Chương 1 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI…
Chương 2 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI (2)…
Chương 3 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI (3)…
Chương 4 - ĐẠI SÂU HẠI LÀ SỰ LỰA CHỌN SỐ MỘT…
Chương 5 - TIỂU THIẾP NÁO LOẠN TỚI CỬA…
Chương 6 - TIỂU THƯ QUÁ KIÊU NGẠO…
Chương 7 - VÔ LUẬN THẾ NÀO MUỐN HÒA NHAU BẤT THÀNH …
Chương 8 - NGƯƠI NHA DÁM XÚC PHẠM ĐẠI KỴ CỦA TA…
Chương 9 - ĐI RỒI CÔ GIA TƯƠNG LAI CÓ MỆNH HỆ GÌ…
Chương 10 - CẦM XUÂN CUNG ĐỒ THỐI HÔN…
Chương 11 - CHÍNH THÁI MỸ MẠO NGẠO KIỀU*…
Chương 12 - CHÍNH THÁI THỰC PHIỀN TOÁI…
Chương 13 - ĐÙA GIỠN TIỂU SOÁI CA…
Chương 14 - CÙNG LẮM LÀ ĐỂ NGƯƠI HÔN LẠI…
Chương 15 - TRÊU NHẦM ĐỐI TƯỢNG…
Chương 16 - VỪA NHÌN LIỀN BIẾT KHÔNG PHẢI THỨ TỐT ĐẸP GÌ…
Chương 17 - SÂU HẠI CHẾT TIỆT Ở ĐÂU RỒI?…
Chương 18 - ĐỪNG TỰ MÌNH ĐA TÌNH…
Chương 19 - HÔM NAY CÙNG NGƯƠI NHẤT ĐAO LƯỠNG ĐOẠN…
Chương 20 - LẤY XUÂN CUNG ĐỒ UY HIẾP HẮN THỐI HÔN…
Chương 21 - THỐI HÔN THÀNH CÔNG…
Chương 22 - NGƯỜI LIỀN PHẢI NHẬP CUNG TUYỂN TÚ…
Chương 23 - TÌNH HUYNH MUỘI…
Chương 24 - MỘT LẦN LÀ NỔI TIẾNG…
Chương 25 - THÀNH LẬP PHỤ LIÊN ĐẠI HỘI THIÊN PHONG THÀNH…
Chương 26 - LÃO PHU NHÂN RẤT LẠC QUAN
Chương 27 - LẤY MỘT NAM NHÂN Ở RỂ
Chương 28 - TIẾT MỤC BẮT GIAN LÀ THÚ VỊ NHẤT
Chương 29 - NƯƠNG TỬ QUÂN ĐẾN…
Chương 30 - TUỔI CÒN NHỎ KHẨU VỊ LẠI NẶNG NHƯ VẬY…
Chương 31 - KHÔNG ĐƯỢC GỌI TA LÀ TIỂU HÀI TỬ NỮA…
Chương 32 - PHÍA TRÊN CHÚNG TA CÒN CÓ NGƯỜI…
Chương 33 - RỦA HẮN TINH TẪN NHÂN VONG
Chương 34 - PHÁ VỠ CHUYỆN TỐT CỦA ĐÀO HOA MỸ NAM…
Chương 35 - BA MƯƠI SÁU KẾ CHẠY LÀ THƯỢNG SÁCH…
Chương 36 - A A… GHÊ TỞM CHẾT MẤT…
Chương 37 - AX! GẶP PHẢI BIẾN THÁI…
Chương 38 - MỸ NAM BỊ ÁM TOÁN*…
Chương 39 - MỸ NAM BIẾN ĐẦU HEO…
Chương 40 - CHÍNH LÀ KHÔNG NHẬN RA HẮN…
Chương 41 - NGƯƠI KHÔNG BIẾT TA LÀ AI…
Chương 42 - COI CHỪNG THẬN MỆT…
Chương 43 - THÚC THÚC NGƯỜI BỊ NỮ NHÂN ĐÁNH Ư?…
Chương 44 - THÚC THÚC CHÍNH LÀ VÔ LẠI…
Chương 45 - ĐÔI THÚC CHÁU THẬT KHIẾN NGƯỜI TA GIẬN SÔI …
Chương 46 - MẤT MẶT AI CHỨ!
