Chương 26 : Chạy Trốn Tình Yêu
Sáng hôm sau , Thiên Như nhận được một lá thư ...
.
.
.
. Là lá thư gửi cho Thiên Kỳ .
.
.
.
.
.
.
Trong lá thư chỉ vỏn vẹn vài chữ :
" Chúng ta chia tay nhé anh . Ký tên Hải Băng "
Thiên Như tức giận vò nát tờ giấy , Thiên Kỳ , Thiên Nam giật lấy tờ giấy xem . Thiên Kỳ như không tin vào mắt mình . Ánh mắt Thiên Như khó dò đoán nhìn phía xa .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
trong đó có sự thù hận , tức giận . Thiên Nam nhìn thấy được như thế khi nhìn vào mắt của Thiên Như . Một cảm nhận sóng gió đang kéo đến gia đình anh .
.
.
.
.
.
. Tại sao gia đình anh không ngày nào yên ổn vậy ? Thiên Kỳ bỏ chạy ra khỏi nhà .
.
.
.
.
.
.
.
.
. Chạy thật nhanh .
.
.
.
.
.
.
. Thật nhanh .
.
.
.
.
.
.
. Như đang cố tìm hình bóng của cô gái đó .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. Bây giờ chỉ là vô vọng thôi .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
" Anh Kỳ ơi , chúng ta đi chơi nhé "
" Sao người em mồ hôi đổ nhiều vậy ?"
" Em bị phong thấp , hay ra mồ hôi lắm .
"
" Hải Băng , coi chừng té "
" Tặng em nè "
" Đẹp quá anh .
"
" Em yêu anh "
" I Love You Forever "
" Thiên Kỳ , anh định sau này sẽ làm gì ?"
" Anh sẽ sang nước ngoài làm việc khi đủ tiền anh sẽ về cầu hôn em "
" Đừng đi nước ngoài , em sẽ nhớ anh lắm , ở đây đi , em không cần tiền , chỉ cần tình cảm là đủ "
" Được rồi , anh sẽ ở bên em .
.
.
.
. Chăm sóc em "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
" Thiên Kỳ , hoa hồng xanh đẹp quá anh ơi "
" Sẽ lấy hoa hồng xanh làm hoa cưới em nhé "
" Cuối tuần mình đi chơi nha "
" Sau này nếu chúng ta kết hôn , chúng ta sẽ đi du lịch khắp nơi anh nhé "
" Có một nơi em rất muốn đến "
" Ở đâu ? "
" Thung lũng tình yêu "
" Đó là nơi anh cũng muốn đến "
" Vậy nhé .
.
.
.
.
.
.
. Sau này .
.
.
.
. Em và anh sẽ đến đó "
" Thung Lũng Tình Yêu chờ chúng tôi một ngày không xa "
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
….
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Thật đáng thương , cuộc chơi nào rồi cũng đến lúc phải tàn . Nhưng tại sai lí do tàn tiệc lại khó chịu đến thế ? Chỉ vì một chữ " tiền " có thể làm thay đổi tất cả . Ba mẹ có thể bỏ rơi con cái hay người yêu bỏ rơi nhau . Hứa hẹn thật nhiều nhưng không bao giờ làm được . Tại sao ? Tại sao nó không chấm dứt trước đó ? Tại sao phải đợi đến tận 6 năm ? Một người bạn , một người chị dâu tương lai .
.
.
.
.
. Mọi thứ .
.
.
.
. Mọi thứ đều mất hết .
.
.
.
.
. Ngay lúc này đây !
!
! Gia đình nhỏ kia nên đi đâu đó thật xa để tìm lại con người thật trước lúc quen biết Hải Băng .
.
.
.
.
.
.
.
Thiên Như được Thiên Nam chở đến biệt thự để làm việc . Hôm nay công việc rất nhiều , cô phải chuẩn bị phòng trang trí sắp xếp gọn gàng để 2 hôm nữa cô tiểu thư kia về . Thiên Như làm nhưng đầu óc cô vẫn không thể tập trung được . Thiên Kỳ ? Anh cô đã chạy đi đâu ? Hải Băng ? Tại sao lại thay đổi như thế ? .
.
.
.
.
.
Những câu hỏi đó cứ bủa vậy lấy Thiên Như , cả hôm nay cô im lặng và làm việc một cách máy móc . Cứ như một con robot đang hoạt động vậy . Và lẽ dĩ nhiên điều này không qua mắc được hai thiếu gia nhà này . Không thấy được nụ cười hay là cơn giận dữ của cô thì Nhị Thiếu sống không nổi hay sao đấy ! Thanh Duy vào phòng , lôi hết quần áo trong tủ xốc lên rồi kêu Thiên Như sang ủi lại . Thiên Như không nhăn nhó , không cằn nhằn như những lúc trước nữa làm Thanh Duy cảm thấy không vui . Hôm nay Thiên Như vào bếp nấu ăn . Món ăn cô làm rất ngon nhưng chỉ mỗi Thanh Duy thấy không ngon . Anh bắt bẻ cô đủ thứ chủ ý là tìm được sự nóng giận trong người cô để anh biết cô vẫn bình thường nhưng đáp lại . Thiên Như cúi gằm mặt xin lỗi , cô không hiện lên một chút xíu gì gọi là bực bội và cảm thấy giận .
