Chương 1 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI…
Chương 2 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI (2)…
Chương 3 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI (3)…
Chương 4 - ĐẠI SÂU HẠI LÀ SỰ LỰA CHỌN SỐ MỘT…
Chương 5 - TIỂU THIẾP NÁO LOẠN TỚI CỬA…
Chương 6 - TIỂU THƯ QUÁ KIÊU NGẠO…
Chương 7 - VÔ LUẬN THẾ NÀO MUỐN HÒA NHAU BẤT THÀNH …
Chương 8 - NGƯƠI NHA DÁM XÚC PHẠM ĐẠI KỴ CỦA TA…
Chương 9 - ĐI RỒI CÔ GIA TƯƠNG LAI CÓ MỆNH HỆ GÌ…
Chương 10 - CẦM XUÂN CUNG ĐỒ THỐI HÔN…
Chương 11 - CHÍNH THÁI MỸ MẠO NGẠO KIỀU*…
Chương 12 - CHÍNH THÁI THỰC PHIỀN TOÁI…
Chương 13 - ĐÙA GIỠN TIỂU SOÁI CA…
Chương 14 - CÙNG LẮM LÀ ĐỂ NGƯƠI HÔN LẠI…
Chương 15 - TRÊU NHẦM ĐỐI TƯỢNG…
Chương 16 - VỪA NHÌN LIỀN BIẾT KHÔNG PHẢI THỨ TỐT ĐẸP GÌ…
Chương 17 - SÂU HẠI CHẾT TIỆT Ở ĐÂU RỒI?…
Chương 18 - ĐỪNG TỰ MÌNH ĐA TÌNH…
Chương 19 - HÔM NAY CÙNG NGƯƠI NHẤT ĐAO LƯỠNG ĐOẠN…
Chương 20 - LẤY XUÂN CUNG ĐỒ UY HIẾP HẮN THỐI HÔN…
Chương 21 - THỐI HÔN THÀNH CÔNG…
Chương 22 - NGƯỜI LIỀN PHẢI NHẬP CUNG TUYỂN TÚ…
Chương 23 - TÌNH HUYNH MUỘI…
Chương 24 - MỘT LẦN LÀ NỔI TIẾNG…
Chương 25 - THÀNH LẬP PHỤ LIÊN ĐẠI HỘI THIÊN PHONG THÀNH…
Chương 26 - LÃO PHU NHÂN RẤT LẠC QUAN
Chương 27 - LẤY MỘT NAM NHÂN Ở RỂ
Chương 28 - TIẾT MỤC BẮT GIAN LÀ THÚ VỊ NHẤT
Chương 29 - NƯƠNG TỬ QUÂN ĐẾN…
Chương 30 - TUỔI CÒN NHỎ KHẨU VỊ LẠI NẶNG NHƯ VẬY…
Chương 31 - KHÔNG ĐƯỢC GỌI TA LÀ TIỂU HÀI TỬ NỮA…
Chương 32 - PHÍA TRÊN CHÚNG TA CÒN CÓ NGƯỜI…
Chương 33 - RỦA HẮN TINH TẪN NHÂN VONG
Chương 34 - PHÁ VỠ CHUYỆN TỐT CỦA ĐÀO HOA MỸ NAM…
Chương 35 - BA MƯƠI SÁU KẾ CHẠY LÀ THƯỢNG SÁCH…
Chương 36 - A A… GHÊ TỞM CHẾT MẤT…
Chương 37 - AX! GẶP PHẢI BIẾN THÁI…
Chương 38 - MỸ NAM BỊ ÁM TOÁN*…
Chương 39 - MỸ NAM BIẾN ĐẦU HEO…
Chương 40 - CHÍNH LÀ KHÔNG NHẬN RA HẮN…
Chương 41 - NGƯƠI KHÔNG BIẾT TA LÀ AI…
Chương 42 - COI CHỪNG THẬN MỆT…
Chương 43 - THÚC THÚC NGƯỜI BỊ NỮ NHÂN ĐÁNH Ư?…
Chương 44 - THÚC THÚC CHÍNH LÀ VÔ LẠI…
Chương 45 - ĐÔI THÚC CHÁU THẬT KHIẾN NGƯỜI TA GIẬN SÔI …
Chương 46 - MẤT MẶT AI CHỨ!