Chương 47 - TIỆN NAM MỘT CHÚT CỐT KHÍ ĐỀU KHÔNG CÓ…
Chương 48 - THÍCH Ỷ THẾ HIẾP NGƯỜI HƠN…
Chương 49 - NAM NHÂN NHƯ VẬY NGƯƠI CÒN MUỐN GIÚP SAO…
Chương 50 - NGƯƠI ÁNH MẮT KHÔNG ĐỦ…
Chương 51 - GIẾT HẮN…
Chương 52 - THANH DANH ĐẠI CHẤN…
Chương 53 - KHÔNG HY VỌNG NGƯƠI SẼ NHỚ…
Chương 54 - THẤY ĐƯỢC ĂN KHÔNG ĐƯỢC…
Chương 55 - CÁI NGHỀ QUÁ BẤT KÍNH RỒI…
Chương 56 - CA CA Ở NƠI NÀO…
Chương 57 - TIỆN NGHI CỦA THẦN TIÊN CA CA CŨNG DÁM CHIẾM…
Chương 58 - ĐỪNG NGHĨ LẤY THÂN BÁO ĐÁP…
Chương 59 - TƯ TƯỞNG CŨNG SOÁI…
Chương 60 - VẤN ĐỀ CÁ NHÂN LÀ MẤU CHỐT…
Chương 61 - TẮM GỘI RỒI NGỦ…
Chương 62 - GẶP PHẢI HAI TÊN HÁI HOA TẶC…
Chương 63 - ĐÁNH NHAU
Chương 64 - GIẾT NGAY LẬP TỨC
Chương 65 - THẬT MẤT MẶT…
Chương 66 - TA THẸN THÙNG KHÔNG ĐƯỢC SAO?…
Chương 67 - MẮT KHÔNG NHÌN LOẠN…
Chương 68 - TẶC NGỐC LẦM NƠI…
Chương 69 - MỸ NHÂN TIÊU CHUẨN KHÔNG HƠN KHÔNG KÉM…
Chương 70 - VÌ CÁ TÍNH MÀ HOA MẮT …
Chương 71 - KHÔNG GẠT ĐI ĐƯỢC HÌNH BÓNG XINH ĐẸP…
Chương 72 - NỮ NHÂN NHƯ VẬY MỚI THÚ VỊ…
Chương 73 - TA CŨNG VẬY…
Chương 74 - CA CA TỰ MÌNH PHỤC VỤ…
Chương 75 - CHÚNG TA PHẢI KHIÊM TỐN…
Chương 76 - NAM NHÂN ÔN NHU BẠO PHÁT…
Chương 77 - GÀ RỪNG NHẾCH NHÁC…
Chương 78 - HIỆP LỘ TƯƠNG PHÙNG…
Chương 79 - ĐẤU VÕ MỒM…
Chương 80 - HOA XUÂN BUÔNG NỞ…
Chương 81 - ÁC NỮ VƯƠNG XINH ĐẸP…
Chương 82 - SỨC MẠNH CỦA SỰ QUYỀN QUÝ…
Chương 83 - THẾ NÀO LẠI CHUA NHƯ VẬY A…
Chương 84 - XEM NÀNG XẤU MẶT…
Chương 85 - MỌI NGƯỜI ĐỀU 囧 RỒI…
Chương 86 - TỪNG BƯỚC LỘT XÁC…
Chương 87 - HẮN MUỐN LÀM GÌ?…
Chương 88 - CON PHƯỢNG HOÀNG ĐẸP NHẤT…
Chương 89 - LÃNG PHÍ BẢO VẬT VÔ ÍCH…
Chương 90 - LỘT XÁC…
Chương 91 - MỘT BƯỚC LÊN TRỜI…
Chương 92 - MỸ NHÂN OÁN HẬN…
Chương 93 - NIỀM CĂM PHẨN VÌ BỊ LỪA GẠT…
Chương 94 - NÀNG TA CƯ NHIÊN LÀ MỘT MỸ NHÂN…
Chương 95 - MỸ NAM CŨNG THẤT THỐ…
Chương 96 - VUI SƯỚNG KHI NGƯỜI KHÁC GẶP HỌA…
Chương 97 - MÂU THUẪN CỦA CA CA…
Chương 98 - BẮT ĐẦU BIỄU DIỄN…
Chương 99 - THẬT ĐÚNG LÀ ĐÃ THAY ĐỔI RỒI…
Chương 100 - ĐANG NGỦ…
Chương 101 - NHA ĐẦU KIA CƯ NHIÊN ĐANG NGỦ
Chương 102 - KHÔNG AI DÁM CHÊ CƯỜI NGƯƠI
Chương 103 - TRỞ NÊN TÍCH CỰC…
Chương 104 - CA CA KHÔNG VUI…
Chương 105 - HUYNH MUỘI BẮT ĐẦU TRANH CHẤP…
Chương 106 - LẼ NÀO NÀNG CÓ TUYỆT CHIÊU GÌ?
