Chương 1 - Hai Bông Hoa Khoe Sắc
Chương 2 - Hôn Ước Của Chị
Chương 3 - Dưới Tán Cây Hoa Hạnh
Chương 4 - Loài Hoa Mang Sắc Tím
Chương 5 - Cuộc Gặp Gỡ Tại Bãi Biển
Chương 6 - Chuyện Ở Trong Quán Bar
Chương 7 - Toan Tính
Chương 8 - Tình Cảm Chị Em Có Còn Quan Trọng?
Chương 9 - Mưu Sâu Kế Hiểm
Chương 10 - Búa Rìu Dư Luận
Chương 11 - Danh Dự Gia Tộc
Chương 12 - Điều Tra
Chương 13 - Sao Anh Không Nhìn Về Phía Em?
Chương 14 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 15 - Cuộc Hội Ngộ Của Hai Gia Đình
Chương 16 - Liên Hoàn Kế
Chương 17 - Hoa Tử Đằng Dưới Cơn Mưa
Chương 18 - Cầu Hôn
Chương 19 - Bẫy Tình
Chương 20 - Tình Yêu Chôn Giấu
Chương 21 - Một Cánh Cửa Khác
Chương 22 - Từ Hôn
Chương 23 - Hôn Lễ Đến Sớm
Chương 24 - Cuộc Nói Chuyện Giữa Hai Chị Em
Chương 25 - Đám Cưới Vội Vàng
Chương 26 - Phùng Gia
Chương 27 - Lạnh Nhạt
Chương 28 - Không Phục Tùng
Chương 29 - Nối Lại Giao Hảo Trước Kia
Chương 30 - Tuần Trăng Mật
Chương 31 - Thân Càng Thêm Thân
Chương 32 - Họa Vô Đơn Chí
Chương 33 - Bộ Lạc Cổ Xưa
Chương 34 - Hy Vọng Mong Manh
Chương 35 - Giải Cứu
Chương 36 - Tỉnh Lại
Chương 37 - Hoạn Nạn Thấy Chân Tình
Chương 38 - Ngọt Và Đắng
Chương 39 - Mang Thai
Chương 40 - Đám Cưới Xa Hoa
Chương 41 - Hôn Nhân Tréo Ngoe
Chương 42 - Người Thừa Kế
Chương 43 - Chuyện Trong Tiệc Rượu
Chương 44 - Miễn Cưỡng Có Hạnh Phúc Không?
Chương 45 - A Hoàn
Chương 46 - Chương 50
Chương 47 - Phản Công
Chương 48 - Bắt Cá Voi
Chương 49 - Diệt Khẩu
Chương 50 - Kế Hoạch B
Chương 51 - Vì Ai Mà Đau Khổ?
Chương 52 - Anh Đã Rất Cố Gắng
Chương 53 - Vết Son Môi
Chương 54 - Hận
Chương 55 - Tai Nạn Bất Ngờ
Chương 56 - Tai Nạn Kép
Chương 57 - Chiếc Xe Bí Ẩn
Chương 58 - Đợi Chờ
Chương 59 - Bế Tắc
Chương 60 - Dàn Dựng
Chương 61 - Vị Trí Chủ Tịch
Chương 62 - Sóng Lớn
Chương 63 - Hoài Nghi
Chương 64 - Hoài Nghi
Chương 65 - Thất Vọng
Chương 66 - Màn Đêm Âm U
Chương 67 - Tiểu Tam
Chương 68 - Cãi Nhau
Chương 69 - Bạn Của Tuyết Mai
Chương 70 - Tiểu An
Chương 71 - Tiệc Mừng Ngượng Nghịu
Chương 72 - Tai Nạn Bất Ngờ
Chương 73 - Chị Em Tương Tàn
Chương 74 - Thật Hay Giả?
Chương 75 - Phẫn Nộ
Chương 76 - Không Gian Màu Tím Sẫm
Chương 77 - Anh Xin Lỗi
Chương 78 - Mất Tích
Chương 79 - Một Người Thừa Kế Khác
Chương 80 - Lợi Dụng
Chương 81 - Mong Ước Được Thỏa Nguyện
Chương 82 - Bất Ngờ
Chương 83 - Căn Nhà Gỗ Bên Đồi
Chương 84 - Tìm Em Giữa Biển Người Mênh Mông
Chương 85 - Hành Trình Không Mỏi
Chương 86 - Trùng Phùng
Chương 87 - Chúng Ta Cùng Về Nhà Nhé!
