Chương 1 - “Tôi Muốn Đi Vệ Sinh Ư?” Hoắc Sơ Hơi Sững Sờ
Chương 2 - “Ý Tôi Là Tay Cậu Ta Rất Đẹp.”
Chương 3 - Cậu Biết Mình Sợ Hãi
Chương 4 - Chỉ Để Lại Mẫn Đăng Mặt Đỏ Tới Mang Tai
Chương 5 - KhôN Ngoan CưÁ»P Lá»I: ÂTôI Sẽ KhôNg BáO CảNh SáT!Â
Chương 6 - Tổ Hợp Bần Cùng Bị Tiền Làm Mờ Mắt
Chương 7 - “Ngầu Thật, Để Ông Chủ Ở Lại Đây Rửa Bát.”
Chương 8 - “Lưu Manh…” Mẫn Đăng Run Rẩy Đánh Trả
Chương 9 - “Buông… Buông Tôi Ra…” Mẫn Đăng Siết Chặt Nắm Đấm, Đầu Óc Cũng Rối Loạn
Chương 10 - Hoắc Sơ Ôm Người, Chuẩn Bị Gọi 120
Chương 11 - Lấy Thân Báo Đáp Để Gán Nợ
Chương 12 - “Thật Ra Thì Tính Cách Của Tôi Cũng Không Phải Tốt Lắm Đâu.” Hoắc Sơ Bỏ Thêm Chữ “Đâu” Vào Cuối Câu
Chương 13 - Ông Chủ Hoắc Trúng “Đạn Dấm” Phát Thứ Nhất
Chương 14 - Vả Một Phát Lên Mông Hoắc Sơ
Chương 15 - Phóng Túng Một Chút Cũng Là Tình Thú
Chương 16 - MẫN ÄÄNg NgâY NgưÁ»I Trá»N VẹN Bá»N NÄM Á» Bá»Nh Viá»N, Ai ÄÁ» XuấT ÄÁº¿N Bá»Nh Viá»N, MẫN ÄÄNg CÅ©Ng Sẽ KhôNg ÄÁ» Xuáº
Chương 17 - Cậu Có Bạn Gái Không?
Chương 18 - Toàn Thân Mẫn Đăng Khô Khốc, Giơ Tay Cởi Áo Khoác Ra
Chương 19 - “. . . Tôi Còn Biết Nhào Lộn Ngang.”
Chương 20 - Mẫn Đăng Ôm Áo Khoác Âu Phục Của Anh Cuộn Lại Với Nhau, Co Rúc Trong Góc Ghế
Chương 21 - Anh Cảm Thấy Mình Quả Thực Chịu Khổ, Nằm Gai Nếm Mật
Chương 22 - “. . . Đừng Đụng Vào Tôi.” Mẫn Đăng Cắn Răng Khốn Khổ Nói
Chương 23 - Mẹ Kiếp Sau Này Ai Thích Uống Thuốc Thì Người Đó Uống
Chương 24 - Thật Ra Cậu Vừa Ý Kiểu Tóc Của Chương Khâu Rất Lâu Rồi
Chương 25 - Mẫn Đăng Cảm Thấy Mình Rất Giống Đàn Ông Xấu Giấu Vợ Đi Ra Ngoài
Chương 26 - Mẫn Đăng, Tối Nay Cậu Tiêu Đời Rồi
Chương 27 - “Muốn Nhìn À?” Hoắc Sơ Làm Bộ Lại Muốn Mở Khuy Áo Sơ Mi
Chương 28 - Nếu Không Thì Tặng Một Xấp Đồ Lót Cho Xong
Chương 29 - Tối Hôm Nay Tôi Chính Là Con Chó
Chương 30 - Anh Sẽ Nắm Chặt Tay Mẫn Đăng, Chuyện Này Người Khác Không Xen Vào Được
Chương 31 - Chúng Ta Lén Lút Đi, Không Nói Cho Bác Sĩ
Chương 32 - Bọn Họ Cảm Thấy Hai Chúng Ta Thích Hợp Ngủ Chung Trên Một Giường
Chương 33 - Cậu Đừng Cắn Tôi.” Hoắc Sơ Đột Nhiên Khóc, “Đừng. . .”