Chương 47 - TIỆN NAM MỘT CHÚT CỐT KHÍ ĐỀU KHÔNG CÓ…
Chương 48 - THÍCH Ỷ THẾ HIẾP NGƯỜI HƠN…
Chương 49 - NAM NHÂN NHƯ VẬY NGƯƠI CÒN MUỐN GIÚP SAO…
Chương 50 - NGƯƠI ÁNH MẮT KHÔNG ĐỦ…
Chương 51 - GIẾT HẮN…
Chương 52 - THANH DANH ĐẠI CHẤN…
Chương 53 - KHÔNG HY VỌNG NGƯƠI SẼ NHỚ…
Chương 54 - THẤY ĐƯỢC ĂN KHÔNG ĐƯỢC…
Chương 55 - CÁI NGHỀ QUÁ BẤT KÍNH RỒI…
Chương 56 - CA CA Ở NƠI NÀO…
Chương 57 - TIỆN NGHI CỦA THẦN TIÊN CA CA CŨNG DÁM CHIẾM…
Chương 58 - ĐỪNG NGHĨ LẤY THÂN BÁO ĐÁP…
Chương 59 - TƯ TƯỞNG CŨNG SOÁI…
Chương 60 - VẤN ĐỀ CÁ NHÂN LÀ MẤU CHỐT…
Chương 61 - TẮM GỘI RỒI NGỦ…
Chương 62 - GẶP PHẢI HAI TÊN HÁI HOA TẶC…
Chương 63 - ĐÁNH NHAU
Chương 64 - GIẾT NGAY LẬP TỨC
Chương 65 - THẬT MẤT MẶT…
Chương 66 - TA THẸN THÙNG KHÔNG ĐƯỢC SAO?…
Chương 67 - MẮT KHÔNG NHÌN LOẠN…
Chương 68 - TẶC NGỐC LẦM NƠI…
Chương 69 - MỸ NHÂN TIÊU CHUẨN KHÔNG HƠN KHÔNG KÉM…
Chương 70 - VÌ CÁ TÍNH MÀ HOA MẮT …
Chương 71 - KHÔNG GẠT ĐI ĐƯỢC HÌNH BÓNG XINH ĐẸP…
Chương 72 - NỮ NHÂN NHƯ VẬY MỚI THÚ VỊ…
Chương 73 - TA CŨNG VẬY…
Chương 74 - CA CA TỰ MÌNH PHỤC VỤ…
Chương 75 - CHÚNG TA PHẢI KHIÊM TỐN…
Chương 76 - NAM NHÂN ÔN NHU BẠO PHÁT…
Chương 77 - GÀ RỪNG NHẾCH NHÁC…
Chương 78 - HIỆP LỘ TƯƠNG PHÙNG…
Chương 79 - ĐẤU VÕ MỒM…
Chương 80 - HOA XUÂN BUÔNG NỞ…
Chương 81 - ÁC NỮ VƯƠNG XINH ĐẸP…
Chương 82 - SỨC MẠNH CỦA SỰ QUYỀN QUÝ…
Chương 83 - THẾ NÀO LẠI CHUA NHƯ VẬY A…
Chương 84 - XEM NÀNG XẤU MẶT…
Chương 85 - MỌI NGƯỜI ĐỀU 囧 RỒI…
Chương 86 - TỪNG BƯỚC LỘT XÁC…
Chương 87 - HẮN MUỐN LÀM GÌ?…
Chương 88 - CON PHƯỢNG HOÀNG ĐẸP NHẤT…
Chương 89 - LÃNG PHÍ BẢO VẬT VÔ ÍCH…
Chương 90 - LỘT XÁC…
Chương 91 - MỘT BƯỚC LÊN TRỜI…
Chương 92 - MỸ NHÂN OÁN HẬN…
Chương 93 - NIỀM CĂM PHẨN VÌ BỊ LỪA GẠT…
Chương 94 - NÀNG TA CƯ NHIÊN LÀ MỘT MỸ NHÂN…
Chương 95 - MỸ NAM CŨNG THẤT THỐ…
Chương 96 - VUI SƯỚNG KHI NGƯỜI KHÁC GẶP HỌA…
Chương 97 - MÂU THUẪN CỦA CA CA…
Chương 98 - BẮT ĐẦU BIỄU DIỄN…
Chương 99 - THẬT ĐÚNG LÀ ĐÃ THAY ĐỔI RỒI…
Chương 100 - ĐANG NGỦ…
Chương 101 - NHA ĐẦU KIA CƯ NHIÊN ĐANG NGỦ
Chương 102 - KHÔNG AI DÁM CHÊ CƯỜI NGƯƠI
Chương 103 - TRỞ NÊN TÍCH CỰC…
Chương 104 - CA CA KHÔNG VUI…
Chương 105 - HUYNH MUỘI BẮT ĐẦU TRANH CHẤP…
Chương 106 - LẼ NÀO NÀNG CÓ TUYỆT CHIÊU GÌ?