Chương 88 - Ổn Rồi
Chương 89 - Hôn Nhân Sai Lầm
Chương 90 - Đoàn Tụ
Chương 91 - Vị Trí Không Phải Ai Cũng Ngồi Được
Chương 92 - Sợ Hãi
Chương 93 - Chuyện Bắt Đầu Từ Đâu?
Chương 94 - Tự Tại
Chương 95 - Cuộc Nói Chuyện Giữa Hai Chị Em
Chương 96 - Bình Yên Trước Cơn Bão
Chương 97 - Phản Công
Chương 98 - Hoảng Loạn
Chương 99 - Đối Chất
Chương 100 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 101 - Bi Kịch Gia Đình
Chương 102 - Mất Tất Cả
Chương 103 - Là Lỗi Của Ai?
Chương 104 - Quá Nhiều Bí Mật
Chương 105 - Ly Hôn
Chương 106 - Cuộc Thương Lượng Tại Tòa
Chương 107 - Phán Xử Cuối Cùng
Chương 108 - Bữa Ăn Ấm Cúng
Chương 109 - Nhà Là Nơi Để Về
Chương 110 - Cương Vị Của Người Chị
Chương 111 - Trở Lại
Chương 112 - Buổi Phỏng Vấn Gượng Gạo
Chương 113 - Se Duyên Cho Chị
Chương 114 - Gia Đình Sum Họp
Chương 115 - Giấc Mộng Minh Tinh
Chương 116 - Thiệp Mời
Chương 117 - Lời Cuối Cùng
Chương 118 - Buổi Họp Báo Đặc Biệt
Chương 119 - Hồi Sinh
Chương 120 - Người Đàn Ông Kỳ Lạ
Chương 121 - Người Thừa Kế Sáng Giá
Chương 122 - Xuất Ngoại
Chương 123 - Đêm Phi Trường
Chương 124 - Án Mạng Bí Ẩn
Chương 125 - Bắt Cóc
Chương 126 - Giải Cứu
Chương 1 - Hai Bông Hoa Khoe Sắc
Chương 2 - Hôn Ước Của Chị
Chương 3 - Dưới Tán Cây Hoa Hạnh
Chương 4 - Loài Hoa Mang Sắc Tím
Chương 5 - Cuộc Gặp Gỡ Tại Bãi Biển
Chương 6 - Chuyện Ở Trong Quán Bar
Chương 7 - Toan Tính
Chương 8 - Tình Cảm Chị Em Có Còn Quan Trọng?
Chương 9 - Mưu Sâu Kế Hiểm
Chương 10 - Búa Rìu Dư Luận
Chương 11 - Danh Dự Gia Tộc
Chương 12 - Điều Tra
Chương 13 - Sao Anh Không Nhìn Về Phía Em?
Chương 14 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 15 - Cuộc Hội Ngộ Của Hai Gia Đình
Chương 16 - Liên Hoàn Kế
Chương 17 - Hoa Tử Đằng Dưới Cơn Mưa
Chương 18 - Cầu Hôn
Chương 19 - Bẫy Tình
Chương 20 - Tình Yêu Chôn Giấu
Chương 21 - Một Cánh Cửa Khác
Chương 22 - Từ Hôn
Chương 23 - Hôn Lễ Đến Sớm
Chương 24 - Cuộc Nói Chuyện Giữa Hai Chị Em
Chương 25 - Đám Cưới Vội Vàng
Chương 26 - Phùng Gia
Chương 27 - Lạnh Nhạt
Chương 28 - Không Phục Tùng
Chương 29 - Nối Lại Giao Hảo Trước Kia
Chương 30 - Tuần Trăng Mật
Chương 31 - Thân Càng Thêm Thân
Chương 32 - Họa Vô Đơn Chí
Chương 33 - Bộ Lạc Cổ Xưa
Chương 34 - Hy Vọng Mong Manh
Chương 35 - Giải Cứu
Chương 36 - Tỉnh Lại
Chương 37 - Hoạn Nạn Thấy Chân Tình
Chương 38 - Ngọt Và Đắng
Chương 39 - Mang Thai
Chương 40 - Đám Cưới Xa Hoa
Chương 41 - Hôn Nhân Tréo Ngoe
Chương 42 - Người Thừa Kế
Chương 43 - Chuyện Trong Tiệc Rượu
Chương 44 - Miễn Cưỡng Có Hạnh Phúc Không?
Chương 45 - A Hoàn
Chương 46 - Chương 50
Chương 47 - Phản Công
Chương 48 - Bắt Cá Voi
Chương 49 - Diệt Khẩu
Chương 50 - Kế Hoạch B
Chương 51 - Vì Ai Mà Đau Khổ?