Chương 34 - Nhưng Đây Không Phải Lý Do Cậu Nằm Mơ Thấy Loại Giấc Mơ Này Giữa Ban Ngày
Chương 35 - Những Ngày Này Hoắc Sơ Gầy Đi Một Ít, Quầng Thâm Dưới Mắt Nghiêm Trọng
Chương 36 - “Bánh Ngọt Ăn Hết Rồi, Anh Không Làm Nữa Ư. . .” Mẫn Đăng Cứng Cổ, Lau Nước Mắt Một Cái
Chương 37 - “Tôi Có Thể… Thơm Cậu Không?”
Chương 38 - Nhìn Lén Hắn Tắm Rửa
Chương 39 - “… Tôi Cởi Giúp Cậu Nhé.” Hoắc Sơ Bất Đắc Dĩ Đứng Dậy
Chương 40 - Mèo Rừng Nhỏ Cay Đến Nỗi Anh Quỳ Xuống
Chương 41 - Hoắc Sơ Đột Nhiên Cúi Đầu Hôn Nhẹ Một Cái Lên Xương Quai Xanh Của Cậu
Chương 42 - Bắt Đầu Từ Ngày Mai, Cậu Cũng Chỉ Có Thể Thích Chủ Bếp Hoắc Sơ
Chương 43 - Mẫn Đăng Chỉ Đang Cầu Cứu
Chương 44 - Tôi Là Cậu Nhóc Đầu Húi Cua Đáng Yêu… Ư?
Chương 45 - Chúng Ta Đều Là Nam, Tôi Có Thể Hiểu Được Anh Có Những Nhu Cầu Kia
Chương 46 - “Tôi Cũng Không Cần…” Hoắc Sơ Chần Chừ Nói
Chương 47 - “… Một Cây Gậy.” Hoắc Sơ Chần Chừ Mở Miệng
Chương 48 - Hoắc Sơ Hất Tay Cậu Ra, Biểu Cảm Trở Nên Ghét Bỏ, “Nhưng Mà Cậu Bị Bệnh.”
Chương 49 - Tôi Vừa Rời Khỏi Một Ngày, Ai Nhân Lúc Tôi Không Ở Đây Bắt Nạt Cậu
Chương 50 - Một Nụ Hôn
Chương 51 - Đúng Là… Cái… Đồ Đần…
Chương 52 - Tỏ Tình Lần Thứ Hai
Chương 53 - Cởi Cái Gì, Cởi Quần?
Chương 54 - Mẫn Đăng Bắt Lại Cái Tay Càng Ngày Ngày Duỗi Vào Trong Của Anh
Chương 55 - Mày Phải Chịu Trách Nhiệm Với Hắn
Chương 56 - “Bởi Vì Cô Đơn.” Hoắc Sơ Trả Lời
Chương 57 - Mẫn Đăng, Ra Khỏi Con Hẻm
Chương 58 - Chia Một Ít Dũng Cảm Của Tôi Cho Cậu
Chương 59 - Kết Hôn
Chương 60 - Chỉ Cần Anh Là Bác Sĩ, Em Sẽ Điều Trị, Anh Kê Đơn Thuốc, Em Sẽ Uống
Chương 61 - Ánh Sáng Là Phương Hướng, Cũng Là Hoắc Sơ
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Mua Cái Bánh Ngọt Đi
Chương 64 - Mày… Sẽ Không Phải Mang Thai Chứ…
Chương 65 - Thầy… Hoắc?
Chương 66 - Cuối Cùng Em Cũng Biết Bánh Ngọt Anh Làm Đến Cùng Ngọt Cỡ Nào Rồi
Chương 67 - Ý Là Muốn Cậu Gọi Là Bố
Chương 68 - Là Điều Gì Khiến Hoắc Sơ Lấy Mạng Chạy Về Phía Trước Như Thế
Chương 69 - Hoắc Sơ Trâu Bò
Chương 70 - Cậu Nói Đúng Không, Em Dâu
Chương 71 - Em Xem Đầu Anh Đã Xanh Chưa?