Chương 107 - TAY SAI
Chương 108 - MỘT MẢNH HƯ THANH
Chương 109 - SỰ GẶT HÁI BAN ĐẦU…
Chương 110 - NỮ NHÂN KIA QUÁ KIÊU NGẠO RỒI…
Chương 111 - GIÁ TRỊ LỢI DỤNG…
Chương 112 - NGOÀI DỰ CỦA MỌI NGƯỜI MÀ CHÊ CƯỜI…
Chương 113 - CHẶN NGANG SÓNG DỮ?…
Chương 114 - KHÔNG CÓ UY HIẾP…
Chương 115 - VỖ MÔNG NGỰA…
Chương 116 - NỘ KHÍ NỒNG ĐẬM
Chương 117 - LINH CẢM ĐẾN RỒI
Chương 118 - KỲ TÍCH VŨ ĐỘNG
Chương 119 - LÀM TẤT CẢ PHẢI SỬNG SỜ
Chương 120 - MỈM CƯỜI KIÊU NGẠO
Chương 121 - THƯỞNG HUYNH MỘT VIÊN ĐƯỜNG…
Chương 122 - CA CA TỰ LUYẾN*…
Chương 123 - CA CA SOÁI ĐẾN BIẾN THÁI…
Chương 124 - THỪA TƯỚNG ĐẠI NHÂN THIÊN VỊ…
Chương 125 - VỖ MÔNG NGỰA THÀNH TINH…
Chương 126 - BỊ HIỂU LẦM…
Chương 127 - QUYỀN THẾ LÀ THỨ TỐT…
Chương 128 - QUYỀN THẦN MỘT TAY CHE TRỜI…
Chương 129 - TA THẬT SỰ CHƯA TỪNG HIỂU RÕ MUỘI…
Chương 130 - NỮ LƯU MANH PHỐ PHƯỜNG…
Chương 131 - BỊ NÀNG MẮNG CHỬI CŨNG PHẢI NHẪN…
Chương 132 - TẬN DỤNG HẾT MỨC…
Chương 133 - CỰC PHẨM GIỮA ĐÁM SẮC LANG…
Chương 134 - GIẢ VỜ ĐÁNG THƯƠNG…
Chương 135 - DÂM TẶC…
Chương 1 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI…
Chương 2 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI (2)…
Chương 3 - KẾ HOẠCH CÔ GIA TƯƠNG LAI (3)…
Chương 4 - ĐẠI SÂU HẠI LÀ SỰ LỰA CHỌN SỐ MỘT…
Chương 5 - TIỂU THIẾP NÁO LOẠN TỚI CỬA…
Chương 6 - TIỂU THƯ QUÁ KIÊU NGẠO…
Chương 7 - VÔ LUẬN THẾ NÀO MUỐN HÒA NHAU BẤT THÀNH …
Chương 8 - NGƯƠI NHA DÁM XÚC PHẠM ĐẠI KỴ CỦA TA…
Chương 9 - ĐI RỒI CÔ GIA TƯƠNG LAI CÓ MỆNH HỆ GÌ…
Chương 10 - CẦM XUÂN CUNG ĐỒ THỐI HÔN…
Chương 11 - CHÍNH THÁI MỸ MẠO NGẠO KIỀU*…
Chương 12 - CHÍNH THÁI THỰC PHIỀN TOÁI…
Chương 13 - ĐÙA GIỠN TIỂU SOÁI CA…
Chương 14 - CÙNG LẮM LÀ ĐỂ NGƯƠI HÔN LẠI…
Chương 15 - TRÊU NHẦM ĐỐI TƯỢNG…
Chương 16 - VỪA NHÌN LIỀN BIẾT KHÔNG PHẢI THỨ TỐT ĐẸP GÌ…
Chương 17 - SÂU HẠI CHẾT TIỆT Ở ĐÂU RỒI?…
Chương 18 - ĐỪNG TỰ MÌNH ĐA TÌNH…
Chương 19 - HÔM NAY CÙNG NGƯƠI NHẤT ĐAO LƯỠNG ĐOẠN…
Chương 20 - LẤY XUÂN CUNG ĐỒ UY HIẾP HẮN THỐI HÔN…
Chương 21 - THỐI HÔN THÀNH CÔNG…
Chương 22 - NGƯỜI LIỀN PHẢI NHẬP CUNG TUYỂN TÚ…
Chương 23 - TÌNH HUYNH MUỘI…
Chương 24 - MỘT LẦN LÀ NỔI TIẾNG…