Chương 52 - Anh Đã Rất Cố Gắng
Chương 53 - Vết Son Môi
Chương 54 - Hận
Chương 55 - Tai Nạn Bất Ngờ
Chương 56 - Tai Nạn Kép
Chương 57 - Chiếc Xe Bí Ẩn
Chương 58 - Đợi Chờ
Chương 59 - Bế Tắc
Chương 60 - Dàn Dựng
Chương 61 - Vị Trí Chủ Tịch
Chương 62 - Sóng Lớn
Chương 63 - Hoài Nghi
Chương 64 - Hoài Nghi
Chương 65 - Thất Vọng
Chương 66 - Màn Đêm Âm U
Chương 67 - Tiểu Tam
Chương 68 - Cãi Nhau
Chương 69 - Bạn Của Tuyết Mai
Chương 70 - Tiểu An
Chương 71 - Tiệc Mừng Ngượng Nghịu
Chương 72 - Tai Nạn Bất Ngờ
Chương 73 - Chị Em Tương Tàn
Chương 74 - Thật Hay Giả?
Chương 75 - Phẫn Nộ
Chương 76 - Không Gian Màu Tím Sẫm
Chương 77 - Anh Xin Lỗi
Chương 78 - Mất Tích
Chương 79 - Một Người Thừa Kế Khác
Chương 80 - Lợi Dụng
Chương 81 - Mong Ước Được Thỏa Nguyện
Chương 82 - Bất Ngờ
Chương 83 - Căn Nhà Gỗ Bên Đồi
Chương 84 - Tìm Em Giữa Biển Người Mênh Mông
Chương 85 - Hành Trình Không Mỏi
Chương 86 - Trùng Phùng
Chương 87 - Chúng Ta Cùng Về Nhà Nhé!
Chương 88 - Ổn Rồi
Chương 89 - Hôn Nhân Sai Lầm
Chương 90 - Đoàn Tụ
Chương 91 - Vị Trí Không Phải Ai Cũng Ngồi Được
Chương 92 - Sợ Hãi
Chương 93 - Chuyện Bắt Đầu Từ Đâu?
Chương 94 - Tự Tại
Chương 95 - Cuộc Nói Chuyện Giữa Hai Chị Em
Chương 96 - Bình Yên Trước Cơn Bão
Chương 97 - Phản Công
Chương 98 - Hoảng Loạn
Chương 99 - Đối Chất
Chương 100 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 101 - Bi Kịch Gia Đình
Chương 102 - Mất Tất Cả
Chương 103 - Là Lỗi Của Ai?
Chương 104 - Quá Nhiều Bí Mật
Chương 105 - Ly Hôn
Chương 106 - Cuộc Thương Lượng Tại Tòa
Chương 107 - Phán Xử Cuối Cùng
Chương 108 - Bữa Ăn Ấm Cúng
Chương 109 - Nhà Là Nơi Để Về
Chương 110 - Cương Vị Của Người Chị
Chương 111 - Trở Lại
Chương 112 - Buổi Phỏng Vấn Gượng Gạo
Chương 113 - Se Duyên Cho Chị
Chương 114 - Gia Đình Sum Họp
Chương 115 - Giấc Mộng Minh Tinh
Chương 116 - Thiệp Mời
Chương 117 - Lời Cuối Cùng
Chương 118 - Buổi Họp Báo Đặc Biệt
Chương 119 - Hồi Sinh
Chương 120 - Người Đàn Ông Kỳ Lạ
Chương 121 - Người Thừa Kế Sáng Giá
Chương 122 - Xuất Ngoại
Chương 123 - Đêm Phi Trường
Chương 124 - Án Mạng Bí Ẩn
Chương 125 - Bắt Cóc
Chương 126 - Giải Cứu
Sân bay lúc 8 giờ bỗng nhiên đông nghẹt người qua lại.
Điều này cũng dễ hiểu vì giờ này mọi người phải tập trung lại để kiểm tra hành lý và làm những thủ tục cần thiết trước khi lên máy bay.
Một chiếc xe sang trọng đỗ trước sân, bên trong có ba người của nhà họ Hoa gồm Hoa Quân Tử, Bạch Lệ Thu và Hoa Tuyết Mai.
Sau khi xuống xe và lấy hành lý, ba người liên vào bên trong để cùng Tuyết Mai làm thủ tục.
Sau khi xong tất cả, cả ba liền ngồi trước hàng ghế chờ đến giờ lên máy bay.
Bạch Lệ Thu và Hoa Quân Tử tranh thủ trò chuyện với con mình một lát.
