ngoan, làm em sợ rồi sao”. Anh xoa đầu cô. Ánh mắt dường như muốn nói: “Giúp vé đi”.
“Anh…mau bảo họ ra ngoài đi, người ta ngại mà”. Sao đó thì chui vào trong chăn trốn luôn trong đó, nhưng lại quơ quơ tay ra lấy váy mặc vào.
“Không ra thể thống gì”. Sau đó Âu Dương Hành nổi giận đùng đùng ra bên ngoài.
Đám người đó cũng kéo nhau đi ra, Khâu Cảnh Hồ tức giận không thôi.
“Đi hết rồi”. Âu Dương Thế Khanh cười nói.
“Âu Dương Thế Khanh”. Sơn Kiều hét lên vào mặt anh. “Anh dám lột đồ của tôi hả”.
“Không phải em bảo tôi ngon à, nhìn là muốn rụng trứng”. Anh ta chỉ vào dấu hôn và dấu răng trên cổ mình cho Sơn Kiều xem. “Do em để lại đó”.
“Anh…anh….
”. Mẹ nó! Mình đã nói như vậy thật à! “Nhưng anh không được cơ hội mà ấy ấy chứ”.
“Ấy ấy gì? Sờ một chút thôi mà”.
“Âu Dương Thế Khanh. Đồ chó”. Bộp
Một chiếc gối được ném đến vào mặt của anh, Sơn Kiều còn đè lên anh mà đấm cho mấy cái nữa.
Nhưng….
Tình hình của họ có chút ái muội và tư thế lại rất chi là khó nói.
Sơn Kiều đè lên anh, nhưng lại quên mất bản thân mình vốn đang khoả thân, cả cơ thể lộ ra cảnh xuân trước mắt anh ấy hoàn toàn.
Ngay cả Âu Dương Thế Khanh cũng sững người tromg giây phút vì bị cô ngồi lên vị trí nào đó của mình mà cũng theo đó mà thức tỉnh lại.
Tay của anh còn đặt ngay eo cô, vòng eo nhỏ nhắn mềm mại.
“A….
”. Sơn Kiều giật mình kéo chăn che lại dấu ngại ngùng. “Cũng nhỏ xíu”.
“…”. Cái gì nhỏ? Của anh mà nhỏ á!
À thì ra em muốn chết thì phải.
“Cũng có hơn ai đâu chứ, nhỏ xíu, chú em mày nên luyện tập thêm đi nhé”. Sơn Kiều nghĩ bị anh nhìn thấy hết rồi thì quyết định chơi anh một vố vậy.
Xua đi cơn ngại này.
“Chết tiệt”. Anh đè lên người cô. “Em nói cái gì hả!
!
!
”. Tự trọng của đàn ông!
“Nhỏ xíu! Nhỏ nhỏ! Cái đồ không lên được…ưm...
ưm…”. Sơn Kiều mở to mắt ra nhìn anh hôn lên môi mình, nói đúng hơn thì chặn lại cái miệng nhỏ này.
Đôi tay còn xoa nắn ngực cô ấy không ngừng biến đổi thành đủ hình dạng khác nhau.
Thậm chí bàn tay anh không ngừng di chuyển lên xuống.
“Ưm…ưm….
”. Đồ chó!
“Nói lại xem”. Anh buông môi cô ra.
Sơn Kiều chớp mắt lắc đầu, ngu hay sao mà dám trêu anh ta nữa chứ, bị làm thịt là cái chắc luôn đó. Nhưng tin sao lại cứ đập mạnh như vậy chứ? Nó bị gì rồi hả.
“Ngoan, mặc đồ vào đi, tôi với em ra bên ngoài”.
“Được”.
.
.
.
.
Khi hai người họ đến đại sảnh thì mọi người sớm đã ra về tất cả, chỉ còn lại gia đình họ Khâu mà thôi.
Âu Dương Thế Khanh nói rõ với Sơn Kiều là họ chưa làm gì cả, anh không phải là loại người nhân cơ hội mà làm chuyện xấu này.
Người đánh thuốc và đưa cô ấy vào phòng là Khâu Cảnh Hồ, khi anh vào thì Nam Hiên đã sớm xử lý kẻ xấu muốn ra tay với cô rồi.
Hiện tại, họ phải đối mặt với nhau để cho qua chuyện này và cần cô giúp sức.
Cuối cùng Sơn Kiều vẫn phải đồng ý giúp anh.
Âu Dương Thế Khanh ôm eo Sơn Kiều đi vào trong đại sảnh, sau đó thì đỡ cô ngồi xuống bàn trà.
“Em uống nước đi”.
“Vâng ạ”.
“Ba gọi con đến có việc gì không?”.
“Ăn chơi thì được, nhưng tuyệt đối ba không đồng ý người phụ nữ này bước vào Âu Dương gia”.
Làm như tôi muốn lắm không bằng vậy đó, quý quá thì giữ lại tự mình xài đi. Sơn Kiều mắng ông ta một bụng.
“Làm sao bây giờ, tôi mang thai con của Thế Khanh rồi”. Sơn Kiều nhìn ông ta. “Ông không phải muốn tôi bỏ nó chứ”.
“Mày…”. Khâu Cảnh Hồ giận run người.
“Cô…”.
“Người ta nói là Thế Khanh không có bạn gái bên ngoài, nhưng khi quen tôi thì chúng ta đã yêu nhau từ lâu rồi, con cũng đã có”.
“Cô….
”.
“Anh à…em muốn ăn cam”. Giọng nũng nịu ngọt ngào muốn xỉu luôn.
“Được.
” Âu Dương Thế Khanh cười một tiếng rồi lột vỏ cam cho cô ăn, thậm chí trước mặt mọi người mà không ngại đút cam cho cô.
Thấy bên môi Sơn Kiều dính một chút bọt cam, anh lấy ngón tay lau nhẹ đi.
Show ân ái không hề nhẹ, mọi người điều ngạc nhiên trước sự dịu dàng này của anh. Như một người khác hoàn toàn.
“Mọi người nhìn kìa”. Đặc biệt là vị hôn thê hụt của anh nhìn như thể muốn ăn tươi mình vậy đó chứ.
Không biết giúp anh là đúng hay sai nữa đây? Có hối hận thì giờ còn kịp không?
Mình làm vậy có quá không nhỉ? Nếu sao này họ lấy nhau thì sao? Ai chừa lại con đường sống cho mình đây, ả đó sẽ không mượn tay anh giết mình chứ?
Trời ạ.
Sợ quá đi thôi.
Nhưng rõ ràng mình có làm gì cô ta đâu? Mà lại dám hãm hại mình chứ, Âu Dương Thế Khanh cũng thảm thật, lấy phải cô vợ hung ác.
Tội cho anh quá đi thôi.
Âu Dương Thế Khanh mà biết suy nghĩ của Sơn Kiều như vậy thì chắc cắn chết cô luôn quá.
Suy nghĩ linh tinh là giỏi thôi.
“Không sao cả, điều là người nhà, em nên sớm quen đi thôi”.
Ai là người nhà với anh? Đồ điên! Nhà anh là đồ điên, cái nơi này toàn là người điên thôi.
Hên chỉ có mình là tỉnh táo thôi.