Hôn Trộm 55 Lần

Hôn Trộm 55 Lần

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Diệp Phi Dạ
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 61,161,685
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
     
     

Lục Cẩn Niên ăn cơm tối cùng bà xong, xem tập phim kiếm hiệp cổ đại, chờ người giúp việc chăm sóc bà tắm rửa xong sau đó đi ngủ mới rời đi.

Lúc Lục Cẩn Niên từ trong thang máy đi ra, nhìn thoáng qua đồng hồ đã mười giờ đêm rồi.

Đi ra khỏi cao ốc tiểu khu, Lục Cẩn Niên mới phát hiện có tuyết rơi, có lẽ đã được một lúc rồi nên trên cây vạn niên xung quanh tiểu khu đã bị bao phủ một tầng trắng mỏng manh.

Lục Cẩn Niên đi xuống bậc thềm, giẫm lên trên tuyết trắng, phát ra tiếng kêu lộp cộp.

Anh đi tới ven đường tiểu khu, lấy chìa khóa xe ra, ấn mở khóa xe, nhìn thấy xe cách đó không xa, đèn trước sau chớp tắt một cái, liền bước chân đi tới.

Khi Lục Cẩn Niên vừa tới đằng trước xe, thì nghe bên cạnh có người gọi tên mình: “Anh Lục.

Lục Cẩn Niên dừng lại, quay đầu thì nhìn thấy trợ lý mình thế mà lại đứng dưới ngọn đèn bên đường cái đối điện với tiểu khu, hình như đứng được một lúc rồi, trên đỉnh mũ đã có một tầng tuyết trắng.

Lục Cẩn Niên không nói gì, nhưng bước chân dừng lại đứng im ngay tại chỗ.

Trợ lý sải bước nhanh chóng giẫm xuống tuyết đi tới trước mặt anh, nhìn ánh mắt anh ta rõ ràng mang theo vài phần kích động: “Anh Lục, anh về khi nào? Sao không liên lạc với tôi?”

“Sao cậu lại ở đây?” Lục Cẩn Niên không trả lời câu hỏi của trợ lý, ngược lại chau mày hỏi.

“Người thân của vợ em ở có một căn phía sau tiểu khu này, hôm nay bọn em đến chúc tết, chơi mạt chược đến bây giờ còn chưa về, tôi đi xuống lầu mua thuốc, kết quả vừa may gặp được anh.

” Trợ lý nhìn như rất thành thật trả lời câu hỏi của Lục Cẩn Niên, nhưng nghĩ thầm trong lòng, rõ ràng người thân của vợ anh đều ở Tô Châu, sở dĩ anh ta chạy cả đêm tới đây còn không phải vì cú điện thoại của cô Kiều gọi tới sao?

Trợ lý quen biết Lục Cẩn Niên nhiều năm như vậy, chưa bao giờ lừa dối anh, đây là lần đầu tiên, mặc dù lý do thoái thác không sơ hở gì, nhưng đáy lòng vẫn hơi chột dạ, sợ bị Lục Cẩn Niên nhìn thấu có gì đó không ổn, nên nhanh chóng chuyển đề tài: “Anh Lục, lát nữa anh có chuyện gì không? Nếu không có việc gì có thể uống một ly hay không?”

Lục Cẩn Niên thế mà lại không từ chối đề nghị của trợ lý, gật đầu một cái rồi chỉ vào xe của mình, sau đó đi về phía tay lái.

Làm trợ lý nhiều năm cho Lục Cẩn Niên, lúc này hơn bốn tháng không gặp, nhưng vẫn có thói quen trước sau không bỏ được, trợ lý vừa thấy Lục Cẩn Niên đồng ý, liền đi vượt lên trước mặt anh, kéo cửa xe phía sau giúp anh: “Anh Lục, xin mời.

Tay Lục Cẩn Niên vừa đặt lên chỗ cửa xe phía tay lái hơi dừng lại, cuối cùng thả ra, khom người chui vào trong xe.

Trợ lý ngồi lên chỗ tay lái, khởi động xe, hỏi: “Anh Lục, chúng ta đi đâu đây?”

“Tùy ý.

Trợ lý suy nghĩ một lát, đề nghị: “Kim Bích Huy Hoàng?”

Lục Cẩn Niên đồng ý ừ một tiếng.

Trong bốn tháng này “Kim Bích Huy Hoàng” sửa chữa một lần, so với trước đây, có vẻ càng lộng lẫy nguy nga hơn.

Trong phòng bao, rượu trợ lý gọi được mang tới rất nhanh, đợi đến lúc sau khi người phục vụ rời đi, mới từ từ quay đầu nhìn về phía Lục Cẩn Niên, phát hiện vẻ mặt người đàn ông rất lạnh nhạt dựa vào trên ghế sofa, chẳng biết châm một điếu thuốc từ lúc nào, đã hút hết hơn một nửa điếu.

Trợ lý rót hai ly rượu, đẩy một ly tới trước mặt Lục Cẩn Niên: “Anh Lục, lần này anh trở về còn đi nữa không?”

Lục Cẩn Niên nghe thấy giọng trợ lý, thu tầm mắt đang nhìn trần nhà về, ngồi thẳng người, bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, sau đó gật đầu một cái: “Đi.