Chương 107 - TAY SAI
Chương 108 - MỘT MẢNH HƯ THANH
Chương 109 - SỰ GẶT HÁI BAN ĐẦU…
Chương 110 - NỮ NHÂN KIA QUÁ KIÊU NGẠO RỒI…
Chương 111 - GIÁ TRỊ LỢI DỤNG…
Chương 112 - NGOÀI DỰ CỦA MỌI NGƯỜI MÀ CHÊ CƯỜI…
Chương 113 - CHẶN NGANG SÓNG DỮ?…
Chương 114 - KHÔNG CÓ UY HIẾP…
Chương 115 - VỖ MÔNG NGỰA…
Chương 116 - NỘ KHÍ NỒNG ĐẬM
Chương 117 - LINH CẢM ĐẾN RỒI
Chương 118 - KỲ TÍCH VŨ ĐỘNG
Chương 119 - LÀM TẤT CẢ PHẢI SỬNG SỜ
Chương 120 - MỈM CƯỜI KIÊU NGẠO
Chương 121 - THƯỞNG HUYNH MỘT VIÊN ĐƯỜNG…
Chương 122 - CA CA TỰ LUYẾN*…
Chương 123 - CA CA SOÁI ĐẾN BIẾN THÁI…
Chương 124 - THỪA TƯỚNG ĐẠI NHÂN THIÊN VỊ…
Chương 125 - VỖ MÔNG NGỰA THÀNH TINH…
Chương 126 - BỊ HIỂU LẦM…
Chương 127 - QUYỀN THẾ LÀ THỨ TỐT…
Chương 128 - QUYỀN THẦN MỘT TAY CHE TRỜI…
Chương 129 - TA THẬT SỰ CHƯA TỪNG HIỂU RÕ MUỘI…
Chương 130 - NỮ LƯU MANH PHỐ PHƯỜNG…
Chương 131 - BỊ NÀNG MẮNG CHỬI CŨNG PHẢI NHẪN…
Chương 132 - TẬN DỤNG HẾT MỨC…
Chương 133 - CỰC PHẨM GIỮA ĐÁM SẮC LANG…
Chương 134 - GIẢ VỜ ĐÁNG THƯƠNG…
Chương 135 - DÂM TẶC…
Chương 1 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI…
Chương 2 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI (2)…
Chương 3 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI (3)…
Chương 4 - ĐẠI SÂU HẠI LÀ SỰ LỰA CHỌN SỐ MỘT…
Chương 5 - TIỂU THIẾP NÁO LOẠN TỚI CỬA…
Chương 6 - TIỂU THƯ QUÁ KIÊU NGẠO…
Chương 7 - VÔ LUẬN THẾ NÀO MUỐN HÒA NHAU BẤT THÀNH …
Chương 8 - NGƯƠI NHA DÁM XÚC PHẠM ĐẠI KỴ CỦA TA…
Chương 9 - ĐI RỒI CÔ GIA TƯƠNG LAI CÓ MỆNH HỆ GÌ…
Chương 10 - CẦM XUÂN CUNG ĐỒ THỐI HÔN…
Chương 11 - CHÍNH THÁI MỸ MẠO NGẠO KIỀU*…
Chương 12 - CHÍNH THÁI THỰC PHIỀN TOÁI…
Chương 13 - ĐÙA GIỠN TIỂU SOÁI CA…
Chương 14 - CÙNG LẮM LÀ ĐỂ NGƯƠI HÔN LẠI…
Chương 15 - TRÊU NHẦM ĐỐI TƯỢNG…
Chương 16 - VỪA NHÌN LIỀN BIẾT KHÔNG PHẢI THỨ TỐT ĐẸP GÌ…
Chương 17 - SÂU HẠI CHẾT TIỆT Ở ĐÂU RỒI?…
Chương 18 - ĐỪNG TỰ MÌNH ĐA TÌNH…
Chương 19 - HÔM NAY CÙNG NGƯƠI NHẤT ĐAO LƯỠNG ĐOẠN…
Chương 20 - LẤY XUÂN CUNG ĐỒ UY HIẾP HẮN THỐI HÔN…
Chương 21 - THỐI HÔN THÀNH CÔNG…
Chương 22 - NGƯỜI LIỀN PHẢI NHẬP CUNG TUYỂN TÚ…
Chương 23 - TÌNH HUYNH MUỘI…
Chương 24 - MỘT LẦN LÀ NỔI TIẾNG…