Hôm nay cô làm sao thế ?
.
.
.
.
.
.
Về đến nhà , Thiên Như thấy Thiên Nam và Thiên Kỳ đang ngồi đó hình như đang đợi cô về . Nhìn mặt hai anh có vẻ rất căng thẳng .
.
.
.
.
.
.
- Có chuyện gì sao ?
- Em ngồi xuống , hai anh có chuyện muốn nói .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Thiên Như , chúng ta sang Mỹ em nhé !
- Anh .
.
.
.
.
.
anh nói sao ?
- Chú Út đang sống bên Mỹ ,
chú sẽ bảo lãnh ta sang đó , anh sẽ có công ăn việc làm phù hợp anh nghĩ sẽ giúp ích được cho chúng ta .
- Em không đi được chứ ?
- Tại sao ???
Tại sao ư ? Anh hỏi câu này cô cũng không biết phải nói làm sao nữa . Đơn giản cô không muốn rời xa nơi này , đơn giản cô không muốn đi . Cô đã hứa với Đại Nhân là sẽ ở lại đợi anh 4 năm nữa , và cô cũng tự dặn lòng là sẽ theo đuổi âm nhạc đến cùng khi ở Việt Nam . Giờ anh muốn cô đi ? Cô làm sao đi được chứ ?
- Thiên Như em có thể suy nghĩ .
- Anh Thiên Kỳ , Thiên Nam , em quyết định rồi em sẽ ở bên này . Khi nào em muốn hai anh hãy bảo lãnh em đi .
- Em ở đây một mình ? An toàn không ?
- Em sẽ không sao , anh yên tâm , em ở đây được mà .
- Anh sẽ ở lại với em .
- Hai anh sang đó định cư ổn định đi , đừng vì em mà ở lại . Thương em thì nên đi đi . Cánh cửa tương lai chờ đón hai anh , đừng chừng chừ vì em .
- Thiên Như .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Khi thành công hãy quay về tìm em , và hãy dắt tay một cô bạn gái về ra mắt em nhé .
Im lặng .
.
.
.
.
.
.
Thiên Như ngây thơ , không biết ý định của hai người anh . Thiên Kỳ muốn sang Mỹ là vì anh muốn trốn tránh cái thứ gọi là tình yêu kia , còn Thiên Nam thì phải đi theo người anh của mình , để tiện việc bảo lãnh . Thiên Kỳ muốn đi sang Mỹ sống luôn chứ chưa có ý định về lại Việt Nam . Đơn giản lắm , anh muốn chấm dứt và quên đi cái quá khứ đó . Nhưng nếu Thiên Như đã ở lại , thì đến lúc cần thiết hai anh sẽ trở về bên cô .
- Thiên Như , cuối tuần hai anh sẽ đi , em ở lại sống thật tốt , sang đến bên đó bọn anh sẽ liên lạc với em thường xuyên . Nếu lúc cần em cứ gọi hai anh sẽ bay về ngay . Khi anh thành công , anh sẽ về bên em . Em hãy nhớ hai anh luôn là chỗ dựa cho em . Mạnh mẽ lên khi không có hai anh bên cạnh nhé Thiên Như . _ Trong câu nói có chút nghẹn , sắp phải xa một người em thì người anh nào mà không như thế.
- Dạ , hai anh chuẩn bị nhé , em xin phép lên phòng .
Thiên Như cố gắng chạy thật nhanh , cô cố kìm nén những giọt nước mắt sắp tuôn trào ra . Tại sao gia đình cô lại phải chia xa vậy chứ ? Tại sao ? Thiên Như sắp phải sống một mình rồi sao ? Cuộc sống sau này của cô khi không có hai anh rồi sẽ ra sao ? Thiên Như không thể yếu đuối trước mặt hai anh , sang Mỹ là lựa chọn tốt nhất cho hai anh , cô không thể phá tan niềm mơ ước đó được . Thiên Như thay đồ và cô ngồi vào bàn viết từng trang giấy , cảm xúc của cô lúc này thật hỗn loạn . Thiên Như uể oải tắt đèn và nằm ngủ . Chỉ có cách đó cô mới thấy mình nhẹ nhõm hơn .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Thiên Như không phải thần thánh , cô cũng là con người bình thường nhưng số phận của cô không được hạnh phúc trọn vẹn như bao người khác , từ nhỏ sinh ra đã mất mát tình thương gia đình , đến giờ phút này lại phải xa hai người anh thân thương của cô . Rồi cuộc sống sau này của cô sẽ ra sao ? Ai sẽ tâm sự và chia sẻ với cô ? Ai sẽ chừa cơm cho cô hằng ngày ? Ai sẽ dẫn cô đi khắp nơi chỉ mong cô được vui ?!
?