Chương 25 - THÀNH LẬP PHỤ LIÊN ĐẠI HỘI THIÊN PHONG THÀNH…
Chương 26 - LÃO PHU NHÂN RẤT LẠC QUAN
Chương 27 - LẤY MỘT NAM NHÂN Ở RỂ
Chương 28 - TIẾT MỤC BẮT GIAN LÀ THÚ VỊ NHẤT
Chương 29 - NƯƠNG TỬ QUÂN ĐẾN…
Chương 30 - TUỔI CÒN NHỎ KHẨU VỊ LẠI NẶNG NHƯ VẬY…
Chương 31 - KHÔNG ĐƯỢC GỌI TA LÀ TIỂU HÀI TỬ NỮA…
Chương 32 - PHÍA TRÊN CHÚNG TA CÒN CÓ NGƯỜI…
Chương 33 - RỦA HẮN TINH TẪN NHÂN VONG
Chương 34 - PHÁ VỠ CHUYỆN TỐT CỦA ĐÀO HOA MỸ NAM…
Chương 35 - BA MƯƠI SÁU KẾ CHẠY LÀ THƯỢNG SÁCH…
Chương 36 - A A… GHÊ TỞM CHẾT MẤT…
Chương 37 - AX! GẶP PHẢI BIẾN THÁI…
Chương 38 - MỸ NAM BỊ ÁM TOÁN*…
Chương 39 - MỸ NAM BIẾN ĐẦU HEO…
Chương 40 - CHÍNH LÀ KHÔNG NHẬN RA HẮN…
Chương 41 - NGƯƠI KHÔNG BIẾT TA LÀ AI…
Chương 42 - COI CHỪNG THẬN MỆT…
Chương 43 - THÚC THÚC NGƯỜI BỊ NỮ NHÂN ĐÁNH Ư?…
Chương 44 - THÚC THÚC CHÍNH LÀ VÔ LẠI…
Chương 45 - ĐÔI THÚC CHÁU THẬT KHIẾN NGƯỜI TA GIẬN SÔI …
Chương 46 - MẤT MẶT AI CHỨ!
Chương 47 - TIỆN NAM MỘT CHÚT CỐT KHÍ ĐỀU KHÔNG CÓ…
Chương 48 - THÍCH Ỷ THẾ HIẾP NGƯỜI HƠN…
Chương 49 - NAM NHÂN NHƯ VẬY NGƯƠI CÒN MUỐN GIÚP SAO…
Chương 50 - NGƯƠI ÁNH MẮT KHÔNG ĐỦ…
Chương 51 - GIẾT HẮN…
Chương 52 - THANH DANH ĐẠI CHẤN…
Chương 53 - KHÔNG HY VỌNG NGƯƠI SẼ NHỚ…
Chương 54 - THẤY ĐƯỢC ĂN KHÔNG ĐƯỢC…
Chương 55 - CÁI NGHỀ QUÁ BẤT KÍNH RỒI…
Chương 56 - CA CA Ở NƠI NÀO…
Chương 57 - TIỆN NGHI CỦA THẦN TIÊN CA CA CŨNG DÁM CHIẾM…
Chương 58 - ĐỪNG NGHĨ LẤY THÂN BÁO ĐÁP…
Chương 59 - TƯ TƯỞNG CŨNG SOÁI…
Chương 60 - VẤN ĐỀ CÁ NHÂN LÀ MẤU CHỐT…
Chương 61 - TẮM GỘI RỒI NGỦ…
Chương 62 - GẶP PHẢI HAI TÊN HÁI HOA TẶC…
Chương 63 - ĐÁNH NHAU
Chương 64 - GIẾT NGAY LẬP TỨC
Chương 65 - THẬT MẤT MẶT…
Chương 66 - TA THẸN THÙNG KHÔNG ĐƯỢC SAO?…
Chương 67 - MẮT KHÔNG NHÌN LOẠN…
Chương 68 - TẶC NGỐC LẦM NƠI…
Chương 69 - MỸ NHÂN TIÊU CHUẨN KHÔNG HƠN KHÔNG KÉM…
Chương 70 - VÌ CÁ TÍNH MÀ HOA MẮT …
Chương 71 - KHÔNG GẠT ĐI ĐƯỢC HÌNH BÓNG XINH ĐẸP…
Chương 72 - NỮ NHÂN NHƯ VẬY MỚI THÚ VỊ…
Chương 73 - TA CŨNG VẬY…
Chương 74 - CA CA TỰ MÌNH PHỤC VỤ…
Chương 75 - CHÚNG TA PHẢI KHIÊM TỐN…
Chương 76 - NAM NHÂN ÔN NHU BẠO PHÁT…
Chương 77 - GÀ RỪNG NHẾCH NHÁC…
Chương 78 - HIỆP LỘ TƯƠNG PHÙNG…