Chương 25 - THÀNH LẬP PHỤ LIÊN ĐẠI HỘI THIÊN PHONG THÀNH…
Chương 26 - LÃO PHU NHÂN RẤT LẠC QUAN
Chương 27 - LẤY MỘT NAM NHÂN Ở RỂ
Chương 28 - TIẾT MỤC BẮT GIAN LÀ THÚ VỊ NHẤT
Chương 29 - NƯƠNG TỬ QUÂN ĐẾN…
Chương 30 - TUỔI CÒN NHỎ KHẨU VỊ LẠI NẶNG NHƯ VẬY…
Chương 31 - KHÔNG ĐƯỢC GỌI TA LÀ TIỂU HÀI TỬ NỮA…
Chương 32 - PHÍA TRÊN CHÚNG TA CÒN CÓ NGƯỜI…
Chương 33 - RỦA HẮN TINH TẪN NHÂN VONG
Chương 34 - PHÁ VỠ CHUYỆN TỐT CỦA ĐÀO HOA MỸ NAM…
Chương 35 - BA MƯƠI SÁU KẾ CHẠY LÀ THƯỢNG SÁCH…
Chương 36 - A A… GHÊ TỞM CHẾT MẤT…
Chương 37 - AX! GẶP PHẢI BIẾN THÁI…
Chương 38 - MỸ NAM BỊ ÁM TOÁN*…
Chương 39 - MỸ NAM BIẾN ĐẦU HEO…
Chương 40 - CHÍNH LÀ KHÔNG NHẬN RA HẮN…
Chương 41 - NGƯƠI KHÔNG BIẾT TA LÀ AI…
Chương 42 - COI CHỪNG THẬN MỆT…
Chương 43 - THÚC THÚC NGƯỜI BỊ NỮ NHÂN ĐÁNH Ư?…
Chương 44 - THÚC THÚC CHÍNH LÀ VÔ LẠI…
Chương 45 - ĐÔI THÚC CHÁU THẬT KHIẾN NGƯỜI TA GIẬN SÔI …
Chương 46 - MẤT MẶT AI CHỨ!
Chương 47 - TIỆN NAM MỘT CHÚT CỐT KHÍ ĐỀU KHÔNG CÓ…
Chương 48 - THÍCH Ỷ THẾ HIẾP NGƯỜI HƠN…
Chương 49 - NAM NHÂN NHƯ VẬY NGƯƠI CÒN MUỐN GIÚP SAO…
Chương 50 - NGƯƠI ÁNH MẮT KHÔNG ĐỦ…
Chương 51 - GIẾT HẮN…
Chương 52 - THANH DANH ĐẠI CHẤN…
Chương 53 - KHÔNG HY VỌNG NGƯƠI SẼ NHỚ…
Chương 54 - THẤY ĐƯỢC ĂN KHÔNG ĐƯỢC…
Chương 55 - CÁI NGHỀ QUÁ BẤT KÍNH RỒI…
Chương 56 - CA CA Ở NƠI NÀO…
Chương 57 - TIỆN NGHI CỦA THẦN TIÊN CA CA CŨNG DÁM CHIẾM…
Chương 58 - ĐỪNG NGHĨ LẤY THÂN BÁO ĐÁP…
Chương 59 - TƯ TƯỞNG CŨNG SOÁI…
Chương 60 - VẤN ĐỀ CÁ NHÂN LÀ MẤU CHỐT…
Chương 61 - TẮM GỘI RỒI NGỦ…
Chương 62 - GẶP PHẢI HAI TÊN HÁI HOA TẶC…
Chương 63 - ĐÁNH NHAU
Chương 64 - GIẾT NGAY LẬP TỨC
Chương 65 - THẬT MẤT MẶT…
Chương 66 - TA THẸN THÙNG KHÔNG ĐƯỢC SAO?…
Chương 67 - MẮT KHÔNG NHÌN LOẠN…
Chương 68 - TẶC NGỐC LẦM NƠI…
Chương 69 - MỸ NHÂN TIÊU CHUẨN KHÔNG HƠN KHÔNG KÉM…
Chương 70 - VÌ CÁ TÍNH MÀ HOA MẮT …
Chương 71 - KHÔNG GẠT ĐI ĐƯỢC HÌNH BÓNG XINH ĐẸP…
Chương 72 - NỮ NHÂN NHƯ VẬY MỚI THÚ VỊ…
Chương 73 - TA CŨNG VẬY…
Chương 74 - CA CA TỰ MÌNH PHỤC VỤ…
Chương 75 - CHÚNG TA PHẢI KHIÊM TỐN…
Chương 76 - NAM NHÂN ÔN NHU BẠO PHÁT…
Chương 77 - GÀ RỪNG NHẾCH NHÁC…
Chương 78 - HIỆP LỘ TƯƠNG PHÙNG…