Chương 72 - Nhưng Em Sẽ Tốt Nhanh Thôi…
Chương 73 - Bảo Bối Không Chỉ Cay
Chương 74 - Nhưng Mẫn Đăng Lại Nghiêm Túc Ngẩng Đầu Sống Tiếp
Chương 75 - Đi Lên, Tự Cử Động
Chương 76 - Ở Chỗ Hoắc Sơ, Mẫn Đăng Mãi Mãi Là Thứ Nhất
Chương 77 - Canh Viên Siêu Cấp Đại Bổ
Chương 78 - Đây Là Em Tự Kề Sát
Chương 79 - Gọi Chồng
Chương 80 - Đây Là Ba Tôi
Chương 81 - Bọn Em Đang Vận Động
Chương 82 - Niềm Tự Hào Đột Nhiên Xuất Hiện Vào Lúc Này Tất Cả Vì Mẫn Đăng
Chương 83 - Đưa Con Đến Nhà Trẻ
Chương 84 - Kêu Đừng Mà, Kêu A A A A
Chương 85 - Hòn Đá Sau Lưng Cậu Vang Ầm Đổ Xuống
Chương 86 - Chương Khâu Giống Cây Cột Luôn Chống Sau Lưng Cậu Hơn
Chương 87 - “Đây Là Bạn Trai Tớ.” Mẫn Đăng Nói
Chương 88 - Mẫn Đăng Căn Bản Không Dậy Nổi
Chương 89 - Nhưng Anh Không Phải Ông Chủ Tốt, Anh Chỉ Nhớ Của Em
Chương 90 - Anh Là Nhà Của Em
Chương 1 - “Tôi Muốn Đi Vệ Sinh Ư?” Hoắc Sơ Hơi Sững Sờ
Chương 2 - “Ý Tôi Là Tay Cậu Ta Rất Đẹp.”
Chương 3 - Cậu Biết Mình Sợ Hãi
Chương 4 - Chỉ Để Lại Mẫn Đăng Mặt Đỏ Tới Mang Tai
Chương 5 - KhôN Ngoan CưÁ»P Lá»I: ÂTôI Sẽ KhôNg BáO CảNh SáT!Â
Chương 6 - Tổ Hợp Bần Cùng Bị Tiền Làm Mờ Mắt
Chương 7 - “Ngầu Thật, Để Ông Chủ Ở Lại Đây Rửa Bát.”
Chương 8 - “Lưu Manh…” Mẫn Đăng Run Rẩy Đánh Trả
Chương 9 - “Buông… Buông Tôi Ra…” Mẫn Đăng Siết Chặt Nắm Đấm, Đầu Óc Cũng Rối Loạn
Chương 10 - Hoắc Sơ Ôm Người, Chuẩn Bị Gọi 120
Chương 11 - Lấy Thân Báo Đáp Để Gán Nợ
Chương 12 - “Thật Ra Thì Tính Cách Của Tôi Cũng Không Phải Tốt Lắm Đâu.” Hoắc Sơ Bỏ Thêm Chữ “Đâu” Vào Cuối Câu
Chương 13 - Ông Chủ Hoắc Trúng “Đạn Dấm” Phát Thứ Nhất
Chương 14 - Vả Một Phát Lên Mông Hoắc Sơ
Chương 15 - Phóng Túng Một Chút Cũng Là Tình Thú
Chương 16 - MẫN ÄÄNg NgâY NgưÁ»I Trá»N VẹN Bá»N NÄM Á» Bá»Nh Viá»N, Ai ÄÁ» XuấT ÄÁº¿N Bá»Nh Viá»N, MẫN ÄÄNg CÅ©Ng Sẽ KhôNg ÄÁ» Xuáº
Chương 17 - Cậu Có Bạn Gái Không?
Chương 18 - Toàn Thân Mẫn Đăng Khô Khốc, Giơ Tay Cởi Áo Khoác Ra
Chương 19 - “. . . Tôi Còn Biết Nhào Lộn Ngang.”