Chương 79 - ĐẤU VÕ MỒM…
Chương 80 - HOA XUÂN BUÔNG NỞ…
Chương 81 - ÁC NỮ VƯƠNG XINH ĐẸP…
Chương 82 - SỨC MẠNH CỦA SỰ QUYỀN QUÝ…
Chương 83 - THẾ NÀO LẠI CHUA NHƯ VẬY A…
Chương 84 - XEM NÀNG XẤU MẶT…
Chương 85 - MỌI NGƯỜI ĐỀU 囧 RỒI…
Chương 86 - TỪNG BƯỚC LỘT XÁC…
Chương 87 - HẮN MUỐN LÀM GÌ?…
Chương 88 - CON PHƯỢNG HOÀNG ĐẸP NHẤT…
Chương 89 - LÃNG PHÍ BẢO VẬT VÔ ÍCH…
Chương 90 - LỘT XÁC…
Chương 91 - MỘT BƯỚC LÊN TRỜI…
Chương 92 - MỸ NHÂN OÁN HẬN…
Chương 93 - NIỀM CĂM PHẨN VÌ BỊ LỪA GẠT…
Chương 94 - NÀNG TA CƯ NHIÊN LÀ MỘT MỸ NHÂN…
Chương 95 - MỸ NAM CŨNG THẤT THỐ…
Chương 96 - VUI SƯỚNG KHI NGƯỜI KHÁC GẶP HỌA…
Chương 97 - MÂU THUẪN CỦA CA CA…
Chương 98 - BẮT ĐẦU BIỄU DIỄN…
Chương 99 - THẬT ĐÚNG LÀ ĐÃ THAY ĐỔI RỒI…
Chương 100 - ĐANG NGỦ…
Chương 101 - NHA ĐẦU KIA CƯ NHIÊN ĐANG NGỦ
Chương 102 - KHÔNG AI DÁM CHÊ CƯỜI NGƯƠI
Chương 103 - TRỞ NÊN TÍCH CỰC…
Chương 104 - CA CA KHÔNG VUI…
Chương 105 - HUYNH MUỘI BẮT ĐẦU TRANH CHẤP…
Chương 106 - LẼ NÀO NÀNG CÓ TUYỆT CHIÊU GÌ?
Chương 107 - TAY SAI
Chương 108 - MỘT MẢNH HƯ THANH
Chương 109 - SỰ GẶT HÁI BAN ĐẦU…
Chương 110 - NỮ NHÂN KIA QUÁ KIÊU NGẠO RỒI…
Chương 111 - GIÁ TRỊ LỢI DỤNG…
Chương 112 - NGOÀI DỰ CỦA MỌI NGƯỜI MÀ CHÊ CƯỜI…
Chương 113 - CHẶN NGANG SÓNG DỮ?…
Chương 114 - KHÔNG CÓ UY HIẾP…
Chương 115 - VỖ MÔNG NGỰA…
Chương 116 - NỘ KHÍ NỒNG ĐẬM
Chương 117 - LINH CẢM ĐẾN RỒI
Chương 118 - KỲ TÍCH VŨ ĐỘNG
Chương 119 - LÀM TẤT CẢ PHẢI SỬNG SỜ
Chương 120 - MỈM CƯỜI KIÊU NGẠO
Chương 121 - THƯỞNG HUYNH MỘT VIÊN ĐƯỜNG…
Chương 122 - CA CA TỰ LUYẾN*…
Chương 123 - CA CA SOÁI ĐẾN BIẾN THÁI…
Chương 124 - THỪA TƯỚNG ĐẠI NHÂN THIÊN VỊ…
Chương 125 - VỖ MÔNG NGỰA THÀNH TINH…
Chương 126 - BỊ HIỂU LẦM…
Chương 127 - QUYỀN THẾ LÀ THỨ TỐT…
Chương 128 - QUYỀN THẦN MỘT TAY CHE TRỜI…
Chương 129 - TA THẬT SỰ CHƯA TỪNG HIỂU RÕ MUỘI…
Chương 130 - NỮ LƯU MANH PHỐ PHƯỜNG…
Chương 131 - BỊ NÀNG MẮNG CHỬI CŨNG PHẢI NHẪN…
Chương 132 - TẬN DỤNG HẾT MỨC…
Chương 133 - CỰC PHẨM GIỮA ĐÁM SẮC LANG…
Chương 134 - GIẢ VỜ ĐÁNG THƯƠNG…
Chương 135 - DÂM TẶC…
EDIT: TỬ SA
Hơi hơi mở mắt ra, ảo não nhìn hắn: “Ca ca, quấy rầy người khác ngủ sẽ bị lừa đá đó.