Chương 79 - ĐẤU VÕ MỒM…
Chương 80 - HOA XUÂN BUÔNG NỞ…
Chương 81 - ÁC NỮ VƯƠNG XINH ĐẸP…
Chương 82 - SỨC MẠNH CỦA SỰ QUYỀN QUÝ…
Chương 83 - THẾ NÀO LẠI CHUA NHƯ VẬY A…
Chương 84 - XEM NÀNG XẤU MẶT…
Chương 85 - MỌI NGƯỜI ĐỀU 囧 RỒI…
Chương 86 - TỪNG BƯỚC LỘT XÁC…
Chương 87 - HẮN MUỐN LÀM GÌ?…
Chương 88 - CON PHƯỢNG HOÀNG ĐẸP NHẤT…
Chương 89 - LÃNG PHÍ BẢO VẬT VÔ ÍCH…
Chương 90 - LỘT XÁC…
Chương 91 - MỘT BƯỚC LÊN TRỜI…
Chương 92 - MỸ NHÂN OÁN HẬN…
Chương 93 - NIỀM CĂM PHẨN VÌ BỊ LỪA GẠT…
Chương 94 - NÀNG TA CƯ NHIÊN LÀ MỘT MỸ NHÂN…
Chương 95 - MỸ NAM CŨNG THẤT THỐ…
Chương 96 - VUI SƯỚNG KHI NGƯỜI KHÁC GẶP HỌA…
Chương 97 - MÂU THUẪN CỦA CA CA…
Chương 98 - BẮT ĐẦU BIỄU DIỄN…
Chương 99 - THẬT ĐÚNG LÀ ĐÃ THAY ĐỔI RỒI…
Chương 100 - ĐANG NGỦ…
Chương 101 - NHA ĐẦU KIA CƯ NHIÊN ĐANG NGỦ
Chương 102 - KHÔNG AI DÁM CHÊ CƯỜI NGƯƠI
Chương 103 - TRỞ NÊN TÍCH CỰC…
Chương 104 - CA CA KHÔNG VUI…
Chương 105 - HUYNH MUỘI BẮT ĐẦU TRANH CHẤP…
Chương 106 - LẼ NÀO NÀNG CÓ TUYỆT CHIÊU GÌ?
Chương 107 - TAY SAI
Chương 108 - MỘT MẢNH HƯ THANH
Chương 109 - SỰ GẶT HÁI BAN ĐẦU…
Chương 110 - NỮ NHÂN KIA QUÁ KIÊU NGẠO RỒI…
Chương 111 - GIÁ TRỊ LỢI DỤNG…
Chương 112 - NGOÀI DỰ CỦA MỌI NGƯỜI MÀ CHÊ CƯỜI…
Chương 113 - CHẶN NGANG SÓNG DỮ?…
Chương 114 - KHÔNG CÓ UY HIẾP…
Chương 115 - VỖ MÔNG NGỰA…
Chương 116 - NỘ KHÍ NỒNG ĐẬM
Chương 117 - LINH CẢM ĐẾN RỒI
Chương 118 - KỲ TÍCH VŨ ĐỘNG
Chương 119 - LÀM TẤT CẢ PHẢI SỬNG SỜ
Chương 120 - MỈM CƯỜI KIÊU NGẠO
Chương 121 - THƯỞNG HUYNH MỘT VIÊN ĐƯỜNG…
Chương 122 - CA CA TỰ LUYẾN*…
Chương 123 - CA CA SOÁI ĐẾN BIẾN THÁI…
Chương 124 - THỪA TƯỚNG ĐẠI NHÂN THIÊN VỊ…
Chương 125 - VỖ MÔNG NGỰA THÀNH TINH…
Chương 126 - BỊ HIỂU LẦM…
Chương 127 - QUYỀN THẾ LÀ THỨ TỐT…
Chương 128 - QUYỀN THẦN MỘT TAY CHE TRỜI…
Chương 129 - TA THẬT SỰ CHƯA TỪNG HIỂU RÕ MUỘI…
Chương 130 - NỮ LƯU MANH PHỐ PHƯỜNG…
Chương 131 - BỊ NÀNG MẮNG CHỬI CŨNG PHẢI NHẪN…
Chương 132 - TẬN DỤNG HẾT MỨC…
Chương 133 - CỰC PHẨM GIỮA ĐÁM SẮC LANG…
Chương 134 - GIẢ VỜ ĐÁNG THƯƠNG…
Chương 135 - DÂM TẶC…
EDIT: TỬ SA
*Tự luyến: tự yêu bản thân mình…
Nàng nhanh chóng nhón lấy một viên đường trên mâm quả, bỏ vào miệng hắn.