"Lần này con đi rồi tất cả phải cẩn thận đó.
Cha mẹ không ở bên con được.
Tất cả mọi chuyện con phải tự lo cho bản thân mình.
Ăn uống đầy đủ, đừng thức khuya quá"
Bạch Lệ Thu ân cần dặn dò.
"Con gái đã hiểu rồi ạ"
Tuyết Mai gật đầu.
Hoa Quân Tử lúc này rút trong túi áo ra một cái thẻ visa: "Đây là thẻ thanh toán quốc tế, trong đó có một khoản tiền, con hãy dùng nó để xoay sở nhé"
Tuyết Mai nhìn tấm thẻ mà cha đưa liền ngập ngừng nói: "Thưa cha, con gái không dám đòi hỏi gia đình phải chu cấp cho con đâu ạ.
Khi đến nơi con sẽ vừa kiếm việc làm vừa trang trải cuộc sống, vừa học tập.
Xin cha hãy cất lại"
Những lời Tuyết Mai vừa nói làm cả hai ông bà đều giật mình.
Bạch Lệ Thu bày tỏ không đồng ý: "Con nói gì lạ vậy? Hiện tại con đến đó để du học.
Học phí chỗ đó cũng không rẻ.
Con từ trước đến nay quen sống trong nhung lụa, liệu có thể làm những công việc gì chứ?"
"Mẹ à, có rất nhiều việc con có thể tự làm: phục vụ bàn, nhân viên quảng cáo, tham gia làm diễn viên quần chúng cũng được,
...
.
Nói tóm lại con sẽ không làm những công việc vi phạm pháp luật và chuẩn mực đạo đức theo như trong lớp giáo dưỡng đã dạy đâu ạ.
Xin cha mẹ yên tâm.
Hãy để con sống một cuộc sống tự lập mà không dựa dẫm vào ai.
Con nghĩ như thế con có thể học rất nhiều bài học đáng quý khác"
Tuyết Mai bình thản nói.
Hoa Quân từ liền đặt tay lên vai cô con gái nhỏ rồi nói: "Con gái cha ruốt cuộc đã trưởng thành rồi.
Thôi được, cha sẽ tôn trọng quyết định của con.
Bà nó cũng đừng cố chấp nữa.
Nhưng con sau khi đến nơi phải thường xuyên liên lạc về để cha mẹ yên tâm đấy"
Tất cả giờ đây chỉ còn lại tình chị em vẫn nguyên vẹn như lúc nhỏ vậy.
Tử Đằng vừa ôm em mình vừa khóc: "Sao em đi mà không nói với chị một lời vậy? Một mình em ở một đất nước xa xôi như thế thì sống bằng cách nào đây?"
Tuyết Mai đột nhiên khóc trên vai chị mình như được đứa trẻ làm Tử Đằng cũng khóc theo.
Tuy nhiên tiếng phát loa của nhân viên thúc giục giờ lên máy bay vẫn tiếp tục.
Không còn nhiều thời gian, cô chỉ kịp nói với chị mình: "Chị ở lại bảo trọng nhé! Nếu có thời gian hãy đến thăm em.
Lần này em gái quyết tâm học hành thật tốt và cố gắng bù đắp lại lỗi lầm trước kia.
Mong chị gái và tha thứ và hãy hiểu cho quyết định của em"
Nói rồi Tuyết Mai đành quay người đi với hai hàng nước mắt.
Tử Đằng đứng đó gọi với theo: "Tuyết Mai, chị đã tha thứ cho em rồi đấy.
Nhớ giữ gìn sức khỏe và hãy sống một cuộc đời thật tốt, thật có ích.
Hẹn gặp lại em vào một ngày không giông bão.
"
Người đang đi phía trước bỗng nhiên quay lại giơ tay làm động tác đã hiểu.
Tử Đằng ở đó nhìn em mình cho đến khi bóng dáng nhỏ bé dần khuất sau dòng người đông như kiến.
Hôm nay sân bay thật sự rất đông và cảnh ly biệt hình như hiện diện ở khắp nơi.
Có lẽ đây cũng là dòng chảy bất tận của cuộc sống, có ly biệt, cũng có tương phùng.
"Em con đã đi rồi.
Nó đi để sống cuộc sống của riêng nó.
Con gái đừng tự trách nữa mà hãy mừng cho em con vì sau tất cả mọi chuyện nó đã biết hối cải và làm lại từ đầu"
Bạch Lệ Thu đến bên cạnh vỗ vào vai Tử Đằng an ủi.