”
Vương Lam Phong phớt lờ sự tức giận của nàng, bình tĩnh đem nước cùng muối trúc qua.
“Đến há mồm súc miệng nào.
”
Vương Tâm Doanh đối với hắn không có biện pháp.
Hắn không hổ là chính khách, giống như quả cầu bông.
Ngươi muốn một quyền đánh đi, là hoàn toàn bất lực, không đụng đến hắn, ngược lại bản thân lại sinh ra buồn bực.
Vương Tâm Doanh súc miệng rửa mặt xong.
Vương Lam Phong lại lệnh nha hoàn đem vật dụng dùng để sơ trang, xiêm y sang trọng cùng trang sức mang đến.
Chín nha hoàn lần lượt xếp hàng.
Trên tay bưng hộp gỗ sơn vàng hoa lệ, ước chừng có chín hộp đồ lớn.
Vương Tâm Doanh vừa thấy trận chiến này, miệng há mắt trợn.
Má ơi, bọn họ định làm cái gì vậy.
Bản thân bình thường đều rất tùy ý thắt hai bím tóc là xong.
“Ca ca, hôm nay là ngày gì a, làm gì mà phải long trọng như vậy?”
Vương Lam Phong nghe xong nhịn không được ôm trán.
Nha đầu này ngay cả ngày trọng yếu như vậy cũng quên mất.
“Doanh Nhi, xem ra sau này thật sự không thể để muội ngủ nhiều như vậy, muội xem trí nhớ muội cũng kém đi nhiều, hôm này là ngày muội làm lễ cập kê. Đây là ngày có ý nghĩa quan trọng cả đời của nữ tử, tự nhiên phải trang điểm cho thật đẹp.
”
Nhanh như vậy liền đến lễ cập kê rồi, Vương Tâm Doanh nga lên một tiếng.
Trong lòng thật sự chẳng hề để ý.
“Kỳ thật ta cảm thấy chúng ta nên tiết kiệm một chút, không cần phải quá long trọng, phải biết rằng đó bất quá chỉ là một loại nghi thức, quá chú trọng bề ngoài, ngược lại đánh mất đi cái ý nghĩa truyền thống không phải sao?”
Vương Tâm Doanh từ trong tủ quần áo đào ra một bộ y phục đơn giản nhẹ nhàng.
Hình dáng phi thường giản đơn, chính là đống đồ trên đường quơ một cái là một bó đầy.
Bắt đầu thổi phồng: “Ca ca, cái này là ta trước đã chuẩn vị tốt, ta cảm thấy như vậy mới có thể biểu lộ được gia phong thuần phác của Vương gia chúng ta. Đống y phục hoa mỹ kia chỉ là nên để cho đám nhà giàu muốn làm nổi mặc thôi, chúng ta nên khiêm tốn một chút.
”
Vương Lam Phong cau mày cầm lấy lên hai đệm.
“Đây là cái gì?”
Vương Tâm Doanh ghé đến nhìn, lập tức đắc ý cười:
“Cái này gọi là Quỳ Dễ Dàng, ta học của Tiểu Yến Tử đồng học đó, nghe nói lễ cập kê rất vô nhân đạo, luôn muốn người khác quỳ a, quỳ cho đến khi kết thúc, đó không phải là rất thống khổ sao? Vẫn là cái phát minh nhỏ này của Tiểu Yến Tử không tệ, ta thử rồi, quỳ thật sự thoải mái hơn nhiều.
” (Tử Sa: ta hết biết nói gì vs bà này rồi…)