Chương 20 - Mẫn Đăng Ôm Áo Khoác Âu Phục Của Anh Cuộn Lại Với Nhau, Co Rúc Trong Góc Ghế
Chương 21 - Anh Cảm Thấy Mình Quả Thực Chịu Khổ, Nằm Gai Nếm Mật
Chương 22 - “. . . Đừng Đụng Vào Tôi.” Mẫn Đăng Cắn Răng Khốn Khổ Nói
Chương 23 - Mẹ Kiếp Sau Này Ai Thích Uống Thuốc Thì Người Đó Uống
Chương 24 - Thật Ra Cậu Vừa Ý Kiểu Tóc Của Chương Khâu Rất Lâu Rồi
Chương 25 - Mẫn Đăng Cảm Thấy Mình Rất Giống Đàn Ông Xấu Giấu Vợ Đi Ra Ngoài
Chương 26 - Mẫn Đăng, Tối Nay Cậu Tiêu Đời Rồi
Chương 27 - “Muốn Nhìn À?” Hoắc Sơ Làm Bộ Lại Muốn Mở Khuy Áo Sơ Mi
Chương 28 - Nếu Không Thì Tặng Một Xấp Đồ Lót Cho Xong
Chương 29 - Tối Hôm Nay Tôi Chính Là Con Chó
Chương 30 - Anh Sẽ Nắm Chặt Tay Mẫn Đăng, Chuyện Này Người Khác Không Xen Vào Được
Chương 31 - Chúng Ta Lén Lút Đi, Không Nói Cho Bác Sĩ
Chương 32 - Bọn Họ Cảm Thấy Hai Chúng Ta Thích Hợp Ngủ Chung Trên Một Giường
Chương 33 - Cậu Đừng Cắn Tôi.” Hoắc Sơ Đột Nhiên Khóc, “Đừng. . .”
Chương 34 - Nhưng Đây Không Phải Lý Do Cậu Nằm Mơ Thấy Loại Giấc Mơ Này Giữa Ban Ngày
Chương 35 - Những Ngày Này Hoắc Sơ Gầy Đi Một Ít, Quầng Thâm Dưới Mắt Nghiêm Trọng
Chương 36 - “Bánh Ngọt Ăn Hết Rồi, Anh Không Làm Nữa Ư. . .” Mẫn Đăng Cứng Cổ, Lau Nước Mắt Một Cái
Chương 37 - “Tôi Có Thể… Thơm Cậu Không?”
Chương 38 - Nhìn Lén Hắn Tắm Rửa
Chương 39 - “… Tôi Cởi Giúp Cậu Nhé.” Hoắc Sơ Bất Đắc Dĩ Đứng Dậy
Chương 40 - Mèo Rừng Nhỏ Cay Đến Nỗi Anh Quỳ Xuống
Chương 41 - Hoắc Sơ Đột Nhiên Cúi Đầu Hôn Nhẹ Một Cái Lên Xương Quai Xanh Của Cậu
Chương 42 - Bắt Đầu Từ Ngày Mai, Cậu Cũng Chỉ Có Thể Thích Chủ Bếp Hoắc Sơ
Chương 43 - Mẫn Đăng Chỉ Đang Cầu Cứu
Chương 44 - Tôi Là Cậu Nhóc Đầu Húi Cua Đáng Yêu… Ư?
Chương 45 - Chúng Ta Đều Là Nam, Tôi Có Thể Hiểu Được Anh Có Những Nhu Cầu Kia
Chương 46 - “Tôi Cũng Không Cần…” Hoắc Sơ Chần Chừ Nói
Chương 47 - “… Một Cây Gậy.” Hoắc Sơ Chần Chừ Mở Miệng
Chương 48 - Hoắc Sơ Hất Tay Cậu Ra, Biểu Cảm Trở Nên Ghét Bỏ, “Nhưng Mà Cậu Bị Bệnh.”
Chương 49 - Tôi Vừa Rời Khỏi Một Ngày, Ai Nhân Lúc Tôi Không Ở Đây Bắt Nạt Cậu
Chương 50 - Một Nụ Hôn
Chương 51 - Đúng Là… Cái… Đồ Đần…
Chương 52 - Tỏ Tình Lần Thứ Hai
Chương 53 - Cởi Cái Gì, Cởi Quần?
Chương 54 - Mẫn Đăng Bắt Lại Cái Tay Càng Ngày Ngày Duỗi Vào Trong Của Anh
Chương 55 - Mày Phải Chịu Trách Nhiệm Với Hắn
Chương 56 - “Bởi Vì Cô Đơn.” Hoắc Sơ Trả Lời
Chương 57 - Mẫn Đăng, Ra Khỏi Con Hẻm
Chương 58 - Chia Một Ít Dũng Cảm Của Tôi Cho Cậu
Chương 59 - Kết Hôn
Chương 60 - Chỉ Cần Anh Là Bác Sĩ, Em Sẽ Điều Trị, Anh Kê Đơn Thuốc, Em Sẽ Uống
Chương 61 - Ánh Sáng Là Phương Hướng, Cũng Là Hoắc Sơ
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Mua Cái Bánh Ngọt Đi
Chương 64 - Mày… Sẽ Không Phải Mang Thai Chứ…
Chương 65 - Thầy… Hoắc?