Vương Lam Phong bị bức ăn đường, thập phần bất mãn liếc xéo nàng: “Cứ như vậy mà qua quít ca ca cho xong sao.
”
Vương Tâm Doanh vô lại cười nói: “Ca ca, nhất định là phải qua quít rồi. Đại ân không lời nào cảm tạ hết, nhưng đều là người nhà cả, huynh sao có thể tính toán với ta chứ. Hơn nữa huynh hiện tại đều đã nhận lấy quà cảm ơn của ta rồi, không được phun ra, ăn hết cho ta.
”
Vương Lam Phong đành phải nhai vài cái rồi nuốt xuống.
Sau đó búng trán nàng một cái, hầm hừ: “Nhỏ yêu tinh này, uổng công ta đối với muội tốt như vậy, muội cư nhiên qua loa với ta, đối với người khác đều tốt hơn ta, ai cũng có ban thưởng, ta chỉ có một viên đường.
”
Vương Tâm Doanh bị sặc tại chỗ.
“Ca ca, huynh ghen tị à.
” Nàng trừng lớn mắt.
Không phải chứ, thừa tướng đại nhân cư nhiên bởi vì một viên đường mà ghen tị.
Khó tin khó tin.
Vương Lam Phong hai tay ôm ngực, lạnh lùng mở miệng: “Chẳng lẽ ca ca thì không được ghen tị sao?”
Vương Tâm Doanh thấy thế, thiếu chút nữa cười chết, thật đúng là ghen tị rồi.
Khẩu khí đó nghe thế nào đi chăng nữa, đều rất chua, rất ấm ức.
Vương Tâm Doanh cười tít mắt khoát khoát tay: “Ăn chút dấm chua kiện khang lại dưỡng sinh, ăn đi ăn đi, rất tốt, chỉ cần đừng ăn nhiều quá là được, nếu không sẽ chua chết huynh.
”
Vương Lam Phong nheo mắt nguy hiểm đánh giá nàng.
Chẳng biết vì sao trong lòng đối với cái loại thái độ dửng dưng của nàng lại cảm thấy bực mình.
“Hừ, nuôi lớn vô ích con sói kiêu ngạo nhà ngươi.
”
Vương Tâm Doanh bổ nhào qua, kéo kéo tay áo hắn làm nũng: “Oa, ngay cả sói kiêu ngạo cũng nói ra rồi, ca ca, huynh thật sự tức giận rồi, ta xin lỗi mà, là lỗi của ta, huynh đừng giận nữa mà. Ta cũng thưởng cho huynh thế nào?”
“Ta không thèm thưởng nữa, phần thưởng của muội cũng là từ tiền tài của ta thôi, lông cừu lấy từ trên người cừu.
” Vương Lam Phong liếc xéo nàng.
“Ca ca là quỷ hẹp hòi. Được rồi, ta vẽ một bức tranh tặng huynh, đem huynh vẽ thành thiên hạ đệ nhất soái ca chịu không?”
Vương Tâm Doanh ngay cả bản lĩnh giữ nhà đều đã đem ra lấy lòng hắn.
Giương mắt to đáng thương nhìn hắn, tội nghiệp vạn phần.
Vương Lam Phong khôi phục dáng vẻ tươi cười, đôi con ngươi màu hổ phách lóe lên tia đắc ý, đầu ngón tay dí dí vào chiếc mũi nhỏ nhắn của nàng.
“Ta cần muội đem ta vẽ thành thiên hạ đệ nhất soái ca sao, người muội vẽ vốn chính là thiên hạ đệ nhất soái ca rồi, cần phải dụng tâm chút nha, vẽ đẹp ta thưởng đồ tốt cho muội.
”