Hôn Trộm 55 Lần

Hôn Trộm 55 Lần

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Diệp Phi Dạ
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 61,168,162
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
     
     

Một nỗi sợ hãi không diễn đạt được tức khắc bao trùm lấy Lục Cẩn Niên.

Nếu cô gặp điều gì bất trắc trong lúc anh ở đoàn phim, thì cả đời này anh sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình.

Lục Cẩn Niên bị ứ nghẹn nơi cổ họng, đau đớn. Anh nắm lấy bàn tay vừa truyền nước biển của Kiều An Hảo và dán miếng băng cá nhân lên.

Trong đầu anh hiện lên hình ảnh lúc anh xông vào phòng của bầu Tôn, cô bị tên khốn Tôn tổng đè dưới người, bộ dạng cứng đờ vô hồn ấy như lưỡi dao cứa trái tim anh đau đớn rỉ máu.

Anh vô thức siết chặt bàn tay cô, rất khó chịu, rồi anh cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên những ngón tay thon thả mềm mại của cô.

-

Trợ lý đứng canh ở ngoài phòng bệnh, cho tới hai giờ sáng, rốt cuộc cũng chịu không nổi, đành xuống lầu chui vào xe đánh một giấc. Đang ngao du trong giấc mộng, thì có tiếng ai đó gõ cửa xe. Trợ lý mơ mơ màng màng mở mắt, mò mẫm hạ cửa kính xuống, thì thấy Lục Cẩn Niên đang bế Kiều An Hảo vẫn còn say ngủ đứng ngoài xe.

Trợ lý giật mình, hoàn toàn tỉnh táo, rồi nhanh chóng xuống xe, mở cửa ghế sau cho Lục Cẩn Niên bế Kiều An Hảo ngồi vào trong xe. Sau đó trợ lý lại leo lên xe, ngáp vài cái, mới hỏi: “Ông Lục, bây giờ chúng ta quay về đoàn phim hay về Cẩm Tú Viên?”

Lục Cẩn Niên đã suốt đêm không ngủ, nên dưới mắt có chút quầng thâm, trông rất nhợt nhạt, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới vẻ ngoài tuấn tú khôi ngô của anh. Anh khẽ rũ mắt suy nghĩ, chỉnh lại tư thế thoải mái cho cô gái trong long, rồi mới ngẩng lên, thấp giọng trả lời: “Cẩm Tú Viên.

Trợ lý không lên tiếng, khởi động máy, lái hướng Cẩm Tú Viên.

-

Khi xe đến Cẩm Tú Viên, má Trần lúc này đã rời giường, nghe thấy tiếng động cơ xe, bèn chạy ra, thấy Lục Cẩn Niên ôm Kiều An Hảo thì khá sửng sốt, rồi hỏi: “Bà chủ bị sao thế?”

Lục Cẩn Niên không nói gì, chỉ ôm Kiều An Hảo vào nhà, đi lên lầu, sau đó đặt cô gái nằm trên chiếc giường lớn mềm mại và thoải mái, cẩn thận đắp kín chăn, rồi nhẹ chân ra khỏi phòng ngủ, tiện thể đóng cửa, mới nhỏ giọng nói với má Trần đang đứng chờ ngoài cửa: "Bữa sáng nấu cháo, làm ít mỡ thôi.

"

Má Trần gật đầu: “Vâng”

Lục Cẩn Niên cất bước đi về phía trước, khi đi tới đầu cầu thang thì đột nhiên dừng bước: "Đừng quấy rầy bà chủ nghỉ ngơi, cháo nấu rồi thì giữa ấm, kẻo lúc bà chủ thức dậy không còn nóng.

"

“Vâng.

Lục Cẩn Niên suy nghĩ một lúc, nói thêm: “Hãy chăm sóc bà chủ thật tốt. Tôi còn có việc, đi trước.

“Tôi biết rồi, ông Lục.

Lục Cẩn Niên không lên tiếng, chỉ đứng nguyên tại chỗ một lúc, mới bước xuống lầu, chốc lát sau liền truyền đến tiếng xe khởi động rồi đi xa.

-

Kiều An Hảo trong mộng mơ một giấc mơ rất đẹp. Có ba, có mẹ, mặc dù họ đã bỏ cô lại mà đi rất lâu rồi, nhưng cô vẫn nhớ kỹ khuôn mặt lúc còn trẻ của họ. Còn có ngôi biệt thự họ từng ở, và hai cây lựu cứ mỗi vào thu liền kết trái đỏ, trông như những chùm đèn nhỏ đang treo lủng lẳng trên cây.

Cô còn mơ thấy Lục Cẩn Niên thời cắp sách đến trường, da trắng với bộ đồng phục học sinh, rồi sau đó cậu nam sinh ấy thay đổi trở thành diện giày da như hiện tại, khí chất trong trẻo như lạnh lung.