Chương 66 - Cuối Cùng Em Cũng Biết Bánh Ngọt Anh Làm Đến Cùng Ngọt Cỡ Nào Rồi
Chương 67 - Ý Là Muốn Cậu Gọi Là Bố
Chương 68 - Là Điều Gì Khiến Hoắc Sơ Lấy Mạng Chạy Về Phía Trước Như Thế
Chương 69 - Hoắc Sơ Trâu Bò
Chương 70 - Cậu Nói Đúng Không, Em Dâu
Chương 71 - Em Xem Đầu Anh Đã Xanh Chưa?
Chương 72 - Nhưng Em Sẽ Tốt Nhanh Thôi…
Chương 73 - Bảo Bối Không Chỉ Cay
Chương 74 - Nhưng Mẫn Đăng Lại Nghiêm Túc Ngẩng Đầu Sống Tiếp
Chương 75 - Đi Lên, Tự Cử Động
Chương 76 - Ở Chỗ Hoắc Sơ, Mẫn Đăng Mãi Mãi Là Thứ Nhất
Chương 77 - Canh Viên Siêu Cấp Đại Bổ
Chương 78 - Đây Là Em Tự Kề Sát
Chương 79 - Gọi Chồng
Chương 80 - Đây Là Ba Tôi
Chương 81 - Bọn Em Đang Vận Động
Chương 82 - Niềm Tự Hào Đột Nhiên Xuất Hiện Vào Lúc Này Tất Cả Vì Mẫn Đăng
Chương 83 - Đưa Con Đến Nhà Trẻ
Chương 84 - Kêu Đừng Mà, Kêu A A A A
Chương 85 - Hòn Đá Sau Lưng Cậu Vang Ầm Đổ Xuống
Chương 86 - Chương Khâu Giống Cây Cột Luôn Chống Sau Lưng Cậu Hơn
Chương 87 - “Đây Là Bạn Trai Tớ.” Mẫn Đăng Nói
Chương 88 - Mẫn Đăng Căn Bản Không Dậy Nổi
Chương 89 - Nhưng Anh Không Phải Ông Chủ Tốt, Anh Chỉ Nhớ Của Em
Chương 90 - Anh Là Nhà Của Em
Hoắc SÆ¡ mặc âu phục tu thân, thong dong cất bưá»c.
Má»t ÄÆ°á»ng chinh chiến, hoà n toà n không có may mắn thoát khá»i.
Khóe miá»ng cưá»i khẽ là m cho các cô nhân viên phục vụ thẳng mắt, má»m eo.
Kinh ngạc thá»t lên má»t mảng âm thanh té ngã, từng ngưá»i là m ra vẻ muá»n chết.
Äợi ngưá»i Äi xa, miá»ng lại phấn khÃch mắng má»a nó má»a mó. Quá cmn Äẹp trai. Ãng Äây cứng rá»i. Tôi muá»n bỠảnh dùng dây lưng quất mặt. Những chữ thô tục sắc tình như thế nà y.
âCháºc.
â Chương Khâu gá»i Äầu lên cánh tay, cánh tay rÅ© xuá»ng lan can tầng hai, cúi Äầu nhìn chuyá»n xảy ra á» Äại sảnh, âÄến mức nà y sao, chẳng phải là hai mắt má»t mÅ©i à , ai không có chứ.
â
Má»t bên khinh thưá»ng nói má»t bên lại nhìn kỹ cà ng.
Các cô gái sau lưng Hoắc SÆ¡ vẫn nhảy cẫng hoan hô như cÅ©, anh cÅ©ng không quay Äầu nhìn.
Äợi Äi Äến chá» góc cua. Nụ cưá»i trên mặt bá»ng nhiên thu và o, mặt mà y trong trẻo lạnh lùng.
Nháºn ra có ngưá»i nhìn anh, nheo mắt lại ngẩng Äầu nhìn lên.
Chương Khâu bỠánh mắt kia nhìn toà n thân khẽ run rẩy, âÃng chá»§ Hoắc nà y mẹ kiếp không phải ngưá»i tá»t là nh gìâ¦â
âSao thế?â Mẫn ÄÄng nhìn xuá»ng dưá»i.
âÃng chá»§ Hoắc trông quá Äáng ââ â
Chương Khâu còn chưa nói hết lá»i nà y, chá» thấy Hoắc SÆ¡ khoanh tay Äứng dưá»i lầu ngá»a Äầu hưá»ng lên trên má»m cưá»i.
Dáng vẻ ôn hòa tuấn tú, phong Äá» nhẹ nhà ng.
Còn nghiêng Äầu huÆ¡ huÆ¡ tay.
Mẫn ÄÄng cÅ©ng dá»±a theo thông thưá»ng gáºt Äầu coi như chà o há»i.
Chương Khâu còn tưá»ng là mình nhìn lầm, lại cẩn tháºn Äi nhìn.
Ãnh mắt Hoắc SÆ¡ quét tá»i cáºu ta, vẫn lạnh tanh như cÅ©, gió lạnh thá»i mạnh.
á» Äâu có cái tên Äần trưá»c Äó cưá»i xán lạn như hoa hưá»ng dương.
Cáºu ta Äợi Hoắc SÆ¡ Äi xa.
Lại suy tư trong chá»c lát, toà n thân giáºt mình, rùng mình má»t cái. Run rẩy chà xát cánh tay, âSao anh cảm thấy không Äúng lắm.
â
âÄi thôi, sắp tan là m rá»i.
â Mẫn ÄÄng quay ngưá»i Äi xuá»ng cầu thang.
Má»t Äám ngưá»i chen chúc á» bếp sau, mấy cô gái lÃu rÃu yên tÄ©nh lạ thưá»ng. Tiếng bưá»c chân cá»§a Mẫn ÄÄng và Chương Khâu lá»n hÆ¡n má»t chút, suýt nữa bá» các cô gái táºp thá» nhấn chết.
âDạo nà y ông chá»§ Hoắc Äến nhà hà ng rất thưá»ng xuyên. Các cô gái trưá»c mặt chúng ta là m má»t biá»u cảm nà o. Má»i lần gặp mặt ngà y mưá»i lÄm má»i là ngà y ông chá»§ Hoắc sá»§ng hạnh các cô.
â Merry Vương cÅ©ng bá» chen ra ngoà i, lên tiếng chà o há»i bá»n há».
Lại nói tiếp, âTuần nà y cÅ©ng Äến hai lần, không biết bá» há» ly tinh nà o cầu mất há»n.
â
âCó cái rắm Äẹp á, má»i ngà y nấu cÆ¡m trong phòng bếp tại sao bá»n há» không Äến nhìn.
â Chương Khâu hừ lạnh má»t tiếng.
âSếp Hoắc cá»§a chúng ta chÃnh là ngôi sao Michelin Äã xác Äá»nh, Äó là tạp chà món ngon rất ná»i tiếng hiá»n nay trong nưá»c, có má»t kỳ má»i ông chá»§ cá»§a chúng ta Äến.
â Merry Vương nhưá»ng mà y phá» cáºp khoa há»c, âChụp Äến Äá» gá»i má»t từ soái, ai cÅ©ng muá»n bá» nhà o lên ngưá»i ông chá»§ ÄÆ°á»£c không, từ kỳ Äó vá» sau, bất ká» nam hay nữâ¦â
Mẫn ÄÄng dá»±a và o tưá»ng, cúi Äầu nhìn sà n nhà . Cái ÄÆ°á»£c cái không dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt tưá»ng.
Lá» tai nhẹ nhà ng giáºt giáºt, cẩn tháºn lắng nghe.
Cuá»i cùng kết thúc bà y ÄÄ©a, Hoắc SÆ¡ má»m cưá»i bảo ngưá»i vây quanh tất cả giải tán.
Không lâu sau, ngưá»i Äã tản Äi hết sạch.
Hoắc SÆ¡ bưng ÄÄ©a má»m cưá»i ÄÆ°a tá»i trưá»c mặt Mẫn ÄÄng Äang ngẩn ngưá»i.
QuÆ¡ quÆ¡ dưá»i mÅ©i cáºu.
âNếm thá».
â Hoắc SÆ¡ nói.
Mẫn ÄÄng nháºn lấy ÄÄ©a, lại liếc mắt nhìn Hoắc SÆ¡. Äá»t nhiên tìm ÄÆ°á»£c cảm giác khiến ngưá»i muá»n bá» nhà o tá»i mà quản Äá»c nói.
Cáºu cảm thấy kỳ lạ.
Äá»i vá»i cáºu mà nói Hoắc SÆ¡ chá» là má»t ngưá»i xông tá»i trong lúc tình cá»â¦ má»t ngưá»i khác biá»t.
Äá»u không giá»ng vá»i tất cả những ngưá»i cáºu từng tiếp xúc.
Hoắc SÆ¡ tá»±a như má»t ngá»n lá»a Äang cháy sáng, hấp dẫn cáºu Äi ra từ góc tá»i.
Nhưng loại cảm giác nà y lại không chỠlà tò mò.
Mẫn ÄÄng nghÄ© cả buá»i không nghÄ© ra. Nhìn chằm chằm Äá» Än tinh mỹ bà y trong ÄÄ©a, chá»p chá»p mắt.
Có lẽ, cáºu vẻn vẹn chá» muá»n nếm thá» bánh ngá»t cá»§a Hoắc SÆ¡ có hương vá» gì.
Hoắc SÆ¡ thấy cáºu ngẩn ngưá»i, cưá»i má»t tiếng xoay ngưá»i lại Äi thu dá»n.
Mẫn ÄÄng bưng ÄÄ©a tùy tiá»n tìm cái bà n ngá»i xuá»ng tiếp tục suy nghÄ©.
Sắc mặt Chương Khâu không tá»t bu lại, liếc Mẫn ÄÄng, âSao anh lại cảm thấy hai ngưá»i không bình thưá»ng? Rá»t cuá»c má»i quan há» giữa hai ngưá»i là gì?â
âQuan há» bình thưá»ng?â Mẫn ÄÄng nói.
Chương Khâu: â...
.
â
Hai ngưá»i im lặng má»t lúc lâu, Mẫn ÄÄng Än hết Äá» trong ÄÄ©a.
âÄn ngon không?â Chương Khâu giả vá» như vô tình há»i má»t câu.
âEm muá»n Äến bá»nh viá»n.
â Mẫn ÄÄng nhẹ nói.
â.
.
. Cái gì?â Chương Khâu cứng Äá».
Mẫn ÄÄng có bao nhiêu sợ hãi, có bao nhiêu kháng cá»± bá»nh viá»n không ai biết rõ hÆ¡n y.
Y lá»n hÆ¡n Mẫn ÄÄng bảy tuá»i, mẹ y xách Mẫn ÄÄng vá» nhà , cÆ¡ bản Äá»u do y dẫn theo. Chuyá»n Äến bá»nh viá»n nà y tuyá»t Äá»i không có khả nÄng Mẫn ÄÄng chá»§ Äá»ng nhắc tá»i. Mẫn ÄÄng ngây ngưá»i á» bá»nh viá»n trá»n vẹn bá»n nÄm, ai Äá» xuất Äến bá»nh viá»n, Mẫn ÄÄng cÅ©ng sẽ không Äá» xuất.
Chương Khâu không muá»n nghÄ© sâu vá» lý do Äến bá»nh viá»n. Cà ng không muá»n nghÄ© vá» Hoắc SÆ¡ nà y.
âChữa trá» Äầu óc?â Chương Khâu ra vẻ bình tÄ©nh.
âChữa trá» lưỡi.
â Mẫn ÄÄng nói. Nét mặt kiên Äá»nh lại nghiêm túc.
Chương Khâu lại trợn mắt. Mẹ nó và i phút trình diá»
n nà y chÃnh là con ÄÆ°á»ng thiếu niên quáºt cưá»ng từ từ chữa bá»nh theo Äuá»i chá»ng mà .
Cmn cái nà y khác vá»i tá»ng giám Äá»c yêu tôi lần nữa y Äá»c tá»i hôm qua á» chá» nà o chứ?
Không ÄÆ°á»£c.
Chương Khâu cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy Äáng sợ, y Äá»c sách không nhiá»u. Nhưng cÅ©ng biết tá»ng giám Äá»c Äá»u là ngưá»i lạnh tim lạnh phá»i, Äá»ng má»t tà là muá»n móc tháºn cho bạch nguyá»t quang.
Y nặng ná» nghÄ© cả buá»i, cuá»i cùng cảm thấy là thá»i Äiá»m gánh lên phần diá»
n nữ phụ Äá»c ác.